Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tạp Đồ - Chương 244

Tạp Đồ
Trọn bộ 567 chương
Chương 244: Hỗn chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-567)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong thành hỗn loạn, Trung Đạt Thư Phủ và Liên Bang tổng hợp học phủ chiến đấu làm cho người dân kinh hoảng. Khắp nơi đều là dân chúng hoảng sợ chạy loạn, Trong những tiếng nổ ầm ầm long trời hỗn loạn chen lẫn tiếng khóc, tiếng thét chói tai, tiếng kêu thảm thiết...... Trong chớp mắt, Thành La Dữu biến thành địa ngục trần gian.

Hai bên ra tay không có cần dò xét cùng chần chừ, phát ra xuất ra uy lực đủ để hủy diệt La Dữu thành. Bầu trời đã thành chiến trường tạp tu hỗn chiến, lúc này, tất cả đội hình đều loạn. Song phương hỗn chiến thành một đoàn, tạp tu lật thành từng nhóm năm ba người tự do chiến đấu.

Đủ loại kiểu dáng năng lượng thể cắt nát không trung, giống như mưa nện xuống phía dưới khu dân cư.

Một đám lửa chói mắt nhất thời không ngừng bùng lên, tiếng nổ liên miên không dứt, La Dữu thành to như vậy không tới hai giờ bên trong toàn bộ bĩ tàn phá.

Đỉnh đầu thỉnh thoảng vang lên tiếng rít của năng lượng thể bay xẹt qua, mỗi một lần xẹt qua, mọi người dưới đất đều khủng hoảng.

Từ không trung nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy mặt đất sáng lên một đám lồng năng lượng, giống như một đám chén thủy tinh úp lại, trong đám hỗn loạn, những chiếc chén úp này là căn cứ của một ít hào cường vốn liếng hùng hậu, trạch viện của bọn họ lực phòng hộ khá xuất sắc, Những lồng năng lượng này đều là bọn họ tốn hao tài sản trang bị.

Nhưng cũng có khi một lồng năng lượng bị nghiền nát, nhất thời đám người phía dưới nó đang khẩn trương vô cùng đồng kêu thét sợ hãi. Những lồng năng lượng này năng lực phòng hộ đều khá xuất sắc, nhưng hôm nay hỗn chiến hai bên cũng không phải tạp tu bình thường. Tạp tu xuất thân từ Lục đại, thực lực đâu chỉ cao có một hai phân!

Những lồng năng lượng khổng lồ kia cũng không thể hoàn toàn ngăn trở đám tạp tu tinh anh công kích, một khi bị lan đến, thường thường kết quả rất thê thảm.

Nổi bật nhất trong trận chiến là Thước Hạ Thanh, một mình hắn đồi chiến với ba tạp tu liên bang tổng hợp học phủ. Ba người này là cao thủ nhất lưu trong lực lượng tăng viện của liên bang tổng hợp học phủ. Tổ Trữ trọng thương chưa lành, nhưng thân thủ vẫn xuất sắc hơn các tạp tu khác rất nhiều, vì vậy trong trận hỗn chiến này cũng khá thong dong.

Mọi người hướng ra ngoài ào ạt chạy đi, lúc này trong mắt mọi người đám dã thú hung ác cũng không đáng sợ như đám tạp tu trên bầu trời. Bọn họ đều muốn bằng mọi cách thoát ly cược chiến tranh càng xa càng tốt. Đợi đánh nhau kết thúc sẽ trở về thành.

Dòng người cuồn cuộn, khắp nơi tiếng khóc tiếng la. Mọi người thần sắc hoảng sợ đáng thương, nhiều người không cầm được nước mắt.

La Dữu có hơn năm mươi vạn dân cư. Trong tình thế tuyệt vọng bức bách, rất nhiều người đều phát huy lực lượng lớn hơn bình thường. Bọn họ cố gắng giãy dụa tìm kiếm cơ hội sinh tồn.

Trần Mộ, Ba Cách Nội Nhĩ, Tiêu Tư đứng trước cửa sổ nhìn chăm chú bên ngoài. sắc mặt Ba người trầm trọng, xa xa đoàn người đen kịt như đàn kiến. Đang hướng tới nơi này. Làm mọi người da đầu tê dại.

Không có bất cứ gì chần chừ, Ba Cách Nội Nhĩ sắc mặt xanh mét hướng dưới đất ra lệnh chuẩn bị chiến đấu.

-Nhân viên Chiến đấu lập tức tiến vào hải tinh bảo. Chuẩn bị chiến đấu!

Rầm rập tiếng bước chân nhất thời vang lên, mọi người vẻ mặt khẩn trương. nhanh chóng hướng vị trí chiến đấu chạy đi. Khi bọn hắn tiến vào hải tinh bảo, nhìn thấy quang cảnh bên ngoài, nhất thời đều sắc mặt trắng bệch. Đám lính mới này có khi nào gặp qua tràng diện lớn như thế?

Tác phong Tiêu Tư cũng cực kì quả quyết, không chút do dự ra lệnh với tạp tu bên người:

- Các ngươi nán lại nghe Ba Cách Nội Nhĩ tiên sinh chỉ huy.

- Vâng! Tạp tu đó phản ứng cũng hết sức nhanh nhẹn.

Ba Cách Nội Nhĩ cảm kích cám ơn Tiêu Tư, tạp tu trên tay hắn ngoại trừ hơn hai mươi người còn lại đều là tay mới không có trải qua chiến trận trượng. tạp tu của Tiêu Tư, lúc này là một lực lượng phi thường cường đại.

