← Ch.0152 | Ch.0154 → |
Sau đó, Sở Mặc không bận tâm đến chuyện này nữa, hắn tin rằng Hạ Kinh nhất định sẽ biết làm thế nào.
Quả nhiên, trong vòng vỏn vẹn một ngày, đã có kết quả. Có người đến tận nơi Sở Mặc báo cáo tình hình mới nhất của việc này.
- Gia tộc Vương phi sụp đổ rồi.
- Phụ thân Vương phi phạm tội danh giết người, giờ đây bị tốnggiam vào đại lao; mấy huynh trưởng và đệ đệ Vương phi, ức hiếp dân chúng, cưỡng bức con gái nhà lành, gây náo loạn kỷ cương phép nước, đều bị tống giam vào đại lao. Dân chúng nơi đó, đều vỗ tay ăn mừng, nói cuối cùng cũng có người dám trừng trị người nhà này rồi.
- Vậy... Vương phi thì sao? Sở Mặc nhìn người tới, hỏi một câu.
- Vương phi ngã bệnh, sau một thời gian, nghiền ngẫm sự đời, bầu bạn với thanh đèn cổ phật.
Người này còn nhìn Sở Mặc đầy thâm ý:
- Đây... thật ra đã là kết quả tốt nhất rồi, tính tình Vương gia... cũngthay đổi rất nhiều, nếu là trước đây... Vương phi đã qua đời vì bệnh nặng rồi.
Sở Mặc gật đầu:
- Như thế, cũng được rồi.
Sau khi báo cáo kết quả sự việc xong, vẻ mặt cung kính lui ra.
Mấy ngày sau đó, một số lượng lớn dược liệu không ngừng được đưa tới. Sở Mặc có thể thấy rõ ràng, Hạ Kinh bên đó không chỉ lớn mà còn mạnh hơn. Đến lúc này, trong số ba trăm dược liệu yêu cầu, trừ những loại quý giá, chỉ chưa đầy mười ngày, đã thu thập đủ hơn chín mươi loại!
Sở Mặc sử dụng hơn chín mươi loại dược liệu này luyện thuốc luôn.
Độc mà Ma quân trúng, không phải là loại độc chỉ cần dùng một viên đan dược là có thể giải được, ngọc dựa theo yêu cầu của Sở Mặc, đưa ra phương thuốc hợp lý. Chính là vì, chế luyện mấy loại dược liệu với nhau, tạo thành đan dược, phân thành nhiều lần uống.
Như thế, mới có thể đẩy chất độc trong người Ma Quân một cách hoàn toàn. Đây cũng là phương pháp Sở Mặc cảm thấy là tốt nhất. Đợi đến ngày thu thập đủ hết tất cả dược liệu, chính là ngày chất độc Ma quân được giải hoàn toàn.
Trên danh sách dược liệu Sở Mặc đưa cho Hạ Kinh, không hề viết số lượng hơn mười dược liệu quý hiếm kia, nếu làm như vậy, e rằng Hạ Kinh sẽ phát điên ngay tại chỗ.
Đằng sau mười loại được liệu quý, Sở Mặc chỉ chú thích một câu: càng nhiều càng tốt.
Chuyện khác không nói, nhưng Hạ Kinh thật sự lợi hại, Mười loại thuốc quý, bị y tìm thấy, đương nhiên là số lượng không thể nhiều nhưSở Mặc mong muốn.
Tuy vậy, với nhiêu đây thôi Sở Mặc cũng tương đối hài lòng. Và càng hiểu rõ thêm về năng lực của vị thân Vương gia này. Nếu đổi lại là hắn, cho dù đủ tiền bạc chăng nữa, cũng phải mất vài năm, và cũng không thể thu thập được nhiều loại dược liệu như vậy.
Đây cũng chính là nguyên nhân Sở Mặc muốn xây dựng một thế lực thuộc về mình, thời khắc quan trọng... có thể phát huy tác dụng đến không ngờ.
Lần thứ hai Sở Mặc đưa đan dược cho Hạ Kinh xong, chuẩn bị tạmthời rời khỏi phủ thân vương.
Vì hắn đã ở đây chín ngày rồi! Ngày mai chính là ngày nguyên thú tắm máu lần thứ hai, và hắn cũng muốn tới Hứa phủ một chuyến.
Ba ngày nữa là tới năm mới, có quá nhiều chuyện, cần Sở Mặc đi xử lý.
- Lần này, ta chế ra 3 viên đan dược, giờ uống một viên, buổi trưa uống một viên, buổi tối uống nốt viên còn lại... chắc Vương gia có thể hồi phục được khí thế anh hùng của đàn ông!
Sở Mặc nhìn hô hấp Hạ Kinh có chút dồn dập, khẽ cười:
- Nhưng... phải nhớ kỹ, phải tiết chế, không thể sử dụng quá độ nữa...
