← Ch.1624 | Ch.1626 → |
Hắn và tên Băng Lang kia thực lực tương đương, Băng Lang không đánh lại người ta, hắn dựa vào cái gì đấu với người ta đây?
- Đã đến thì nên lưu lại đi!
Lăng Tiếu nói một tiếng, lập tức xuất hiện trước mặt tên Thánh giả kia.
- Làm việc nên chừa một đường, các hạ sao không thả ra một sinh lộ, ta nguyện ý trả giá cực lớn!
Người này cũng thức thời, biết rõ mình không phải là đối thủ của Lăng Tiếu thì bàn điều kiện, hy vọng có thể cầu được toàn mạng.
- Ta giết ngươi, đồ trong tay của ngươi chẳng phải là của ta sao?
Lăng Tiếu nói một tiếng, lại động thủ.
Đương nhiên hắn không có tiêu diệt những người này, mặc dù chỉ là Thánh giả thấp giai nhưng cũng là Thánh giả, khống chế làm pháo hôi cũng không tệ.
- Bây giờ làm ra động tĩnh lớn như thế, chắc hẳn đám người còn lại đã báo cho Âm Bạt Tông biết rồi, bước tiếp theo chính là bắt giữ những tên sẽ tới, đến lúc đó lại lợi dụng những người này phản kích Âm Bạt Tông, đến lúc đó xem bọn chúng có phản ứng gì.
Phong Thanh Duyên cười nhạt nói.
- Đến lúc đó chúng ta sẽ nhổ tận gốc bọn chúng!
Ngọc Nhu Phỉ phụ họa.
Trong một không gian cấm địa tử khí nặng nề, trong một tòa đại điện to lớn.
Trong đại điện có một tên nam tử trung niên ngồi trên ghế cao nghe người trước mặt báo cáo.
Tên trung niên này có thực lực Thánh giả đỉnh phong, gương mặt đầy âm trầm, trong mứt đầy sát khí, cho người ta cảm giác rung động.
- Ngươi nói người bị chúng ta treo thưởng đã tới Tuyết Âm Lĩnh?
Trung niên nhân này dò hỏi người đối diện.
- Dạ tông chủ, hắn còn đích thân tiêu diệt Băng Lang cùng Tuyết Sư hai người, không ít dong binh chạy tới chỗ chúng ta báo cáo!
Tên Thánh giả trung giai phía dưới nói.
Ánh mắt trung niên nhân này đầy sát cơ.
- Đã như vầy, vậy ngươi nhanh chóng mang theo nhân mã của bổn tông tiêu diệt hắn, vậy thì không cần phải trả thưởng cho đám người khác rồi!
- Dạ tông chủ, ngươi muốn sống hay chết?
Người nọ hỏi.
- Có thể bắt sống là tốt rồi, đây là người mà lão tổ tông chỉ định!
Trung niên nhân kia nói.
Ngay lập tức tên Thánh giả trung giai ứng một tiếng, liền rời khỏi đại điện.
Mà trung niên nhân kia rời đi, sau đó hắn đi tới vực thẩm trong tông, đi tới trước một cử đá và cung kính nói:
- Lão tổ tông, tiểu tạp chủng ngươi tìm đã tới cứ điểm, hơn nữa còn tới gần Tuyết Âm Lĩnh của tông chúng ta.
Giọng của hắn nhẹ nhàng lơ đãng, thế nhưng mà truyền vào trong cửa đá thật lâu.
Trung niên nhân kia cũng không có gấp, vẫn đứng ở đó không nhúc nhích.
Thật lâu sau có giọng nữ trầm thấp vang lên.
- Không nghĩ ngày hôm nay tới nhanh như vậy, tốt... Tốt, tiểu tạp chủng đáng chết này ta muốn luyện thành âm thi!
Ngừng một chút và nói:
- Ngươi dù phải bỏ đại giá cũng phải mang hắn về đây cho ta!
- Dạ lão tổ tông, ta đã an bài người đi rồi, huyền thưởng ta đã tăng lên, tin tưởng cứ điểm không có nơi cho hắn sống yên, hắn rất nhanh sẽ tới Âm Bạt Tông làm khách!
Trung niên nhân kia nói.
- Ân, đi xuống đi!
Người trong cửa đá nói một tiếng.
Trung niên nhân kia lúc này rời đi
Trong cửa đá có từng trận văn chồng chéo lên nhau, nếu ai cứng rắn xông vào, chỉ sợ sẽ bị trận pháp phanh thây.
Thông qua trận văn là một mật thất rộng rãi.
Trong chỗ này sinh cơ bừng bừng, hoàn toàn khác xa bên ngoài.
Bốn bề đều có khí tức sinh mệnh, người thường tùy tiện hô hấp thì sinh mệnh cũng tăng lên.
Nếu có người nào phát hiện nơi đây tinh khí nồng đậm như thế, chắc chắn sẽ lập tức tới đây định cư, chỉ dựa vào lực lượng sinh mệnh này, có thể giúp người tăng thọ nguyên.