Tiêu Tư phất tay, vẻ mặt ngưng trọng:

- Chúng ta hiện tại chung thuyền, những người này một khi đánh sâu vào trụ sở, hậu quả gánh chịu đều như nhau.

Ba người trong lòng đều trầm trọng, Trần Mộ nhìn đám người bối rối tuyệt vọng bên ngoài, trong lòng càng thêm khó chịu. Hắn xuất thân bần hàn, đối với dân chúng bình thường rất có đồng cảm.

Tất cả cửa thông đạo của Trụ sở đều đã đóng, trừ phi có người công kích, nếu không sẽ không có vấn đề gì.

Ánh mắt rơi vào mặt cỏ rộng rãi bên ngoài, Trần Mộ vốn muốn nói, có nên cho một người đi cảnh báo một chút, mặt cỏ này bên trong là cơ quan vô số, hơi chạm đến sẽ chết! Bất quá khi ánh mắt hắn nhìn đám người trên mặt lộ rõ sợ hãi và điên cuồng, hắn liền hiểu được, lúc này cảnh báo không có bất cứ gì tác dụng, những người này đã hoàn toàn mất trí.

Lại nhìn Ba Cách Nội Nhĩ cùng Tiêu Tư, Trần Mộ liền phát hiện chính mình non nớt ra sao, hai người trên mặt đều là trầm ổn như núi, không thấy nửa điểm bối rối.

Giống như thủy triều cuồn cuộn dòng người rốt cuộc chạm đến rìa mặt cỏ.

Ầm. ầm. ầm!

Tiếng nổ liên tiếp vang lên, vài đốm lửa chợt sáng lên, mười mấy người ngã xuống. dòng người đi đầu nhất thời bị kiềm hãm, nhưng sức ép phía sau vẫn là đẩy bọn họ không ngừng đi tới.

Những người này nhất thời hồn phi phách tán, nhưng áp lực phía sau quá mạnh mẽ, bọn họ căn bản chống không được.

Ầm ầm ầm!

Lại liên tiếp nổ mạnh, đám người từng mãng ngã xuống, Trần Mộ có chút không đành lòng Vì nhìn kỹ những người này đều là vô tội, nhưng lại chết thảm ở nơi này.

Ba Cách Nội Nhĩ cùng Tiêu Tư thần sắc như thường.

Lần này, đoàn người phía trước cũng không dám đi tới. Liều mạng chống về phía sau, nhất thời loạn thành một đống, bất quá cũng may tốc độ dòng người rốt cuộc cũng chậm lại.

Trần Mộ không khỏi thở dài, mặc dù vì tự bảo vệ mình, nhưng là có thể chết ít hơn một người luôn luôn là chuyện tốt.

Hắn cũng không phải hạng người tốt, chỉ mong sao tử vong có thể giảm đi.

Ngay lúc này, biến hóa chợt sinh.

Trong dòng người đột nhiên bay ra mấy chục tạp tu, hướng trụ sở đánh tới. Đám tạp tu này kỹ thuật rất cao, vừa bay lên không, liền nhất tề hất tay phát ra đợt công kích đầu tiên, động tác rập khuôn, chính là đã trải qua đặc thù huấn luyện.

- Quả nhiên!

Ba Cách Nội Nhĩ lạnh lùng nghiến răng thốt lên hai chữ này, tựa hồ biết trước không ngoài ý muốn. Hắn vững vàng đứng yên, không ra bất cứ mệnh lệnh nào.

Ngay lúc đó đám thủ hạ phản ứng nhanh hơn đối phương tưởng tượng.

Ngay lúc đám tạp tu vừa mới phóng xuất ra công kích lần đầu, liền có chín tên tạp tu bị đánh trúng, từ không trung rơi xuống.

Phản ứng sắc này nhất thời làm cho đám tạp tu còn lại bối rối. Chỉ một giây bối rối, lại bị đối phương bắt được, lại hai gã tạp tu bị đánh trúng, đâm đầu rơi xuống.

- Quý bộ thật sự là huấn luyện quá tốt a!

Tiêu Tư không nhịn được vẻ mặt than thở đối với Trần Mộ.

Trần Mộ cười cười:

- Đều do công của Ba Cách Nội Nhĩ.

Trong tích tắc, phương diện tố chất chiến thuật hai bên liền hiện ra chênh lệch. Trần Mộ thầm nghĩ, nếu như mình ở vào bên tiến công, sẽ làm như thế nào?

Suy nghĩ hồi lâu, cũng tìm không được đối sách, Ba Cách Nội Nhĩ phòng thủ chu đáo vô cùng, Trần Mộ trong lòng đối với Ba Cách Nội Nhĩ rất là bội phục.

Tiêu Tư đồng tình nói:

- Ba Cách Nội Nhĩ tiên sinh là nhân tài chỉ huy xuất sắc nhất ta gặp qua! Tào tiên sinh thật sự là sáng suốt a!

Trần Mộ nhớ lại khi Ngưỡng mập mang Ba Cách Nội Nhĩ đến, đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác khó tả.

Nhân sinh, thật sự là kì diệu!

Từ góc độ bọn họ, có thể bao quát cả chiến trường. Bởi vì lớp thủy tinh phòng hộ là đơn hướng nên cho dù nhìn kỹ đối phương cũng không cách nào phát hiện vị trí bọn họ. trước mặt bọn họ có thể lộ ra một khoảng trống, tạp tu sẽ từ bên trong tiến hành công kích.

Trên bầu trời, đám tạp tu cuống quít phân tán ra, bắt đầu không ngừng bay lượn, tận lực giảm nhỏ khả năng bị đánh trúng.