Dù chuyện mất mặt nhất của mình cũng bị thiếu niên này nhìn qua rồi, khuôn mặt già của Hạ Kinh vẫn ửng hồng, ấp úng nói:
- Biết... rồi, ta biết rồi... Sở thiếu yên tâm đi...
Sở Mặc nói:
- Đợi khi thân vương đại nhân tìm đủ được tất cả loại thuốc, thì, mọi vấn đề ngươi lo lắng, sẽ được giải quyết gọn gàng trong một lần! Trên đơn, mấy loại dược liệu quý, ta không ghi số lượng, chủ yếu là vì chỗ dược liệu đó quá quý hiếm, tìm được càng nhiều, ta còn có thể luyệnthêm cho Vương gia mấy một ít bồi nguyên đan dược, ta tin rằng Vương gia cũng hiểu được giá trị của số đan dược này. Nếu không tìm được nhiều như thế... đối với bệnh tình của Vương gia... cũng không có ảnh hưởng nhiều gì nhiều. Ta thừa nhận, ban đầu, ta cố ý, muốn để Vương gia tốn chút tiền của...
Sở Mặc thản nhiên nhìn Hạ Kinh nói tiếp:
- Nhưng giờ, ta phát hiện, Vương gia... dù không được coi là người tốt, cũng có giới hạn. Đặc biệt là chuyện liên quan đến Vương phi, Vương gia làm không tồi. Ta cũng không gài ngươi nữa. Mười loại dược liệu kia... Vương gia cứ cố gắng hết sức tìm là được. Thật ra dù Sở Mặc có không giải thích, Hạ Kinh đã rất tin tưởng hắn rồi. Giờ nhẹ nhàng giải thích vài câu như thế, càng khiến Hạ Kinh tin tưởng hơn nữa.
Đặc biệt là nghe chuyện đan dược bồi nguyên kia xong, Hạ Kinh càng khó giữ được bình tĩnh.
Loại đan dược này, dù có phái đại môn tìm kiếm, cũng không phải ai đi tìm được. Trừ khi là đệ tử truyền nhân, muốn có được số đan dược này, ít nhất phải cống hiến gì đó thật lớn cho môn phái... mới có thể lấy một viên làm phần thưởng. Nó có tác dụng vô cùng lớn. Người tu luyện nguyên khí uống vào, có thể giảm mấy tháng tu luyện khổ cực! Người bình thường uống vào, có thể kéo dài tuổi thọ, có sống đến năm mấy chục tuổi, thì sức lực cũng ngang với người ba bốn mươi tuổi.
Loại này gần như có thể cải lão hoàn đồng, trong thế tục, được coi là tiên đan!
Thử hỏi, ai không muốn có được!
Hạ Kinh đã nghe nói về loại đan dược này từ lâu, nhưng chưa từng có được. Hôm nay, nghe đến những dược liệu quý hiếm kia, có thể chếluyện được đan dược này, cả người đều hưng phấn.
- Sở thiếu yên tâm, nhất định ta sẽ tận lực, có thể mua bao nhiêu sẽ mua về bấy nhiêu!
Lúc này Hạ Kinh nhìn Sở Mặc, càng nhìn càng ưa. Cảm thấy trước kia vì thù hận, dẫn đến thành kiến với thiếu niên này quá sâu, hiểu nhầm quá nhiều.
Nhưng cũng vì chuyện này, mới có thể khiến hai bên cùng hiểu về nhau hơn. Nói cho cùng... ta vẫn phải cảm tạ nhi tử của ta!
Hạ Kinh híp mắt, trong lòng thầm nghĩ:
- Đợi lúc nào, vương phủ cóngười hoài thai, để nó... đi bầu bạn cùng mẹ mình! Đỡ phải ngày nào đó không cẩn thận, chọc phải Sở thiếu.
Sau đấy, Sở Mặc rời khỏi phủ thân vương, lần này, cửa lớn thân vương phủ mở rộng, không giấu diếm, Hạ Kinh thân vương mặt đầy ý cười, đích thân tiễn Sở Mặc ra tận cửa lớn.
Một số người qua đường vừa hay gặp phải cảnh tượng này.
Kinh sợ!
Hoàn toàn sợ ngây người!Những người đó dụi mắt, muốn nhìn thật rõ, có phải nhìn nhầm không? Người đàn ông cười nho nhã đứng ở cửa kia... có đúng thật là Đại Hạ thân vương thủ đoạn độc ác tung hoành ngang dọc không coi ai ra gì hay không?
Sở Mặc hướng về phía Hạ Kinh phất tay, mặt bình tĩnh rời đi.
← Ch. 0152 | Ch. 0154 → |