← Ch.117 | Ch.119 → |
Đằng sau bức tượng băng điêu cự long nơi lối vào, một gã thiên sứ thân mặc bạch y ngân giáp đang lẳng lặng đứng đó, cơ hồ cùng pho tượng hợp thành một thể, nếu không nhìn kỹ, rất dễ vô ý bỏ qua.
Hắn chính là một trong ngũ danh thiên sứ chiến sĩ, lúc này tại "Bắc Cực Thần Điện" đang canh giữ đám thích khách đến từ Ma giới. Tuy thân là "Thần Chi Đấu Sĩ" tối tinh nhuệ nơi Thiên giới nhưng hắn lại ở đây đảm nhiệm việc bảo vệ khu ngục thất này, vì vậy có thể thấy được Chư Thần Chi Vương đối với Lạp Cáp Nhĩ Đặc ba người vô cùng trọng thị thực lực, nhất là Hạ Nông, tuy tu vi "Thánh đấu khí" của nàng còn thấp, nhưng về lâu về dài, nói không chừng nàng có thể sẽ trở thành một tuyệt thế cường giả chân chính. Chư Thần Chi Vương đối với nàng không thể không đề phòng được.
Trong lúc tên "Thần chi đấu sĩ" đang đứng đấy hoàn toàn không phát ra tiếng động gì, một cánh tay vô thanh vô tức đột nhiên từ hậu bối của hắn vươn dài ra, yểm trụ lấy miệng mũi, đồng thời một đạo năng lượng khổng lồ vô cùng kỳ dị truyền vào sống lưng, trong nháy mắt làm cho toàn thân kinh mạch của hắn tê liệt.
"Thần Chi đấu sĩ" không hổ là siêu cấp chiến sĩ được Chư Thần Chi Vương cẩn thận đào tạo mà thành, trong tình huống bất ngờ như thế, hắn vẫn có thể ngưng tụ một lực lượng quang minh cường đại, kháng cự lại lực lượng kỳ dị đang xâm nhập vào hậu bối, có điều lực lượng xâm lấn ấy lại quá cường đại, thiết tưởng có thể so sánh với Chư Thần Chi Vương. Lực lượng kháng cự của "Thần chi đấu sĩ" trong nháy mắt như băng tan ngói rã, chớp mắt một cái, ý thức đã mất đi.
Ta nới lỏng cánh tay đang túm lấy "Thần chi đấu sĩ" ra, mặc hắn té mềm xuống đất, thằng cha này cũng thật có bản lãnh đây. Ta trong nháy mắt bất ngờ dùng phương thức tập kích đem "Ma đấu khí" xâm nhập vào bên trong thân thể hắn, không ngờ được hắn vẫn có thể tiến hành phản kháng lại, thật sự là rất cao minh a.
Đôi hoa tỷ muội Lâm Toa và Á Dạ xuất hiện phía sau ta, Lâm Toa có chút lo lắng hỏi: "Lai, chàng giết hắn rồi ư?" Ta quay đầu cười đáp: "Nàng yên tâm, ta chỉ dùng "Ma đấu khí" phong trụ kinh mạch của hắn, khiến hắn mất đi tri giác, qua một khoảng thời gian là có thể khôi phục được thôi."
Lâm Toa lúc này mới yên lòng nói: "Hạ Nông ba người bọn họ bị nhốt trong tòa 'Bắc Cực Thần Điện' này, ngoại trừ gã 'Thần chi đấu sĩ' ấy còn có bốn kẻ khác đang canh giữ, Lai à, chàng có thể vô thanh vô tức đối phó với bọn họ như thế không?"
Ta cười hề hề nói: "Sao vậy? Không tin tưởng ở ta sao? Thật đáng bị phạt mà!"
Sau khi bất ngờ hôn trộm lên đôi môi anh đào ngát hương của nàng, ta lắc mình nhảy vào tòa "Bắc Cực Thần Điện" lạnh giá, Lâm Toa thở nhẹ một tiếng, bàn tay ấp lên cánh môi xinh xắn đỏ mọng của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn rực nét ngượng ngùng xen lẫn hạnh phúc, bộ điệu đáng yêu vô cùng. Á Dạ vỗ nhẹ lên bờ vai của Lâm Toa nói: "Tỷ này, chủ nhân nhất định là rất thương yêu tỷ đấy! Hắn có một tật xấu, hễ càng là người hắn yêu quý, hắn lại càng hí lộng người ấy, khiến cho họ khóc cười không được."
Đôi mỹ mục của Lâm Toa chớp một cái, bảo: "Vậy nhất định là ngươi đã bị hắn bắt nạt vô cùng khổ sở rồi phải không?"
Á Dạ vừa mừng vừa thẹn, đấm nhẹ Lâm Toa mấy cái, niềm hạnh phúc và vui sướng như thủy triều tràn ngập, lấp đầy trái tim của hai vị thần ma tỷ muội này. Ẩn nấp bên trong "Bắc Cực Thần Điện", bốn gã "Thần chi đấu sĩ" đều ra sức yểm trụ khí tức của bản thân, nhưng bọn chúng chung quy vẫn chẳng có cách nào kín kẽ được như ta, dưới sự thám xét bằng lực lượng tinh thần, bốn cổ khí tức nhàn nhạt lập tức phản xạ lại rõ ràng trong lòng ta.
Hành động!
Thân hình ta nhoáng lên, không một tiếng động lao lên đỉnh một cột băng trụ, ở nơi đấy đang có một gã "Thần chi đấu sĩ" đang đứng yên như pho tượng.
Ta y theo cách thức cũ mà đối phó với từng người, từ phía sau bất thần dùng tay bịt lấy miệng mũi của hắn, đồng thời mang một lượng "Ma đấu khí" khổng lồ từ đằng lưng trực tiếp xâm nhập vào bên trong kinh mạch.
