← Ch.209 | Ch.211 → |
Dương An tuy thốt ra câu 'chơi', nhưng trên thực tế lại vô cùng cẩn thận, không dám có chút khinh thường, bởi khinh địch luôn là bắt đầu của thất bại.
Tang Thi Trường Mao Tượng bị cực hiệu đóng băng, Dương An tạm thời không cần lo lắng bị Boss đuổi giết, có thể chuyên tâm đối phó Minh Vương Tinh, tuy rằng chỉ có 20 giây, nhưng cũng đủ rồi.
Lý Nhĩ Tư chi nhãn ở trên khoảng không giám thị nhất cử nhất động của Minh Vương Tinh, Dương An nhanh chóng đã nắm bắt vị trí của nàng ta. Chỉ thấy nàng đã từ khiếp sợ mà hồi phục tinh thần, đang đi vòng qua "bức tượng băng" Tang Thi Trường Mao Tượng mà truy tìm, cũng không biết bằng phương pháp gì từ ngoài 100 mét có thể chọn đúng hướng Dương An.
- Năng lực nhìn đêm của Minh Vương Tinh này hẳn không bằng mình, thế là vì sao mà lại có thể truy tung được mình từ ngoài trăm mét nhỉ?
Dương An rất là nghi hoặc, kỹ năng nhìn đêm của hắn là đỉnh cấp mà cự ly cũng chỉ có 100 mét, xa hơn phải nhờ đến Lý Nhĩ Tư chi nhãn phụ trợ.
Kỹ năng nhìn ban đêm đỉnh cấp luôn là kiêu ngạo của Dương An, hiện không xác định được năng lực đối phương là gì nên hắn cũng không có hành động thiếu suy nghĩ. Dương An chậm rãi khom người, đang trong trạng thái chiến đấu không thể thi triển 'Tiềm Ảnh', hắn đành phải núp sau đám cây cỏ mọc quá thắt lưng.
Chứng kiến Boss bị hoàn toàn đóng băng, ngay lập tức hiểu được ý đồ của Dương An.
- Được rồi, ngươi muốn tốc chiến tốc thắng ta sẽ cùng ngươi tốc chiến tốc thắng.
Có thể là cấp bậc chênh lệch, hoặc do Minh Vương Tinh cực kỳ tin tưởng với năng lực nhìn ban đêm của mình, nên vẫn không hề sợ hãi dù thấy qua kỹ năng đóng băng biến thái của đối phương.
Quả thật, ban đêm không giống với ban ngày, ban đêm trọng yếu nhất phải là năng lực thích ứng cùng hoạt động.
Quyết định tốc chiến tốc thắng, Minh Vương Tinh tăng tốc độ truy tìm, có điều bỗng nhiên nàng lại ngừng lại, vì thanh âm của địch nhân đã biến mất.
- Hả!
Dương An nhíu mày, thông qua Lý Nhĩ Tư chi nhãn thấy được hành động của Minh Vương Tinh có chút khác thường. Chỉ thấy nàng ta đột nhiên dừng bước, hơn nữa còn làm bộ lắng tai nghe tiếng động.
- Hiểu rồi, hóa ra cô ta nghe tiếng động để đoán vị trí của mình.
Dương An lập tức tỉnh ngộ, sau đó để thử lại cho chắc hắn cố ý gây tiếng động thì lập tức thấy Minh Vương Tinh kia bỗng mở to mắt rồi xoay người theo hướng tiếng động đi tới.
- Chuẩn là thế rồi!
Dương An mỉm cười, hiện tại biết năng lực của địch nhân, như vậy an tâm tiến công rồi. Lúc này Tang Thi Trường Mao Tượng vẫn còn bị đóng băng 24 giây nữa.
Đúng lúc này lại một cơn gió lớn thổi qua, làm đồng cỏ dại rì rào uốn éo. Thừa dịp này, Dương An lập tức phóng tới rút khoảng cách với Minh Vương Tinh.
Minh Vương Tinh tiếp tục mò mẫm theo phương hướng tiếng động lúc nãy. Tuy thính lực linh mẫn không thể khiến nàng biết chính xác vị trí địch nhân, nhưng chỉ cần gần trong phạm vi 50 mét thì kỹ năng nhìn đêm của nàng đã phát huy tác dụng, từ đó triển khai công kích.
