← Ch.0499 | Ch.0501 → |
Gia chủ Thuần Vũ gia trúng phải bí pháp linh hồn, toàn bộ thật thà thú thực cả, căn bản không dám giấu diếm chút nào.
- Rất tốt.
La Phong đứng trong mây mù, truy vấn
- Ngươi còn biết ai có Huyết Lạc Tinh nữa không?
Nhiệm vụ của Huyết Vũ Giả, đầu tiên là phải tìm được ba viên Huyết Lạc Tinh. Tiếp theo là dung hợp thành công. Đó mới xem như trở thành Huyết Vũ Giả! Biết Huyết Vũ Giả và Hắc vũ giả trong truyền thuyết vốn còn khó tin hơn, trong lòng La Phong tự nhiên cũng thấy chờ mong. Chờ mong biết đâu mình có thể thành Huyết Vũ Giả, không biết chừng còn có thể nỗ lực thành Hắc vũ giả.
Mặc dù nói tại Huyết Lạc Thế Giới, Hắc vũ giả cũng chỉ là một truyền thuyết, nhưng đã là truyền thuyết, vẫn có thể trở thành sự thật.
Hiển nhiên, với tính cách La Phong, không thử là tuyệt đối không bỏ qua.
Ai đều cho rằng mình khác người! La Phong cũng thế, chỉ là hắn có thể nhận rõ bản thân mình thôi!
- Chủ nhân, ta chỉ biết chắc là lão tổ nhà ta và Thạch Phong Chiến tướng quân có Huyết Lạc Tinh thôi. Không thể xác nhận những người khác, nhưng chỉ là một vài lời đồn.
Thuần Vũ Sùng cung kính vạn phần.
- Đồn?
La Phong nhướng mày một cái.
- Dạ, là lãnh chúa Yến Cương Lĩnh chúng ta Thạch Phong Hùng. Ta mặc dù không sao có thể xác nhận hắn có Huyết Lạc Tinh không, hoặc có bao nhiêu Huyết Lạc Tinh.
Thuần Vũ Sùng khẳng định nói:
- Nhưng ta cũng khá chắc chắn khi cho rằng, lãnh chúa Thạch Phong Hùng tuyệt đối có đã từng dung hợp Huyết Lạc Tinh, ít nhất cũng có một viên.
- Hả?
La Phong nhìn Thuần Vũ Sùng.
- Thạch Phong Hùng rất có bối cảnh. Sư phụ chính là thành chủ Thế Giới Thành một phương thế giới của chúng ta.
- Thuần Vũ Sùng giải thích:
Rất lâu trước kia, Thạch Phong Hùng đã thành công dung hợp một viên Huyết Lạc Tinh. Đợi đến khi hắn đột phá tới cấp Khu Vực, cũng rất nhanh trở thành lãnh chúa Yến Cương Lĩnh. Sau đó hắn lại âm thầm ban cho đệ đệ hắn Thạch Phong Chiến một viên Huyết Lạc Tinh.
- Đối với vũ giả thì Huyết Lạc Tinh càng nhiều càng tốt, dung hợp một viên còn có thể dung hợp viên thứ hai!
- Hắn đã có thể ban cho đệ đệ hắn một viên, chứng tỏ Thạch Phong Hùng cũng không quá khó để có được một viên Huyết Lạc Tinh. Ít nhất hắn cũng có biện pháp.
Thuần Vũ Sùng tự tin nói:
- Hơn nữa với cá tính ích kỷ của Thuần Vũ Sùng, có thể cho đệ đệ một viên, trong tay hắn ít nhất vẫn còn có một viên chuẩn bị cho mình, thậm chí còn ta nghi là trong tay hắn không chỉ có một viên Huyết Lạc Tinh!
La Phong khẽ gật đầu.
Rất có đạo lý.
Lập tức, La Phong xử lý thi thể Thuần Vũ Sùng, giữa đêm khuya lập tức lẳng lặng phản hồi Phi Vân Các trong Yến Cương Lĩnh.
Thuần Vũ gia tộc, có thể nói rất có dây mơ rễ má ở Yến Cương Lĩnh, thế lực cắm rễ rất sâu tại Yến Cương Lĩnh, vượt xa Thạch Phong gia tộc.
