← Ch.044 | Ch.046 → |
"Két ~ két ~ két ~..."
Tà linh thuật sĩ Phù Tạp Lâm hơi há cái miệng rộng khô quắt và dữ tợn ra, trong cổ họng phát ra tiếng cười "kiền kiệt" rất quái dị, đôi mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào nửa người của Dương An lộ ra sau cột đá, nói bằng giọng khàn khàn cực kì khó nghe:
- Nhân loại mạo hiểm giả to gan, dám xông vào mộ địa đã bị phong ấn này. Ha ha nhất định là do tên Thần tiễn thủ đáng ghét kia phái ngươi tới?
Đôi mắt và giọng nói của Tà linh thuật sĩ giống nhau, cảm giác "trống rỗng", lại thêm tiếng cười kiền kiệt đặc biệt chói tai.
Lúc này Dương An mới từ khẩn trương mà tỉnh táo lại, dù phải đối mặt với bất cứ tình huồng nào cũng phải giữ được bình tĩnh đó mới là điều đúng đắn.
Ngay lúc tiến vào đại sảnh Dương An đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng chiến đấu, bây giờ đã bình tĩnh lại cũng mặc kệ con Tà linh thuật sĩ kia nói gì, chỉ cần mình đem hắn xử lý là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Thời gian rất là gấp rút Dương An quyết định tiên hạ thủ vi cường *.
(*: ra tay trước thì chiếm được lợi thế)
Ánh mắt Dương An vừa ngưng trọng, lại vô cùng sắc bén, bỏ ngoài tai những lời của Tà linh thuật sĩ, giương cung nhắm vào đầu nó.
"Sưu~"
Mũi tên như lưu tinh (sao chổi) bay vụt qua.
Không biết là do Dương An tập kích đột ngột hay là tốc độ phản ứng của Tà linh thuật sĩ quá chậm mà đòn bắn thử của Dương An lại trúng mục tiêu.
-108
Một thân lam lục trang, cùng với các loại thuộc tính tăng lên, công kích cơ bản của Dương An cũng gây ra thương tổn trên trăm điểm, cho thấy khả năng phòng ngự của Boss cấp 15 này cũng không cao lắm.
Song như vậy cũng là bình thường, dù sao thì Tà linh thuật sĩ Phù Tạp Lâm là quái vật pháp hệ, phòng ngự dĩ nhiên hơi yếu, chỉ là hơn một trăm điểm sát thương đối với cột máu hơn vạn điểm của Tà linh thuật sĩ cũng chỉ là gãi ngứa mà thôi.
- Cung tiễn thủ nhân loại nhỏ bé kia, dám hướng đến bản tôn công kích thì ngươi đã xác định nhận cái chết rồi đấy!
Tà linh thuật sĩ đột nhiên trở nên phẫn nộ.
-Bệnh thần kinh!
Dương An mắng thầm một câu rồi lại nhắm về phía Tà linh thuật sĩ mà bắn.
Mặc dù trong lòng mắng như vậy nhưng Dương An không dám kinh thường, nhất định công kích của Tà linh thuật không kém, nếu chẳng may mà bị đánh trúng thì gay go rồi.
Quả nhiên là tốc độ của Tà linh thuật sĩ không nhanh lắm tiếp tục bị trúng thêm một mũi tên.
- A~
Lại bị đánh trúng làm cho Tà linh thuật sĩ rất là phẫn nộ hú lên một tiếng rồi bay lên phía trên quan tài đá, hướng Dương An đánh tới.
Tà linh thuật sĩ không phải là quái cận chiến nên ngay khi đang nhảy tay phải nắm lại, một cây huyết sắc trường tiên (roi dài màu máu) dài khoảng sáu bảy mét đột ngột xuất hiện.
Dữ tợn quất một roi!
Tà linh thuật sĩ lơ lửng trên không trung dùng huyết sắc trường tiên hướng Dương An hung hăng quất tới.
Phản ứng của Dương An cũng không chậm, ngay khi trường tiên quét tới chỉ thấy Dương An bước một bước thân thể liền núp sau cột đá.
"Băng~" một tiếng, trường tiên hung tợn đánh trúng vào cột đá lớn.
Cột đá phải hai người mới ôm hết được đã trở thành công cụ che chắn của Dương An, dễ dàng thoát khỏi công kích của trường tiên.
Thoát khỏi công kích, Dương An cũng không đứng yên mà lắc người sang bên kia cột đá bắn ngược lại một phát.
Công kích trúng mục tiêu lại gây ra hơn trăm điểm sát thương.
Nhưng mà công kích của Tà linh thuật sĩ cũng không chậm, ngay lúc Dương An phản kích để lộ thân người thì huyết sắc trường tiên liền từ trên cao đánh tới, Dương An sớm đã phòng bị vừa bắn ra một mũi tên lại thuận thế lăn người về phía sau cột đá.
