← Ch.0695 | Ch.0697 → |
Vô Gian Quỷ Sát cười lạnh lùng nói:
- Không cần phải đem tức giận trút lên đầu ta như vậy, còn phải nhìn cho kỹ, nếu thực sự có cơ hội, ta cũng chẳng ngốc hơn ngươi đâu.
Bất Tử Huyết Lệ kêu lên một tiếng phẫn nộ, ngẩng đầu nhìn lên không trung, không thèm để ý đến hắn nữa.
Lúc này trời đã tối om, trong khi đó trên tầng không của Thiết Tùng lâm lại sáng rực vô cùng, do bởi trận giao chiến giữa hai người.
Trong lúc giằng co, Sát Huyết Diêm La hai tay bắt quyết, sát khí toàn thân hội tụ làm một, khiến cho khí thế Huyết Sát chiến phủ tăng lên mạnh mẽ, dần dần chống chọi được với lưới ánh sáng có hấp lực của Thiên Tà nhận. Thấy vậy, ánh mắt Chu Hỉ biến chuyển vài lần, sau khi suy xét hồi lâu, hắn bất ngờ thu chiêu lại, khiến cho Sát Huyết Diêm La kinh ngạc vô cùng, trong lòng xuất hiện một chút hụt hẫng.
Nắm lấy cơ hội này, Tà thần Chu Hỉ tay trái vung lên, đánh ra chưởng lực vô cùng mạnh mẽ khiến cho cơ thể hắn chỉ trong chớp mắt đã xoay tròn với tốc độ cao, toàn thân hắn hệt như con quay giữa không trung, mỗi lần xoay một vòng lại chém ra một trăm ba mươi sáu kiếm, cuối cùng vài ngàn luồng kiếm mang hội tụ thành một cột sáng ánh kim chói chang vô cùng, lại có uy lực long trời lở đất bắn thẳng vào ngực của Sát Huyết Diêm La.
Biến cố bất ngờ khiến cho Sát Huyết Diêm La chấn động tâm thần vô cùng. Khi hắn cảm giác được tình hình không hay, tìm cách né tránh thì cũng đã muộn rồi. Hắn chỉ còn cách gào lên một tiếng phẫn nộ, tay phải nhanh chóng cầm chắc Huyết Sát chiến phủ, dùng tốc độ nhanh nhất đánh ra vài trăm luồng ánh đao, tổ chức lại trước ngực thành một tấm khiên ánh sáng sắc máu chống lại chiêu tấn công của Tà thần Chu Hỉ.
Chỉ trong chớp mắt, chiêu tấn công đã tiến sát người, cột sáng rực rỡ gặp phải tấm khiên ánh sáng sắc máu, hai bên va chạm mạnh mẽ, phát ra ánh sáng chói mắt và âm thanh như sấm động. Những dòng khí như những đợt sóng hùng dũng dâng cao, xoay tròn điên cuồng trong màn đêm tĩnh mịch, đi đến nơi đâu liền khiến cho đất long núi lở, lại ép cho Vô Gian Quỷ Sát và Bất Tử Huyết Lệ đang đứng quan sát ở bên cạnh phải lùi lại liên tục, trong miệng phát ra những tiếng gào thét.
Cuồng phong hết đợt này nối tiếp đợt sau, toàn bộ tầng không của Thiết Tùng lâm hào quang lấp lánh, thời gian không gian vặn vẹo, sức mạnh của hai tay cao cường hội tụ làm một, không những làm chấn động khắp mặt đất mà còn thêm những âm thanh sấm sét rung động trời đất.
Đang giao chiến, tấm khiên ánh sáng của Sát Huyết Diêm La dần dần thu nhỏ dưới thế tấn công mạnh mẽ của Tà thần Chu Hỉ, cuối cùng nổ tung vỡ nát, biến thành một luồng sức mạnh hủy diệt, khiến trong phương viên vài dặm, mặt đất nứt ra, cát bụi tung bay.
Sự vỡ nát của tuyến phòng ngự hoàn toàn bất ngờ, Sát Huyết Diêm La vào đúng thời khắc tấm khiên ánh sáng mất đi, chiến phủ trong tay xoay chuyển, một luồng ánh sáng sắc máu chói chang hoá rồng bay ra cùng với khí thế kinh người, bắn thẳng về phía đuôi mắt của Chu Hỉ.
Đồng thời, Sát Huyết Diêm La tay trái bung ra trước ngực, khi cột sáng tiến sát đến gần, khe khẽ vẫy lên, mỗi lần chuyển động lại xuất hiện làn ánh sáng một đỏ một đen đan xen với nhau, tạo thành một đồ án bát quái quỷ dị, ở giữa là một cái dòng xoáy, vừa đúng nghênh đón ngay điểm tiếp xúc với cột sáng.
