Vay nóng Tinvay

Truyện:Ta Là Đại Pháp Sư - Chương 084

Ta Là Đại Pháp Sư
Trọn bộ 120 chương
Chương 084: Không hổ ác danh phá hoại thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-120)

Siêu sale Lazada


Lúc này do quá thẹn thùng nên Áo Lệ Na liền trốnở trong phòng không dám ra ngoài, Băng tuyết tiểu nữ vương cùng chúng nữ liền đi vào bên trong nhưng lại bắt ta đứng ngoài cửa không chịu cho vào trong, ta ở ngoài thật là đau khổ a, chỉ thấy trong phòng thi thoảng lại truyền ra những trận cười của các nàng, tai nghe những âm thanh duyên dáng đó khiến ta chịu không nổi mà muốn vào phòng nhưng các nàng nhất quyết không cho ta vào lại còn ra điều kiện nếu ta vào thì tối nay nhất định sẽ không chịu ngủ cùng ta, ôi với thói quen hàng đêm đều cùng mỹ nữ mấy người các nàng chiến đấu nếu bây giờ mà lại không chịu ngủ cùng ta thì đó chính là loại hình phạt tàn khốc nhất đối với ta và tiểu đệ đệ của ta khiến cho ta không thể làm gì hơn là đứng nghe mà thôi

Bất chợt một trận cười giòn tan từ phía sau truyền tới khiếnta chú ý mà quay lại, liền thấy Oánh đang từ phía sau đi tới, trên môi vẫn giữ nguyên nụ cười. Thật là nàng đang chế diễu ta chăng:

- Oánh tiểu thư có chuyện gì tìm ta chăng?

Oánh thản nhiên hướng ta nói:

- Sư huynh, sư phụ đang tìm người, hình như bọn họ có việc muốn hỏi ngươi, ngươi hãy đi theo ta.

Do nàng đã theo Lâm Tạp để học triệu tập ma pháp nên nàng gọi ta là sư huynh cũng không có gì là khó hiểu, cũng là do từ hồi học xong ma pháp rồi tới Ái Nhĩ Tiên Khắc thành rồi nhiều việc sảy ra khiến ta tới bây giờ mới gặp lại hai lão đầu đó, mấy lần gặp trước cũng chỉ là nói, đựơc vài câu, nên bây giờ cũng nên cùng họ nói chuyện, nghĩ thế ta liền nói với Oánh:

- vậy xin mời tiểu sư muội dẫn đường cho ta

Oánh mỉm cười quay người bước ra ngoài, ta liền hướng vào phòng dùng ma pháp truyền âm cho chúng nữ nói vài lờ khinh bạc, rồi liền bước theo Oánh rời khỏi tẩm cung của Áo Lệ Na

Giống như Lợi Đa Khắc tại Lai Nhân Cáp đặc vương cung có một khu nghiên cứu ma pháp riêng thì Lâm Tạp cũng có một khu biệt viện riêng của mình, do ông ta chuyên nghiên cứu về triệu hồi ma pháp nênchung quanh biệt viện có rất nhiều các loại ma thú, đủ các loại chủng tộc và hình dạng, bất quá tất cả ma thú ở đây đều bị Lâm tạp thiết lập một đạo cấm chế nên chúng tuyệt nhiên không thể gây hại gì đối với dânchúng, nếu không với lượng ma thú đó dám đảm bảo lão sẽ trở thành Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần thứ hai quá

Nhìn chung quanh là một tập đoàn ma thú nào là thanh oa, xích lân mãng xà, rồi tiểu thử tiểu kê, độc trùng hỗn độn, tuy tất cả đều là ma thú cấp cao nhưng so với mấy ma thú của ta thì quả thật chỉ là đem thứ hạ phẩm so với thứ cực phẩm rồi, nhìn đám ma thú này ta cũng hiểu tại sao Lâm Tạp lão đầu đối với tra tra điểu của ta luôn kỳ vọng ngưỡng mộ, tuy ông ta là cao thủ trong cao thủ của triệu tập ma pháp nhưng ma thú ông ta giành cả đời nghiên cứu vất vả và muốn thu phục là Hoả phượng Hoàng thì lại bị ta đoạt mất, thật khó trách ông ta lại thèm muốn nó như thế.