Nhưng mà Minh Vương Tinh đối với năng lực của mình quá mức tự tin, không biết là trong đêm thì chân chính chưởng khống giả phải là Nguyệt Ảnh xạ thủ, dù thính lực có cường thịnh hơn nữa cũng không bù đắp nổi.
"Sưu ~ sưu ~ sưu ~..."
Ngay khi Minh Vương Tinh còn đang mò mẫn, bảy mũi tên vô cùng sắc bén nhanh như thiểm điện lao thẳng tới trước người nàng ta.
Vừa thấy Minh Vương Tinh tiến vào phạm vi tầm nhìn 100 mét, Dương An lập tức bắn bảy mũi 'Tân Nguyệt Tiễn', ý đồ một kích giải quyết chiến đấu. Ý tưởng của Dương An là tốt, chiến lược cũng chính xác, nhưng hắn lại đánh giá thấp thính lực của Minh Vương Tinh.
Dương An sử dụng mũi tên Lạc Nguyệt Tiễn có hiệu quả cách âm, nhưng hắn quên mất nơi này đầy cỏ dại, tuy chỉ hơi xẹt qua lá cỏ tạo thành âm thanh tí xíu, thế nhưng cũng không qua được thính lực của Minh Vương Tinh.
Mà Minh Vương Tinh vừa nghe tiếng động thì không dám chậm chễ lăn nhanh một cái né được phần lớn công kích, chỉ có một chân không may bị mũi tên nhọn sượt qua.
Có điều chỉ sượt qua thế nhưng cũng dọa Minh Vương Tinh tim đập thình thịch, bởi chẳng những HP nàng ta mất đi hơn trăm điểm, mà chân còn bị đóng băng, tốc độ đại giảm.
Hai loại dược tề đóng băng chồng lên nhau hiệu quả không thể xem thường, mà Tân Nguyệt Tiễn còn là khắc tinh của Vong Linh hệ.
Cũng không để nàng có thời gian thở, lại bảy mũi tên nhọn nữa đuổi sát đến.
Dương An cũng phải kinh ngạc với tốc độ phản ứng của Minh Vương Tinh, nhưng chỉ thoáng qua rồi lập tức nâng cung bắn tên truy kích.
Trong lúc nhất thời, con mồi và thợ săn hoàn toàn đổi vị trí. Bảy mũi tên đang tới, mà Minh Vương Tinh lại bị đóng băng làm chậm tốc độ, cũng không có thời gian uống dược tề.
Nhưng ngay khi 7 mũi tên muốn biến Minh Vương Tinh thành con nhím, thân ảnh nàng lại biến mất tại chỗ, bảy mũi tên thất bại cắm sâu trong bùn đất.
- Sao lại thế, cô ta biến mất!
Dương An kinh ngạc nhưng không loạn, lập tức dùng Lý Nhĩ Tư chi nhãn phụ trợ tìm tòi.
Mà không đến nửa giây sau, thân ảnh Minh Vương Tinh ly kỳ xuất hiện ở cách vị trí cũ 15 mét về bên trái.
- Hẳn là tương tự kỹ năng "Thiểm Thước" của băng khống, Minh Vương Tinh quả nhiên không đơn giản, cả kỹ năng này cũng có.
Dương An nghĩ thoáng cái đã hiểu ra, đồng thời có chút hâm mộ kỹ năng của Minh Vương Tinh.
Minh Vương Tinh né qua công kích, lập tức theo hành trang móc ra một bình dược tề kháng hàn (băng) cấp cao uống vào, có điều hệ thống lại nhắc nhở hiệu quả đóng băng quá mạnh mẽ, dược tề kháng hàn cấp cao không thể có tác dụng. Kinh ngạc rơi vào đường cùng, nàng chỉ có thể nhịn đau mà móc bình dược tề kháng hàn cấp chuyên gia duy nhất.
Cái chân được giải trừ đóng băng, sắc mặt Minh Vương Tinh lạnh lại, giờ nàng ta không hề dám xem thường cung tiễn thủ liên minh Quang Minh kia chút nào nữa.
← Ch. 209 | Ch. 211 → |