Phản ứng của hắn cũng không khác biệt lắm so với kẻ trước đây, trong lúc bị tập kích bất ngờ, hắn vội ngưng tụ lực lượng để tiến hành kháng cự, nhưng vận mệnh của hắn tự nhiên cũng hệt như bạn đồng sự của mình, nháy mắt kinh mạch đã bị phong bế, mất hết tri giác.
Ta dùng thủ pháp tuy đơn giản nhưng rất thực dụng này rất nhanh đã giải quyết êm thắm ba tên còn lại (chính bởi giữa chúng ta có sự tương quan quá lớn về lực lượng, nếu là người khác thì tuyệt không thể nào làm như thế được), sau đó ta mới hướng về địa điểm của bọn Hạ Nông lao vút đi.
Khi thân ảnh của Hạ Nông, Lạp Cáp Nhĩ Đặc, La Duy ba người hiện ra trước mắt ta, lòng ta chợt quặn thắt cơ hồ muốn rơi lệ, bởi vì bảo bối yêu dấu của ta cùng những bộ hạ mà ta hoan hỉ nhất lúc này đã bị đông cứng trong tòa băng ngục lạnh giá, nhất là Hạ Nông, nàng không chỉ mất đi toàn bộ lực lượng mà bản thân còn thụ phải trọng thương, lúc này hàn khí đang mài mòn bên dưới khiến cho ngọn lửa sinh mệnh của nàng ngày một yếu đi.
Ta cũng bất chấp lo lắng có bị bại lộ kế hoạch hay không, một quyền tung ra, lập tức chấn cho gian tường bích được hình thành từ hàn băng vĩnh cửu tan ra từng mảnh, sau đó vội vã lao thẳng đến trước mặt ba người.
Thân thể đang đông cứng của ba người lúc này ngay cả nói chuyện cũng không còn hơi sức, chỉ có thể dùng ánh mắt mà nhắn nhủ với ta tình trạng vô cùng hưng phấn của bọn họ.
"Ám Long!"
Theo sau tiếng quát khẽ của ta, sáu dãy linh hồn năng lượng với màu sắc không giống nhau lập tức xuất hiện, uốn quanh người ta, sáu dãy màu ấy trong nháy mắt dung hợp lại thành một thực thể, tạo ra một kiện kiếm sĩ giáp vô cùng thâm trầm, đen nhánh bao phủ suốt toàn thân -- "Ám Long Khải". Sau khi khải giáp hoàn tất, sau lưng ta xích mang chợt bùng lên, "Bất Tử Phượng Hoàng Dực" do đôi hỏa diễm tạo thành nhất thời giang rộng ra, dưới tình cảnh này sử dụng "Bất Tử Phượng Hoàng Dực" để tiến hành liệu thương cho bọn Hạ Nông ba người so với ma pháp trị liệu của thánh quang hệ quả thật thích hợp hơn nhiều.
"Bất Tử Phượng Hoàng Dực" trong phút chốc mở rộng bao phủ bọn Hạ Nông ba người vào bên trong, ngọn xích hồng hỏa diễm nhất thời hừng hực thiêu đốt, ngoại vi nơi sóng nhiệt tỏa ra thậm chí còn khiến cho vĩnh đống hàn băng vạn niên bất hóa cũng phải bắt đầu tan chảy.
Tâm tình của ta thực tế vô cùng khẩn trương, công hiệu của "Bất Tử Phượng Hoàng Dực" bất quá ta chỉ mới nghe Ám Long giới thiệu qua, còn chưa tiến hành thực tiễn, mắt thấy Hạ Nông ba người thân hãm trong muôn trùng biển lửa, lòng ta không khỏi có chút hối hận, đáng ra ta không nên sử dụng "Bất Tử Phượng Hoàng Dực" này, tuy dùng thánh quang trị liệu ma pháp có gặp chút đỉnh phiền toái nhưng ít ra sẽ chắc chắn và an toàn hơn...
Sự thật đã chứng minh lo lắng của ta là dư thừa, chỉ chốc lát được "nướng" trong phượng hoàng thần hỏa của "Bất Tử Phượng Hoàng Dực", ba người Hạ Nông tựa như được tắm lửa mà tái sinh lại y như loài phượng hoàng thông thường, bao nhiêu đau đớn đều hoàn toàn biến mất, tinh thần phấn chấn hẳn lên.
Ta trong lòng mừng rỡ, mang "Bất Tử Phượng Hoàng Dực" thu hồi lại, sau đó mới quát nhẹ một tiếng, liên tiếp phân ra ba quyền kích lên ngực của ba người, phong ấn mà Chư Thần Chi Vương đã thiết lập lên người bọn họ lập tức bị ta đột phá, năng lượng trong khoảnh khắc đã quay về trên người bọn họ.
"Chủ nhân!"
Hạ Nông yêu kiều hô to một tiếng, không thèm để ý đến Lạp Cáp Nhĩ Đặc và La Duy hai người bên cạnh mà trực tiếp sà vào lòng ta, vị băng mỹ nhân lăng sương ngạo tuyết này rốt cuộc cũng không nhịn nổi tư niệm và thâm tình trong lòng, vùi đầu vào ngực ta òa khóc nức nở. Lạp Cáp Nhĩ Đặc và La Duy lần đầu tiên trông thấy vị tiểu muội lạnh như băng của mình thất thố như thế, bọn họ không khỏi ngây người ra tại chỗ. Đột nhiên, hai thiến ảnh vô cùng ưu nhã và mỹ lệ từ đâu lướt đến như điện xẹt, Lạp Cáp Nhĩ Đặc và La Duy lập tức phản ứng, lộ xuất ra tư thế chiến đấu bảo vệ trước người ta, bọn họ mặc dù mất đi "Khải giáp ma thương" và "Kích xoa ma kiếm" nhưng vẫn có thể dùng ma lực còn sót lại tạo nên hình thái của kiếm và thương, thần uy rực rỡ so với trước cũng không kém là bao.