Vưu Tư Lợi và Lâm Tạp đang đợi ta trong phòng nghiên cứu của biệt viện, ta bước vào cửa liền cúi đầu vái lạy hai lão như một đệ tử hướng tới sư phụ của mình để vấn an sức khỏe:

- Nhị vị đại sư, ta đã trở lại, xin vấn an hai người.

Mắt ta quả thật đã ươn ướt, nguyên lai ta ta đã sớm coi hai lão ngoan đồng này là thân nhân của ta ở thương lan đại lục này, mặc dù cũng là do bọn họ nhàn rỗi mà so tài ma pháp rồi vô tình mang ta tới thế giới này, nhưng cuối cùng cũng là bọn họ dạy dỗ ma pháp cho ta, rồi lại gả Lị Vi Nhã cho ta, ta quả thật là luôn nhớ tới bọn họ a

Hai lão đầu quả thật cũng bị tình cảm của ta lây lan mà cảm động, không giống với tính cách trước kia của họ, có lẽ họ cũng coi ta như con rồi, " Bạo Liệt Quyền' Vưu Tư Lợi liền tiến tới đỡ ta nói:

- Ngô Lai tiểu tử này, đã lâu rồi mới gặp ngươi, ngươi đã trưởng thành hơn rồi.

Trong kí ức của ta liền hiện lên những ngày còn sống ở trong rừng với hai lão đầu này, ta lại cảm thấy mũi ta có chút khó chịu, hình như là vì muốn khóc nên mới thế. Vưu Tư Lợi liền nói với ta:

-Nhìn bộ dạng hạnh phúc của Nhã nhi ta biết ngươi đối xử với nó rất tốt, ừm ta quả thật không nhìn lầm người khi giao Nhã nhi cho ngươi, tên tiểu tử à.

Lâm Tạp liền chen vào:

- Chúng ta được Oánh kể lại các cố sự của ngươi sau khi ngươi bị rời đi, bất quá có nhiều truyện nàng ta cũng kể không được rõ ràng lắm như truyện vì sao ngươi lại trở thành Ma Thần vương hay những truyện xảy ra sau này khi ngươi tới Long cốc, bây giờ ngươi hãy kể tường tận cho chúng ta nghe thử xem sao.

Ta cười khổ nói:

- Chuyện này nếu muốn kể tường tận quả thật là rất dài, lại nhiều truyện hai người không tưởng tượng nổi đâu.

Ta liền vận dụng hết khả năng diễn thuyết và giải thích để kể lại câu truyện của ta (sao không bảo mấy lão ấy vào 4vn mà đọc) thật là sảng khoái a, ba người bọn họ say sưa nghe ta nói, mồm há hốc ra như nuốt từng lời của ta, nhất là khi nhắc tới những cố sự, nguy hiểm mà ta trải qua thì thần tình trong mắt Oánh như lóe lên, mơ màng, đôi mô anh đào mím chặt trông bộ dạng vô cùng đánh yêu (không biết lúc hắn kể vụ xxx mấy con nhỏ kia thì con bé này có.... . không nhỉ_ lời biên dịch, anh em tự hiểu).

Vưu Tư Lợi và Lâm tạp lại chỉ quan tâm tới việc ta sáng tạo ra ma pháp, đối với việc sáng tạo của ta vô cùng hứng thú, khi ta nói tới việc sáng tạo không gian ma pháp, cùng với việc sử dụng thánh thú ma pháp cả hai lão đều lộ vẻ kinh dị, hai mắt lấp lánh tinh quang nhìn ta như thể vừa tìm được một thứ cực phẩm vậy, âu cũng là hai lão đầu đam mê ma pháp đến cuồng si, bọn họ đã dành cả cuộc đời mình để nghiên cứu ma pháp cho nên với họ không có gì hấp dẫ hơn sự thần kì của ma pháp, huống chi những ma pháp ta sáng tạo ra căn bản dù là trong suy nghĩ họ cũng chưa từng nghĩ tới, điều này khiến hai lão đầu đều hưng phấn đứng dậy

Lâm Tạp không thể chờ đợi ta nói hết đã vọt tới chỗ ta, cầm lấy cả hai tay ta, biểu tình vô cùng kích động lắp bắp nói