- Bọn họ làm cái gì vậy?

Trần Mộ nghi hoặc chỉ đàm tạp tu loạn nhảy khắp nơi trên bầu trời. Bọn họ cơ hồ hoàn toàn quên công kích, mà là liều mạng né tránh.

Ba Cách Nội Nhĩ thần sắc không thay đổi nói:

- Bọn họ đang nghi binh, hấp dẫn hỏa lực chúng ta. Đối phương khẳng định còn có hậu chiêu.

Cơ hồ hắn mới vừa nói xong, liền thấy có một đội ngũ xuất hiện ở một hướng. Đây là một tổ ước chừng hơn năm mươi người, từ động tác xem ra tất cả đều là tạp tu. Chỉ thấy bọn họ bắt đầu dọn dẹp tạp giới trong mặt cỏ, bọn họ dùng thuần một loại ba nhận loại tạp phiến, chỉ thấy hơn mười đạo ba nhận xếp như một lưỡi hái lớn, dán mặt đất bay qua.

Ầm ầm ầm! Liên tiếp dày đặc tiếng nổ mạnh đến điếc tay, tạp giới bố trí dày đặc đến mức đám tạp tu phụ trách dọn dẹp cũng không khỏi biến sắc.

Bất quá, bọn họ cũng dọn dẹp ra một đường nhỏ thẳng tắp.

Ba Cách Nội Nhĩ nhìn dòng người cuồn cuộn, mặt không chút thay đổi nói:

- Có cao thủ tọa trấn.

Rất nhanh, đội ngũ kia lập tức dọn dẹp ra một khoảng đường trống ước chừng hai mươi thước xuyên qua thảm cỏ.

Song, đám người không ai dám bước tới. Bọn họ bị tiếng nổ dày đặc vừa rồi hù dọa. Vô luận đám tạp tu hò hét thúc dục, không người nào dám tiến lên.

Tình huống như vậy, hiển nhiên ngoài dự liệu của kẻ chỉ huy núp trong đám người. Trần Mộ cũng nhìn ra, đối phương công kích cực kì ngắn ngủi rồi dừng lại.

Trần Mộ lúc này mới hiểu được, đối phương muốn dùng đám người kia dò đường, cứ như vậy, bọn họ không những tránh được thương vong, còn có thể ẩn nấp thật tốt, từ đó xuất kỳ bất ý phát khởi công kích.

Quá tàn nhẫn! Trần Mộ trong lòng phát lạnh.

Sau một hồi lâu, tạp tu trên không trung chỉ còn lại có sáu người.

Đột nhiên, trong đám người, một cỗ năng lượng dao động cường đại, chợt xuất hiện!

Trong lòng Trần Mộ đột nhiên dâng lên cảm giác quen thuộc.

Trần Mộ bật thốt ra:

- Đến Quả! Là Pháp Á!

Lần trước Đến Quả sử dụng quang cực lôi cầu khi sinh ra năng lượng dao động cùng lần này giống nhau như đúc. Trần Mộ đối với năng lượng dao động cực kì mẫn cảm, một điểm rất nhỏ biến hóa cũng có thể phát hiện. Hắn đối với Đến Quả ấn tượng thật sự sâu sắc.

Hắn chính mắt thấy Đến Quả phóng thích quang cực lôi cầu uy lực cơ hồ có thể hủy diệt hết thảy, nếu như thật sự bị Đến Quả đánh trúng, Trần Mộ rất hoài nghi, trụ sở không thể chịu nổi công kích như vậy.

Năng lượng dao động...... Năng lượng dao động, ở đâu đây chứ]?

Từ trong bể người đảo qua, ánh mắt Trần Mộ chợt dừng lại một chỗ.

*****

Trần Mộ không chút do dự giơ tay phải lên, một tiếng rít kì quái chợt tràn ngập màng tai mọi người. Một đạo năng lượng hư ảnh màu xanh nhạt vạch không trung, bắn về phía một thân ảnh trong bòng tùng.

Đến Quả biến sắc, hắn đang chuẩn bị toàn lực phóng thích uy lực quang cực lôi cầu, thật không ngờ đối phương phản ứng quá nhanh! Hơn nữa thời cơ lựa chọn vừa dúng, trừ phi né tránh, nếu không căn bản không thể thoát đạo công kích này.

Hắn hiện tại dùng chính là một kích cực mạnh do hắn lĩnh ngộ -"Quang cực pháo", Uy lực của nó hết sức cường đại, nhưng khi phóng thích, lại cần hắn điều chỉnh tất cả cảm giác, cho nên không cách nào khởi động lồng năng lượng bảo vệ cho mình.

Bất quá, Đến Quả cũng không đình chỉ phóng thích -"Quang cực pháo".

Ngay lúc này, hai tạp tu bên người Đến Quả lập tức phản ứng, hai người đồng thời phóng xuất ra ba nhận cùng năng lượng toa, hy vọng có thể chặn lại công kích. Đồng thời dâng lên lồng năng lượng, trong đó một tên chắn ngang, che ở trước mặt Đến Quả.

Hai tạp tu này đi theo Đến Quả nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, phối hợp rất ăn ý, động tác ứng biến vừa rồi rất chính xác và hiệu quả.

Hai người vẻ mặt bình tĩnh, không hề kinh hoảng.

Đạo hư ảnh màu xanh nhạt tốc độ nhanh như tia chớp, căn bản làm cho người ta không kịp phản ứng, nhưng là đối với tạp tu, chỉ cần một điểm thời gian, đủ để cho bọn họ làm ra ứng biến.

