Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tạp Đồ - Chương 446

Tạp Đồ
Trọn bộ 567 chương
Chương 446: Bí mật
0.00
(0 votes)


Chương (1-567)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sau khi xem xong Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp, ánh mắt Trần Mộ nhìn vào những đồ vật còn lại, lần lượt đụng vào từng cái.

Quyển sách kia tên là Cao Tinh Tạp Phiến Chế Pháp, phát hiện này làm cho hắn mừng rỡ. Tên cũng như ý nghĩa, bên trong quyển sách này hẳn là ghi chép phương pháp chế tạo tạp phiến cao cấp, đây chính là thứ hắn tha thiết mong ước từ lâu.

Hắn vẫn rất kỳ lạ khi trong tạp phiến thần bí chỉ có phương pháp chế tạo huyễn tạp tam tinh, phương pháp chế tạo tạp phiến tứ tinh vẫn là hắn từ các loại tạp phiến tứ tinh khác suy xét làm ra. Nhưng mà mấy cái này cũng vẻn vẹn giới hạn trong tạp phiến tứ tinh. Đến bây giờ, hắn còn chưa từng chế tạo qua tạp phiến ngũ tinh. Luân và Bạo Đạn đều là tạp phiến tứ tinh, mặc dù tính năng của chúng có chút đến gần tạp phiến ngũ tinh bình thường.

Trên tay hắn tạp phiến ngũ tinh cũng không nhiều, chỉ có Tiết Thức Liên, Xà Kính và Hoàng Kim Ngôn Tỏa, ba tấm tạp phiến này có thể mang đến cho hắn sự tham khảo hết sức có hạn. Vĩnh Viễn Chi Dạ mặc dù là tạp phiến lục tinh, hắn thậm chí còn chưa kịp nhìn tới.

Không phải hắn không muốn chế tạo tạp phiến ngũ tinh, chỉ là bởi vì khó khăn rất cao, vượt ra ngoài năng lực của hắn. Nếu không, như Tiếu Ba bọn họ đã sớm thuần một sắc tất cả đều thay bằng tạp phiến ngũ tinh. Phương pháp chế tạo tạp phiến ngũ tinh, xưa nay chỉ một số rất ít chế tạp sư và học viện là nắm giữ trên tay, rất khó thông qua cách nào khác học được.

Bất quá, điều kiện để tiếp xúc với Cao Tinh Tạp Phiến Chế Pháp, hiện tại cường độ cảm giác của Trần Mộ là không đủ. Hắn thật không có đến mức nổi giận, chế tạo tạp phiến ngũ tinh, là chế tạp sư đã tới giai đoạn nhất lưu. Chế tạp sư có thể chế tạo tạp phiến ngũ tinh ở Liên Bang đều không có bao nhiêu, bọn họ không chỗ nào mà không phải là có được cảm giác thâm hậu. Nói đại khái, chế tạp sư có thể chế tạo tạp phiến ngũ tinh, tuổi tác đều ở bốn mươi tuổi trở lên.

Mà Trần Mộ hiện tại mới hai mươi tuổi.

Mô hình bỏ túi là 'Diễn biến trạng thái biến đổi của bảy kết cấu năng lượng lớn' (1), nó công bố phi thường chi tiết, từ đơn giản đến phức tạp, về diễn biến các biến đổi trạng thái của bảy loại kết cấu năng lượng lớn. Trình độ tinh tế cao, có thể nói không thể tưởng tượng nổi. Mô hình năng lượng mà Trần Mộ trước kia đã làm, cùng so với chúng nó, thô ráp quá nhiều. Bảy loại kết cấu năng lượng lớn cơ hồ bao quát bảy mươi phần trăm trở lên các loại kết cấu năng lượng. Đối với bất cứ một vị chế tạp sư nào mà nói, nếu như chính mắt thấy kết cấu năng lượng tinh vi như thế, có thể để cho bọn họ tại trong thời gian cực ngắn, đối với giải thích kết cấu năng lượng tăng lên rất nhiều.

Càng khỏi nói, cái này 'Diễn biến trạng thái biến đổi của bảy kết cấu năng lượng lớn' còn có thể dựa theo tâm ý mà sử dụng, tiến hành biểu lộ biến đổi đơn giản, từ trình độ nào đó mà nói, nó có công năng suy diễn nhất định.