Dòng xoáy nước và cột sáng va đập vào nhau, không hề phát ra tiếng nổ như trong dự đoán, mà đôi bên xoắn xít lấy nhau, hệt như thần long nghịch nước, chỗ giao nhau chấn động mãnh liệt như đang toàn lực ổn định hai luồng sức mạnh kinh thiên động địa.
Thấy vậy, Sát Huyết Diêm La ánh mắt hơi hơi mỉm cười, còn Tà thần Chu Hỉ nhãn thần cũng không hề lộ chút kinh ngạc, ngược lại nhìn ra còn có mấy phần quỷ dị, nghiêng đầu né tránh làn sáng bay đến.
Bốn mắt nhìn nhau, Sát Huyết Diêm La trầm giọng nói:
- Thật không hổ danh là Tà thần, thực sự rất bá đạo.
Chu Hỉ âm trầm đáp lại:
- Đáng tiếc ngươi được gọi là Diêm La, lại có chút gì đó khiến người ta phải thất vọng.
Sát Huyết Diêm La ánh mắt lạnh lại, đang định mở miệng phản bác, nhưng bát quái ở trước ngực chẳng hiểu vì lí do gì lại bất ngờ vỡ tung. Cột sáng đó không còn gì kháng cự, lập tức đánh thẳng vào ngực Diêm La, khiến hắn bị hất bắn đi.
Tiếng kêu phẫn nộ không cam chịu trong đêm tối lại càng trở nên vang dội hơn. Trong lúc bắn ngược ra sau, Sát Huyết Diêm La giận đến phát điên, cũng không hiểu được Tà thần Chu Hỉ làm thế nào có thể phá vỡ phòng tuyến của hắn. Điều này thực ra rất đơn giản, bởi vì Thiên Tuyệt Trảm pháp có thể phá vỡ được tất cả mọi pháp quyết, chỉ vì Sát Huyết Diêm La quá đỗi tự phụ, không để ý đến điều này mà thôi.
Phẫn nộ ngắm nhìn địch nhân, Tà thần Chu Hỉ hai mắt nheo lại, một luồng khí tức vô cùng âm lạnh phát ra từ trong nội tâm của hắn. Đối phó với kẻ địch, nhất định phải lạnh lùng tàn khốc, đó là nguyên tắc cần phải có của kẻ mạnh. Hôm nay Sát Huyết Diêm La đang bị thương, đó quả là cơ hội rất hiếm thấy, thừa thắng xông lên tự nhiên là chọn lựa tốt nhất.
Không chút chần chừ, Tà thần Chu Hỉ thân thể xoay tròn, Thiên Tà nhận trong tay đâm thẳng về phía kẻ địch, cả thân hình hệt như một cơn gió lốc có tốc độ cao hơn tốc độ lùi lại của Sát Huyết Diêm La, chân nguyên toàn thân hội tụ lại trên Thiên Tà nhận, phát xuất chiêu tấn công hủy diệt.
Biến hóa khí tức gây sự chú ý của Sát Huyết Diêm La. Ngay khi hắn cảm nhận được ý đồ của Chu Hỉ, cả thân hình điên cuồng gào thét, trong lúc không kịp tránh né, cây búa trong tay ném ra, khi hai tay dang rộng hết cỡ toàn thân ánh máu chuyển động, chỉ trong giây lát cả thân hình liền bao phủ trong một vầng sương máu.
Ngay sau đó, vầng sương máu bắt đầu thu nhỏ lại, hơn nữa còn điên cuồng hấp thu khí âm trầm bốn bề, biến chuyển thành một đầu ác quỷ đỏ máu ngay trước khi thế công của Chu Hỉ đánh tới, trên đỉnh của đầu ác quỷ là một bộ xương đầu lâu màu trắng chuyển động, mỗi lần nó xoay tròn một vòng lại phát ra một luồng sáng trắng âm trầm, kết hợp với lửa máu phun ra từ huyết khẩu, thêm vào đó là ánh sáng màu đen toả ra từ ánh mắt, ba thứ đó tập trung lại một điểm, chặn đứng thế tấn công của Chu Hỉ ở khoảng cách vài xích.
Trong màn đêm, hào quang rực rỡ lại lần nữa đan nhau, hai bên toàn lực để ứng phó, một bước cũng không rời vị trí, giữ vững tuyến phòng thủ cuối cùng. Nhưng, mọi việc khó được như ý. Tuy Sát Huyết Diêm La có ý muốn ngăn chặn thế tấn công của Chu Hỉ, nhưng lúc đầu hắn đã ở thế bị động, còn Chu Hỉ lại chủ động tấn công, vì thế tình hình trước mắt Chu Hỉ đương nhiên chiếm được thượng phong, đã sử dụng tốc độ ép cho Sát Huyết Diêm La từng bước từng bước yếu thế dần.