Người đến chính là nhị vị tuyệt sắc mỹ nữ khoát mình trong hai bộ hắc bạch khải giáp vô cùng tinh xảo, Lạp Cáp Nhĩ Đặc và La Duy nhác thấy trong số đó có cả Lâm Toa công chúa liền không khỏi sắc mặt đại biến. Lạp Cáp Nhĩ Đặc quát khẽ một tiếng, chân khí trong tay ngưng tụ lại thành một thanh trường thương đâm thẳng ra.
La Duy bên cạnh cũng như thế, hắc ám năng lượng kiếm trong nháy mắt mở ra một đường kiếm ảnh xoe tròn như cánh quạt, hướng đến những chỗ yếu hại quanh thân thể Lâm Toa.
Lâm Toa chính là hung thủ chính yếu đã đẩy bọn họ vào hoàn cảnh như vậy, hỏi sao bọn họ không hận nàng thấu xương cho được.
Lực lượng của Lạp Cáp Nhĩ Đặc và La Duy đều không dưới Lâm Toa, lúc này tuy không có binh khí vừa tay bên cạnh, nhưng sự công kích của bọn họ vẫn lăng lệ vô cùng. Lâm Toa vốn không hề có địch ý tự nhiên không nghĩ đến việc bị bất ngờ đối đãi như vậy, trong lúc nhất thời, nàng dù có chống cự hay tránh né đều đã không còn kịp nữa.
Cũng may trong nháy mắt, ta cảm nhận được chiến ý và sát khí phát ra từ bọn Lạp Cáp Nhĩ Đặc hai người, thân hình vội chớp động, lao đến án ngữ trước người Lâm Toa, tay trái vừa nhấc lên, không gian phía trước lập tức vặn vẹo hình thành "Thứ Nguyên Thuẫn", trường thương của Lạp Cáp Nhĩ Đặc và hắc ám năng lượng kiếm của La Duy trước sau đâm vào "Thứ Nguyên Thuẫn" làm bạo xuất ra một đám khí lưu tán loạn."Các ngươi dừng tay!"
Ta giải trừ "Thứ Nguyên Thuẫn" khiến cho không gian lại vặn vẹo thêm lần nữa, một tay kéo lấy Lâm Toa đang hoảng sợ vào lòng, bảo: "Nàng đã là nữ nhân của ta, các ngươi không được vô lễ, đây chính là sự thật!"
Nói xong, ta lại hướng lên đôi môi đỏ mọng của nàng mà ngọt ngào "ngoạm" lấy, xem đấy là sự chứng minh. Lâm Toa mặc dù vô cùng mắc cỡ nhưng vẫn không nhúc nhích mặc cho ta hưởng thụ sự điềm mỹ của nàng. Nhìn qua, chúng ta thật sự đẹp đôi vô cùng.
Lúc này Á Dạ cũng cười nói: "Nếu các ngươi làm tổn thương tới tỷ tỷ, phụ vương sẽ tuyệt không tha thứ cho các ngươi đâu! Nàng ấy chính là thân tỷ tỷ của ta đấy."
Lạp Cáp Nhĩ Đặc và La Duy đều không phải loại người xuẩn ngốc, họ lập tức hiểu ra ý tứ trong lời nói của Á Dạ, nhất thời sắc mặt cả hai cùng lúc đại biến, đến một người cứng cỏi tựa sắt thép như Lạp Cáp Nhĩ Đặc cũng phải thất thanh nói: "Công chúa, ý của người muốn nói... muốn nói nàng ta chính là..." Á Dạ nói: "Ngươi đoán không sai, chính là như vậy, Lâm Toa đích thị là vị tỷ tỷ cùng cha khác mẹ với ta."
La Duy kinh hãi nói: "Nếu Lộ Tây Pháp là cha ruột của Lâm Toa công chúa, vậy Chư Thần Chi Vương..." Ta tiếp lời nói: "Bọn họ tự nhiên là phu thê với nhau! Nhìn xem, Chư Thần Chi Vương vốn là một mỹ nữ thế nào chứ, chẳng ngờ lại bị cái lão hồ ly Lộ Tây Pháp ấy tước đi.... Vận mệnh thật là không công bình với mỹ nữ mà."
Tỷ muội Á Dạ, Lâm Toa vờ tức giận, đánh yêu ta mấy cái vì tội dám bất kính với phụ thân các nàng, còn bọn Hạ Nông, Lạp Cáp Nhĩ Đặc và La Duy lại kinh ngạc đến ngây ngốc vì cái sự thật khó mà tưởng được ấy.
Đúng lúc này, hai cổ lực lượng khí tức mạnh đến kinh người đột nhiên bị ta phát hiện, hơn nữa ta còn cảm nhận được hai cổ khí tức này đang nhanh chóng tiếp cận lên Thiên giới.
Hạ Nông cũng cảm ứng được hai cổ lực lượng khí tức đang đến gần, thần sắc nàng biến đổi, giật mình nói: "Chủ nhân, dường như chính là..." Ta nhíu mày gật đầu nói: "Không sai, chính là Lộ Tây Pháp và Vũ Y, bọn họ đang bay hết tốc lực lên Thiên giới, nguyên do đại khái có lẽ chính vì chúng ta! Hắc, sắp có kịch hay để xem rồi, các nàng nói sau khi Lộ Tây Pháp và Chư Thần Chi Vương gặp mặt sẽ có phản ứng như thế nào? Thật là khiến người ta phải mong đợi a!"