Nhưng chính thức có công năng cường đại lại là quả cầu màu bạc – 'Mô hình suy diễn kết cấu năng lượng'! Nói cách khác, nó có thể thành lập mô hình kết cấu năng lượng trong ý tưởng, hơn nữa còn thử suy diễn ra tính năng của nó.

Đây mới chính thức là lợi khí tuyệt thế! Đối với những chế tạp sư vốn đầy sáng ý mà nói, bọn họ có thể ở đây thành lập rất nhiều mô hình thiên kỳ bách quái, mà nó thì có thể phán đoán kết cấu năng lượng đó có hợp lý không, có được tính năng gì.

Đây là đồ vật mà mỗi vị chế tạp sư cầu mong! Chế tạo ra một tạp phiến mới lạ cũng không phải chuyện quá mức khó khăn. Nhưng là phát minh một loại kết cấu năng lượng mới, lại là một chuyện gian nan đến cực điểm. Mấy năm nay, những chế tạp sư đạt được phần thưởng lớn của các hiệp hội, không có chỗ nào mà không phải là đưa ra kết cấu năng lượng mới, để bọn họ lực áp quần hùng, giành lấy phần thưởng.

Đây là một quá trình cực kỳ khó khăn. Tất nhiên sáng ý là không thể ít, nhưng khó khăn nhất lại là như thế nào nghiệm chứng loại kết cấu năng lượng này có thành công hay không. Kết cấu năng lượng đơn giản đã sớm được phát minh. Mà kết cấu năng lượng phức tạp, thì cần phải làm ra đồ vật thật mới có thể xác định kết quả cuối cùng, xem loại kết cấu năng lượng này thành công hay thất bại. Kết cấu năng lượng mới cũng mang ý nghĩa cấu vân mới, các loại chế tạp tài liệu mới, vô cùng rườm rà. Những năm gần đây, việc đề xuất ra kết cấu năng lượng mới ít đến thương cảm, bởi chế tạp sư có thể làm được một bước này, vốn chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Nhưng Trần Mộ cũng không cách nào tiếp cận đến cái mô hình suy diễn này, bởi cường độ cảm giác còn chưa đủ. Mà làm cho hắn cảm thấy giật mình hơn là, nó cần cường độ cảm giác thậm chí có thể phải cao tới bát cấp! Đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của hắn. Bởi vì rất rõ ràng, hiện tại cường độ cảm giác của hắn còn kém quá xa. Trong tạp phiến thần bí, cường độ cảm giác cũng không phải dựa theo chế độ phân cấp hiện nay, cho nên hắn chỉ có thể đại khái tính ra một chút.

Cường độ cảm giác của Trần Mộ hiện tại, cách thất cấp cũng không tính quá xa. Nhưng là ở trên biểu hiện ra sự chênh lệch, đã là một khoảng cách tương đối! Này cũng làm hắn líu lưỡi! Chế tạp sư có cảm giác bát cấp, phỏng chừng chỉ có chế tạp sư với danh hiệu đại sư mới có thể đạt tới đi.

Việc này đối với chính mình là chuyện quá xa vời, Trần Mộ theo thói quen đem chúng nó vứt qua một bên.

Hiện tại đối với hắn hữu dụng, đó là Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp và 'Diễn biến trạng thái biến đổi của bảy kết cấu năng lượng lớn'. Hắn chuẩn bị đem trọng điểm đặt ở trên Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp. Tình cảnh hiện tại của hắn, ẩn náu nguy cơ ngầm, tùy thời có thể tao ngộ đến chiến đấu.

Nghĩ vậy, hắn có chút khó chịu, Đàm Vũ Mân nhẹ nhàng một câu nói, đã đem chính mình đổ lên nơi đầu sóng ngọn gió.

Hình như chính mình cùng nàng không có gì quá khúc mắc a! Chẳng lẽ là nàng cùng Tây Trạch có cừu oán?

Có lẽ nên hỏi Giải Yến Bạch một chút, Trần Mộ nghĩ thầm.

Định ra tâm tư, hắn bắt đầu dựa theo Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp đến rèn luyện cảm giác. Cảm giác của hắn là do hai tuyến xoắn ốc song hành và quấn quanh tạo thành.

Hắn liền đơn giản đem hai tuyến cảm giác này coi như một cái, bắt đầu nếm thử.