-Ngươi... ngươi nói ngươi không chỉ thu phục được Hoả phượng Hoàng mà ngay cả những thánh thú còn lại ngươi đều thu phục được hết, lại còn có cả Địa ngục hắc long cùng với Long vương của long tộc... ngươi không phải là đang dối gạt ta đấy chứ.... ôi, ngươi hãy nói cho ta đó là thật đi

Ta liền nhẹ nhàng gạt tay ông ta ra rồi nói:

- Ta có nói thật hay không chẳng phải chỉ cần ta triệu tập chúng ra cho lão sư nha ngươi thấy là được rồi sao

Ta vừa nói xong, quang mang lóe lên trên không trung dưới mặt đất Hoả phượng Hoàng "Tra Tra Điểu", Ngân sắc ma lang Đao Tử, Đại địa chi hùng "Lạn Tử", Đại dương chi long "Lam Bì", Lôi thú "Ngốc Qua" còn có Địa ngục hắc long "Lại Lại Trùng" và con nó Long vương "Kim Tử" đồng loạt xuất hiện

Hai cha con "Lại Lại Trùng" vốn không xuất hiện trong hình thái thật, thoạt nhìn chúng chỉ giống như một tiểu hắc xà đứng cạnh một kim tử tiểu long, nhưng cỗ khí tức ba động mà chúng phát tán trên thân chúng lại khiến cho vạn vật kinh hãi phải cúi đầu, thật là khiến cho ba người kia giật mình. Lâm Tạp nhịn không được liền đưa tay lên sờ vào lại lại trùng, ngay lập tức một đạo hắc ám quang mang từ lại lại trùng phóng tới người Lâm Tạp khiến lão đầu này vội lùi lại, ta liền huy quyền xuất ra ma pháp " Bạo Liệt quyền" đánh vào cái đầu rắn của hắn rồi mắng:

-Đồ không có mắt, thật là bị sư phụ ta sờ vào đầu một chút thì ngươi sẽ chết à, hừ!

Lại Lại trùng ủy khuất nhìn ta một cái, rồi từ từ bò đến chỗ Lâm Tạp cúi đầu ra vẻ nhận lỗi, Lâm Tạp không những không cảm kích vì hành động cứu người vừa rồi của ta mà lại hung hăng nhìn ta một cái, ông ta đối với địa ngục hắc long vốn sùng bái như một thần vật vĩ đại có cầu cũng chưa chắc đã được nhìn thấy một lần, nay thấy ta ngược đãi nó tự nhiên lại muốn vì nó mà bất bình.

Lâm tạp cùng với Oánh đều say sưa nhìn ngắm bọn Lại Lại Trùng, tra tra điểu, dường như trước các thần vật này thời gian không gian thậm chí là cả tính mạng hai người này cũng chẳng còn màng tới, Vưu Tư Lợi liền hỏi ta về việc kết hợp ma pháp, đối với lão đầu này việc đó mới là hứng thú của ông ta. Ta cũng có nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo ông ta, tuy ma lực của là là cường đại vô hạn nhưng các vấn đề liên quan tới ma pháp tri thức trên nhiều phương diện ta lại không có hiểu biết nhiều lắm(mù tịt thì đúng hơn) bây giờ ta muốn thành công trong việc kết hợp ma pháp cần phải bổ xung thêm ma pháp tri thức, tất nhiên với tri thức ma pháp Vưu Tư Lợi đúng là một đại sư bậc nhất không còn nhi ngờ gì nữa

Ta liền đem việc kết hợp ma pháp ra nói với lão sư, đầu tiên là việc kết hợp hỏa hệ ma pháp và lôi hệ ma pháp thành 'Hỏa lôi thần diệt tuyệt trảm', tiếp thep là việc kết hợp phong hệ ma pháp và quang hệ ma pháp thành 'Vô hình nhất tiễn' cuối cùng là việc kết hợp hắc ám ma pháp và quang minh ma pháp thành ' Lưỡng cực bạo phá'. Mặc dù Vưu tư Lợi không thể kết hợp được ma pháp giống ta nhưng trên lĩnh vực ma pháp tri thức lão lại có thể nhanh chóng hiểu rõ vấn đều và rất nhanh đã chỉ ra cho ta vài điểm mấu chốt.