Sát Huyết Diêm La không cam lòng liên tục gào thét phẫn nộ, nhưng đáng tiếc là thời thế không phải do con người tạo ra, hắn tuy có ý muốn thay đổi hoàn cảnh nhưng lại mất đi tiên cơ, chỉ còn cách bất lực lùi lại, trong lòng suy nghĩ cách thoát đi và phát triển tiếp theo.
Ở phía xa, Bất Tử Huyết Lệ chứng kiến cảnh tượng như vậy hơi mừng, nhỏ giọng nói:
- Thời cơ đến rồi, chỉ cần Tà thần Chu Hỉ có thể tiến đến bước đánh trọng thương hắn được, đến lúc đó chúng ta sẽ ...........
Khe khẽ lắc đầu, Vô Gian Quỷ Sát lo lắng lên tiếng:
- Không nên nghĩ rằng đơn giản như vậy, Diêm quân nếu đã có thể phá giải phong ấn ngàn năm để xuất hiện lại ở nhân gian, tự nhiên không thể chết dễ dàng như vậy được.
Bất Tử Huyết Lệ nghi hoặc hỏi:
- Ngươi nói vậy nghĩa là gì, lẽ nào ngươi muốn cứ tiếp tục như thế?
Vô Gian Quỷ Sát phân tích:
- Ngươi chớ nên sốt ruột, trước mắt, Thái Âm vừa xuất hiện, mất đi lá chắn Diêm quân, đối với chúng ta hoàn toàn bất lợi. Ta nghĩ là tạm thời chúng ta không nên sơ ý manh động, đợi đến khi nắm rõ được đại thế trong thiên hạ, thấy rằng thời cơ đã đến, chúng ta bắt đầu hành động cũng chưa muộn.
Bất Tử Huyết Lệ nghĩ ngợi một lúc, gật đầu nói:
- Những lời ngươi nói cũng rất có lý, cứ như vậy đi. Hiện nay tình hình của Diêm quân không ổn, ta nghĩ chúng ta hay là ra tay tiêu diệt tên Tà thần Chu Hỉ rồi tính tiếp.
Vô Gian Quỷ Sát khe khẽ gật đầu, nhỏ giọng nói:
- Cẩn thận, khả năng Tà thần không đơn giản.
Bất Tử Huyết Lệ cưòi âm trầm một tiếng, có chút cao ngạo, ngông cuồng đáp:
- Hắn có lợi hại đến đâu cũng chỉ có một mình, lẽ nào có thể thoát khỏi bàn tay chúng ta.
Nói xong thân ảnh lóe lên, chớp mắt hắn đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Tà thần Chu Hỉ, hai tay đầy những ánh máu đỏ hồng đánh thẳng xuống đỉnh đầu của Tà thần Chu Hỉ.
Vô Gian Quỷ Sát không vội ra tay, hắn chỉ cười âm trầm một tiếng, xuất hiện phía dưới Chu Hỉ khoảng vài trượng, chăm chú quan sát tình hình.
Đang tấn công, Tà thần Chu Hỉ vẫn luôn chú ý quan sát tình hình xung quanh. Lúc Sát Huyết Diêm La bị dồn phải lùi lại, hắn đã nghĩ được Vô Gian Quỷ Sát và Bất Tử Huyết Lệ có thể ra tay. Vì thế khi xuất hiện sự cố không bình thường trên đỉnh đầu, hắn không một chút hoang mang lo sợ, chỉ giả vờ như không biết, đợi cho Bất Tử Huyết Lệ đến gần.
Lực tấn công trên đỉnh đầu rất mạnh, nhưng mà Chu Hỉ đang xoay tròn với tốc độ rất cao, vì thế toàn thân có một tầng lưới phòng ngự chuyển động, khiến cho tấn công của Bất Tử Huyết Lệ giảm đi không ít. Như vậy, tấn công của Bất Tử Huyết Lệ xem ra rất bất ngờ, thực tế hiệu quả lại không lớn, cũng chẳng gây khó khăn nhiều cho Tà thần Chu Hỉ.
Ngược lại, chiêu công kích của Bất Tử Huyết Lệ tuy không thu được tác dụng, nhưng Chu Hỉ lại nhạy cảm nắm bắt được sơ hở trong tâm thần của Bất Tử Huyết Lệ khi kinh ngạc trong chớp mắt, Thiên Tà nhận đang nhắm thẳng Sát Huyết Diêm La đột nhiên xoay chuyển chín mươi độ, trên ngàn luồng đao sáng sắc bén cùng với Thiên Tuyệt chân khí cứng rắn vô cùng đã xoắn nát thân thể của Bất Tử Huyết Lệ trong ánh mắt kinh hoàng của hắn.