Bắt đầu nếm thử, Trần Mộ mới phát hiện, Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp thật sự có chút quá mức dị thường. Nhìn qua vô cùng đơn giản, quá trình đem tuyến cảm giác mở ra, tựu cần phải phân giải thành hai mươi sáu bước, mà quá trình buông lỏng tuyến cảm giác, cũng cần phải chia nhỏ thành mười bảy bước. Tại một lần hít thở trong lúc đó, liền cần phải hoàn thành bốn mươi ba bước, như vậy có thể tưởng tượng khó khăn thế nào.

Thất bại! Thất bại! Vẫn là thất bại!

Trần Mộ vẫn lặp đi lặp lại nếm thử, hiện tại thực lực mặc dù tăng lên, nhưng hắn cũng không có bởi vậy mà trở nên yếu đuối, hắn vẫn theo thói quen nếm thử thất bại. Lại nói tiếp, hắn mấy năm nay, trừ bỏ Duy A và Tây Trạch truyền thụ rất chi tiết cho hắn một ít tri thức, lúc khác, hắn đều là một mình mò mẫm, trong đó gian khổ tự nhiên khỏi cần nói.

Mãi cho đến lúc cơm tối, hắn còn không có tìm được đầu mối, trong một cái hô hấp, phải hoàn toàn không có sai lầm hoàn thành bốn mươi ba bước, khó khăn thật to lớn, mặc dù Trần Mộ là người có độ linh mẫn cảm giác cực cao, cũng nhiều lần cảm thấy cố hết sức. Hắn hiện tại mới bỗng nhiên hiểu được, điều kiện tiếp xúc Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp tại sao lại đối với độ linh mẫn cảm giác yêu cầu cao như vậy.

Vừa căng lên vừa thả lỏng, đây mới là phương thức làm việc chính xác, nhiều năm như vậy, Trần Mộ đã sớm lĩnh ngộ đến đạo lý này.

Hắn từ trong phòng đi ra, mọi người đang chuẩn bị ăn cơm chiều.

Bởi vì mỗi người thời gian an bài bất đồng, nên thời gian ăn cơm cũng không giống nhau. Giống như Duy A và tiểu Bộ Mặc, đều còn đang huấn luyện. Tiểu Bộ Mặc lượng vận động phi thường kinh người, vì thỏa mãn cái đói của hắn, cũng cân nhắc đến hắn thân thể còn đang cao lên, Duy A an bài thời gian cho hắn là mỗi ba giờ một lần ăn cơm.

Sư phụ nấu cơm đã không chỉ một lần mang theo vài phần sợ hãi nhìn tiểu Bộ Mặc, hắn rất hoài nghi, sinh vật nhìn qua như tiểu hài tử này có phải hay không một con quái thú! Hắn đã được thông báo, cần phải cố hết khả năng thỏa mãn hết thảy yêu cầu của những người này.

So sánh với tiểu hài tử, những người khác thì muốn bình thường rất nhiều.

Tiếu Ba, Tang Hàn Thủy, Giải Yến Bạch và Cừu San Ngọc bốn người đang dùng cơm. Chứng kiến Trần Mộ lại đây, tên sư phụ kia vội vàng đem bữa cơm đưa lên, hắn nhằm vào khẩu vị bất đồng của mọi người, chuẩn bị bữa cơm cho mỗi cá nhân cũng không giống nhau.

"Đàm Vũ Mân người này, ngươi có bao nhiêu hiểu rõ?" Trần Mộ ngồi ở bênh cạnh Giải Yến Bạch, đề cập đến vấn đề này.

Giải Yến Bạch ngừng lại, lộ ra vẻ mặt suy tư: "Ta đối với nàng hiểu rõ không nhiều lắm, phần lớn đều là sư phụ ta từng thỉnh thoảng nói qua. Nàng là con gái cố nhân của sư phụ ta, mẫu thân của nàng cùng Tây Trạch tiền bối có giao tình không tệ. Lúc ấy Đàm Vũ Mân tiểu thư còn chưa có thanh danh như hiện tại, ta là nghe được tên Tây Trạch tiền bối, mới nhớ kỹ chuyện này."

"Người này có điểm kỳ quái." Trần Mộ bỏ lại một câu như vậy, liền cúi đầu bắt đầu ăn cơm.