Bọn Á Dạ chỉ đành cười khổ, chẳng biết đối đáp thế nào. Lúc này lại có hơn mười cổ khí tức cường đại, đột ngột phát ra từ thiên giới, hơn nữa lại bay thẳng lên trời, trong đó có một cổ khí tức cực kỳ cường thịnh, bao trùm cả thiên giới đại lục, tự nhiên chính là Chư Thần Chi Vương và mười mấy tên danh kỵ trong đội "Thần Chi Đấu Sĩ" có thể đem so với "Sí Thiên Sứ" của bà.
Màn kịch hay "vua gặp vua" này ta tự nhiên không thể đứng ngoài, cũng chẳng thèm chào hỏi ai, ta lập tức triển khai sáu đôi - mười hai cánh thần ma vũ dực bay vút lên trời, Á Dạ cùng mọi người cũng nhanh chóng bay theo.
Bởi không muốn bị hai vị thần ma cự đầu ấy phát hiện cho nên ta đã yểm trụ lực lượng khí tức của chính mình, nhưng kể từ đó, tốc độ phi hành của ta đã bị ảnh hưởng lớn, trước khi ta đến nơi, lực lượng khí tức của hai vị cự đầu này đã va vào nhau, sản sinh ra một đợt năng lượng ba động với thanh thế kinh người, hiển nhiên đôi phu thê xa cách đã lâu này đang bắt đầu màn chiến tranh gặp mặt.
Nhưng đợt ba động kinh thiên động địa này đột nhiên lại biến mất trong nháy mắt, thậm chí ngay cả lực lượng khí tức của Vũ Y cùng bọn "Thần Chi Đấu Sĩ" cũng hoàn toàn tiêu thất, có thể đã bị thập ma đặc thù kết giới cách đoạn khí tức truyền đi, xem ra bọn họ cũng không muốn mọi người trên thiên giới biết được lần gặp gỡ của hai vị thần ma cự đầu này.
Ta đoán định quả nhiên không sai, ngoài "Phiêu Miểu Thành" hơn sáu trăm dặm xuất hiện một đại kết giới siêu khổng lồ, kết giới chia làm hai tầng, tầng ngoài chính là cao tần chấn động kết giới đắc ý nhất của Chư Thần Chi Vương, tầng bên trong lại là một hắc ám kết giới đen nhánh, ngoại nhân căn bản không thể nhìn thấy tình trạng bên trong, trò này tự nhiên là kiệt tác của Lộ Tây Pháp làm ra.
Ta dừng lại bên ngoài kết giới, Á Dạ, Lâm Toa, Hạ Nông chúng nữ rất nhanh đã bắt kịp, Lâm Toa mày liễu khẽ nhíu bảo: "Đây chính là loại kết giới đắc ý nhất do mẫu thân tạo ra, kẻ nào cố gắng tiếp cận đều bị chấn cho nát vụn, lúc này bên trong còn có một hắc ám kết giới không rõ công hiệu do phụ thân thiết lập ... Lai à, chàng phải cẩn thận mới được!"
Ta mỉm cười nói: "Kết giới do hai vị đại lão này thiết lập nên đích xác là rất cao minh, mặc dù kết giới của Lộ Tây Pháp không giống với kết giới của Chư Thần Chi Vương nhưng đều có lực đạo phá hủy vô cùng đáng sợ, nhưng vừa rồi trong lúc lực lượng tinh thần của ta tiến hành thám xét, bất ngờ đã bị nó hấp thụ quá nửa, xem ra công hiệu của kết giới này và "Địa ngục hạo kiếp" là cùng một loại, có thể hấp thụ những lực lượng phân ly bên ngoài, bất quá nó cũng không làm khó được ta, Ngô Lai ta mà đến thì sao kết giới của hai người ấy có thể ngăn cản được chứ!"
Theo tâm linh tin tức mà mà ta truyền đạt ra, thân thể mềm mại của Á Dạ xoay tròn rồi hóa thành hình dạng một thanh kiếm, bay vào tay ta, ta quát nhẹ một tiếng, vận khởi "Ma đấu khí" quán chú vào bên trong, "Á Dạ" mặc dù có thể gia tăng năng lực lên gấp ba lần, nhưng do ta chỉ rót vào một lượng "Ma đấu khí" cực nhỏ nên vòng ngoài thân trường kiếm hình thành nên một vầng đen nhạt, thoạt trông một điểm cũng không thấy được.
Lâm Toa thấy ta phát ra một làn hắc quang nhàn nhạt từ trên thân Á Dạ, chầm chậm đâm về phía cao tần chấn động kết giới của Chư Thần Chi Vương, nàng vội vã kêu lên: "Chờ đã! Kết giới của mẫu thân thiép có lực phá hủy rất lớn, mặc dù mũi kiếm của Á Dạ sắc bén tuyệt luân, nhưng nếu chàng chỉ dùng có bấy nhiêu lực lượng thế này thì..."
Ta mỉm cười, động tác trên tay vẫn không hề ngừng lại: "Yên tâm đi Lâm Toa, sự ảo diệu của kết giới này đã bị ta khám phá ra, ta dám nói nhận thức về nguyên lý kết giới này của ta còn vượt qua cả mẫu thân nàng. Cho nên, ta chỉ dùng chút ít lực lượng này để kích phá kết giới cho nàng xem!"
Khi ta phát ra từ "Xem" cuối cùng cũng là lúc "Á Dạ" đâm vào cao tần chấn động kết giới ấy, một trận âm thanh vang rền chấn động vô song vang lên, tại nơi mũi kiếm đâm vào, trung tâm của kết giới bỗng xuất hiện một lổ hổng, khả dĩ có thể chui lọt một người.
