← Ch.095 | Ch.097 → |
Mặt đông Bạch Vân thành, vừa qua cửa Đông là Khải Linh đại sâm lâm nổi danh.
Khải Linh đại sâm lâm kéo dài theo hướng đông nam, liên miên vô tận. Bạch Vân thành cũng chỉ tiếp xúc với mặt ngoài của Khải Linh đại sâm lâm mà thôi.
Trong cuộc chiến phản loạn ngày trước, Khải Linh đại sâm lâm là quê hương của Tinh linh nhất tộc, sau đại chiến, Tinh Linh tộc không quay lại cố hương mà di dời đến mặt đông của liên minh Quang Minh, xây dựng quê hương mới.
Ngoại vi Khải Linh đại sâm lâm tiếp xúc với Bạch Vân thành có quái vật 3x như báo hay sói, mà hướng đông nam, nơi sâu trong rừng rậm có quái vật 5x xuất hiện, nghe đồn đi xa hơn còn có cả quái 6x thậm chí 7x.
Đương nhiên, đây chỉ là tin đồn, lấy thực lực người chơi hiện tại, căn bản không đi vào sâu đến vậy được.
Cũng có rất nhiều người chơi luyện cấp ở phụ cận Bạch Vân thành khu vực bên ngoài Khải Linh đại sâm lâm. Nhưng nếu nói đến luyện cấp nhanh thì không thể so sánh với bên trong Khải Linh đại sâm lâm như "Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn".
Sau khi cự tuyệt lời mời tổ đội của Thiên Hành, Dương An một mình chạy vào Khải Linh đại sâm lâm hướng về phía Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn đi tới.
Trên đường thuận tay giết mấy con quái vật như Tiểu Báo, hơn ba mươi phút sau, Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn lờ mờ hiện ra trước mắt Dương An.
Khắp nơi ven đường là rừng rậm xanh um, dưới những tán cây tuy có phần âm u, vẫn mang lại cảm giác thoải mái tự nhiên. Nhưng vừa tiến vào Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn, cảnh vật xung quanh biến chuyển trăm tám mươi độ.
Cây cối lưa thưa, không phải màu xanh mà là màu xám, cả bùn đất cũng thế, phảng phất trải qua thiên hỏa thiêu đốt vậy, không có chút khí tức sinh mạng nào. Vừa bước vào nơi này, lập tức cảm nhận được uy áp vô hình.
Hệ thống: bạn đã tiến vào tầng 1 phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn.
Từ bạn thân Lô Địch, Dương An biết được phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn chia làm hai tầng, tầng một trên mặt đất là khu vực này đây, phạm vi khá lớn, mà tầng hai là dưới đất.
Dần tới gần, Dương An nhìn thấy không ít đội ngũ đang thành thạo tiêu diệt quái vật Khô Lâu cấp 40. Những đội ngũ này đã chiếm sạch những bãi luyện cấp tốt.
Dương An đương nhiên sẽ không đi cướp bãi quái, có lẽ sẽ có người nghĩ hắn ngây thơ, nhưng đây là nguyên tắc chơi game của hắn.
- Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn quả là điểm nóng, nhanh vậy đã bị chiếm hết, vào tầng 2 xem xem.
Dương An đi tới nơi này giết quái luyện cấp là thứ yếu, hiểu rõ tình huống mới là mục đích trọng yếu của hắn. Thêm nữa hắn cũng nhìn thấy ở tầng 1, mỗi đội ngũ nhiều hoặc ít đều có vài thành viên của gia tộc.
Đương nhiên, nếu như có vị trí giết quái, hắn sẽ không bỏ dở việc luyện cấp.
Cửa vào tầng 2 ở nơi sâu nhất tầng 1, Dương An muốn đi vào không thể không xuyên qua đám lớn người chơi và quái vật.
Nhìn thấy một cung tiễn thủ 3x tiến về phía trước, những người chơi đang vùi đầu giết quái không nhịn được lướt nhìn, ánh mắt tràn ngập quái dị.