Điều đáng tiếc nhất là do Vưu Tư Lợi chỉ là con người nên những hiểu biết về hắc ám hệ ma pháp và quang minh hệ ma pháp cũng không có gì nhiều, với không gian ma pháp do ta sáng tạo ra thì ông ta cũng chưa từng nghĩ tới do đó đối với việc phát triển lưỡng cực bạo phá ông ta có muốn cũng chẳng giúp ta được

Bất quá lần nói chuyện này tuyệt đốikhông phải là vô ích, trong đầu ta thoáng hiện lên một suy nghĩ, ta liền nói:

- Trong tất cả các ma pháp phối hợp của ta, ta chưa từng dùng tới thổ hệ ma pháp, sư phụ người có nghĩ ra thổ hệ ma pháp nên kết hợp với loại ma pháp nào chăng?

Vưu Tư Lợi ngẩn ra một lúc, sau đó mới trả lời ta:

- Thực ra thổ hệ ma pháp ở thương lan đại lục có rất ít người học, địa hệ ma pháp cần người học phải có sự thâm trầm cùng trang nghiêm, phòng ngự tuy mạnh nhưng lực công kích lại yếu, muốn thi phóng ma pháp lại tốn rất nhiều ma lực, cho nên theo ta rất ít có khả năng kết hợp thổ hệ ma pháp, mà ngay cả có thì tỉ lệ thành công cũng ít mà chưa chắc hiệu quả đã cao

Thì ra là như vậy, phàm những gì người khác không muốn làm, không thể làm thì ta lại càng muốn làm, càng muốn thử, ta nhất thời đối với việc kết hợp thổ hệ ma pháp lại càng có hứng thú hơn. Ta liền chìm đắm trong suy tư, thân thể ta cũng theo bản năng bắt đầu ngưng tụ thổ hệ ma pháp nguyên tố, một tia sáng ẩn hiện trong luồng quang mang từ thổ hệ ma pháp bao phủ lấy toàn thân thể của ta, đây là chung cực cấm chú của thổ hệ ma pháp gọi ta " Đại địa cực quang", ma pháp phòng ngự bậc nhất trong ma pháp hệ thổ, tuy nhiên cũng phải là đại ma đạo sư hệ thổ với ma pháp lực cực lớn mới có thể xuất ra "Đại địa cực quang" vì nó tiêu hao một lượng ma lực cực lớn, cho nên tại thánh ma đại lục đại địa cực quang chỉ có trong truyền thuyết mà thôi

Vưu Tư Lợi thấy ta thi phóng ma pháp chung cực cấm chú "Đại địa cực quang" thì vô cùng cao hứng, lại thấy ta còn hạn chế nó ở trong biệt viện nghiên cứu chưa có chính thức phát huy hêt uy lực của nó thì liền nói:

- "Đại địa cực quang"? Tiểu tử ngươi quả là thiên tài nha, hay ngươi hãy thử kết hợp quang minh lực lượng cùng thổ hệ nguyên tố xem thử chúng tạo ra cái gì, cho dù phát sinh chuyện ngoài ý muốn thì ta nghĩ cả hai đều mang tính chất phòng thủ chắc không tạo ra sư phá hoại quá lớn đâu (lão hồ ly này, đây đâu phải biệt viện nghiên cứu của lão đâu mà lão sót)

Thật là một ý hay, ta liền nhanh chóng theo lời gợi ý của Vưu Lợi Tư bên trong "Đại địa cực quang" ta liền gia cố thêm một tầng quang minh lực lượng, hai loại ma pháp này bắt đầu theo ý niệm của ta kết hợp lại, ngay lập tức chúng sinh ra phản ứng lực đối kháng, một luồng ma pháp ba động vô cùng cường đại liền thoát ra. Lâm Tạp, Oánh và mấy tên ma thú nhanh chóng bị ma lực ba động cường đại ảnh hưởng tới mà đều ngó lại chỗ ta, thấy tình hình trước mắt Lâm Tạp thất kinh kêu lên một tiếng:

-Ngô Lai tiểu tử, ngươi đang làm gì thế, đây là biệt viện nghiên cứu của ta... không được......

