← Ch.1912 | Ch.1914 → |
Cho dù Huyền Vũ Tông ở Thiên Huyền địa vực cũng kém sắc bọn họ một trù, mà con trai Tiêu Duy của hắn là thiên tài của Tiêu gia, không tới bốn ngàn tuổi đã có thực lực Thần Vương cao giai, là đứng đầu một thế hệ của Tiêu gia.
Dựa vào sức ảnh hương của hai đứa con, Tiêu Viễn Hà được nâng làm gia chủ Tiêu gia.
Tiêu Viễn Hà nhíu mày than thở, nói:
- Con gái, ngày mai con phải quay về Thiên Long Môn đi thôi, chỉ sợ những người kia gần đây sẽ có hành động, dù sao nhiều năm qua chưa từng dừng lại.
Tiêu Trân Thải lắc đầu, nói:
- Cha không nên bi quan, nếu Hà Đồ Tông thật sự có can đảm đối địch với Tiêu gia, bọn họ thật sự sớm xuôi nam tiêu diệt Tiêu gia rồi, mà lần này chỉ là thử tình huống của Tiêu gia mà thôi.
Tiêu Viễn Hà nói:
- Ngươi có chỗ không biết, hôm nay một đời không bằng một đời, tới đời của các ngươi chỉ có đệ đệ của ngươi là mở cảnh tượng được thôi, những người khác còn chưa thành khí, hơn nữa ta nghe nói Hà Đồ Tông có đệ tử hạch tâm mới tấn thăng Thần Vương không ít, từ số lượng đã vượt qua chúng ta rồi, huống chi bọn họ còn có hai mươi Thiên Thần Vương, nếu khai chiến toàn diện, ta sợ không trụ được, ngươi vẫn sớm quay về Thiên Long Môn đi thôi!
- Không, dù ta gả cho Thiên Long Môn, nhưng ta vẫn là một phần tử của Tiêu gia, ta sẽ trở về nhờ phu quân trợ giúp, ta thật không tin Hà Đồ Tông có thể không nhìn Thiên Long Môn vào mắt!
Tiêu Trân Thải tức giận nói ra.
Tiêu Viễn Hà còn muốn nói cái gì đó, một đạo nhân ảnh từ bên ngoài đi tới.
Người này là nam tử chừng ba mươi tuổi, lông mày như kím, mắt sáng quắc, anh tuấn kiên cường, mặc võ phục màu lam, trên người mang thần khí song giản, thần quang bất phàm.
- Phụ thân, ta nghe nói chúng ta phát hiện Huyết Ngân Ngân Thạch quáng mạch bị người của Hà Đồ Tông đánh lén, có đúng hay không?
Nam tử này tức tối nói ra.
Nam tử này chính là con trai của Tiêu Viễn Hà, Tiêu Duy, cũng chính là đệ đệ của Tiêu Trân Thải, hơn ba nghìn tuổi đã là Thần Vương cao giai, tại Thiên Huyền địa vực là thiên tài yêu nghiệt nhất đẳng, phóng nhãn khắp Thiên Vực cũng là tồn tại khó lường.
- Không sai, ta đã phái bát thúc của ngươi mang theo người đi thương lượng với Hà Đồ Tông, nhưng mà... Khả năng sẽ không quá thuận lợi!
Tiêu Viễn Hà thở dài nói.
- Phụ thân ngươi còn không nói sớm cho ta biết, ta sẽ đi cho đám người Hà Đồ Tông đẹp mắt!
Tiêu Duy nói một tiếng, hắn muốn xoay người gọi người đi tiếp viện.
- Tiểu Duy ngươi không nên kích động!
Tiêu Trân Thải gọi hắn lại.
Tiêu Duy nhìn tỷ tỷ của hắn nói:
- Tỷ, chuyện bây giờ quá khẩn cấp, không thể chờ được!
Ngừng một chút lại nói:
- Tỷ nên quay về Thiên Long Môn đi thôi, chuyện ở đây do ta giải quyết!
- Ngươi có thể giải quyết cái gì? Bây giờ người Hà Đồ Tông thế lớn, ta bảo Lăng Trúc, Lăng Mộc đi theo giúp ngươi, ta sẽ nhờ người quay về nhờ tỷ phu của ngươi, lần này để Hà Đồ Tông biết rõ Tiêu gia chúng ta không phải không có người.
Tiêu Trân Thải nói.
- Tỷ, chờ ngươi trở về cầu cứu tỷ phu thì người của Hà Đồ Tông đã khi dễ Tiêu gia thảm rồi, huống chi ngươi không phải nói Thiên Long Môn đã bắt đầu phân liệt sao, chúng ta không nên quấy rầy tỷ phu!
Tiêu Duy nói.
- Thế nhưng mà ta không thể mở to mắt nhìn Hà Đồ Tông khi dễ chúng ta, tin tưởng bọn người Lăng Trúc và Lăng Mộc ra tay có thể chấn trụ người Hà Đồ Tông!
Tiêu Trân Thải kiên trì nói.
Tiêu Duy không biết nên nói thế nào, đem ánh mắt nhìn qua phụ thân của hắn.
