← Ch.1907 | Ch.1909 → |
Lúc Húc Thiên sắp bị Ba Long Hưng trảm sát, thánh nữ Mộ Yên Hồng đã động thủ.
Một đạo trảo lực âm nhu chụp thẳng vào Ba Long Hưng, từng vết vào hiện ra trên hư không, lóe lên rồi biến mất.
Ba Long Hưng nhíu mày một cái, không thể không tạm thời bỏ qua Húc Thiên, toàn diện vận dụng phòng ngự ngăn cản một trảo này.
Nhưng mà trảo công của Mộ Yên Hồng không giống tầm thường, đây chính là Âm Thần Trảo Công, là bí mật bât truyền của Nguyệt Tông, lại phối hợp thần khí trong tay của nàng, dễ dàng phá phòng ngự của Ba Long Hưng, cào ra vết thương trên người Ba Long Hưng.
Ba Long Hưng rống to một tiếng, hai tay cầm búa nện vào Mộ Yên Hồng.
Mộ Yên Hồng biết rõ thực lực của đối thủ đáng sợ, nào dám đón đở, chỉ lập tức lui ra phía sau, cũng không dám cận thân chiến đấu với đối thủ.
Nàng thối lui tới bên cạnh Húc Thiên, nói:
- Thánh tử ngươi không sao chứ?
Húc Thiên thở ra lắc đầu, nói:
- Tạm thời không có chuyện gì!
- Chúng ta cùng xuất thủ đi, lần này ngươi tuyệt đối không được mặt mũi sĩ diện đấy!
Mộ Yên Hồng trịnh trọng nói.
Húc Thiên do dự vẫn gật đầu, hắn hợp kích với Mộ Yên Hồng tấn công Ba Long Hưng.
Ba Long Hưng cười to nói:
- Sớm các ngươi cùng lên đi, bây giờ cũng tốt, cho các ngươi kiến thức lực lượng chính thức của ta!
Thuận theo âm thanh Ba Long Hưng vang lên, trọng lực áp xuống Mộ Yên Hồng và Húc Thiên mạnh hơn, đồng thời Khai Thiên Phủ của hắn nện xuống, cơ hồ tất cả búa quang mang theo lực lượng to lớn đủ để khiến Thần Vương trung giai biến sắc.
Lại va chạm một lúc, Húc Thiên cùng Mộ Yên Hồng đều bị đánh bay ra xa.
- Ngươi cứng đối cứng với hắn, ta kiềm chế hắn, ngươi xem đúng lúc thì cho hắn một kích trí mạng!
Mộ Yên Hồng nói.
Nói xong trảo quang của nàng tỏa ra ánh sáng màu bạc.
Từng móng vuốt khiến người ta hoa mắt hiện ra, phân không rõ rốt cuộc là chân thật hay hư ảo.
Mộ Yên Hồng toàn lực xuất kích, cho dù bị trọng lực ảnh hưởng vẫn có thể khiến Ba Long Hưng đối đãi toàn lực.
Phòng ngự hắn tu luyện Đại Lực Thần Công, không chỉ khiến lực lượng của hắn tăng lên, ngay cả phòng ngự cũng tăng trưởng, Mộ Yên Hồng bất lực trở về.
Mà Húc Thiên cứng đối cứng trong nháy mắt lại sử dụng cửu dương, chín loại hỏa diễm màu sắc khác nhau nện vào Ba Long Hưng, mà Mộ Yên Hồng không ngừng vận công kiềm chế Ba Long Hưng, để hắn không ngừng phân thân.
- Tưởng như vậy có thể làm gì ta sao? Các ngươi còn quá non!
Ba Long Hưng búa mang đại thịnh.
Chung cực thức -- Khai Thiên Bàn Cổ Thất Thập Tam Bản Phủ!
Lực lượng của Khai Thiên Bàn Cổ Thất Thập Tam Bản Phủ từ bốn phương tám hướng không ngừng nện thẳng tới.
Oanh long oanh long!
Cả phiến thiên địa này không ngừng chấn động, tất cả lực lượng đều bị đánh tán, vô số không gian bị đạp nát, từng đạo khe nứt không gian đáng sợ hiện ra, người xem chiến ở chung quanh không ngừng tránh xa, sợ bị cuốn vào trong đó.
Phốc phốc!
Hai đạo thân ảnh bị búa mang đánh bay ra ngoài, hai đạo máu tươi bắn lên cao vô cùng chói mắt.
Một kích liều mạng nói rõ ai mạnh ai yếu.
- Ba Long Hưng này quá... Quá lợi hại a, không ngờ có thể vượt qua bảy mươi hai búa.
- Không phải nói Khai Thiên Phủ chỉ có bảy mươi hai thức sao, tại sao có một chiêu này? Chẳng lẽ là Ba Long Hưng tự tạo ra?
- Ai biết rõ, khả năng là truyền văn không thật, Khai Thiên Phủ còn có một thức... nhưng mà... Này uy lực đúng là dọa người, một chiêu này đánh hai người trọng thương, xem ra thánh tử thánh nữ đời này của Nhật Nguyệt Tông thua rồi!