Ta đang cố gắng khống chế hai loại ma lực trái ngược này thì tiếng nói của Lâm Tạp đã khiến ta phân tâm, lúc đó lực lượng tinh thần khống chế đã bị phá vỡ, "đại địa cực quan" cùng quang minh lực lượng nhất thời dung hợp với nhau trong nháy mắt hình thành một quang cầu màu nhàn nhạt đang chìm dần vào lòng đất

Tất cả chúng ta để bất ngờ trước tình hình này, nhất thời đều ngây ra nhìn vào chỗ mà quang cầu vừa biến mất dường như không khí cũng đông cứng lại trong hoàn cảnh đó còn chúng ta bắt đầu triệu hồi các ma pháp phòng ngự

KHông gian tĩnh lặng đến ghê người, tuyệt nhiên không thấy một phản ứng nào cứ như là mọi thứ đã chìm vào một cái hố đen không đáy nào đó rồi vậy

Lâm Tạp thở phào nhẹ nhõm, liền thôi việc ngâm vịnh chú ngữ phòng ngự rồi quay ra mắng ta: " Xú tiểu tử, lần sau ngươi còn dám như vậy nữa ta sẽ....."

Lời còn chưa dứt thì từ sâu bên trong hậu viện bất ngờ truyền đến một chấn động kèm theo một tiếng nổ lớn, liến sau đó cả biệt viện như rung chuyển mặt đất bắt đầu nứt ra hình thành vô số những trụ đất dựng đứng lên, mặt đất xuất hiện những miệng vực nhỏ. Ta thầm kêu lên "không xong", rồi chẳng kịp suy nghĩ thêm vội triệu tập một quang minh kết giới thu hết mọi người cùng chúng thánh thú vào trong, tuy địa nguyên tố và quang minh nguyên tố đều mang thuộc tính thiên về phòng thủ nhưng không ngờ khi kết hợp chúng lại sinh ra phản ứng mạnh như vậy chứ.

Quả nhiên lo lắng của ta đã ứng nghiệm, ngay sau chuỗi biến động của mặt đất thì tại chỗ quang cầu biến mất xuất hiện một cột sáng bắn lên trên không trung xung quang cột sáng cây cối và một phần biệt viện bị phá hủy, tuy nhiên tất cả chưa phải đã hết đó mới chỉ là bắt đầu cho một tai họa lớn hơn, tiếp theo cột sáng đó là vô số cột sáng đồng dạng từ trong lòng đất bắn lên tạo thành một cột các cột sáng trong phạm vi mười thước bắt đầu bành trướng năng lượng ra bốn phía, trong nháy mắt những chỗ mà các cột ánh sáng xuất hiện hết thảy các công trình kiến trúc đều bị phá hủy, khi ta mang mọi người từ không trung hạ xuống chỉ thấy vương cung bị vô số cột sáng phá hủy khiến cho bọn thị vệ và bọn người hầu hoảng sợ chạy loạn khắp nơi, ai za lần này ta lại trở thành ái nhĩ tiên khắc phá hoại thần lần nữa khi lại đem vương cung và các loại kiến trúc phá hủy thế này, chẳng biết Ác Đặc quốc vương bây giờ sẽ làm gì ta đây, hay là bây giờ ta tới mang chúng nữ và Áo Lệ Na chạy trốn trước đi thì hơn

Vưu Tư Lợi rất nhanh nhìn rõ ý định của ta, hắn liền hướng ta nói:

- Ngô Lai tiểu tử, ngươi đừng có nghĩ là sẽ chạy trốn được nha......

Hắn vốn còn muốn nói nữa nhưng liền bị ta dùng không gian phong tỏa làm cho đông cứng lại, không chỉ hắn mà cả Vưu Tư Lợi và Oánh cũng bị ta dụng chút thủ đoạn này, sau đó ta mới từ từ hạ xuống, ta biêt ma pháp "không gian phong tỏa" chỉ duy trì trong một thời gian mà thôi, ta phải tranh thủ thời gian nha

