← Ch.1911 | Ch.1913 → |
Bây giờ nghe Húc Thiên nói có tin tức liên quan, đương nhiên hắn cảm thấy hứng thú.
Húc Thiên không nói mà hỏi ngược lại.
- Lăng huynh, nếu ngươi là đệ tử Thiên Long Môn, không có chuyện chắc không tới nơi này, hẳn là ngươi chuẩn bị đi tới Thiên Huyền địa vực?
Lăng Tiếu cũng không giấu giếm, gật đầu nói.
- Không sai, ngày mai ta sẽ đi tới Thiên Huyền địa vực!
- Quả nhiên như ta sở liệu, bổn nguyên hỏa mà ta nói nằm giữa hiểm địa của Thiên Huyền địa vực!
Húc Thiên nói.
Lăng Tiếu nhíu mày, nói:
- Hiểm địa sao? Tin tức của ngươi là chuẩn xác? Có gày bẫy bản thiếu gia không đấy?
Húc Thiên vội vã nói:
- Không... Tuyệt đối sẽ không, tin tức này là do một trưởng lão nói, tuyệt đối chính xác!
- Vì sao các ngươi không đi lấy? Lại nói cho ta biết?
Lăng Tiếu đưa ra nghi vấn.
Hắn còn không tin Húc Thiên vì báo ân mà nói ra chuyện này.
Húc Thiên cười khổ nói:
- Ta cũng định nhắc nhở Lăng huynh phải chú ý chuyện này, bổn nguyên hỏa này sớm có linh trí, đã hiểu được công kích và lẫn trốn, cho dù là trưởng lão tông ta cũng không thể lấy được, lúc đó hắn còn suýt chết, trừ phi là tông chủ tự mình ra tay, bằng không căn bản không cách nào thu được.
- Thì ra là như thế, ta còn tưởng thật sự có chuyện tốt tiện nghi cho ta, vậy ngươi nói nó tồn tại ở nơi nào trong Thiên Huyền địa vực?
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
Húc Thiên nói:
- Nó ở trong Tà Nhai Cốc, vị trí cụ thể ta không biết, nởi vì nó đã sinh ra linh trí, có thể biến hóa ra các hình dạng, huống hồ chỗ đó có linh thú cửu giai thập giai qua lại, cũng không phải người bình thường có thể tùy ý ra vào.
- Tà Nhai Cốc sao? Xem ra muốn thu nó trả giá không nhỏ a!
Lăng Tiếu tự ngữ nói.
Tiếp theo hắn nhìn qua Húc Thiên nói:
- Nếu ngươi nói chuyện này cho ta biết, vậy ngươi ngày sau chính là bằng hữu của Lăng Tiếu ta, chuyện liên quan tới Thánh Dương Quyền ngươi không cần nói thêm, ta sẽ không truyền thụ nó cho người nào khác, chuyện này ngươi cứ yên tâm đi.
Húc Thiên chỉ chờ lời này của Lăng Tiếu, hắn tươi cười nói:
- Vậy đa tạ Lăng huynh.
Ngày thứ hai đám người Lăng Tiếu đã đi tới Thiên Huyền địa vực.
Mọi người đi tới trước vực môn, cảm nhận được đại thế không hiểu từ vực hôn, đều hiện ra thần sắc kinh ngạc
Chỉ có Lăng Cương là Thiên Thần Vương sớm đã ra vào vực môn mới không có gì.
Lăng Tiếu thở dài, nói:
- Lực lượng vực môn này thật sự mênh mông khó đoán.
Lăng Cương nói:
- Đây là tự nhiên, mỗi một vực môn đều do Thủy Thần hai bên cùng sáng tạo, nó có thể truyền tống xa hơn truyền thâu trận cả trăm lần, thậm chí là nghìn lần!
Lăng Tiếu nghe xong thì tặc lưỡi.
Thủy Thần lão quái vật sáng tạo vực môn quả nhiên không giống bình thường!
Lăng Tiếu cùng Lăng Cương đều là người được miễn phí vào vực môn, mà mười người bọn họ mang theo cũng được miễn phí.
Chỗ này có mười sáu người tự nhiên không cần đi tới chỗ Thần Vương canh giữ giao thần tinh hoặc thú đan.
Lăng Cương lấy ra một khối lệnh bài, này lệnh bài này hình như là năng lượng kết tinh, phía trên có khắc mấy chữ "Ba trăm bảy mươi sáu".
Đây là đại biểu bài danh của Lăng Cương tại Thiên Thần Vương!
Thần Vương thủ hộ vực môn nhìn qua lệnh bài của Lăng Cương và cung kính, đứng dậy nói:
- Đại nhân mời!
Rất hiển nhiên hắn cũng tán thành thân phận Thiên Thần Vương của Lăng Cương.
Trong Thiên Long địa vực này Thần Vương cũng không ít, nhưng mà Thiên Thần Vương có bài danh chỉ có ngàn người mà thôi.