Lâm Toa chính là người hiểu rõ nhất uy lực của loại cao tần chấn động kết giới này, thấy thế thì không tin nổi mà bật thốt: "Trời ơi, chàng thật sự có thễ làm được à? Điều này sao có thể chứ?"
Ta gác "Á Dạ" lên đầu vai, đắc ý nói: "Đáp án kỳ thật rất đơn giản, bởi vì ta đã truyền một lượng "Ma đấu khí" vào trong "Á Dạ" tạo thành những hạt tử có cùng một dạng hình thức chấn động tốc độ cao, hơn nữa tốc độ của chấn động so với hạt kết giới còn muốn nhanh hơn gấp mấy lần, từ đó, ta chỉ cần dùng một lượng ít ỏi "Ma đấu khí" nhưng cũng tựa như dùng đao sắc mà chặt thịt trâu, đâm xuyên thủng qua kết giới. Hắc, nói đến việc lý giải và nhận thức về loại kiến thức vật lý cao tần chấn động này, Chư Thần Chi Vương còn kém ta rất xa!"
Tầng thứ hai chính là hắc ám kết giới do Lộ Tây Pháp thiết lập, có khả năng hấp thu năng lượng phân ly bên ngoài, nhưng hai tay ta lại không ngừng phát ra "Thứ nguyên đao", hình thành lên đấy một khe nứt tiểu hình không gian có thể trảm kích vào, kết giới rắn chắc nhanh chóng bị ta chẻ ra một lối đi, ta thân hình chớp động lao thẳng vào bên trong, Lâm Toa cùng mọi người cũng không dám chậm trễ vội vàng tiến nhập theo.
Vừa bước vào bên trong không gian kết giới, lực lượng ba động với thanh thế kinh người tức khắc ập đến trước mặt, chỉ thấy Chư Thần Chi Vương và Lộ Tây Pháp đều tự giương rộng mười hai cánh chim của mình, hai bên cách xa nhau đến trăm thước, đang toàn lực ngưng tụ hai loại năng lượng thuần khiết, quang minh lực lượng và hắc ám lực lượng. Luồng thánh quang trong suốt chói sáng cùng ô mang âm trầm đen nhánh phân biệt trên thân hình bọn họ lóe ra vô cùng nổi bật. Hơn hai mươi tên "Thần chi đấu sĩ" do Âu Oa cầm đầu cách đó mấy chục thước đang vây tròn ở phía sau Chư Thần Chi Vương, thần tình ngưng trọng, bố trận chờ đợi.
Vũ Y lúc này đang giang rộng tám đôi cánh đen huyền, lơ lửng trên không trung phía sau Lộ Tây Pháp, toàn bộ tinh lực của nàng đều tập trung lên người hai vị thần ma cự đầu trước mắt, ngay cả việc ta đến nàng cũng không phát hiện ra.
Sau khi lực lượng quang minh khổng lồ vượt quá giới hạn, trình độ cơ hồ gần như có thể đạt đến thật thể hóa, biến thành hơn hai mươi tiểu quang cầu chói mắt, treo lơ lửng xung quanh Chư Thần Chi Vương, chính là thánh quang hệ chung cực ma pháp "Thái Dương Chi Kiếm" ở hình thái trọn vẹn mà bà đã khổ công nghiên cứu tạo thành – "Thẩm Phán".
Vừa trông thấy "Thẩm Phán", chiêu thức đã suýt khiến ta tan thành mây khói, cổ ta không tự chủ được mà tuồn ra một hơi khí lạnh, thật sự có một loại cảm giác sợ hãi sinh ra từ bản năng, ta nhanh chóng chuyển ánh nhìn về phía Lộ Tây Pháp, rất muốn xem xem hắn sẽ áp dụng phương pháp gì để đối phó với chiêu "Thẩm Phán" này.
Biểu hiện của Lộ Tây Pháp lúc này thập phần quái dị, dựa theo ứng dụng trình tự của hắc ám hệ chung cực ma pháp "Địa ngục hạo kiếp" thì bây giờ hắc ám lực lượng phải ngưng tụ thành một năng lượng cầu có áp suất cao ở trước ngực hắn mới phải, song lúc này trình tự ấy lại từng bước thay đổi, trở nên hoàn toàn bất đồng, hắc sắc như một tấm màn đen đột nhiên từ bốn hướng khuếch trương ra, trong nháy mắt đã bao phủ phương viên hơn trăm dặm xung quanh, hơn nữa tốc độ khuếch trương lại không ngừng tăng cao, mắt thấy cả Chư Thần Chi Vương cũng bị bức màn hắc sắc ấy cuốn nhập vào trong.
Ngọc dung tuyệt mỹ của Chư Thần Chi Vương hiện ra một tia kinh sắc, bà nhướng mày, hơn hai mươi quang cầu rực rỡ xung quanh thân thể mềm mại đột nhiên có ba điểm chợt bạo liệt, hóa thành một đạo quang bình vây lấy thân thể mềm mại của bà, tựa như một kiện khải giáp thông thường được hình thành từ ánh sáng.
Ngay lúc quang cầu chuyển hóa thành quang bình bao phủ lấy thân thể mềm mại của Chư Thần Chi Vương, trong phút chốc bức màn đen đặc ấy đã ập đến, nuốt chửng lấy bà, hơn nữa toàn bộ kết giới trong khoảnh khắc đều bị hắc ám lực lượng tràn ngập, mọi sinh mạng bên trong kết giới đều không ngoại lệ mà hãm thân vào trong nguồn hắc ám lực lượng đang bao quanh ấy.