Ca ny, Lị Vi Nhã, Băng tuyết tiểu nữ vương, Á Dạ, Hổ Phách Phỉ Thúy, Áo Lệ Na (ôi nhớ Vi Tiểu Bảo quá) thất nữ đang ở trong phòng oanh oanh yến yến thì đột nhiên cảm nhận thấy một cơn địa chấn kèm theo ma lực ba động cường hãn truyền tới khiến các nàng không khỏi thất kinh, chúng nữ nhanh chóng chuyển thân tới cửa cung chỉ thấy vô số cột sáng từ nơi biệt viện của Lâm Tạp lan ra bốn phía, vô số phủ đệ và kiến trúc nguy nga của hoàng cung đều bị tàn phá biến thành một đống đổ nát, vô số người dân chạy trốn kêu khóc vang trời (chỗ này hơi quá tại em thấy động đất chắc cũng kêu khóc vang trời nên.... ). Trong tâm khảm Lị Vi Nhã liền hiện lên quang cảnh của lần phá hoại trước, nàng lẩm bẩm:

- Thiên nội, không phải chuyện đó lại sảy ra lần nữa chứ...?

Còn lại chúng nữ chưa từng thấy cảnh này nên đều ngây ra cứng đờ lại trước cảnh tượng này (anh em nào mún thử cảm giác qua Nhật hay ra đường cao tốc đứng trước đầu xe tải đang lao thì bít) Ca Ny là người tỉnh trí đầu tiên nàng vộ la lên:

_ Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây, ma pháp hủy díệt kia sẽ rất nhanh lao tới đây đó, đợi đến lúc đó muốn trốn cũng không kịp nữa

Tới lúc này thì ta cũng dùng không gian chuyển di tới chỗ họ, ta liền nhắc họ:

- Các người nhanh một chút theo ta rời khỏi đây nào

Á Dạ vội lắc mình tiến tới trước mặt ta hỏi:

- Chủ nhân có chuyện gì sảy ra vậy?

Ta trong lòng có phần xấu hổ, liền đáp:

- Đợi khi rời khỏi đây ta sẽ nói cho các người nghe, bây giờ thời gian gấp lắm rồi hãy nhanh chóng theo ta rời khỏi đây nào

Chúng nữ liền vây quanh ta, trong nháy mắt ta đã triệu tập một không gian chuyển di ma pháp, quang mang lóe lên dưới chân chúng ta rồi thân hình chúng ta từ từ tiêu thất mất, ta mang chúng nữ di dời lên không trung đồng thời triệu tập một kết giới bảo vệ trên thân mỗi người, từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy vương cung đã bị tàn phá tới ba phần, một miệng vực rộng lớn kèm teo vô số cột sáng không ngừng bành trướng và tiêu hủy những nơi nó đi qua, tạo thành một mớ hỗn độn.

Tại khách phòng nơi nghỉ ngơi của bọn 'Ma giới chiến sĩ ', bọn chúng quả không hổ danh là tinh anh trong tinh anh, khi cường đai ma pháp kết hợp đánh ra bọn chúng tuy thất kinh nhưng không hề loạn nhanh chóng tụ hợp lại thành đội ngũ, đồng thời đạo lạc thiên sứ, hấp hiếp quỷ cùng hắc ám nữ yêu liền bay lên không trung, còn bọn cuồng bạo chiến sĩ, lang nhân tuy không có năng lực bay lượn nhưng cũng nhanh chóng mở ra một vòng kết giới ngăn chặn năng lượng ba động công kích, khi thấy ta cùng chúng nữ trên không trung ma giới chiến sĩ rất nhanh chóng tụ tập lại chỗ chúng ta, ta liền triệu hồi kim tử để nó triển khai long ngữ kêu gọi bọn phi long tới, một tiếng rồng ngân vang khắp bầu trời ngay lập tức bọn phi long ở bên ngoài liền lao tới chỗ chúng ta

Ta cùng chúng nữ cưỡi trên mình kim tử còn ma giới chiên sĩ nhanh chóng tụ tập trên lưng của đám phi long, ngay lập tức chúng liền bay ra khỏi vương cung li khai Ái Nhĩ Tiên Khắc thành, lúc đó thì Ác Đặc quốc vương cũng đã phát hiện ra việc này, liền nhìn lên bầu trời phía chúng ta vừa bỏ đi kêu lên:

- Ngô Lai tiểu tử, lần thứ hai ngươi phá hoại cung điện của ta, ta hối hôn không gả Áo Lệ Na cho ngươi nữa! Ngô Lai ngươi.......

