← Ch.0694 | Ch.0696 → |
Thu hồi thế công, Sát Huyết Diêm La nhìn Vô Gian Quỷ Sát trầm giọng nói:
- Cẩn thận, kẻ đó tuy tu vi không cao, nhưng với tình huống trước mắt của chúng ta, cũng cần phải hao phí rất nhiều tinh lực, mới có thể tiêu diệt được hắn.
Vô Gian Quỷ Sát khẽ đáp lại:
- Diêm quân yên tâm, thuộc hạ biết cách xử lý. Ngài vừa mới giao chiến khá lâu, cũng cần phải nghỉ ngơi một ...
Chữ "lúc" còn chưa nói hết, Vô Gian Quỷ Sát ngữ khí biến thành kinh hãi, giận dữ nói:
- Đáng chết, tên này không ngờ lại xảo trá như vậy.
Tay phải vung mạnh lên, Vô Gian Quỷ Sát định ném quả cầu ánh sáng trong lòng bàn tay đi, đáng tiếc lại không được như ý.
Sát Huyết Diêm La thấy vậy, Huyết Sát chiến phủ trong tay vung lên, một lưỡi đao ánh sáng đỏ rực phá không hiện ra, đánh đúng ngay lòng bàn tay của Vô Gian Quỷ Sát, lập tức chém nát quang cầu, truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.
Với chiêu này, quang cầu do Chu Hoan tạo ra đã vỡ nát, từ trong đó bay ra một đạo huyết anh (đứa trẻ bằng máu), chứa đầy oán khí vô cùng, nhanh chóng bay thẳng lên trời, ý đồ bỏ chạy.
Cười âm trầm một tiếng, Sát Huyết Diêm La lạnh lùng tàn khốc nói:
- Có bổn tọa ở đây, há để cho ngươi đào tẩu.
Nói xong phóng cây búa đi, huyết phủ đỏ rực tỏa ra vô số hào quang, tựa như từng vòi từng vòi bạch tuộc, chớp mắt đã tổ chức thành một tấm lưới lớn, vây khốn huyết anh vào giữa.
Nhìn huyết anh đang chống cự kêu la thảm thiết, Sát Huyết Diêm La cười hắc hắc nói:
- Bổn Diêm quân đúng lúc thân thể yếu ớt, vậy dùng người để bổ sung năng lượng đi.
Tay phải múa lên, lưới ánh sáng thu nhỏ lại, hấp lực to lớn nhanh chóng trói lấy huyết anh đưa đến gần hắn. Thu hồi binh khí, Sát Huyết Diêm La ngoác cái miệng máu, lập tức thôn tính luồng huyết anh, toàn thân nhắm mắt bất động, cả người phát tán ra ngàn vạn hào quang.
Dưới đất, Vô Gian Quỷ Sát ngó lên Sát Huyết Diêm La ở trên không, trong mắt mơ hồ ẩn chứa vài phần chán nản, dường như Sát Huyết Diêm La trong mắt hắn lúc này đã phát sinh biến hóa rồi. Ngưng thần ngắm nhìn giây lát, Vô Gian Quỷ Sát đưa mắt sang liếc nhìn Bất Tử Huyết Lệ đang trị thương, rồi lại chuyển qua nhìn về hướng chân trời xa xa, cảm thấy bầu trời đang dần dần trở nên u ám.
Thu hồi ánh mắt, Vô Gian Quỷ Sát xoay người quay về lại đường núi, yên yên lặng lặng tĩnh tọa, tiếp tục bắt đầu trị liệu thương thế.
Hoàng hôn xuống dần, trời đất bao la, một ngày vội vội vàng vàng qua đi, tiếp theo chính là bóng đêm yên lặng đang đến. Lúc này, phía xa chợt ánh lên một luồng sáng di động, một luồng khí tức khiếp người đang bay thẳng đến, chớp mắt đã đến trên khoảng không của Thiết Tùng lâm, đánh thức Sát Huyết Diêm La, Bất Tử Huyết Lệ cũng như Vô Gian Quỷ Sát đang trị thương.
Nhanh chóng tập trung lại, Vô Gian Quỷ Sát hạ giọng nói:
- Diêm quân, người này khí tức rất mạnh mẽ nhưng lại tà ác, thực là một cao thủ hiếm có, chúng ta phải cẩn thận.