Giải Yến Bạch nghe vậy ngẩn ra, hai đường chân mày rậm hơi hơi nhăn lại: "Ngươi vừa nói, ta cũng có chút cảm giác như thế. Trước kia ta cảm thấy Đàm tiểu thư là cô gái có tâm địa cực kỳ thiện lương, hiện tại làm ra Vũ Tự quân đoàn, cũng không biết là bị bức bất đắc dĩ, hay là nguyên nhân gì khác. Còn có, nàng trước mặt mọi người nói thẳng ra thân phận của ngươi, chuyện này cũng có chút kỳ quặc. Ta trước đã nghĩ không thông, nếu như nàng nhận ra Bạch huynh, tại sao không âm thầm cùng ngươi liên lạc, mà là trước mặt mọi người nói thẳng ra?"

Cừu San Ngọc một mực yên lặng không lên tiếng lúc này lại là cười lạnh chế giễu: "Chuyện của Đàm Vũ Mân, ta vừa vặn biết một điểm, các ngươi cũng đừng đem nàng nghĩ đến rất tốt."

"Ngươi biết?" Giải Yến Bạch nghi hoặc nhìn thoáng qua Cừu San Ngọc, hắn vẫn tưởng rằng nữ nhân này là người của Trần Mộ, hiện tại nghe đứng lên, nàng nhưng lại tựa hồ có lai lịch khác.

"Mẫu thân của Đàm Vũ Mân là Đàm Tiểu Y, nhưng là rất có lai lịch, nàng là nữ nhi của tự chủ Tây tự Khổ Tịch Tự." Cừu San Ngọc lời nói như tiếng sét ngang trời.

Trần Mộ cùng Giải Yến Bạch bỗng nhiên thất kinh!

Khổ Tịch Tự!

Hai người không khỏi liếc nhau, buổi tối hôm đó, Giải Yến Bạch kỳ quái Trần Mộ như thế nào trêu chọc người của Khổ Tịch Tự. Tiếu Ba cũng ngừng lại, đêm đó tạp tu khô gầy cùng hắn đối chiến, để lại cho hắn ấn tượng khắc sâu.

"Nguyên lai là nàng." Giải Yến Bạch nói một câu tất cả mọi người có thể nghe được hiểu được.

Cừu San Ngọc khóe mắt ý cười lạnh càng nặng: "Phụ thân của nàng là Mai Cát, đây không phải nghe đồn. Năm đó, Đàm Tiểu Y, Thủy Thanh Nghiên, Mai Cát ba người kết bạn mà đi, gặp được Tây Trạch, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, bọn họ tiến vào rừng cây. Sau lại, Thủy Thanh Nghiên trước hết rời khỏi, không bao lâu, Mai Cát cũng lui đi ra. Chỉ có Đàm Tiểu Y và Tây Trạch hai người kiên trì tiến vào sâu trong rừng cây."

Cái này không chỉ riêng Trần Mộ và Giải Yến Bạch ngừng lại, Tiếu Ba và Tang Hàn Thủy cũng nhất tề vểnh tai, bí mật bậc này không phải lúc nào cũng có thể nghe được.

Giải Yến Bạch vẻ mặt khiếp sợ, hắn không nghĩ tới, chuyện này dĩ nhiên vẫn cùng sư phụ mình có liên quan.

Chẳng lẽ Tây Trạch chỉ điểm "Yên Chi Hồng Chỉ" chính là khi đó?

"Đàm Tiểu Y là trong ba người thực lực yếu nhất, nhưng nàng thiên tư thông minh, đã gặp qua là không quên được, đọc nhiều hiểu rộng, đứng đầu trong những người cùng lứa ở Khổ Tịch Tự. Nàng tinh thông chế tạp, nhưng cùng các chế tạp sư khác bất đồng, nàng đối với tri thức tu tập tạp tu hiểu rõ cũng hết sức sâu. Song, nàng am hiểu nhất, lại là tạp giới!"

Ánh mắt của Cừu San Ngọc đột nhiên trở nên có chút kính nể.