- Không chỉ đơn giản như truyền lưu đâu, còn sẽ mất mạng đấy, thánh tử thánh nữ của Nhật Nguyệt Tông đời này khó thoát đại kiếp nạn.
Ba Long Hưng không có đuổi tận giết tuyệt, hắn lạnh lùng nhìn qua hai người cười to, nói:
- Thần phục ta hoặc chết, các ngươi chọn đi!
Có thể thu thánh tử thánh nữ làm nô bộc, đó là chuyện vinh dự bao nhiêu?
Ba Long Hưng tự nhiên muốn thử cảm giác mỹ diệu này.
- Cho dù chết chúng ta cũng không thần phục!
Húc Thiên ôm lấy miệng vết thương hét to lên.
Mộ Yên Hồng cũng không tốt đi đâu, phần bụng cũng bị chém ra một lỗ to, máu tươi không ngừng chảy dài, má ngọc tái nhợt.
- Thánh tử, chúng ta dùng Nhật Nguyệt Thần Điển đi!
Mộ Yên Hồng truyền âm cho Húc Thiên.
Húc Thiên âm thầm gật đầu, thần lực không ngừng tuôn ra, thương thế của hắn không ngừng khép lại.
Đạt tới Thần Vương cảnh, không chỉ dùng thần lực ngưng vật, càng có thể dùng thần lực liệu thương, cho dù là đoạn chi cũng có thể tái sinh, trừ phi thần hồn bị diệt mới chính thức tử vong.
Húc Thiên cùng Mộ Yên Hồng khí thế tăng lên, một người hóa thân thành mặt trời, một người hóa thành mặt trăng, âm dương bắt đầu biến hóa, hai loại lực lượng không ngừng dung hợp với nhau, đây là âm dương giao hội, nhật nguyệt cộng minh.
Hai loại lực lượng tỏa ra uy thế đáng sợ, cả phiến thiên địa này tràn ngập thần lực bá đạo, một âm một dương, hào quang chói mắt, khí thế như cầu vồng!
Nhật Nguyệt Thần Điển Nhật Nguyệt Tranh Huy!
Nhật Nguyệt Thần Điển xưng là thần công cao nhất thế gian, hai người đồng thời dùng thì nhật nguyệt sáng lên.
Chiêu này đủ khiến bất cứ tên Thần Vương trung giai nào cũng cả kinh hoảng sợ.
Ba Long Hưng nhìn mặt trời và mặt trăng không ngừng giao nhau, khí tràng trọng lực của hắn bị đánh vỡ.
- Nhật Nguyệt Thần Điển sao? Vậy để ta thử uy lực của nó a!
Ba Long Hưng loáng thoáng tỏa ra thần sắc hưng phấn, hắn lấy thêm một cây búa ra cầm trong tay.
Chung cực thức -- Khai Thiên Phủ Thất Thập Tứ Thức!
Người ngoài chỉ biết Khai Thiên Phủ chỉ có bảy mươi hai thức, kỳ thật không phải như thế.
Bảy mươi hai thức là cho người bình thường tu luyện mà thôi, đối với người có thiên phú dị bẩm mà nói còn có thể tu luyện đến tám mươi bốn thức, mà hôm nay Ba Long Hưng đã tu luyện tới bảy mươi sáu thức, ngạo thị một đời trẻ tuổi của Thần Phủ Bang.
Hai loại thần công cao nhất không ngừng va chạm với nhau, rất nhiều lực lượng thuộc tính bắn ra ngoài.
Cho dù là cao thủ Thánh Hoàng trúng một chút lực lượng này cũng bị trọng thương.
Bọn họ không thể không lui ra xa hơn, chỉ có thể ở xa quan sát động tĩnh bên này.
Tất cả mọi người há to miệng nhìn qua cuộc chiến này, mới biết được yêu nghiệt của hai thế lực lớn đúng là quá biến thái.
Ba Long Hưng không có như trước kia dễ dàng đánh bại Húc Thiên cùng Mộ Yên Hồng.
Nhật Nguyệt Thần Điển, Nhật Nguyệt Tranh Huy, đây là chiêu thức kinh thiên địa khiếp quỷ thần.
Hai người bọn họ rốt cuộc có lực giao chiến với Ba Long Hưng!
Nhưng mà thực lực của Ba Long Hưng còn trên hai người một trù, luận tiêu hao thì hắn bền bỉ hơn hai người, hắn còn có hai chiêu chưa xuất ra, ổn ổn chiếm thượng phong.
Oanh long oanh long!
Rung trời động đất, thiên băng địa liệt, núi sông thất sắc, hủy diệt tất cả!
Cao thủ Thần Vương giao thủ là một tràng tai nạn, không quản bọn họ có lên cao chiến đấu, nhưng mà lực lượng bắn ra đã đủ hủy diệt mọi thứ rồi.
Sau khi chiêu thức va chạm vừa dứt, ba đạo nhân ảnh chia tách ra.
← Ch. 1907 | Ch. 1909 → |