Sát Huyết Diêm La hơi hơi gật đầu, còn chưa kịp trả lời thì một luồng ánh sáng đỏ lóe lên trước mắt, xuất hiện thân ảnh Thiên Tuyệt Tà thần Chu Hỉ.
Lạnh lùng ngắm nhìn Sát Huyết Diêm La, Chu Hỉ lạnh giọng hỏi:
- Sát Huyết Diêm La, vừa rồi ngươi có gặp qua một người đàn ông gọi là Chu Hoan không?
Sát Huyết Diêm La hừ lạnh một tiếng, chăm chú nhìn Thiên Tà nhận trong tay Chu Hỉ, trầm giọng thốt lên:
- Thiên Tuyệt Tà thần Chu Hỉ?
Chu Hỉ thản nhiên đáp lại:
- Không sai, chính ta.
Hai mắt hơi nheo lại, Sát Huyết Diêm La hắc hắc cười nói:
- Không ngờ trong năm đại tà binh, chúng ta lại gặp nhau trước nhất, thật là bất ngờ. Còn về cái tên Chu Hoan ngươi nói, ta đã thu thập hắn rồi, không lẽ ngươi vì hắn mà đến đây?
Tà thần Chu Hỉ biến hẳn sắc mặt, giọng tàn bạo:
- Lời này là thật?
Sát Huyết Diêm La thản nhiên lạnh lùng đáp:
- Thân phận của bổn Diêm quân là thế nào, ngươi nghĩ ta cần phải nói chơi với ngươi sao?
Chu Hỉ gầm lên một tiếng giận dữ, ngửa mặt hú lên vút tận trời cao, khí tức toàn thân từ hắn cuồng bạo phát xuất như thủy triều dâng đến mây xanh, nhanh chóng lan tỏa ra bên ngoài, chỉ trong chớp mắt, trong phương viên cả dặm, cây to bị hủy diệt hết, cỏ cây biến thành tro tàn, hình thành một dấu ấn hình tròn.
Kinh hãi nhìn hắn, Vô Gian Quỉ Sát và Bất Tử Huyết Lệ đều bất an trong lòng, mơ hồ có một dự cảm không hay. Còn Sát Huyết Diêm La mắt lại sáng lên, toàn thân lộ ra một cổ chiến ý, thực sự bị khí thế mạnh mẽ đó của Tà thần Chu Hỉ hấp dẫn.
Giờ này phút này, Sát Huyết Diêm La tuy còn chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng thôn tính được huyết anh của Chu Hoan khiến cho nguyên khí của hắn tăng mạnh, lại có được một khoảng thời gian trị thương, trước mắt đã khôi phục được bảy tám phần thực lực, vì thế hoàn toàn không để ý đến sự mạnh mẽ của Chu Hỉ.
Phát tiết cơn phẫn nộ rồi, Chu Hỉ từ từ bình tĩnh lại. Đối với cái chết của Chu Hoan, hắn thật sự đau lòng, dù gì cũng là huynh đệ ruột thịt, tình cảm nhiều năm không thể dễ dàng quên đi được. Nhưng dù sao, người chết không thể sống lại, đau thương quá nhiều cũng uổng công thôi, mục tiêu trước mắt của hắn là đòi lại nợ máu cho huynh trưởng.
Suy nghĩ như vậy, Chu Hỉ hai mắt giận dữ nhìn Sát Huyết Diêm La, gằn mạnh từng tiếng:
- Ngươi đã dám giết huynh ấy, vậy ngươi cần phải trả một giá đắt.
Cổ tay động đậy, Thiên Tà bay lên cao, hào quang đỏ rực như mây tỏa ra khắp nơi, nhanh chóng tạo thành một kết giới liệt hỏa ở vùng lân cận, rừng rực chiếu rọi màn đêm.
Sát Huyết Diêm La cười hắc hắc:
- Bổn Diêm quân đã nghe đại danh của Thiên Tà nhận từ lâu, hôm nay được gặp ở đây, tự nhiên phải lãnh giáo một phen, xem thử tà khí vô cùng của người lợi hại, hay là sát khí của ta bá đạo.
Còn đang nói huyết phủ vung lên, một vòng lửa sáng phá không bắn đến, phảng phất như một đường hầm xuyên không gian thời gian, khi đã chấn nát không gian cùng lúc bắn thẳng tới trước ngực Chu Hỉ.