-*-

(1) Nguyên văn: "thất đại kết cấu năng lượng động thái biểu thị"

*****

"Đàm Tiểu Y có học thức hơn người, trong ba người thì hợp với tính tình của Tây Trạch nhất nên hai người kết giao. Hai người bọn họ vận khí không tồi, sau đó phát hiện được một khu di tích. Cũng không ai ngờ rằng khu di tích này lại là phòng thí nghiệm do đệ tử của La Sâm Bác Cách thành lập. Vị đệ tử này của La Sâm Bác Cách tinh thông và chuyên về tạp giới, lưu lại số lượng lớn kỹ thuật tạp giới. Sau khi ra khỏi di tích, trên người Đàm Tiểu Y đã có hơn năm quyển bút ký ghi lại các loại kỹ thuật tạp giới. Sau đó không lâu, Tây Trạch rời đi. Đàm Tiểu Y liền đơn giản thành lập phòng thí nghiệm của mình, bắt đầu nghiên cứu những tạp giới này, tuy nhiên nàng cũng không tiết lộ chuyện này ra ngoài."

Giọng nói của Cừu San Ngọc mang theo hàn ý tựa như đang giễu cợt, những người khác lại lắng nghe cực kỳ chăm chú.

"Kỳ thật Mai Cát trước đây âm thầm nảy sinh tình cảm với Đàm Tiểu Y, lúc này cũng đã hoàn thành những chuyện liên quan đến Tinh viện, liền một mình tìm đến Đàm Tiểu Y. Hai người thì một người là con gái của trụ trì Tây tự trong Khổ Tịch tự, người còn lại là thanh niên nhân tài kiệt xuất nhất lúc đó của Tinh viện.

Khổ Tịch tự và Tinh viện vốn tưởng rằng đây là đám hỏi tuyệt hảo nhất, tất nhiên là cực lực thúc đẩy. Nửa năm sau thì hai người kết hôn, hai năm sau, cũng là lúc Đàm Tiểu Y mới sinh hạ Đàm Vũ Mân không bao lâu, Đàm Tiểu Y trong một lần mải mê nghiên cứu đã vô ý tiết lộ ra lai lịch của những kỹ thuật kia. Chuyện này rốt cục bị Tinh viện và Khổ Tịch tự đồng thời biết được."

Nghe thế, chẳng biết tại sao mọi người đều lờ mờ có dự cảm về vận mệnh không tốt của Đàm Tiểu Y.

"Tinh viện bắt đầu gây áp lực với Mai Cát, còn Khổ Tịch tự lại do chính phụ thân của Đàm Tiểu Y ra tay. Không bao lâu sau thì Đàm Tiểu Y chết bởi chính sự tranh đấu giữa Tinh viện và Khổ Tịch tự. Thế lực của hai bên cân bằng, trụ trì Tây tự của Khổ Tịch tự đau lòng vì cái chết của con gái, còn Mai Cát thương tâm đến suýt chết cũng lần đầu tiên phản kháng Tinh viện. Ngay sau đó, Khổ Tịch tự và Tinh viện liền ước định, năm bản bút ký này sẽ do Đàm Vũ Mân kế thừa, tương lai sẽ tùy nàng lựa chọn cho ai. Ngay sau đó, song phương đều phái những tạp tu có thực lực mạnh mẽ bảo vệ Đàm Vũ Mân, nhưng điều kỳ quái chính là sau đó không lâu thì Mai Cát biến mất không thấy đâu, mãi cho đến mấy năm trước mới đột nhiên tìm lại Đàm Vũ Mân."

Cừu San Ngọc hừ lạnh một tiếng: "Đàm Vũ Mân từ nhỏ cô đơn, những tạp tu lúc ấy ở bên nàng ta chỉ để âm thầm bảo vệ chứ không hề ra mặt. Thời gian còn bé, cuộc sống của nàng ta cực kỳ gian nan, cho đến một lần nàng ta được một công ty biểu diễn phát hiện thì mới trở thành một nghệ nhân, cuộc sống mới bắt đầu trở nên tốt đẹp một chút."

"Ngươi là ai? Tại sao lại biết những điều này?" Giải Yến Bạch ngưng tụ ánh mắt, trầm giọng hỏi. Ngay cả hắn cũng hoàn toàn chẳng biết tình tiết những bí mật này, mà nữ nhân thần bí trước mắt lại biết được tường tận như thế, làm sao không khiến hắn khiếp sợ?

Cừu San Ngọc đến khóe mắt cũng không nâng, tựa như không hề nghe thấy Giải Yến Bạch hỏi, cứ thế cúi đầu ăn cơm.

"Nàng là người của Pháp Á." Trần Mộ nói.