Trong sát na hắc ám lực lượng tiếp xúc với thân thể, ta bỗng phát giác không ổn, bao nhiêu lực lượng tinh thần, ma lực, chân khí cùng các loại chân khí khác của ta đều không thể khống chế mà cuồng tiết ra ngoài, vô cùng kinh hãi, ta lập tức mở kết giới "Thánh quang linh trận" ra tiến hành phòng ngự, song cho dù đây chính là loại phòng ngự kết giới tối cường tuyệt đối, nhưng cũng chỉ có thể làm cho lực lượng thất thoát giảm bớt tốc độ mà không cách nào ngưng lại được.
Việc này thật sự có điểm khiến cho người khác khó mà tin được, trước tiên đừng nhắc đến "Thánh quang linh trận" có năng lực phòng ngự tuyệt đối, theo lý mà nói, người mang hắc ám đặc chất ở tầng cao nhất là ta đáng ra không nên bị lực lượng hắc ám bên ngoài ảnh hưởng đến, song tình hình lúc này lại hoàn toàn đi ngược lại với lý luận trên.
Bên trong kết giới, mọi người vạn phần hoảng sợ, đều tự mình thiết lập nên những kết giới phòng ngự, nhưng ngay cả ta còn không thể hoàn toàn ngăn cản lực lượng lưu thất nọ, đương nhiên bọn họ lại càng không thể, ngoại trừ Vũ Y và Hạ Nông còn có miễn lực chi trì bên ngoài, số còn lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã mất đi hơn phân nửa lực lượng, Lâm Toa, Lạp Cáp Nhĩ Đặc, La Duy ba người trước mắt không còn chống đỡ nổi nữa, phòng ngự kết giới dần dần tiêu thất, bọn họ từ trên không trung rơi thẳng xuống dưới.
Ta trong lòng kinh hãi, vội vàng dùng "Thứ nguyên nghịch chuyển" đem những người rơi xuống ấy đưa đến phía trước mình, sau đó lại triển khai "Bất tử phượng hoàng dực" ấp lấy thân hình bọn họ, đem năng lượng của bản thân vội vã truyền qua.
Lúc này, "Bất tử phượng hoàng dực" gắn trên người ta xuất hiện hình thái của mười hai Thần Ma Vũ Dực, bất luận là cánh chim màu trắng hay đen đều lộ ra một tầng xích hồng hỏa diễm bao lấy bên ngoài, lực lượng của ta chính là thông qua ngọn lửa này mà tiến hành truyền tống đến bọn họ.
"Phịch, phịch..."
Hơn hai mươi tên "Thần Chi Đấu Sĩ" lần lượt từ không trung rơi xuống, kim mang vốn dĩ nơi cánh chim đằng sau của bọn họ đã hoàn toàn biến mất, tất cả lực lượng đều bị thu nạp vào trong hắc ám không gian đang bao phủ xung quanh, lưu chuyển không theo quy luật mà va chạm vào nhau, năng lượng phá hủy cuồng bạo tuôn ra dần dần hình thành, nhét đầy cả kết giới, tựa như uy lực ấy đã bạo tăng gấp nhiều lần vậy.
Nụ cười đắc ý xuất hiện trên khóe môi Lộ Tây Pháp, hắn nhẹ giọng nói: "Chúng ta thật sự là tâm ý tương thông a, đều giữ lại một chiêu tối hậu cho chính mình. Uy lực của "Diệt Tuyệt" do ta dùng nguyên hình của "Địa ngục hạo kiếp" hóa thành như thế nào? Hấp lực của "Diệt Tuyệt" vốn không một lực lượng nào có thể ngăn cản nỗi, ngươi cũng không ngoại lệ đâu!"
Đôi mày liễu tựa trăng rằm của Chư Thần Chi Vương khẽ nhíu lại, bảo: "Ngươi nói không sai, cho dù là ta cũng không có cách nào hoàn toàn chống lại được hấp lực của "Diệt Tuyệt", nhưng chiêu "Diệt Tuyệt" của ngươi lại mắc phải một nhược điểm trí mạng, đó là một khi đánh ra rồi tất phải hủy đi năng lực, khiến cho "Địa ngục hạo kiếp" bị tiêu thất, chính vì vậy, "Thẩm Phán" của ta chính là khắc tinh của "Diệt Tuyệt" nhà ngươi."
Tiếng nói vừa dứt, những quang cầu xung quanh bà lập tức hóa thành hơn mười điểm "Thái Dương Chi Kiếm" nhỏ bé, toàn bộ bắn về phía Lộ Tây Pháp, nhưng cũng vừa lúc "Thẩm Phán" phát xuất ra, năng lượng hộ thân của bà chợt giảm, các loại hình thức lực lượng trong cơ thể lập tức cuồng tiết ra khắp bốn phía. Năng lượng lưu chuyển đang bị kích động trong không gian sau khi tiếp thụ thêm nguồn lực lượng không lồ đang tiết ra ngoài của bà nhất thời càng trở nên cuồng bạo hơn, toàn bộ kết giới tựa như đã biến thành Tu La Địa Ngục.
Tình hình của Lộ Tây Pháp lúc này thực tế cũng không hoàn toàn dễ dàng như những gì hắn thể hiện, hắn đã đem toàn bộ năng lượng của mình chuyển hóa thành "Diệt Tuyệt" - loại tính chất đặc thù của hắc ám hấp thực chi lực mà không giữ lại một chút gì, nói cách khác, lúc này cho dù chỉ cần một người với ma pháp cao cấp thông thường cũng có thể khiến cho vị vua vĩ đại của Ma Giới như hắn hoàn toàn bị tiêu diệt, đừng nói chi đến một chiêu "Thẩm Phán" toàn lực của Chư Thần Chi Vương xuất ra.