Nó giận dữ, cả Yến Cương Thành cũng rung động theo.
Phủ đệ Thuần Vũ gia tộc, ở lầu một căn lầu ba tầng bằng tử viêm trầm mộc, lão tổ Thuần Vũ gia Thuần Vũ Đào đang khẽ nheo mắt, ngồi trên chủ vị, các lãnh đạo Thuần Vũ gia khác ai nấy như con như cháu, ngoan ngoãn đứng hai bên. Còn trong đại sảnh đang có hơn mười người quỳ mọp, ngoài sảnh đang quỳ mọp mấy trăm người.
- Ông nội, đây là những lính gác từ chỗ ở Dư Khả Kỳ, tới lâu đài của gia chủ. Họ đều là đã từng thấy Dư Khả Kỳ dẫn theo một người áo đen.
Một lão giả già nua tóc hoa râm, thoạt nhìn trông già hơn cả Thuần Vu Đào, nói vẻ cung kính.
- Nói, người áo đen đó trông như thế nào?
Thuần Vũ Đào nhắm hai mắt, lạnh lùng hỏi.
- Chẳng biết.
Lão giả vội lắc đầu.
- Hả?
Trên mặt Thuần Vũ Đào lộ ra vẻ giận dữ, trợn mắt, đôi mắt bắn ra hai cột sáng có thể thấy được, chăm chú nhìn vào lão giả đó.
- Họ... mấy trăm người bọn họ đã thấy người áo đen, nhưng không có một ai có thể nhớ ra người áo đen trông như thế nào.
Lão giả nói ngay
- Lúc đó họ không hề có cảm giác gì, đều chỉ cảm thấy người áo đen rất bình thường, cũng không có cảm giác có gì đặc thù, nhưng bây giờ nhớ lại, lại cảm giác khuôn mặt người áo đen mơ hồ không rõ, ngoại trừ biết hắn mặc hắc bào, mọi thứ khác đều không biết.
Thuần Vũ Đào quay đầu nhìn xuống đám người quỳ mọp phía dưới.
- Lão tổ, không nhớ rõ, nghĩ không ra thật.
- Lúc đó rõ ràng thấy, nhưng... nhưng sao nghĩ không ra hắn trông như thế nào.
- Ta lúc đó đã nhìn chằm chằm vào hắn, nhưng bây giờ...
Một đám lính gác đều kinh sợ, vội nói.
Thuần Vũ Đào nghe thế cả kinh.
Trong đám lính gác này, trong thủ lĩnh đám hộ vệ cũng có rất nhiều tên là cấp Thiên Không đỉnh cao (cấp Hằng Tinh cấp chín), cao thủ muốn vô hình trung làm ảnh hưởng như vậy, cho dù tinh thần niệm sư cấp vũ trụ cũng rất khó làm được, phải có sự khống chế cực đáng sợ về niệm lực, ý thức mới có thể vô hình trung đạt tới trình độ như vậy.
"Yến Cương Lĩnh chúng ta lúc nào lại xuất hiện một cao thủ như vậy nhỉ? " Thuần Vũ Đào trong lòng suy tư." Nhưng hắn vào đây vô cùng cẩn thận, thực lực tuyệt đối không phải là đối thủ của ta. Nếu mạnh hơn ta, hắn căn bản không cần phải cẩn thận như vậy, xông thẳng vào là được."
- Nghe đây!
Thuần Vũ Đào lạnh lùng nhìn đám lãnh đạo gia tộc cung kính đứng trong đại sảnh
- Đường đường một vị gia chủ của Thuần Vũ gia tộc chúng ta, ngay trong phủ đệ gia tộc được đề phòng nghiêm ngặt mà bị người ra bắt đi, đi sinh tử chẳng biết, đây là việc nhục nhã đối với Thuần Vũ gia tộc chúng ta! Nhất định phải tìm ra người, nếu không Thuần Vũ gia tộc ta sẽ bị vô số người Yến Cương Lĩnh cười chê!
- Tìm kiếm!
