← Ch.1564 | Ch.1566 → |
- Ma chủng có thể cho nhưng Sở Mặc đó là của ta!
Huyết Ma Lão Tổ lạnh giọng nói. Tần Thương có chút nghi ngờ nói:
- Vì sao? Mối thù của Sở Mặc với ta còn lớn hơn ông, hắn đã hủy hoại cả gia tộc của ta.
- Vậy không phải ngươi cũng không đau lòng đấy sao?
Huyết Ma Lão Tổ nói.
- Vậy thì ngược lại, vật kế thừa đó cũng chỉ có người tầm thường mới cần. Ta đương nhiên là không cần, bởi vì bản thân ta là đủ rồi.
Tần Thương thản nhiên nói.
- Nhưng lòng ta đau. Huyết ma Lão Tổ lạnh lùng nói.
- Ông?
Tần Thương nhìn Huyết Ma Lão Tổ:
- Bởi vì chuyện huyết nô bị phát hiện sao? Điều đó cũng hơi đau lòng, dù sao tương lai, sau khi Ma tộc đánh hạ Thiên giới cũng cần người quản lý.
- Không, thật ra không có gì, giống như gia tộc của ngươi ấy, có thể có, có thể không.
Huyết Ma Lão Tổ thản nhiên nói:
- Năm đó ta khá coi trọng chúng nó, nhưng tới bây giờ ta đã khôngcần bọn chúng đến vậy nữa. Chính theo như lời nói của Tần huynh vậy, tự mình là đủ rồi.
- Vậy tại sao?
Vẻ mặt Tần Thương nghi hoặc nhìn Huyết Ma Lão Tổ.
Tuy là về tuổi tác, gã lớn hơn Huyết Ma Lão tổ nhiều, trên cảnh giới cũng hoàn toàn đè bẹp Huyết Ma Lão Tổ, nhưng Tần Thương lại hết sức tôn trọng Huyết Ma Lão Tổ.
Có câu 'Khiếu đạt giả vi sư' (Người thành đạt được làm thầy). Trong mắt Tần Thương, Huyết Ma Lão Tổ chính là một người 'đạt' thật sự! Nếu sinh ra ở một kỷ nguyên trước, thành tựu của Huyết Ma Lão Tổ chỉ e chưa chắc sẽ kém nhóm Đại Chí Tôn kinh tài tuyệt diễm, thậm chí sinh ra sớm hơn một chút ông ta cũng có thể tranh phong với vị lão gia của Sở gia kia.
Ở niên đại này, Huyết Ma Lão Tổ gần như nghịch thiên thành đạo, bước vào Chí Tôn. Điều đó phải có thiên phú và năng lực như thế nào?
Người khác không biết nhưng Tần Thương lại rất rõ ràng. Nếu thật sự đánh nhau, gã mà chưa hoàn toàn khôi phục thì chưa chắc có thể trấn trụ được Huyết Ma Lão Tổ! Còn mấy tên Chuẩn Chí Tôn kia ở trước mặt Huyết Ma Lão Tổ, thậm chí có thể ngay cả cơ hội ra tay cũng khôngcó.
Đây cũng là nguyên nhân cơ bản mà Tần Thương và Huyết Ma Lão Tổ bình đẳng luận giao. Đổi lại là người khác, loại Chí Tôn duy nhất còn sống đương thời như Tần Thương thế nào mà để vào mắt?
Ánh mắt của Huyết Ma Lão Tổ tối lại, do dự một chút. Đổi lại là người khác, ông ta chưa chắc sẽ nói. Nhưng Tần Thương là người theo phe ông ta đầu tiên, mặt khác cũng mấu chốt nhất: gã ta là Chí Tôn. Chuyện này mặc dù có chút mất mặt nhưng nói cho một Chí Tôn nghe cũng không có gì không được.
- Ta bị tiểu súc sinh kia lừa đến thảm.
Huyết Ma Lão Tổ thở dài một tiếng, cắn răng nói:
- Năm đó...
Sau khi nghe xong lời nói của Huyết Ma Lão Tổ, cả người Tần Thương hơi ngây dại. Khóe miệng gã giật giật, nghẹn họng nhìn trân trối Huyết Ma Lão Tổ:
- Ông nói là Sở Mặc quấy nhiễu thời cơ thành đạo của ông?
Tần Thương đích thực là bị kinh sợ. Gã cũng quá xem trọng Huyết Ma Lão Tổ - Đinh Linh này, thậm chí đã tương giao ngang hàng với nhau. Nhưng lại không nghĩ rằng đối phương ở dưới quy tắc của thiênđịa này lại có cơ hội thành đạo? Hơn nữa suýt nữa thì thành công?