Giữa không trung, đạo hư ảnh màu xanh nhạt cùng hai đạo hư ảnh một đỏ một trắng gần chạm vào nhau.

Hai vị tạp tu trên mặt lộ ra đắc ý. Đạo hư ảnh kia tốc độ mặc dù kinh người, nhưng lấy trình độ bọn họ, chặn lại nó không có bất cứ vấn đề gì. Hai người độ bắn chuẩn xác khi tổ chức kiểm tra, đều đứng đầu.

Từ đều này cũng có thể nhìn ra được Đến Quả có phong cách hiến đấu chuyên tiến công. Người bình thường, mang hai vị tạp tu tùy thân phần lớn đều là phòng thủ tạp tu. hai vị tạp tu bên cạnh Đến Quả đều là điển hình tiến công tạp tu. Mà một bộ chiến thuật lấy công làm thủ được họ vận dụng đến nhuần nhuyễn, phương diện này bọn họ có vô số lần thành công.

Công kích như vậy, bọn họ từng ngăn lại có hơn trăm lần. Bọn họ phóng ra năng lượng thể đủ hủy diệt năng lượng thể đối phương.

Song, hai người biến sắc.

Vì đạo hư ảnh màu xanh nhạt tốc độ càng lúc càng nhanh!

Tốc độ tăng lên, cũng làm cho nó trong tích tắc tránh được tất cả năng lượng thể hai người phóng ra, không một lần bị kích trúng.

Hai người tâm trạng trầm xuống, không dầu được vẻ kinh hoảng. Trong một trong thời gian ngắn ngủi, bất cứ gì sai lầm đều là cực kì trí mạng. Hiện tại bọn họ không kịp làm bất cứ gì ứng biến, chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo hư ảnh hung hăng đánh lên lồng năng lượng của tạp tu đứng trước Đến Quả.

Rắc!

Một tiếng vang trong trẻo như thủy tinh vỡ.

Tạp tu kia hoảng sợ nhìn đồng bạn. Ở trước mặt hắn, diễn ra một màn tuyệt mỹ!

Đạo hư ảnh màu xanh nhạt. Tựa như một mũi tên nhọn, cắm vào lồng năng lượng màu vàng nhạt! dễ dàng đánh sâu vào lồng năng lượng. Trong tích tắc hóa thành một chùm ánh sáng màu vàng, đem Đến Quả và tạp tu trước người bao phủ lại.

Một tia máu tươi từ trong ánh sáng màu vàng như sương như khói bắn ra.

Tạp tu trước người Đến Quả bưng yết hầu, máu tươi theo khe hở vọt ra ngoài, trong miệng hắn ôi ôi ôi như muốn nói gì, nhưng không phát ra thành lời, ánh mắt vô cùng hoảng sợ và tuyệt vọng.

Phía sau hắn, cánh tay trái Đến Quả cũng bắn ra một tia máu tươi. năng lượng thể của đối phương đã đánh trúng tay hắn lực xuyên thấu thật sự quá mức đến kinh người.

Tay Đến Quả run lên. Ánh sáng màu trắng tựa như bầy cá mất đi khống chế, giải tán lập tức.

Chùm ánh sáng màu vàng tan vỡ lộ ra Đến Quả mặt nạ yêu dị vô cùng. Vẻ mặt của hắn lạnh như băng, tay phải đỡ lấy đồng bạn trước mặt hắn đang chậm rãi ngã xuống. Ngẩng đầu, ánh mắt hướng vị trí Trần Mộ nhìn thoáng qua. Không để ý vết thương trên cánh tay trái đang cuồn cuộn chảy máu. Ngay sau đó không có bất cứ gì do dự, liền cùng tạp tu còn lại biến mất trong đám người.

Ba Cách Nội Nhĩ ngây dại, Tiêu Tư cũng ngây dại, chung quanh tất cả tạp tu đều ngây dại!

- Cương toa mới vừa rồi là ngài phóng?

Ba Cách Nội Nhĩ chậm chạp thẫn thờ hỏi, Tiêu Tư một bên vẻ mặt kinh dị nhìn Trần Mộ.

Còn các tạp tu khác nhìn Trần Mộ với ánh mắt tràn ngập bội phục.

Nói thật, một kích mới vừa quả là xinh đẹp đến cực điểm. Từ lúc Trần Mộ nâng tay phóng ra, nhanh như tia chớp, công tác liên tục, biểu hiện chắc chắn. Đám tạp tu nhãn lực đều cao minh, bọn họ thấy rất rõ ràng, một kích mới vừa rồi là năm phát liên tiếp.

Không tới 0. 3 giây phóng ra năm miếng năng lượng toa, nói cách khác, trong một giây hắn ít nhất có khả năng phóng ra mười lăm miếng năng lượng toa, tần suất công kích như vậy, cao đến dọa người!

Hơn nữa, năng lượng toa màu xanh nhạt cổ quái khi thóat khỏi tay, lại còn có thể không ngừng gia tốc. Nếu như không phải tính chất đặc biệt này của thoát vĩ toa, hai gã cao cấp tạp tu kia cũng sẽ dễ dàng ngăn chặn.

Bởi vì cường độ cảm giác cùng độ linh mẫn cảm giác đồng loạt đề cao trên diện rộng, thoát vĩ toa trên tay Trần Mộ uy lực cũng thoát thai hoán cốt. So với trước kia hơn bảy trăm thương tổn, hiện tại đạt tới chừng một ngàn hai. Mà tần suất công kích so với trước kia mau hơn rất nhiều.