Lúc này, đại bộ phận lực lượng của Chư Thần Chi Vương mất đi, đều bị quyển nhập vào nguồn năng lượng lưu chuyển ấy, mà Lộ Tây Pháp dưới sự công kích của "Thẩm Phán", cũng đã mất đi năng lực chống cự. Vì thế, kết cục của bọn họ chỉ có một, chính là - - đồng quy vu tận, những người khác bên trong kết giới sẽ trở thành những vật phẩm bồi táng theo họ.
Một khắc trước lúc đồng quy vu tận, ánh mắt của bọn họ tiếp xúc với nhau, bao nhiêu đố kỵ, cừu hận, oán nộ đều trong khoảnh khắc biến mất vô tung vô ảnh, thời khắc này có chăng chỉ còn lại những thâm tình cùng tư niệm trong lòng đối phương dành cho nhau, đến lúc này bọn họ mới ý thức rằng chỉ có đối phương mới là người mà mình yêu thương sâu nặng nhất, bản thân cũng chính vì đối phương mà tồn tại.
Bọn họ nở một nụ cười, nụ cười vô oán vô hối, có thể cùng lúc chết đi, đối với bọn họ mà nói, xem như đã là một kết cục mỹ mãn, bọn họ đã không còn gì phải hối tiếc nữa.
Có điều, vô luận là Chư Thần Chi Vương hay Lộ Tây Pháp đều đã quên mất một người, một người mà lực lượng cũng tuyệt không dưới bọn họ. Chính là ta, "Ma thần vương" Ngô Lai!
Đám "Thần Chi đấu sĩ" mất đi lực lượng, bị nguồn năng lượng lưu chuyển ấy nghiến cho nát bấy, thi thể chẳng được toàn vẹn, hai loại hộ thể "Thánh đấu khí" và "Thánh quang linh trận" phân biệt của Hạ Nông và Vũ Y cũng sắp sửa không xong đến nơi, bị năng lượng lưu chuyển làm cho bay tán loạn khắp bốn phía.
Ta dùng "Thứ nguyên nghịch chuyển" mang các nàng đến gần, đưa vào trong tầm bảo vệ. Vũ Y trông thấy ta, trên gương mặt nhất thời hiện ra thần sắc cuồng hỉ vô cùng, song tình thế lúc này không cho phép chúng ta kể lể tâm tình với nhau được.
Ngay cả một người cường đại như ta, trong lúc phải chịu sự trùng kích cuồng bạo của nguồn năng lượng lưu chuyển hủy diệt này, còn phải đem lực lượng to lớn của mình truyền sang cho bọn người Lạp Cáp Nhĩ Đặc, thật sự là có điểm ăn không tiêu. Lại trông thấy tình thế sắp đồng quy vu tận của Lộ Tây Pháp và Chư Thần Chi Vương, ta không khỏi lo lắng khẩn trương trong lòng, hàm dưới nghiến chặt, "Ám Long Khải" thoát ly khỏi thân thể, hóa thành một tấm lục sắc năng lượng quang bình, hộ trụ cho Lâm Toa cùng mọi người. Ta hét dài một tiếng, trường kiếm hướng thẳng đến Lộ Tây Pháp hai người vọt tới.
Trong sát na lao đến ấy, ta vận xuất tất cả lực lượng từ cơ thể, "Ma đấu khí" lấp lánh xung quanh thân thể ta, dậy lên hình thức chấn động cao tần, "Á Dạ" phún xuất ra một đạo thất luyện "Kiếm cương" dài hơn trượng, cùng nguồn năng lượng cuồng bạo ấy tiếp xúc, lập tức biến mất chẳng còn thấy hình ảnh.
"A ....."
Trong lúc vọt tới giữa Lộ Tây Pháp và Chư Thần Chi Vương, ta cuồng hống thét vang, "Á Dạ" trong tay bỗng trở nên cực kỳ nặng nề, trong không gian chậm chạp vẽ thành một vòng. Theo đường đi "Á Dạ" vẽ nên, một vòng tròn vô cùng hoàn hảo, không dấu tích theo cổ lực lượng mềm dẻo ấy nhất thời sinh ra xung quanh nguồn năng lượng chuyển lưu cuồng bạo nọ. Lực lượng "Diệt Tuyệt" của Lộ Tây Pháp và "Thẩm Phán" của Chư Thần Chi Vương đột ngột bị sự lôi kéo của viên nhận chi lực này, đồng thời hướng về ta hội tụ đến. Đây chính là phương pháp tụ khí để mượn lực đả lực tên gọi "Thái Cực", vốn là mượn lấy hoạt động của kiếm thế, đem mọi khí tức xung quanh thu nạp vào bên trong vòng tròn vô tận, sau đó trong nháy mắt mới nhả khí khắc địch. Ta hiện giờ dùng đến thủ pháp này, đem tất cả lực lượng thu nạp vào trong, ngay cả lực lượng của bản thân bị "Diệt Tuyệt" hấp thụ cũng không ngoại lệ, ta dùng "Á Dạ" vẽ lên một vòng tròn tựa như một hắc động không đáy, mặc cho bao nhiêu hình thái năng lượng đều không tránh khỏi bị nó thu nạp.
Quang minh lực lượng cùng hắc ám lực lượng bị thu nạp kéo đến phân làm hai luồng sáng hắc bạch lưỡng sắc theo vòng tròn mà "Á Dạ" vẽ nên lần lượt quyện vào cùng một chỗ, hình thành nên một khối cầu tiêu chuẩn, hai dãy ánh sáng mặt dù vẫn quyện luyến qua lại cùng nhau nhưng thủy chung vẫn không chịu hòa hợp, hắc bạch tương tác, hình thái này chính là đại biểu đồ án của "Thái Cực" – Âm Dương Ngư.