"Pháp Á?" Giải Yến Bạch không khỏi ngưng tụ ánh mắt: "Pháp Á phu nhân?" Phản ứng của hắn có thể nói là cực nhanh, có những đặc điểm giống như vị nữ nhân thần bí trước mắt này, thì chỉ có Pháp Á phu nhân bị bắt cóc cách đây một khoảng thời gian.

Hắn bỗng nhiên há hốc mồm, ngơ ngác nhìn Trần Mộ, thất thanh hỏi: "Chẳng lẽ Bạch huynh chính là Kiều Nguyên?"

Năng lực phản ứng của Giải Yến Bạch cực nhanh, ngay cả Trần Mộ cũng có chút bất ngờ. Hắn chỉ gật đầu: "Uhm."

Giải Yến Bạch lộ ra vẻ thoải mái, cười rộ lên: "Ha ha. Hắc Tuyến Tinh Bảng còn đang đoán lai lịch của Kiều Nguyên. Đáng thương cho những tên đó, bọn họ cũng bị lúng túng mất một thời gian." Từ cách nói, có thể thấy được là hắn đối với Hắc Tuyến Tinh Bảng cũng không nhiều hảo cảm lắm.

Tuy nhiên, trong lòng hắn lúc này cũng có chút hoảng sợ. Sau khi biết được thân phận của Pháp Á phu nhân, cũng không thể không buộc hắn phải ước lượng một lần nữa về lực lượng của Trần Mộ. Ngay buổi tối hôm đó, lúc hắn nhìn thấy Phòng Thế thì phát hiện ra thương thế của đối phương còn chưa lành, xem ra lời đồn đãi bên ngoài cũng không hề sai. Phòng Thế vào hôm Pháp Á phu nhân bị bắt cóc đã bị thương, nhưng hắn không hề cho rằng Trần Mộ có năng lực đả thương Phòng Thế.

Nếu Phòng Thế không bị thương, Giải Yến Bạch chống lại lão cũng không nắm chắc phần thắng. Nhưng Phòng Thế bị thương là sự thật mười mươi, điều đó nói lên rằng bên cạnh Trần Mộ có cao thủ có thể đả thương Phòng Thế!

Ý nghĩ đầu tiên của hắn là Tây Trạch tự mình ra tay, tuy nhiên cái ý nghĩ này bị hắn bác bỏ rất nhanh. Lại liên tưởng đến lời phỏng đoán được đồn đại xôn xao về việc bên người Kiều Nguyên có một cao thủ vô tạp lưu thần bí, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một người.

Một nam nhân lạnh lùng, vẻ mặt thủy chung không hề có biểu cảm! Hắn cực ít xuất hiện trong tầm mắt của Giải Yến Bạch, mà chỉ ở cùng với tên thiếu niên mang mặt nạ tiểu hầu tử kia.

Kỳ thật, lần đầu tiên nhìn thấy hắn, Giải Yến Bạch liền cảm giác được sự nguy hiểm của đối phương! Hắn đột phá trong rừng, trải qua các loại chiến đấu sinh tử nên nhạy cảm đối với nguy hiểm hơn người thường rất nhiều.

Giải Yến Bạch đột nhiên phát hiện, người ở bên cạnh Bạch tổng quản tựa hồ đều có lai lịch thần bí. Tuy vậy, những ý niệm này chỉ chợt lóe trong đầu rồi biến mất, tuy hắn có vài phần tò mò về thân phận của những người này, nhưng cũng không muốn vì mấy vấn đề này mà trở mặt với Bạch tổng quản.

Ai mà không có vài chuyện bí mật?

Nghĩ vậy, hắn liền thoải mái, bỗng nhiên nhớ đến một vấn đề, cặp lông mày rậm nhăn lại: "Chỉ là, vì cái gì mà Đàm tiểu thư đánh chủ ý tới Bạch huynh?"

Lời này vừa nói ra, cơ hồ lông mày của mọi người đều nhíu thành một đường thẳng. Đây mới là vấn đề thực sự đau đầu.

Đàm Vũ Mân nắm giữ trong tay lực lượng cực kỳ kinh người, có Mai Cát là siêu cấp cao thủ tọa trấn, còn tự mình thành lập Vũ Tự quân đoàn, hơn nữa lại có tạp tu cao thủ của Khổ Tịch tự âm thầm bảo vệ. Có thể nói, hiện nay bọn họ mới là lực lượng cường đại nhất của thành phố Đông Thụy. Mà sự dò xét của nàng ta đối với Trần Mộ, rất hiển nhiên, có vẻ cũng không phải thiện ý lắm.