Thực lực hắn hiện tại, đã có thể cùng một ít cao cấp tạp tu phân cao thấp.

Trần Mộ kì quái hỏi:

- Chẳng lẽ có vấn đề gì sao?

Hắn không nghĩ tới Ba Cách Nội Nhĩ lại có phản ứng mạnh như thế.

- Không có không có!

Ba Cách Nội Nhĩ vội vàng khoát tay.

Tiêu Tư và đám tạp tu Tư Nguyên học phủ vẻ mặt đều ngạc nhiên. Nhưng chỉ khi hắn cúi đầu xuống, mới có thể phát hiện trong mắt hắn một tia rung động.

Trong cảm nghĩ của hắn, Tào Đông này thần bí đến cực điểm, người chế tạo seri tạp phiến, thân phận này tỏa sáng một cách thần bí. Hắn tin tưởng, nếu như một khi tin tức lộ ra, chỉ sợ chỉ trong một ngày, hắn sẽ nhận được hơn phân nữa thế lực lớn của Liên bang mời chào. Nhưng Người tuổi trẻ còn hơi hướng thiếu niên, Lại như một trung niên, lão luyện mà vô danh.

Hiện tại, Tiêu Tư mới biết, hắn còn là một vị tạp tu!

Tin tức này thật chấn động, tuyệt đối so với khi hắn nhìn thấy chiết hình yến ba tạp còn lớn hơn. Sau khi hệ thống Phạm sâm thành lập, tạp tu cùng chế tạp sư liền bắt đầu hoàn toàn phân chia ra. hai loại phương pháp rèn luyện cảm giác cũng dần dần xảy ra thay đổi rất lớn, Việc này cũng làm cho, người kiêm tập cả hai càng ít, hơn nữa nếu có thì đa phần đều là nhân vật hạ cấp.

Nhưng người trước mắt hắn, kĩ thuật chế tạp khỏi cần bàn, nội việc chế tạo seri tạp phiến, liền nói rõ hết thảy. Mà về phương diện tạp tu, một kích mới vừa rồi, ngay cả Tiêu Tư khủng bố như thế, cũng không nhịn được ánh mắt sáng ngời.

Nhưng càng làm hắn ngạc nhiên chính là, Trần Mộ lại phát hiện vị trí địch nhân trước hắn. Lực kiểm soát kinh khủng làm người khác giật mình.

Vô luận là chế tạp sư hay tạp tu, kĩ thuật hắn đều cao thần kỳ! Điều này hoàn toàn phá vỡ lý luận của hệ thống phạm sâm, tình huống như vậy, đã có bao nhiêu năm mới xuất hiện?

Ánh mắt Tiêu Tư rơi vào khuôn mặt Trần Mộ.

Càng huống chi, hắn tuổi còn trẻ như thế, ngày sau phát triển, chỉ sợ không thể hạn lượng!

Và bên cạnh hắn còn có Ba Cách Nội Nhĩ với khả năng chỉ huy chiến thuật tinh thông, hắn sau này sẽ tới nước nào? Chỉ sợ ai cũng không cách nào đoán trước!

Đột nhiên, Tiêu Tư nghĩ đến lời Nhữ Thu nhận định, hoài nghi Tào Đông người thừa kế đời thứ nhất của lưu phái thời đại. Hiện tại xem ra vô cùng có khả năng. Theo hắn biết, lưu phái thời đại lúc ấy tạp phiến kỹ thuật sử dụng phi thường ít, mà mọi người cũng tương đối phân tán, cho nên thường thường tại một ít lưu phái mọi người sẽ kiêm tập tạp tu cùng chế tạp. Chỉ có này lưu phái, mới có thể khiến đệ tử chuyên tập một loại trong đó.

Nhưng dù cho hắn đến từ nơi nào, từ lưu phái nào xuất thân, việc này cũng không trọng yếu. tiềm lực hắn biểu hiện ra làm cho Tiêu Tư rất là coi trọng. Bất cứ một tập đoàn nào khi muốn phát triển, đều phải hợp tác với cường giả khác. Mà Tào Đông này nếu như không có ái gì ngoài ý muốn, Tiêu Tư tin tưởng, nhất định là một trong những cường giả sau này.

Ở phía sau, khi hắn như cánh chim chưa tung bay, thành lập quan hệ là chuyện tốt, cần đến nỗ lực đại giới không cần lớn lắm, tình nghĩa cũng muốn trọng rất nhiều.

Không nói đến phản ứng của mọi người, Trần Mộ đối kích này cũng khá hài lòng. Trừ việc không đánh trúng chỗ yếu hại của Đến Quả làm cho hắn có chút tiếc nuối. Bất quá, theo đuổi tần suất công kích như vậy độ chuẩn xác tự nhiên sẽ phải chịu ảnh hưởng.

Trong đám người, một nữ tử mang khăn che mặt, tại bên người nàng đi theo là một thiếu nữ nhan sắc tầm thường. Hai người đi chung trong đám đông nhìn rất bình thường.

- Phu nhân, kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Thiếu nữ thấp giọng hỏi, mà ánh mắt lại không nhịn được hướng về tòa trụ sở.

Nếu như Trần Mộ ở đây, nhất định nhận ra thanh âm thiếu nữ này, chính là Pháp Á Tiểu Man.

Tiểu Man chứng kiến Đến Quả bị thương nên rất giận dữ, nàng vừa mới có seri tạp phiến số 013, nên muốn đi báo thù cho Đến Quả, về phương diện khác cũng muốn xem thử 013 trong thực chiến biểu hiện ra sao.