Đồng thời, Chu Hỉ cười âm trầm một tiếng, Thiên Tà nhận trong tay tự động xoay tròn, vô cùng quỷ dị xuất hiện ngay trước Vô Gian Quỷ Sát, chặn đứng cú đánh lén của hắn.
Sự việc nằm ngoài dự đoán xảy ra trong chớp mắt giúp cho Sát Huyết Diêm La thoát khỏi vòng kìm kẹp của Chu Hỉ, còn Bất Tử Huyết Lệ lại phải chịu một hậu quả to lớn, thân thể được xưng tụng là bất tử bất diệt, sau khi gặp phải phá hoại của luồng khí chí tà Thiên Tà nhận, cuối cùng đã bị tiêu diệt dưới Thiên Tuyệt Trảm pháp.
Phía bên kia, Vô Gian Quỷ Sát cũng không chiếm được chút ưu thế, Thiên Tà nhận lại thêm Thiên Tuyệt Trảm pháp có thể nói là cứng rắn vô cùng, còn hắn thi triển bí pháp của Quỷ vực chỉ trong chớp mắt đã bị vỡ nát, hoàn toàn không đạt được hiệu quả như trong ước tính.
Ngạo nghễ giữa không trung, Tà thần Chu Hỉ nhìn nguyên thần yếu ớt của Bất Tử Huyết Lệ, âm trầm nói:
- Đánh lén ta, ngươi sẽ phải trả giá lớn.
Bất Tử Huyết Lệ giận quá hóa điên, tuy khí tức yếu ớt, nhưng từ giọng nói của hắn có thể nhận thấy rất rõ oán hận trong lòng sâu sắc:
- Tà thần chớ vội ngông cuồng, ta sẽ không tha cho ngươi đâu.
Giữa tiếng rống giận dữ, nguyên thần đỏ máu hóa thành ác quỷ, cùng với khí u oán, bất chấp tất cả nhắm thẳng vào Chu Hỉ.
- Không được, mau lùi lại!
Tiếng kêu kinh hoàng phát ra từ miệng của Vô Gian Quỷ Sát, hành động của Bất Tử Huyết Lệ thật sự nằm ngoài dự đoán của hắn. Nhưng tiếng kêu của hắn đã quá muộn, ngay lúc Bất Tử Huyết Lệ hiểu được hàm nghĩa của hắn, Thiên Tà nhận của Chu Hỉ đã hoá thành ngàn vạn, tạo thành một đài hoa sen đỏ tươi, bao phủ toàn bộ nguyên thần của Bất Tử Huyết Lệ.
Ở xa xa, Sát Huyết Diêm La gào lên một tiếng, rống lên giận dữ:
- Chu Hỉ đáng ghét, bổn Diêm quân không tha cho ngươi.
Chu Hỉ thản nhiên cười lạnh một tiếng, đáp lại trong trận cuồng phong:
- Ta cũng không bỏ qua cho ngươi, có bản lĩnh gì thì hãy thể hiện ra đi.
Còn đang nói, tay phải hắn lóe lên hào quang màu máu, sau đó vọng đến một tiếng kêu thảm thiết, Huyết Lệ âm hiểm tà ác nhất trong ba đại tam hung được xưng tụng bất tử vĩnh viễn của Quỷ vực đã biến mất như vậy.
Sát Huyết Diêm La căm hờn nhìn Chu Hỉ, ánh mắt đầy lửa giận, giọng rùng rợn nói:
- Chu Hỉ, đêm nay ngươi đừng hòng sống sót rời khỏi nơi đây!
Giọng nói âm trầm, hàm ẩn phẫn nộ vô cùng, nhưng Sát Huyết Diêm La lại không hề xông lên phía trước. Rõ ràng, hắn lúc này đã có cách nhìn nhận mới về thực lực của Chu Hỉ.
Lạnh lùng nhìn trả Sát Huyết Diêm La, Tà thần Chu Hỉ hừ giọng nói:
- Ngươi chỉ là mất đi một thuộc hạ, còn huynh trưởng của ta chết trong tay ngươi, ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Lại đây, các ngươi hãy cùng tiến lên, xem đêm nay ai có thể tồn tại?
Tay phải giơ cao, Thiên Tà nhận chỉ thẳng lên trời, một luồng khí tức lạnh băng truyền ra xung quanh.
← Ch. 0695 | Ch. 0697 → |