Lộ Tây Pháp và Chư Thần Chi Vương cuối cùng cũng phát hiện ra điều bất thường, khi lực lượng của bọn họ bị uy hiếp bất chợt yếu đi, bọn họ tức thì có phản ứng.
Lộ Tây Pháp hét lớn một tiếng, mười hai cánh chim của đọa lạc thiên sứ toàn lực vỗ mạnh, bay thoát ra khỏi phạm vi uy lực của "Thẩm Phán", mặc dù "Hắc Ám Ma Giáp" của hắn đã bị nghiền nát, trên người vết thương vô số kể, nhưng cuối cùng tánh mạng cũng cần được bảo vệ.
Tình hình của Chư Thần Chư Vương không đến nỗi chật vật như Lộ Tây Pháp, bà tựa như một mỹ nhân ngư vô cùng linh xảo, theo thanh thế đang giảm đi của nguồn năng lượng lưu chuyển mà tự do qua lại như con thoi, bởi vì động tác của bà thuận theo chuyển động của năng lượng lưu chuyển mà trồi lên, lướt tới, vì thế trông bà ta hệt như một con thuyền nhỏ đang ở giữa cơn ba đào mãnh liệt, mặc cho sóng to vùi dập nhưng thủy chung vẫn không bị chìm đi. Bọn họ dù đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng tình hình của ta lại trở nên vạn phần bất ổn, theo sự hình thành của "Á Dạ", hắc bạch năng lượng cầu đang ngày một bành trướng lên khiến ta phải ra sức chống đỡ một cổ áp lực lớn hơn gấp mấy lần. Lực lượng của Lộ Tây Pháp, Chư Thần Chi Vương và hơn hai mươi tên "Thần chi đấu sĩ" lớn đến thế nào chứ, vô luận thế nào cũng không thể bằng một người như ta có khả năng khống chế được.
Mắt thấy hắc bạch năng lượng cầu đang ngày một bành trướng và bắt đầu nảy sinh những chấn động không được bình thường, hai vị thần ma cự đầu với kinh nghiệm vô cùng phong phú của mình lập tức nhìn ra ta lúc này đang ở trong một tình huống cực kỳ khó khăn. Mặc dù lực lượng của bản thân chẳng còn lại bao nhiêu, nhưng bọn họ sau một cái liếc mắt nhìn nhau đầy thâm tình, vì nghĩa không thể không quay lại, liền tức tốc vỗ cánh, song song hướng về ta bay tới.
Ta đem toàn bộ lực lượng của thân thể, áp chế lên nguồn ngoại lực ấy, cố gắng kìm nén nó lại, nhưng nguồn lực lượng mà ta thu nạp vào lại quá lớn, lớn đến nỗi vượt quá phạm vi khống chế của ta. Chấn động kịch liệt từ Hắc ám lực lượng và quang minh lực lượng không ngừng nổi lên. Theo lý mà nói, nếu quả như chúng gặp nhau sẽ cùng sản sinh ra một loại phá hư lực lớn hơn gấp mấy lần gọi là "Lưỡng cực bạo phá", trong phương viên vài dặm sẽ không một vật chất nào tồn tại được.
Ta đem hết dư lực còn sót lại, hét to: "Các người mau chạy đi! Ta sắp chi trì không nổi nữa rồi..."
Vũ Y, Hạ Nông, Lạp Cáp Nhĩ Đặc và mọi người nghe âm thanh vẳng đến, chẳng những không chịu ly khai, ngược lại còn hướng về ta lao đến, linh hồn thánh thú bảo vệ trước người bọn họ từng bước bắn lên người ta, hình thành trở lại hình thái của "Ám Long Khải".
Lộ Tây Pháp và Chư Thần Chi Vương bay đến, bọn họ không chần chừ bắt đầu toàn lực duy trì khối năng lượng cầu phía trước người ta, thu hồi lại lực lượng của bản thân, song thời gian đã không còn kịp nữa, lực lượng của quang minh và hắc ám cuối cùng cũng đã thoát khỏi lực lượng trói buột của ta, vừa tiếp xúc vào nhau đã lập tức phát nổ.
Vào giây phút sinh tử quan đầu này, ta đem tất cả lực lượng có được, tống phát ra ngoài thân thể một chiêu "Thứ nguyên đao", đồng thời dùng lực lượng tinh thần làm cho khe nứt mở rộng ra (ta không thể phát xuất ra "Đại thứ nguyên trảm", chỉ có thể dùng "Thứ nguyên đao" để thay thế), cùng với sự kết nối này, một khe nứt nơi không gian khác cũng được mở ra, một cỗ hấp lực nhất thời sinh ra từ lỗ đen, phút chốc đã mang ta cùng với khối cầu năng lượng đang sắp phát nổ đồng thời hút vào dị không gian ấy, khe nứt mất đi lực lượng tinh thần của ta hỗ trợ, lập tức biến mất, chỉ còn sót lại chút ít năng lượng tàn dư vẫn còn đang kích động xoắn xuýt.
"Á Dạ" trong sát na trước khi khe nứt không gian ấy biến mất đã bị ta ném trở ra ngoài, ô mang lóe lên, nàng hồi phục lại dạng nhân hình, cùng với Hạ Nông, Vũ Y và những người khác đồng thời phát ra một tiếng thét cuồng điên:
"Không .........."
Ta tiến vào một không gian khác, chẳng ngờ tâm tình lại có thể bình tĩnh đến vậy, không hề sợ hãi mà chờ đợi cái chết đang đến gần. Tiêu thất đi bên trong dị không gian này, có lẽ cuối cùng đã đến lúc Ngô Lai ta được trở về nhà rồi ......
← Ch. 117 | Ch. 119 → |