- Đối phương có cao thủ phòng ngự trụ sở, chúng ta không có cơ hội chiến thắng.

Trung niên phụ nhân chậm rãi, thanh âm vui vẻ lại mang theo vài phần biếng nhác, đúng là Pháp Á mặt nạ phu nhân.

- Chúng ta như vậy bỏ qua bọn họ?

Tiểu Man oán hận nói.

- Aa, Tiểu Man không nên gấp gáp. Nước cờ này, đối với cả đại cục mà nói, không ành hưởng gì. Chờ lúc chúng ta chiếm được đại cục, trở lại hội ngộ bọn họ cũng không muộn.

Đột nhiên mặt nạ phu nhân nhẹ nhàng cười:

- Hơn nữa, ta phỏng chừng, người muốn tìm bọn họ gây phiền toái, chỉ sợ cũng không chỉ chúng ta đâu.

Tiểu Man sửng sốt.

Đột nhiên độ nghi trên tay nàng vang lên, Tiểu Man run lên:

- Là bên kia! Phỏng chừng là có kết quả!

Mặt nạ phu nhân đột nhiên ngồi thẳng lên.

*****

Những tạp tu này một lần nữa trốn vào trong đám người, biến mất không còn thấy bóng dáng. Dựa vào thực lực trên tay Trần Mộ và sức phòng thủ của trụ sở thì vẫn miễn cưỡng có thể chống đỡ tấn công, nhưng nếu muốn truy kích địch nhân thì quả thật không biết tự lượng sức mình.

Trận chiến vừa rồi khiến Ba Cách Nội Nhĩ khá hài lòng vì chỉ mới vận dụng hơn lực lượng của hai mươi tạp tu. Trước mắt nguy cơ mặc dù vượt qua, nhưng hắn biết trận chiến đấu này chỉ sợ vừa mới bắt đầu. Thực lực vận dụng càng ít, thì khả năng đồi kháng về sau càng lớn.

Nếu như đem tất cả quân bài trong tay lộ ra thì không thể nghi ngờ là chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Nhưng làm hắn ngạc nhiên nhất là chủ nhân đột nhiên phát uy. Hắn vẫn tưởng rằng chủ nhân chỉ là một vị chế tạp sư, không ngờ hắn lại còn là một vị tạp tu, hơn nữa còn là một tạp tu có thực lực cao cấp. Khó trách lần trước mình yêu cầu hắn mang theo hộ vệ lại bị cự tuyệt

Ba Cách Nội Nhĩ nhìn Trần Mộ và suy nghĩ tiếp, vài tên tạp tu thủ hạ thực lực mặc dù không tồi, nhưng là so với lão bản...... kết luận: Kém đến xa.

Chủ nhân quả nhiên không phải nhân vật đơn giản! Chế tạp lợi hại như vậy, là tạp tu cũng quá lợi hại, điều này làm cho hắn rất bội phục. Bất quá Ba Cách Nội Nhĩ ở phương diện này hiểu không bằng Tiêu Tư, chỉ cảm giác được Trần Mộ là người kiêm tập mà đều lợi hại như vậy, thật sự rất giỏi.

Bất quá, không đợi hắn dừng suy nghĩ, đột nhiên một đội tạp tu hướng bên này bay tới.

Đội tạp tu này số lượng ước chừng sáu bảy mươi người, mỗi người nhìn qua khá chật vật, rất nhiều người quần áo rách nát, hơn nữa vài người mlấm lem bùn đất.

Vừa thấy đội tạp tu này, Ba Cách Nội Nhĩ biến sắc!

Đội tạp tu này số lượng cũng không nhiều, nhìn qua cũng rất chật vật, nhưng mỗi người tinh thần vững vàng. Ánh mắt lợi hại. Ba Cách Nội Nhĩ nhận thấy, những người này phi hành với động thái cực kì nhàn nhã, hơn nữa tư thế hết sức thoải mài, hoàn toàn không như tạp tu bình thường khi phi hành luôn cẩn thận khống chế tình cảnh.

Cao thủ! Tất cả đều là cao thủ! Chỉ có cao thủ, mới có thể tùy tâm sở dục khống chế thân thể của chính mình như thế.

Trán Ba Cách Nội Nhĩ xuất mồ hôi. Đám cao thủ này, tùy tiện một người, chỉ sợ kém Giải yến Bạch một ít mà thôi. Mà khi Ba Cách Nội Nhĩ thấy rõ người đầu lĩnh nọ, hắn chợt kinh hoàng.

Tiếu Nguyên!Là Tiếu Nguyên. Nói đến Tiếu Nguyên, cũng là nói đến nhân vật truyền kỳ của Trung Đạt Thư Phủ. Hắn là đại đệ tử của phủ chủ (* Trước giờ vẫn gọi là hiệu trưởng, nhưng từ đây nếu văn phong thấy thuận xin được gọi như thế cho xuôi tai). Cũng là đại sư huynh của Thước hạ Thanh. Nếu như nói Giải yến Bạch là tài năng triển vọng. Thì Tiếu Nguyên đã thành danh nhiều năm, hắn năm nay hơn bốn mươi lăm tuổi. Đang đứng ở thời lì đỉnh cao của tạp tu.

Rất nhiều người đều đoán, thực lực của hắn so với sư phụ cũng không kém bao nhiêu. Tiếu Nguyên tốt nghiệp đã hai mươi năm, sau khi tốt nghiệp hắn tiếp tục ở lại trường học. nhưng kì quái là hắn không có kiêm nhiệm bất cứ chức vụ gì, mà chỉ là chuyên tâm rèn luyện thực lực của chính mình không để ý chuyện gì bên ngoài.