- Ta cũng nghe nói Sát Huyết Diêm La là đệ nhất cao thủ của Quỷ vực, hôm nay nếu đã có ân oán trước, chúng ta cùng quyết phân cao thấp, kẻ thắng rời đi, kẻ bại đành chịu chết!
Ngữ khí băng lạnh, Chu Hỉ vừa nói vừa phản kích, Thiên Tà nhận trong tay chuyển động nhanh chóng, từng trận từng trận kiếm ngâm chói tai làm rung động hồn phách vang lên cùng ngàn vạn lưỡi đao ánh sáng, hội tụ thành một điểm đón lấy một kích của Sát Huyết Diêm La.
Hai lực lượng mạnh mẽ gặp nhau sóng khí cao ngất tận trời. Hai luồng sức mạnh không cùng tính chất nhưng thực lực tương đương, lần lượt phát xuất ánh sáng mạnh mẽ kinh người. Trong tiếng sét rung trời, cả hai hóa thành một luồng sức mạnh hủy diệt đáng sợ, thổi tung khắp bốn phía.
Lần giao thủ đầu tiên chỉ là để thăm dò. Sau công kích đó, Sát Huyết Diêm La cũng có được hiểu biết nhất định đối với Tà thần Chu Hỉ, nhanh chóng thay đổi sách lược, thân thể trong chốc lát biến thành muôn vàn ảo ảnh phân bố đầy trong phương viên vài mươi trượng, bắt đầu cuộc chiến quỷ dị.
Phát hiện được ý đồ của địch nhân, Tà thần Chu Hỉ cười lạnh một tiếng, trong khi thối lui thân pháp biến hẳn, di động tuân theo quỹ đạo tới lui kỳ dị, lại phối hợp với "Thiên Tuyệt Trảm pháp" bá tuyệt thiên hạ, giăng ra một kết giới phòng ngự nghiêm mật bốn phía, ngăn cản thế công quỷ quyệt của Sát Huyết Diêm La. Trong khi giao chiến, một bên thì biến hóa khó dò, một bên thì đứng yên bất động, cả hai lần lượt chiếm lấy cơ hội phát động, nhưng đều khó phân cao thấp, đều là ngang tài ngang sức.
Trên mặt đất, Vô Gian Quỷ Sát với Bất Tử Huyết Lệ đưa mắt nhìn nhau, cả hai đồng thanh hét lớn, một trái một phải bay vụt lên giữa không trung, mỗi người đều phát xuất thế công sắc bén.
Thấy vậy, Tà thần Chu Hỉ hừ lạnh một tiếng, mỉa mai nói:
- Quỷ vực cao thủ các ngươi đúng là một đám không có sĩ diện.
Sát Huyết Diêm La gầm lên một tiếng giận dữ, quát to:
- Các ngươi lui ngay, đây là trận quyết đấu giữa ta và hắn.
Trong lúc nói, hắn liền lắc mình cản hai người kia lại, sau đó giận dữ trừng mắt nhìn Tà thần Chu Hỉ.
Quét mắt qua hai người đang lùi lại, Chu Hỉ hừ giọng nói:
- Còn có thể tính là có vài phần khí phách, bổn Tà Thần bồi tiếp ngươi một trận. Tiếp chiêu đi, Thiên Tuyệt thất trảm đệ nhất thức ... Đao Phong Lãnh, Nộ Trảm Thiên Quân!
Thân ảnh chợt dừng, tay phải Chu Hỷ múa đao một vòng, bốn phía khí lưu tụ lại, trong không khí vô hình vô sắc mờ hiện ánh sáng đỏ nhàn nhạt, khí lưu di động nhanh chóng hội tụ thành một đao mang trăm trượng, đặc biệt sáng chói trong màn đêm.
Khống chế đao mang, cả thân hình Chu Hỉ quang diễm bành trướng, một luồng khí thế uy hiếp lòng người làm tăng thêm sự uy nghiêm của Tà thần hắn, tiếp theo một tiếng hét mãnh liệt, luồng đao mang trăm trượng trong khi bổ xuống dưới nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một vầng đao cương đỏ rực to khoảng ba trượng, cùng với chín chiếc cánh ánh sáng trong suốt, vây lấy Sát Huyết Diêm La vào trung tâm.