Trần Mộ chỉ âm thầm cười khổ. Bọn họ không biết đến việc Đàm Vũ Mân cần Kim Ban Nhuyễn Dịch Khuẩn. Tại sao nàng cần Kim Ban Nhuyễn Dịch Khuẩn? Nhưng là, ngay sau khi vừa mới nói chuyện xong với Thái Thúc Dong, nàng liền phát thiếp mời cho mình, hành động này đủ để chứng minh nàng ta quyết tâm bằng mọi giá phải có được Kim Ban Nhuyễn Dịch Khuẩn.

Trần Mộ kỳ thật đã để ý thấy ngay từ đầu Đàm Vũ Mân đã đặc biệt chú ý đến bản thân mình, loại chú ý này vượt hơn xa lòng hiếu kỳ thông thường. Nhưng cuộc thăm dò buổi tối ngày hôm đó lại càng vượt trên mức độ chú ý trước đó rất nhiều.

Trong lúc đó đã xảy ra chuyện gì? Còn có cái gì làm Đàm Vũ Mân một lần nữa tăng thêm mức chú ý đối với chính mình?

Không, cái này không phải là chú ý, mà đã có thể gọi là một hành động có mục đích!

Mục đích của Đàm Vũ Mân là cái gì?

Mọi người ăn xong bữa tối trong bầu không khí nặng nề, điều này cũng khiến cho vị sư phụ đưa cơm đứng đằng xa quan sát phải hãi hùng khiếp vía, chẳng lẽ là đồ ăn hôm nay nấu không hợp khẩu vị?

Sau khi ăn xong bữa tối, Trần Mộ cũng không lập tức tập luyện Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp, mà là tìm gặp vị tổng quản của Thái Thúc gia. Tổng quản của Thái Thúc gia là một lão nhân ước chừng sáu mươi tuổi, tóc đã bạc hết, thập phần chú ý đến cách ăn mặc, thủy chung vẫn duy trì phong độ tốt đẹp.

Thái Thúc Dong đã phân phó xuống từ trước, vị tổng quản cực kỳ hiểu rõ tầm quan trọng của nhóm người này, cho nên sau khi biết Trần Mộ tìm mình thì lão liền xuất hiện trước mặt Trần Mộ.

"Có việc gì có thể cống hiến sức lực cho ngài?" Vị tổng quản cung kính hỏi.

"Ta cần một ít tài liệu, đây là danh sách." Trần Mộ đưa ra một cái danh sách tài liệu viết tay.

Tổng quản trong lòng có chút nghi hoặc, tài liệu? Tài liệu gì? Nhưng lão không nhiều chuyện, cẩn thận và cung kính tiếp nhận danh sách mà Trần Mộ đưa cho, lướt mắt đọc, nhất thời nhẹ nhàng thở phào, trên đó chỉ là một ít tài liệu cơ bản nhất, thông thường nhất, hơn nữa căn bản cũng không đáng giá tiền.

"Khi nào ngài cần?"

"Ngay lập tức."

"Vâng, tất cả tài liệu sẽ được đưa tới trong mười phút, xin ngài chờ một lát." Tổng quản vẫn giữ nguyên vẻ cung kính trả lời.

Sau mười phút, tài liệu liền được đưa tới. Tổng quản rất thức thời liền rời đi. Mấy thứ tài liệu này, tính năng hiệu dụng của mỗi loại, Trần Mộ đều có thể cực kỳ thuần thục nói ra. Trong thời gian cùng Lôi Tử chế tạo hàng loạt tạp ảnh, hắn tiếp xúc cùng mấy loại tài liệu này vô số lần, thành thạo đến mức không thể thành thạo hơn được.

Với trình độ chế tạp hiện tại của hắn mà chế tạo huyễn tạp nhất tinh thì tự nhiên là một chuyện quá mức đơn giản. Hắn thậm chí không cần các thiết bị phụ trợ khác, chỉ dùng phương pháp đơn giản nhất cũng có thể thoải mái phối chế ra tạp mặc mà bản thân cần dùng.

Chỉ tốn năm phút đồng hồ, hắn đã hoàn thành việc chế tạo tấm tạp phiến này.