Hai mươi năm chuyên cần rèn luyện. Thực lực của hắn như thế nào, không ai có cách nào xác thực.

Tiếu Nguyên làm đệ tử lúc sư phụ hắn chưa nhận nhiệm vụ Hiệu trưởng, cho nên đối với hắn dạy dỗ cũng rất cẩn thận. Sau khi trở thành phủ chủ công việc bộn bề. Nên nhiệm vụ truyền thụ kỹ xảo cho các sư đệ đều là do vị này đảm nhiệm. Cho nên, đối với Thước hạ Thanh mà nói, Tiếu Nguyên gần như là sư phụ.

Tiếu Nguyên đối với tên sư đệ này hết sức thương yêu, cho nên lần này tự mình dẫn đội đến đây, sau khi chỉ đạo cho các sư đệ tạo ra một một vài thông tin nghi binh, Trong khi đó Tiếu Nguyên mang theo ước chừng một trăm tạp tu ngang nhiên tiến vào rừng cây.

Những người bên cạnh hắn, tất cả đều là cao thủ tạp tu được chọn lựa tại Trung Đạt Thư Phủ, mỗi người thực lực mạnh mẽ vô cùng. Song dù vậy, bọn họ tới được La Dữu cũng chỉ có bảy mươi hai người, còn lại đều chết ở trong rừng cây.

Tiếu Nguyên giật mình khi thấy nơi này có một tòa trụ sở mới tinh như thế. Đặc biệt khi ánh mắt hắn rơi vào các điểm hỏa lực phân bố hình năm góc bên ngoài trụ sở, không nhịn được khẽ kêu một tiếng.

- Tiếu đại, có tình huống gì sao?

Một tạp tu tò mò hỏi. Tiếu Nguyên tại Trung Đạt Thư Phủ được mọi người tôn kính nên đều gọi hắn là Tiếu đại.

Tiếu Nguyên mày rậm mắt to, Khuôn mặt góc cạnh, da tay như màu cổ đồng phát sáng, nhìn qua như pho tượng kim cương.

vẻ mặt hắn ngoài ý muốn, chỉ vào trụ sở phía dưới nói:

- Ta không ngơi nơi này lại thấy hải tinh bảo, loại hỏa lực pháo đài này kết cấu phi thường bên chắt, giống như là một tạp phiến uy lực cường đại, nếu muốn công phá loại hỏa lực pháo đài này, đều phi thường khó khăn.

Nghe thế tạp tu kia cũng rất bất ngờ:

- Hải tinh bảo? Loại địa phương nhỏ bé này cũng có hải tinh bảo?

- Tạm thời không biết rõ.

Tiếu Nguyên hướng trụ sở nhìn kỹ:

- Xem ra người kiến tạo trụ sở này có chút thực lực.

- Chi bằng chúng ta dò xét cho biết?

Tạp tu kia đề nghị.

Tiếu Nguyên lắc đầu:

- Thời gian không có nhiều, chúng ta nêm làm chính sự trước.

Hắn lo lắng nhìn đám người dông đen phía dưới. Qua đấy cũng có thể thấy được tình hình chiến đấu bi thảm như thế nào, đây cũng là điều Tiếu Nguyên lo lắng.

Ngay lúc này, đột nhiên một khối thủy tinh của trụ sở chuyển động lộ ra mấy người.

Trần Mộ, Ba Cách Nội Nhĩ, Tiêu Tư...... Đáng tiếc Duy A không có ở đây, bằng không, bằng vào sát khí của hắn, nói không chừng dám hù dọa đám tạp tu này thoái lui.

Trần Mộ trong lòng đột nhiên chợt ngĩ.

- Tiêu Tư hiệu trưởng!

Tiếu Nguyên hơi sửng sốt, hắn hiển nhiên có chút bất ngờ. Bất quá hắn không rõ, làm sao lại gặp Tiêu Tư ở đây? Tư Nguyênhọc phủ cách đây khá xa, hơn nữa hắn không có nghe đến bất cứ tin tức gì báo Tiêu Tư đang ở đây. Bất quá nếu như có Tiêu Tư ở nơi này nói vậy hải tinh bảo này cũng là chuyện bình thường.

Ánh mắt của hắn nhìn Tiêu Tư thầm nghĩ. Tiêu Tư có đủ điều kiện hưởng thụ đãi ngộ này.

Không chỉ có chiến lực mạnh mẽ, hơn nữa còn là người đứng đầu nên Tiếu Nguyên đương nhiên không quá vô lễ. chung quanh hắn mọi tạp tu đều hành lễ, người có tên, cây có bóng, danh tiếng Tiêu Tư bọn họ đều nghe qua.

- Quý giáo quả nhiên lợi hại!

Tiêu Tư khiêm tốn cười đáp lễ, thản nhiên nói:

- Không ngờ ở chỗ này lại mục kích được Tiếu đại, xem ra lần này quý giáo nhất định chiến thắng a!

Hắn cùng Tiếu Nguyên là quen biết cũ, bất quá không có giao thủ qua.

Khuông mặt Tiếu Nguyên có vài phần cảnh giác, nhưng cũng tôn kính:

- Tiêu Tư hiệu trưởng nói đùa.

Lúc này hắn mới nhìn mấy người bên cạnh, khi chạm đến Trần Mộ chợt dừng lại một lúc, vẻ mặt hơi kì lạ. Bất quá hắn rất nhanh thu hồi ánh mắt, thầm đánh giá, ngoại trừ Tiêu Tư, và thiếu niên bên cạnh, những người khác đích thực lực không đáng lo, điều này làm cho hắn trong lòng nhẹ nhõm.