- Ah... Ah... Thật thoải mái, ta sắp chết rồi... Lại mạnh hơn một chút... Ah...
Từng tiếng kêu xấu hổ không ngừng quanh quẩn trong mật thất.
Nhìn qua âm thanh, chỉ thấy trên giường ngọc có một đôi nam nữ đang hành động bằng động tác nguyên thủy nhát, những kỳ chiêu xuất hiện nhiều tầng, các động tác cực khó.
Nữ nhân xích lõa có bộ dáng thiếu phụ, dáng người vẫn bảo trì trẻ tuổi, đầy đặn, có hương vị co giãn, thần sắc đầy mê ly, mị thái hoành sinh, đôi môi càng không ngừng khép mở, trước ngực là một khu vực trắng bóng, cho người ta cảm giác hấp dẫn.
Sau lưng nữ nhân này là nam nhân cường tráng, đang dùng sức đẩy vào, dùng thế công mạnh mẽ nhất khiến nữ nhân đạt khoái cảm cao nhất.
Trong mật thất này đầy hương vị xấu hổ.
Nữ nhân này nằm trên thân nam nhân, dáng vẻ rất thỏa mãn, trên gương mặt tươi cười quyến rũ, xác thực làm cho người ta sinh ra dục vọng.
Nam nhân bóp bộ ngực của nữ nhân, nói:
- Khi nào cho ta ăn vào? Thông Thiên chi trận hôm nay sắp mở ra rồi.
Nghe nam nhân này nói, đối với Thông Thiên chi trận kia rất hướng tới.
Nữ nhân nhíu mày, nói:
- Ngươi muốn vứt bỏ ta mặc kệ sao? Ngươi ở lại đây tiêu dao khoái hoạt còn không thỏa mãn sao? Có tin ta lập tức giam ngươi ở đây cả đời không?
Nữ nhân nói trở mặt là trở mặt, bộ dáng rất cứng rắn, dường như chỉ cần nam nhân này nói một câu không đúng là cho hắn đẹp mặt.
Nam nhân không có tức giận, chỉ cười nhạt nói:
- Ta không nói mình sẽ đi Thiên Vực một mình, ta muốn dẫn ngươi cùng đi, chỗ đó giúp chúng ta tiến giai nhanh hơn, chúng ta sau này mới có nhiều thời gian ở cùng nhau, ngươi cam tâm cả đời dừng ở đây hay sao?.
- Ngươi là ma quỷ, luôn hống người ta, đợi thêm một năm ta và ngươi cùng đi Thiên Vực!
Nữ nhân kia cười quyến rũ.
Nam nhân này không nói gì, trong nội tâm thì nói thầm:
- Hừ, một năm rồi lại một năm, chẳng lẽ lão tử dễ lừa sao, dùng không bao lâu toàn bộ của ngươi sẽ là của ta.
Nếu như Lăng Tiếu ở chỗ này, nhất định sẽ phát hiện nam nhân này rất quen mắt, bởi vì hắn chính là môn chủ Hắc Ma Môn, Hắc Ma.
Sở dĩ Hắc Ma xuất hiện tại chỗ này là bởi vì trung vực không thể thỏa mãn hắn, cho nên hắn gấp gáp đi Thiên Vực truy cầu lực lượng cường đại hơn.
Hắn tới đây đã trăm năm rồi, thực lực đã đạt tới Thánh giả.
Mà nữ nhân trong lòng của hắn là lão tổ tông Âm Bạt Tông, Âm Quỷ Mẫu, là Thánh Hoàng trung giai.
Kỳ thật dung mạo của nàng sớm biến chất, nhưng mà sống trong không gian sinh cơ bừng bừng này nàng đã khôi phục dáng vẻ ngày xưa.
Sở dĩ bọn họ thông đồng ở đây chính là bởi vì tính tình của bọn họ có nhiều điểm chung, mà Hắc Ma cũng cầu nàng, cho nên vẫn ở trong Âm Bạt Tông, hy vọng có thể hống Âm Quỷ Mẫu ban cho hắn nhiều thứ, thế nhưng mà Âm Quỷ Mẫu không dễ lừa, để hắn vẫn hầu hạ nàng trong Âm Bạt Tông.
Dù lúc đó Hắc Ma Môn bị diệt thì Hắc Ma cũng không cách nào phân thân quay về.
Đương nhiên bản thân Hắc Ma cũng không muốn quay về Huyền Linh đại lục là nơi linh khí và bổn nguyên bần cùng tới cực điểm, hắn có dã tâm lớn hơn.
Giữa Tuyết Âm Lĩnh có không ít Thánh giả bắt đầu đại quy mô tìm kiếm Lăng Tiếu.
Bởi vì Âm Bạt Tông tăng cao ban thưởng, Sinh Mệnh Tuyền Dịch nâng lên làm hai hồ, thượng phẩm huyền tinh nâng lên một tỷ, sức hấp dẫn này khiến Thánh giả ngo nghoe.
Mà Âm Bạt Tông cũng phái không ít cao thủ vây bắt Lăng Tiếu.
← Ch. 1624 | Ch. 1626 → |