Tấm tạp phiến này có thể phóng xuất ra hình ảnh một đóa hoa xanh biếc ướt át, trừ điều đó ra thì không còn nội dung gì. Hắn đã quyết định lựa chọn áp dụng phương án của Cừu San Ngọc, bởi vì hắn thật sự không nghĩ ra được phương án khác tốt hơn. Chỉ cần Ma quỷ nữ còn ở tại Liên Bang thì có khả năng rất lớn sẽ nhìn thấy được tín hiệu này, nhờ đó có thể tìm được mình. Không thể phủ nhận, Cừu San Ngọc có khả năng suy luận sáng suốt, hắn chưa từng thấy qua, hơn hẳn rất nhiều người mà hắn đã từng quen biết.

Bất quá, xuất phát từ nguyên nhân an toàn, Trần Mộ đem phương án mà Cừu San Ngọc bày cho chế tạo thành một tấm huyễn tạp, ngay cả chữ kí của nàng ta cũng dùng huyễn tạp chế tạo ra. Có thể đưa được chữ ký của một người khác vào trong huyễn tạp thì thực sự không phải chế tạp sư bình thường có thể làm được, nhưng đối với Trần Mộ mà nói, đây chỉ là chuyện nhỏ.

Thừa dịp đêm tối, hắn lặng lẽ mang phong thư có chứa hai tấm huyễn tạp đến địa chỉ mà Cừu San Ngọc đã viết. Đó là nơi cư trú cực kỳ bí ẩn của Pháp Á, nếu không phải chính Cừu San Ngọc chủ động cho biết, thì Trần Mộ tuyệt đối không thể nào ngờ được rằng, đường đường Toà thị chính của thành phố Đông Thụy cũng trở thành nơi trú ẩn bí mật của Pháp Á.

Ngày hôm nay Dung Bình có chút mệt mỏi, mấy ngày này, lượng công việc của bọn họ nhiều vô cùng. Trong thời đại quần hùng cát cứ này, quyền lực thực tế đều rơi vào tay một số thế gia. Chức quyền mà Toà thị chính có khả năng thực thi ít đến đáng thương. Ngoại trừ một số loại hoạt động bình thường như cấp phát phúc lợi, điều tra về bộ mặt thành phố, công việc của bọn họ cực kỳ nhẹ nhàng.

Đối với người thường mà nói, mặc dù vào làm việc ở Toà thị chính sẽ không có nhiều cơ hội phát triển, nhưng công việc lại nhàn nhã, tiền lương cũng không tồi, chính là một công việc không hề kém.

Dung Bình mệt lả, nhưng lại không phải bởi vì công việc. Trong thời gian dài như vậy, bọn họ vẫn không có chút tin tức gì về phu nhân. Dung Bình từng làm việc dưới quyền phu nhân, luôn luôn vô cùng bội phục trí tuệ của nàng. Hơn nữa, phu nhân không hề có tính cách phân vân do dự như phụ nữ bình thường, tính quyết đoán chẳng hề thua kém nam nhân chút nào. Hắn thậm chí tin tưởng, rất nhiều khả năng phu nhân sẽ trở thành người lãnh đạo cao nhất của Pháp Á.

Thế mà đến cả phu nhân cũng bị bắt cóc! Đến tận bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ ràng, khi nghe được tin tức này, hắn đã giật mình đến mức nào!

Ý nghĩ trước tiên trong đầu hắn chính là - không có khả năng!

Song nhanh chóng đã có một mệnh lệnh từ cấp trên ban xuống, hắn lập tức hiểu rằng đây là sự thật.

Ngoài ra, trước khi nhận được mệnh lệnh, hắn đã bắt đầu huy động tất cả lực lượng để tìm hiểu tin tức. Nhưng cho tới hôm nay phải ngừng lại, hắn vẫn như cũ không thu hoạch được gì. Đối phương tựa như đột ngột biến mất, không hề lưu lại bất cứ một dấu vết gì.

Nghỉ ngơi đã, trở về nghĩ biện pháp thêm sau. Hắn xoa cái đầu đã muốn mụ đi, thu dọn nhanh một chút rồi mở cửa phòng và chuẩn bị rời đi.

Hắn bỗng nhiên phát hiện có một phong thư mới toanh đang nằm im lặng trên mặt đất trước cửa.

Crypto.com Exchange

Chương (1-567)