Cảm nhận uy lực đáng sợ của chiêu này, Sát Huyết Diêm La hét lớn một tiếng, tay phải cấp tốc múa lên, huyết phủ xoay tròn bộc phát kỳ quang rực rỡ, ngưng tụ thành một chiếc búa ánh sáng khổng lồ, cùng lúc hướng thẳng ra ngoài, gặp đúng ngay khí mang của Thiên Tà nhận đang ép chặt vào trong, cả hai khí thế đối ngược với nhau, trong nháy mắt đã va chạm hơn ngàn lần, muôn vàn tia lửa bắn tung tóe, hệt như một con hỏa long uốn lượn giữa không trung.
Cảnh tượng tráng lệ kéo dài cả nửa ngày, theo sự giao chiến của song phương càng lúc càng nóng lên, giữa không trung, Huyết Sát chiến phủ và Thiên Tà nhận lần lượt bộc phát khí diễm kinh trời, khí huyết sát và khí thiên tà trực tiếp giao nhau, hai đại tà binh đều thi triển sở trường của mình, không chút nhượng bộ.
Trong màn đêm mờ mịt, chỉ thấy Huyết Phủ xoay tròn bay lượn, tầng tầng huyết mang khuếch tán ra bên ngoài, còn Thiên Tà nhận lại như đang ép chặt từ ngoài vào trong, cả hai dao động rất mạnh, trong nhất thời khó phân cao thấp.
Đối diện xa xa trong không trung, Sát Huyết Diêm La ở trong kết giới, trên tấm mặt nạ hung ác là cặp huyết nhãn âm trầm độc lạt, trừng trừng quan sát tình huống giữa Huyết Sát chiến phủ và Thiên Tà nhận. Bên ngoài, Chu Hỉ thần sắc ngưng trọng, tay phải nắm chặt Thiên Tà nhận không ngừng run lên, có thể thấy phản lực mạnh như thế nào.
Trên mặt đất, Bất Tử Huyết Lệ nhãn thần hơi biến đổi, khẽ hỏi:
- Quỷ Sát, người xem giữa Diêm quân và gã Tà thần kia, rốt cuộc ai mạnh ai yếu?
Vô Gian Quỷ Sát trầm ngâm nói:
- Điều này khó nói, trước mắt thương thế của Diêm quân chưa lành, gần như chỉ có thể xuất ra tám phần thực lực, bởi vậy bất lợi trên một số phương diện. Nhưng Diêm quân có thân thể bất diệt, lại có thêm phòng ngự của Diêm vương giáp, Tà Thần cho dù thực lực kinh người, chỉ sợ cũng không chiếm được tiện nghi.
Bất Tử Huyết Lệ nói:
- Nếu nói như vậy, trước mắt không thể biết rõ được điều gì. Nếu có việc phát sinh bất ngờ, chúng ta có nên xuất thủ hay không?
Vô Gian Quỷ Sát liếc mắt nhìn hắn, hỏi ngược lại:
- Ngươi nghĩ thế nào?
Trong mắt Bất Tử Huyết Lệ lóe lên một tia âm trầm, tàn độc nói:
- Ta nghĩ gì chẳng lẽ trong lòng ngươi không biết sao? Ta hiện tại muốn hỏi là, ngươi có dám đánh cuộc một ván không.
Vô Gian Quỷ Sát trầm mặc không nói, quan sát trận giao chiến trên không trung, tròng mắt biến đổi bất định, rất lâu sau hạ giọng nói:
- Nếu ván này thất bại, ngươi nên biết sẽ có kết quả gì chứ.
Bất Tử Huyết Lệ thần sắc kinh động, có chút khủng hoảng nói:
- Ta tự nhiên biết, chỉ có điều ngươi tình nguyện tiếp tục bị hắn sai khiến hay sao?
Vô Gian Quỷ Sát lắc đầu, trên gương mặt không chút biểu tình đã lộ ra một chút kỳ dị, khẽ nói:
- Rời đi cố nhiên là tốt, chỉ có điều thất giới đã loạn, dù thoát khỏi sự kiềm chế của hắn, ngươi có thể khẳng định sẽ sống tốt hơn không?
Hừ một tiếng không phục, Bất Tử Huyết Lệ rủa:
- Quỷ Sát ngươi là đáng ghét nhất, mỗi lần hỏi ngươi việc gì, ngươi đều đem bộ mặt đó ra với ta, cẩn thận làm ta phát cáu, sẽ lột da mặt của ngươi.
← Ch. 0694 | Ch. 0696 → |