- Tra rõ tất cả các nhân vật khả nghi, thực lực hung thủ tối thiểu là cấp vũ trụ đỉnh cao, rất có thể đã bước vào cấp Khu Vực! Từ các kênh đi thăm dò, xem xét có những cao thủ thần bí xa lạ nào xuất hiện không! Nhớ kỹ, cho dù tra được cũng đừng động thủ, lập tức báo cho ta biết.
Thuần Vũ Đào nhìn về phía đám người.
- Sùng nhi cho dù lần này không chết, cũng không thích hợp làm gia chủ nữa.
- Lần này các ngươi truy xét hung thủ... chính là khảo nghiệm của ta đối với các ngươi. Sau khi xong chuyện này, ta sẽ chọn trong số các ngươi ra một gia chủ mới. Đều lui xuống đi.
- Dạ!
Cả đám lãnh đạo mắt đều lóe lên, ai cũng đáp lời vang dội, lập tức nhanh chóng rời đi.
Liều mạng.
Để đảm đương vai trò gia chủ, các lãnh đạo mỗi người đều đem ra toàn bộ những lực lượng vốn được che dấu trong tay. Chẳng mấy chốc các loại tin tức bí mật đều đã được điều tra, tin tức về một vài cao thủ thần bí xa lạ, hoặc những người bị hoài nghi là cao thủ thần bí đều được ghi chép trong hồ sơ.
Ngày hôm sau, trời đã sáng.
Ầm ầm...
Hơn mười vạn đại quân mặc lân giáp đen, như mây đen phủ kín, người đi đầu hình thể cao lớn lực lưỡng, mặc lân giáp màu đỏ thẫm, bộ dáng tương tự như lãnh chúa Yến Cương Lĩnh Thạch Phong Hùng, chỉ có khí tức cuồng bạo nhiều hơn, cả người có vẻ rất dũng mãnh dã man.
- Mẹ nó!
Thạch Phong Chiến ngồi trên một con thú hoang Thanh Giáp Xà Long, phun ra một tiếng chửi, phun nước bọt
- Tên Thuần Vũ Sùng chó má, bị người ta xử chết rồi mà vẫn còn làm ta phải tới hỗ trợ bắt người. Đại ca cũng thật là... còn bảo ta phải phối hợp!
- Hắc hắc, nhưng tên tiện nhân Thuần Vũ Sùng thật không biết trêu vào ai, mà ngay ở phủ của mình cũng bị giết chết, rõ là việc cực vui.
Thạch Phong Chiến thấp giọng cười lớn với người hai phó tướng bên cạnh. Hai tên này nghe thế co rúm mặt mũi. Tướng quân của họ khống chế binh quyền ở cả Yến Cương Lĩnh, nhưng lại chuyên làm xằng làm bậy, cùng với tên Thuần Vũ Sùng là một đôi bạn xấu điên cuồng.
Không hổ là bạn xấu, Thuần Vũ Sùng chẳng buồn vì Thạch Phong Chiến, ngược lại rất cao hứng.
Hơn nữa không nhanh không chậm, một mạch đợi đến khi hừng đông mới chỉ huy quân đội điều tra.
- Tướng quân, phía trước chính là Phi Vân Các rồi.
Một phó tướng cung kính nói.
- Ừm.
Thạch Phong Chiến nhìn thoáng qua, rồi lạnh lùng nói:
- Phi Vân Các là nhà nhỉ tốt nhất Yến Cương Lĩnh chúng ta. Với thực lực và thân phận của hung thủ, rất có thể sống tại Phi Vân Các đó.
- Tướng quân, nếu người đó muốn động thủ đối phó với Thuần Vũ Sùng thật, phỏng chừng sẽ không ở tại Phi Vân Các đâu, rất có thể đã trốn ở một nơi bí ẩn rồi.
Một phó tướng nói nhỏ.
- Bộp!
Thạch Phong Chiến vung tay giáng cho một cái tát
Tên phó tướng bị tát chảy máu ròng ròng, cả người và con thú hoang dưới thân đều không khỏi lắc lư.
- Ngu ngốc.