Trong ngàn người này chiến lực kinh khủng, mà những người này đều có cơ hội bước vào Chí Tôn Thủy Thần.
Lăng Tiếu tự nhiên không có lệnh bài Thiên Thần Vương, nhưng mà hắn có huy chương thần dược sư.
Hắn lấy nó đưa cho tên Thần Vương này, tên Thần Vương này hiện ra thần sắc kinh ngạc.
- Thì ra là thần dược sư đại nhân, mời ngài!
Tên Thần Vương này thái độ vẫn hơn xa Lăng Cương vài phần, thậm chí còn nồng nhiệt hơn nhiều.
Thần dược sư trẻ tuổi như vậy, hắn mới nhìn thấy lần đầu.
Trong lòng của hắn nói thầm:
- Không hổ là người của Thiên Long Môn, nội tình không phải thế lực bình thường có thể so sánh được.
Đoàn người Lăng Tiếu đi vào trong vực môn.
Một đạo khí thế mạnh mẽ bao phủ bọn họ, hấp thu bọn họ vào trong không gian, truyền tống bọn họ tới địa vực khác.
Thiên Huyền địa vực nằm ở phía bắc Thiên Vực, ở địa vực này có Huyền Vũ thần thú sinh tồn.
Chân long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ là chín thần thú bài danh gần ở phía trước.
Chân long thiện chiến, bạch hổ hiếu sát, chu tước chín mạng, huyền vũ trọng ngự.
Trong đó nói rõ Huyền Vũ là thần thú phòng ngự, cái vỏ của nó cứng rắn nhất thế gian, không vật gì có thể phá!
Dùng Huyền Vũ mệnh danh thì Huyền Vũ tông cũng là siêu cấp bá chủ của Thiên Huyền địa vực, cũng chẳng khác gì Thiên Long Môn của Thiên Long địa vực.
Trong Thiên Huyền địa vực, địa vực phương bắc còn rét lạnh hơn Thiên Long địa vực nhiều lắm.
Cái gọi là khí hậu dưỡng người, người trong địa vực này có thuộc tính thủy thổ nhiều hơn các địa vực khác.
Bọn người Lăng Tiếu vừa mới đáp xuống trước vực môn Thiên Huyền địa vực này, lập tức cảm nhận được hàn khí sương tuyết giá lạnh thổi vào mặt.
Cũng may một đoàn người đều đã thành thần, có thể nói là nóng lạnh bất xâm, cho nên khí hậu sương tuyết cũng chẳng làm gì được bọn họ.
Đám người Lăng Tiếu không có dừng lại, lập tức tiến tới không gian trận gần nhất, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất đi tới Tiêu gia.
Tiêu gia tại Thiên Huyền địa vực dù là gia tộc quật khởi hơn hai mươi vạn năm, nhưng mà phát triển ban đầu rất mạnh, mấy vạn năm trước đã bước vào hàng ngũ siêu cấp thế lực, dù vẫn còn kém hơn siêu cấp thế lực Liên Hoa Giáo uy tín lâu năm, nhưng cũng không kém xa.
Bằng không đường đường môn chủ Thiên Long Môn cũng không có khả năng láy Tiêu Trân Thải làm chính thê, để nàng làm môn chủ phu nân.
Các đại thế lực dù liên hôn cũng phải xem thực lực của đối phương.
Tiêu gia nằm ở giải đất trung ương của Thiên Huyền địa vực, căn cứ nằm ở hạ lưu sông Lạc Nguyệt lớn thứ hai của Thiên Huyền địa vực, nằm tựa Lam Phong Sơn.
Mà ở thượng du sông Lạc Nguyệt là thế lực không yếu hơn Tiêu gia, đó là Hà Đồ Tông.
Hai siêu cấp thế lực này phân ra chiếm cứ thượng du và hạ du con sông, mà bọn họ xây dựng trụ sở ở gần sông, đồng thời bọn họ cũng mò được nhiều tư nguyên từ sông Lạc Nguyệt.
Vì tư nguyên của sông Lạc Nguyệt nên hai thế lực này ma sát với nhau chưa bao giờ dừng.
Trước đó không lâu, không ít người hai bên đánh lớn trên sông Lạc Nguyệt, song phương chết và bị thương nhiều người.
Trong Tiêu gia, Tiêu Trân Thải đang đối thoại với Tiêu Viễn Hà.
Tiêu Viễn Hà là người có tài nhưng thành đạt muộn, hắn hôm nay nhìn qua đã là lão niên, thực lực tiếp cận Thần Vương trung giai đỉnh phong, hắn là gia chủ Tiêu gia là do hắn sinh ra con cái tốt, con gái lớn gả cho môn chủ Thiên Long Môn đệ nhất thế lực của Thiên Long địa vực kiêm dòng chính Kim tộc, Kim tộc và Thiên Long Môn dù nằm trong Thiên Huyền địa vực nhưng mà cũng là thế lực tiếng tăm lững lẫy ở Thiên Vực.
← Ch. 1911 | Ch. 1913 → |