Cột đá hoàn toàn che đi Dương An, huyết sắc trường tiên một lần nữa trượt mục tiêu, năm đó mấy cột đá này là do Vũ Nguyệt muốn gia tăng lực phong ấn mà bố trí tại đây một cái trận pháp, cứng rắn vộ cùng, chịu hai đòn tấn công của Tà linh thuật sĩ mà chỉ để lại hai vệt mờ.
Dương An không khỏi vui vẻ, đại sảnh này phạm vi có hạn không phát huy được lợi thế bắn tầm xa của hắn nhưng bây giờ có cột đá này che chắn cũng coi như là một địa thế thuận lợi, nếu cứ tiếp tục như vậy Dương An tin dù cho là Tà linh thuật sĩ có HP trên vạn thì cũng sẽ bị mình rỉa hết.
Nhưng mà sự đời thường không như mong muốn....
Dương An một mặt thì quấn lấy cột đá một mặt thì công kích.
Thân ảnh của Dương An trơn như cá trạch làm cho hai lần công kích của Tà linh thuật sĩ đều thất bại, làm nó phẫn nộ không thôi chửi mắng liên tục.
Tà linh thuật sĩ ở thời kỳ toàn thịnh cũng là tồn tại tiếp cận thần cấp cho nên trí tuệ cũng không kém, hai lần công kích thất bại làm cho nó biết tiếp tục cũng không đánh trúng được tên nhân loại mạo hiểm giả.
Nghĩ vậy nên Tà linh thuật sĩ không đứng giữa không trung nữa mà hạ xuống phía sau cột đá đánh tới chỗ Dương An đang đứng.
Dương An cũng đã chuẩn bị cho tình huống này vừa thấy Tà linh thuật sĩ có chút do dự là hắn liền bỏ chạy ngay sang cây cột đá kế bên.
Hai cây cột đá cách nhau khoảng mười mét nếu tính tốc độ hiện giờ của Dương An và thời gian gia tốc thì chuyện này cũng chỉ mất hơn một giây.
Ở trong trò chơi mỗi người đều có năng lực giống như siêu nhân.
Tà linh thuật sĩ vòng qua cây cột đá liền thấy được Dương An chạy ra ngoài, phản ứng của nó cũng không chậm vừa thấy thân ảnh của Dương An thì liền hung hăng đánh tới một roi.
Ngay khi Tà linh thuật sĩ ra tay công kích thì Dương An cũng chạy được khoảng sáu bảy mét, trong tính toán của Dương An tốc độ của hắn có thể né được công kích của Tà linh thuật và sĩ trốn đến mặt sau của cột đá. Nhưng mà Dương An không ngờ tuy đây chỉ là boss cấp 15 vậy mà vô cùng giảo hoạt.
Vốn trường tiên chỉ khoảng sáu bảy mét vậy mà khi đánh xuống bỗng nhiên dài ra vừa vặn chạm đến Dương An.
Một tiếng "Ba ~" trầm muộn vang lên, lưng Dương An bị quất trúng, lực lượng mạnh mẽ đánh văng hắn ra ngoài.
-Đkm! Boss cấp 15 mà lại gian xảo như vậy, còn biết ẩn giấu thực lực, thời khắc mấu chốt mới triển khai nữa chứ!
Đau đớn trên người làm Dương An không khỏi phải mắng một tiếng, khi nhìn lại cột HP thì càng giật mình.
Chỉ một kích đơn giản của Tà linh thuật sĩ cũng làm mất 30% máu của Dương An, công kích thật quá mãnh liệt, Dương An tuy đã ăn "Thần hi quả" và Nguyệt Ảnh dược tề vẫn còn tác dụng, vậy mà HP cũng chỉ có hơn ba trăm sáu mươi điểm, thật có phần ăn không tiêu.
Dương An vừa chịu đựng sự đau đớn ở sau lưng vừa mượn lực lao vọt tới cây cột đá, thân ảnh loé lên, lập tức núp về phía sau.
Tà linh thuật sĩ ở giữa không trung đuổi giết tuy nhiên tốc độ của hắn vẫn chưa bắt kịp Dương An.
Tìm được chỗ che chắn, Dương An lách ra bên cạnh cột đá, tung một cái hoãn tốc tiễn về phía Tà linh thuật sĩ đang đuổi theo.
Hoãn tốc tiễn trúng mục tiêu, thân thể của Tà linh thuật sĩ liền chậm lại, nhưng nguyên bản thời gian hiệu lực có 5 giây nay chỉ còn 3. 5 giây.
- Quả nhiên là cấp Boss hơn xa tiểu boss, hiệu quả của các kĩ năng khống chế cũng bị giảm xuống.
Khi Tà linh thuật sĩ bị hoãn tốc tiễn làm chậm lại, Dương An không lập tức công kích mà muốn kéo dài khoảng cách cho an toàn.
Lập tức Dương An xoay người nhanh chóng chạy đến cột đá tiếp theo.
Còn chưa hết thời gian giảm tốc, hai ngươi cũng cách nhau hơn mười mét, khoảng cách như vậy chắc cũng đủ rồi.
Mấy phát bắn chay vừa rồi chỉ là thăm dò, kế tiếp phải ra tay thật rồi.
← Ch. 044 | Ch. 046 → |