Tiêu Tư xuất hiện làm cho trong lòng hắn cảm thấy bất an.

Nếu như thực lực của đối phương chỉ có một mình Tiêu Tư và đám đệ tử, không đủ để dao động đại cục. Tiếu Nguyên thấy Trần Mộ đứng bên cạnh Tiêu Tư, lại tưởng lầm hắn là đệ tử.

Tư Nguyên học phủ xem ra lại thêm một vị cao thủ! Tiếu Nguyên trên mặt bất động thanh sắc, trong lòng thầm nghĩ.

Vị thiếu niên này còn nhỏ tuổi, nhưng cường độ cảm giác đã đạt tới hoàn cảnh vững chắc, vượt qua hắn khi cùng tuổi. Hơn nữa càng làm hắn kinh dị chính là, lúc mình dùng cảm giác rà xét lại bị gã kia phát hiện.

Hắn nhìn Trần Mộ với vẻ tán thưởng, một thanh niên có tiềm lực, chỉ tiếc là thuộc về Tư Nguyên học phủ.

Bất quá hiện tại không phải là lúc nói chuyện phiếm, Tiếu Nguyên nhìn Tiêu Tư với vẻ mặt xin lỗi nói:

- Tại hạ vốn có chuyện quan trọng trong người, xin đi trước, ngày sau nếu có cơ hội, vẫn hy vọng hiệu trưởng chỉ điểm đôi điều.

Sau khi Tiếu Nguyên hành lễ, liền mang theo đám tạp tu vội vã rời đi.

Tiếu Nguyên đang lo lắng cho tiểu sư đệ, đối phương công kích sơm hơn hắn dự đoán, lần này bọn họ đến cũng không phải chỉ vì Thước hạ Thanh, mà còn một nguyên nhân khác là, Kỷ thuật của trung châu tập đoàn đối với Trung Đạt Thư Phủ thật sự rất hữu dụng. Vô luận như thế nào, bọn họ cũng muốn đem kỹ thuật này mang về. Bất quá trong lòng Tiếu Nguyên, an toàn của tiểu sư đệ so còn quan trong hơn kỹ thuật kia nhiều lắm.

Đám tạp tu đến nhanh, đi cũng nhanh, bọn họ chỉ là đi ngang qua, nhìn trụ sở liếc mắt một cái.

Nhưng ngay cả như vậy, cũng khiến Ba Cách Nội Nhĩ sợ mãi không thôi.

Chỉ là, những người này từ nơi nào đến đây chứ? Tất cả thông đạo đều bị Liên Bang tổng hợp học phủ khống chế. Nhưng khi hắn nhìn quần áo rách nát trên người bọn kia, một đạo linh quang chợt hiện lên.

Thôn quê! Bọn họ nhất định là từ địa phương khác cứng rắn xuyên qua rừng cây, làm thành một vòng lớn, đi tới thành La Dữu!

Ba Cách Nội Nhĩ càng nghĩ càng cảm thấy không sai, hơn nữa hắn còn thấy một ít cỏ dại trên người những người này.

Đội tạp tu này đến đem chiến cuộc tại La Dữu thành trực tiếp thay đổi.

Như bậc cao thủ này, căn bản không dễ trêu chọc. Càng huống chi vẫn là đội ngũ bảy mươi người, lực lượng này đủ để đem quét sạch trụ sở mấy lần.

Tiêu Tư khẽ thở dài:

- Xem ra lần này Liên Bang tổng hợp học phủ thiệt hại lớn rồi.

Vẻ mặt hắn cũng không cao hứng. thực lực Tiếu Nguyên cao lắm cũng tương đương hắn, nhưng không phải bởi nguyên nhân này mà canh cánh trong lòng. Mà là hắn nhận thấy Trung Đạt Thư Phủ chỉ thuận tay liền có thể rút ra một nhóm lớn tạp tu thực lực hùng hậu, trong khi Tư Nguyênhọc phủ, dù dốc hết toàn lực cũng khó xuất ra lực lượng như vậy để ra trận.

Đây là điều hắn đỏ mắt ước mong.

Quả nhiên lục đại chính là lục đại, thực lực không phải trường học khác có khả năng so đo.

tình hình chiến đấu tại La Dữu Thành tới lúc kịcch liệt nhất, dù là Thước hạ Thanh đang bị thương ba chỗ vẫn phải cắn răng kiên trì. Khi Tiếu Nguyên đến, đúng như Tiêu Tư suy nghĩ chiến cuộc lập tức thay đổi.

Bọn họ đột ngột xuất hiện, khiến đám người Tổ Trữ không hiểu được bọn họ là từ đâu ra.

Trung Đạt Thư Phủ tự nhiên là mỗi người tinh thần đại chấn, mà Liên Bang tổng hợp học phủ còn lại là sắc mặt như tro tàn. Đội tạp tu này thực lực quá cao so với Liên Bang tổng hợp học phủ, hơn bảy mươi người đem cả chiến trường đấu đá lung tung, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

Trận chiến đấu này người thắng là ai đã được định đoạt, vấn đề còn lại chỉ là thời gian. Khi Tiếu Nguyên mang theo hơn bảy mươi vị cao thủ vu hồi xuất hiện tại La Dữu Thành, kết quả trận chiến đấu này liền xác định.

Mà lúc này, đám người né tránh chiến đấu, đang lặng yên tiến hành hoạt động.

Crypto.com Exchange

Chương (1-567)