Đệ nhất vương cung tại thánh ma đại lúc, Ba Bố Ni Tạp vương cung lần thứ hai bị hủy hoại bởi " Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần", từ đó về sau khi trùng tu lại vương cung đã cho dựng lên một chiếc cột lớn chống một thạch bài đề mấy chữ " Ngô Lai và chó không được đi vào" ^ ^!, tồn tại mấy trăm năm sau khôn đổ

Chúng ta nhanh chóng bay xa mấy trăm dặm rồi mới hạ xuống, băng tuyết tiểu nữ vương, Á Dạ và các nàng đều đoán ra sự việc vừa rồi đích thị là do ta gây ra nên trong mắt họ ẩn chứa những tia tiếu ý cùng thần thái bất đắc dĩ phải nín cười. Áo Lệ Na cưỡng không nổi tò mò liền đi tới trước mặt ta hỏi nhỏ:

- Lai, vừa rồi, chuyện vừa sảy ra có phải là do chàng làm không vậy...có đúng là chàng làm không vậy...?

Ta xấu hổ gãi gãi đầu rồi nói:

- Xin lỗi Na Na quả thật là không phải do ta cố ý, ta đang cùng với Vưu Tư Lợi sư phụ nghiên cứu phối hợp ma pháp, không ngờ được khi kết hợp thổ ma pháp với quang minh lực lượng lại thành ra thế này, nhạc phụ đại nhân chắc hẳn là rất hận ta nha.

Áo Lệ Na cười nói:

- Điều đó là đương nhiên rồi, ta nghĩ lúc này phụ vương chắc hẳn đang nguyền rủa ngươi là đại phá hoại thần nha (còn mún hủy hôn gả công chúa cho tiểu ma thần vương ta nữa cơ sao hồi đó không có di động nhỉ:0 (40):)

Lúc này tên Phổ Hi tiểu đệ trong mắt mơ màng, tiến tới trước mặt ta, vẻ mặt hiện lên một vẻ sùng bái ta (thằng này ở đâu ra vậy ta???)

- Tỷ phu, ma pháp ngươi vừa xử dụng quá tuyệt vời, có thể dạy ta được không? Ta muốn trở thành ma pháp sư, muốn giống ngươi trở thành đại pháp sư....

Ta cười khổ cắt đứt mộng đẹp của hắn:

- Ngươi trời sinh đã là kỵ sĩ, năng lực đó mạnh hơn, có lẽ một ngày nào đó ngươi sẽ không kém gì Ca Ny cả đâu

Phổ Hi thất vọng thở dài, nhưng lại đột nhiên hưng phấn hỏi ta:

- Tỷ phu, ma pháp vừa rồi chắc hẳn ngươi chưa kịp đặt tên đúng không, để ta nghĩ ra một cái tên rất tuyệt cho nó nhá, một cái tên thật khủng bố nha.......

Ta chẳng còn tâm trí để ý tới lời của hắn, quay lại nói với Na Na:

- Việc này dù sau cũng xảy ra rồi, bây giờ chúng ta hãy tới Lôi Nhân Công quốc trước đã, sau này nếu có cơ hội ta sẽ quay trở lại hướng nhạc phụ xin lỗi, bây giờ nàng nguyện đi cùng ta chứ?

Áo Lệ Na u oán nhìn ta, nhỏ giọng nói:

- Phu vương đã đồng ý hôn sự của chúng ta rồi, ta đã là người của ngươi, chẳng lẽ bây giờ ngươi muốn ruồng bỏ ta

Ta liền tiến tới nắm lấy tay nàng dắt tới bên kim tử, rồi ra lệnh

- Mục tiêu lôi nhân công quốc, tất cả tiến lên.

Một đoàn phi long cùng hoàng kim cự long liền nhắm hướng Lôi Nhân Công quốc bay tới, nơi đó ta có một bằng hữu tri ngộ Lôi Tư lão tiền bối (hồi mất trí nhớ trong hoa hồng dong binh đoàn đó) lại còn một người si mê ta chính là công chúa Phỉ Âu Á.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-120)