Thạch Phong Chiến lạnh lẽo nhìn hắn
- Ta nói là Phi Vân Các là Phi Vân Các. Mẹ nó, làm hình làm dáng chẳng lẽ không được à, tưởng ta thật sự tìm hung thủ cho Thuần Vũ gia tộc bọn chúng à?
Tên phó tướng gật đầu lia lịa không dám lên tiếng.
- Rõ là ngu ngốc. Lần sau nói thêm một lời khốn khiếp như vậy, ta đổi trợ lý đó. Bình thường nhìn ngươi cũng là người hiểu chuyện, hôm nay đầu óc va vào tường à?
Thạch Phong Chiến vò cằm, gục gặc đầu, nhìn Phi Vân Các xa xa
- Đi, cho ngươi một cơ hội lấy công chuộc tội. Gọi khách nhân Vân cấp ở Phi Vân Các, cùng với những người nghi là cao thủ ở Phi Vân Các, toàn bộ ra cả đây. Ta muốn xem toàn bộ.
- Dạ!
Tên phó tướng bị đánh vội cao giọng tuân lệnh.
Nhất thời hắn mang theo quân đội mấy vạn người dưới trướng ầm ầm lao về phía Phi Vân Các
Phi Vân Các chiếm diện tích đường kính hơn mười km, khi đại quân tiến vào, nhất thời cả khuôn viên gà bay chó nhảy.
- Các chủ, không phải ta không nể mặt ngươi, ngươi cũng biết đã xảy ra đại sự gì rồi đó! Tướng quân đã hạ lệnh, đem tất cả khách nhân Vân cấp ở Phi Vân Các các ngươi, còn có những khách nhân mà các ngươi hoài nghi là cao thủ, toàn bộ đều ra đây cho ta.
Tên phó tướng cao cao tại thượng, ngồi trên con Dực Hổ Thú nói, phía sau hắn một là mảng lớn binh lính.
- Hiểu rồi.
- Chúng ta nhất định sẽ phối hợp.
Các chủ mập mạp mắt nhỏ vội hạ lệnh, cho đám thủ hạ đi dẫn đường.
Vân cấp, số tám chín hai, trong căn lầu các u tĩnh.
La Phong đang mặc áo bào rộng rãi, cầm bộ sách xem qua. Bây giờ cách việc xảy ra đêm khuya đã hơn nửa ngày. Nếu dựa theo thời gian Địa Cầu tính toán, cũng đã hai ba ngày rồi.
"Tên Thuần Vũ Sùng vừa mới bị ta xử, hiện trong thành thần hồn nát thần tính. Nhưng, lại không quan hệ gì tới ta cả. Đợi tới đêm hôm nay, ta sẽ xuống tay với Thạch Phong Chiến."
La Phong vừa đọc sách, vừa lên kế hoạch động thủ, phân tâm ra hai việc cũng rất dễ dàng.
Đột nhiên bên ngoài truyền đến thanh âm ầm ĩ, những tiếng hò hét vang dội.
- Nhanh!
- Ra đây
- Đại nhân ơi, là Thạch Phong tướng quân của Yến Cương Lĩnh hạ lệnh, đại nhân nên hỗ trợ ra ngoài nhé.
- Nhanh lên một chút.
- Bên kia, nhanh lên một chút.
Bên ngoài những tiếng hò hét.
La Phong nghe thế nhướng mày. Sớm đoán ra cái chết của Thuần Vũ Sùng sẽ gây nên một trận mưa gió. Nhưng không ngờ mới sáng sớm đã tìm đến tận Phi Vân Các này rồi.
Tiếng bước chân bên ngoài nhanh chóng đến gần, càng lúc càng lớn, đột nhiên cửa viện bị đẩy ra. Trên mười binh lính vọt thẳng vào. Được một người phục vụ dẫn đường đang đi lên căn lầu. Còn tên phục vụ vừa vào nhà thấy La Phong, vội nói vẻ áy náy:
- Đại nhân, Thạch Phong tướng quân hạ lệnh muốn tra hung thủ, đại nhân xin giúp cho.
- Nhanh, ra đây.
- Nhanh lên một chút.
Đám lính vọt thẳng tới, hét với La Phong.
----- o O o -----
← Ch. 0499 | Ch. 0501 → |