Khu vực luyện cấp 4x xuất hiện người chơi 3x cũng không kỳ quái, những đội ngũ này cũng có một hai 3x, nhưng những kẻ này hoặc là có tiền thuê người kéo hoặc dựa vào quan hệ, mà quan trọng là bọn họ đi theo đội, mà Dương An một mình tiến tới tự nhiên hấp dẫn ánh mắt người khác.
Những người này cũng không sợ Dương An cướp quái, không nói đến việc bọn họ có quan hệ với gia tộc nào đó, chỉ bằng một cung tiễn thủ 3x căn bản không gây nổi sóng gió gì.
Những điểm luyện cấp nóng như Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn đều có quy tắc ngầm, cũng không phải người chơi bình thường có thể tùy ý chen chân.
Gần như là bị những ánh mắt hiếu kỳ, cười nhạo, căm thù 'bắn chết', Dương An mới xuyên qua được đám người vào tầng 2.
Đối với những ánh mắt này, Dương An coi như không nhìn thấy.
Cửa vào tầng 2 là một cầu thang, nhìn vào một khoảng tối đen, căn bản không biết hoàn cảnh bên trong.
Không để ý đến ánh mắt những người này, Dương An kiên nghị bước vào cửa tầng 2.
Trước mắt tối sầm rồi vụt sáng, cảnh tượng trước mặt Dương An hoàn toàn chuyển biến, thân ảnh Dương An hiện ra ở tầng 2 Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn.
Tầng 2 hoàn cảnh cũng âm u, chỉ là phạm vi nhỏ hơn nhiều, mà xung quanh không còn cây cối lưa thưa nữa, thay bằng những kiến trúc thật lớn bằng đá hoang phế.
Đúng vậy, là kiến trúc hoang phế!
Giống như một thành thị đã trải qua một hồi đại tai nạn kinh thiên vậy, toàn bộ kiến trúc đều bị phá hủy sụp đổ, trải qua ngàn vạn năm tháng, phần lớn bị vùi sâu vào trong đất, chỉ còn lại một ít gạch tàn ngói vỡ trên mặt đất.
Nhưng mà những 'Gạch tàn ngói vỡ' này vô cùng lớn, có cái thậm chí cao hơn năm mươi mét, mà những điểm thấp hơn tạo thành những sườn dốc là những vị trí giết quái tuyệt hảo.
Người chơi chỉ cần thuận theo sườn dốc đi lên chỗ cao, sau đó do người chơi chức nghiệp chiến sĩ hoặc kiếm sĩ chặn trước, đội ngũ phía sau đánh quái, chỉ cần cẩn thận một chút, có thể không ngừng giết quái theo dưới sườn dốc.
Tầng 2 giết quái dễ hơn tầng 1, nhưng vị trí tốt ít hơn nhiều.
Cả tầng 2 cũng chỉ có mười hai mười ba điểm giết quái, mà những điểm này đều đã bị thành viên chiến minh đặt hết, người chơi phổ thông giết quái ở nơi đó căn bản là tìm chết, trừ khi có ngày nào đó gặp vận may thấy chỗ trống có thể tranh thủ một lúc, hoặc như Dương An, có năng lực nhìn ban đêm, đến tối không có ai đi qua giết quái.
Dương An mới tiến vào tầng 2, lông mày không khỏi nhăn lại, có mùi như thi thể thối rữa giống rất khó ngửi ập đến.
Độ lĩnh mẫn của Dương An là cao nhất, mùi vị ngửi thấy cũng biến thành dày đặc nhất.
- Đây là địa phương quỷ quái gì, mùi hủ thi (xác thối) kinh quá!
Dương An không khỏi thầm mắng.
Bởi vì Nguyệt Ảnh xạ thủ được gia thành sát thương ngoài định mức với vong linh sinh mệnh, cho nên Dương An cũng không tiến vào không ít mộ huyệt giết quái, nhưng chưa thấy nơi nào có mùi hủ thi dày như vậy.
Cố nén mùi khó chịu, Dương An dần dần thích ứng, bắt đầu chăm chú quan sát hoàn cảnh xung quanh.
← Ch. 095 | Ch. 097 → |