- Nhục thể của Sở Mặc rất hùng mạnh, huyết mạch của hắn cũng rất đáng sợ. Nếu như có thể luyện hóa hắn, ta cảm thấy ta sẽ có cơ hội thành đạo lần nữa.
Huyết Ma Lão Tổ thản nhiên nói:
- Cho nên, người này ta không thể cho Tần huynh được, xin Tần huynh chớ trách.
Trong con ngươi của Tần Thương lóe sáng, trong lòng xuất hiện chút suy nghĩ: Một người như vậy nếu bị ta luyện hóa chẳng phải là cũng có thể nâng cao cảnh giới của ta sao? Ít nhất thì cũng đủ để ta có thể hoàntoàn khôi phục chiến lực năm đó! Trước đó đã ngủ say quá lâu, đầu cũng mất hết cả nhạy bén, không ngờ lại không nghĩ tới chủ ý này, chỉ cần luyện hóa thành một phân thân là được rồi.
Tuy nhiên Tần Thương ngoài miệng cũng đồng ý:
- Nếu Đinh hiền đệ đã mở miệng, người làm ca ca ta đây nhất định sẽ giúp đệ trấn áp Sở Mặc kia.
Huyết Ma Lão Tổ nở nụ cười:
- Vậy đa tạ Tần huynh rồi!
Nhưng trong lòng đang cười lạnh: Tần Thương, ngươi chẳng qua là một tên Chí Tôn nhát gan đã ngủ say trăm ngàn năm mà thôi. Chỉ monglà ngươi sẽ không có tâm tư không đứng đắn gì, nếu không ông đây sẽ cho ngươi hiểu được, Ma chủng ** ngay cả Chí Tôn cũng có thể lừa được!
Hai đại cao thủ gần như là hai người mạnh nhất còn sống đương thời, ở trong tòa cung điện to lớn này mỗi người đều mang tâm tư riêng.
Bọn họ đã truyền tin tức tới bên Ma tộc, bây giờ chỉ đợi Ma tộc phủ xuống mà thôi.
Huyết Ma Lão Tổ cũng tốt, Tần Thương cũng vậy. Bọn họ chọn cách nhập ma đều là cách thức càng cao cấp càng thêm đặc thù. Toàn bộMa tộc có thể khống chế hai người họ cũng chỉ có vị Vương duy nhất kia. Cho nên, bọn họ không sợ đại quân Ma tộc giáng thế, càng có gan đi tiên phong trong đại quân Ma tộc đó.
Nên lợi ích của bọn họ một chút cũng không thể ít được. Trên thực tế cũng không thể ít, chỉ là một việc dẫn đại quân Ma tộc nhập quan cũng đã là một công lao rất lớn rồi.
Cho nên, hai người cho dù sau đó không làm gì cũng có thể trở thành anh hùng của toàn bộ Ma tộc!
Nhưng, cũng là phản đồ của cả Nhân tộc. Bại hoại của Nhân loại. Đã lâu rồi, Sở Mặc lại lần nữa tiến vào Huyễn Thần Giới nhưng lại sinh ra một cảm giác cảnh còn người mất, thương hải tang điền.
Trước đó Huyễn Thần Giới trúng chiêu của đại địch, có nhiều lúc hắn còn nghiến răng nghiến lợi thề, nhất định phải hung hăng trả thù. Lấy thân phận địa vị này của hắn cũng cơ bản không cần trả thù nữa. Ví dụ như Thượng Quan gia mạnh mẽ trong mắt hắn trước kia, là một gia tộc cứng rắn đáng sợ, bây giờ ở trước mặt hắn sợ là cũng chỉ đành cúi đầu.
Tuy là chưa chắc sẽ tới tình trạng quỳ xuống đất cầu xin tha nhưng chỉ cần Sở Mặc mở miệng, bên kia tuyệt đối sẽ chủ động thể hiện thànhý.
Nhưng, tuy là Sở Mặc không phải loại lòng dạ hẹp hòi nhưng không đáng để thể hiện thiện ý gì với kẻ thù của mình. Nếu bọn họ thức thời thì sau này nên khiêm tốn thu mình. Nếu không thức thời, Sở Mặc cũng không để ý để họ phải nhìn mặt mình mà làm.
Bởi vì tuổi của ta còn trẻ, người trẻ tuổi ấy à, có chút kích động cũng bình thường, không phải sao?
Ai nói cự phách trẻ tuổi không thể có chút ngang ngạnh? Đi bên trong thành Huyễn Thần mới, người ở bên trong thành cũng không ít, đa số đều có khuôn mặt lạ hoắc, gần như đều là tu sĩ cảnh giới Chân Tiên.
← Ch. 1564 | Ch. 1566 → |