Đương nhiên bọn họ hy vọng được Thiên Long Môn trợ giúp, nhưng mà nước xa không thể cứu được lửa gần.
- Kỳ thật ta còn có một biện pháp có thể hóa giải nguy cơ của Tiêu gia, thậm chí khiến Hà Đồ Tông vĩnh viễn cũng không dám xâm phạm Tiêu gia chúng ta!
Tiêu Viễn Hà trầm ngâm nói ra.
- Có biện pháp gì?
Tiêu Trân Thải và Tiêu Duy đồng thời hỏi.
Tiêu Viễn Hà đưa mắt nhìn qua Tiêu Duy thân nói:
- Mấu chốt là trên người Linh nhi!
- Chuyện gì liên quan tới Linh nhi? Dù nàng có không linh thể, hôm nay cũng mới bước qua Thánh Hoàng, nhưng tuổi vẫn còn nhỏ, nếu như cho nàng thời gian ngàn năm, có lẽ còn giúp được Tiêu gia!
Nói tới con gái, trên mặt Tiêu Duy mang theo mừng rỡ và tự hào.
Hai mươi mấy năm trước, hắn lưu một đứa con một tuổi rưỡi ở Thiên Long địa vực, hắn vốn cho rằng con gái không còn.
Không nghĩ đến một năm rưỡi trước đại tỷ mang con gái của hắn về, hắn mừng như điên.
Hôm nay người một nhà đoàn tụ, hắn cảm thấy tính mạng của mình càng có ý nghĩa hơn.
- Đúng vậy, nhưng mà thời gian ngàn năm, dùng thể chất của Tiêu Linh đạt tới độ cao của ngươi là không có vấn đề, chỉ nhưng mà chúng ta không có thời gian dài chờ đợi như thế!
Tiêu Viễn Hà than thở một tiếng, tiếp theo lại nói:
- Nếu như chúng ta mang Linh nhi tới Huyền Vũ tông, ta nghĩ Huyền Vũ tông chắc chắn sẽ tiếp nạp Linh nhi, đến lúc đó bọn họ sẽ trợ giúp Tiêu gia, Hà Đồ Tông chưa đủ gây sợ!
- Phụ thân ngươi là muốn đưa Linh nhi đi Huyền Vũ tông bái sư học nghệ?
Tiêu Duy hỏi.
Tiêu Trân Thải lại nhìn ra suy nghĩ của phụ thân, nói:
- Chỉ sợ không phải đưa đi bái sư học nghệ đơn giản như thế!
Trong Tiêu gia cũng có tồn tại Thủy Thần, dựa vào thủy lão dạy Tiêu Linh cũng đủ rồi, cũng không phải đưa đi Huyền Vũ Tông học nghệ.
Tiêu Viễn Hà lại đánh chủ ý khác.
- Phụ thân hẳn định đưa Linh nhi qua bên kia?
Tiêu Duy hỏi.
Tiêu Viễn Hà không đường lựa chọn, gật đầu nói:
- Có lẽ đây là biện pháp tốt nhất!
- Không... Tuyệt đối không được, Linh nhi còn nhỏ, ta làm sao nhẫn tâm cho nàng hi sinh cả đời này được!
Tiêu Duy không đồng ý, tiếp theo hắn lại nói:
- Huống chi Hà Đồ Tông mạnh hơn chúng ta không nhiều lắm, bọn chúng chưa hẳn dám liều ngươi sống ta chết, tất cả nên chờ tình thế.
Tiêu Viễn Hà trầm mặc, hắn cũng biết con trai nói đúng, hắn có chút lo lắng.
Nếu như Tiêu gia bọn họ đời này không có vài người xuất sắc, nếu không truy cầu ngoại viện trợ giúp thì khó giữ được cơ nghiệp.
Sau đó một người hầu tiến vào:
- Bẩm gia chủ, bên ngoài có người Thiên Long Môn đến cầu kiến!
Tiêu Viễn Hà lạ lùng nói:
- Con gái, ngươi đã thỉnh cầu cứu viện sao?
Tiêu Trân Thải lắc đầu khó hiểu, nói:
- Không có ah, chẳng lẽ Thần ca phái người giúp ta?
- Chúng ta đi gặp là biết!
Tiêu Duy nói.
Ngay lập tức ba người đi xem Thiên Long Môn là người nào đến.
Sau khi nhìn thấy Lăng Tiếu thì Tiêu Trân Thải vui vẻ nói:
- Tiếu đệ sao ngươi tới đây? Còn có Lăng Cương cũng đến, quá tốt.
Tới Tiêu gia là đám người Lăng Tiếu.
- Bái kiến môn chủ phu nhân!
Đám người Lăng Tiếu hơi thi lễ với Tiêu Trân Thải.
- Phụ thân, tiểu Duy, vị này chính là Lăng Tiếu đệ của ta, chính hắn mang Linh nhi quay về Thiên Long Môn và xảo ngộ gặp ta!
Tiêu Trân Thải tiến lên kéo Lăng Tiếu giới thiệu với Tiêu Viễn Hà và Tiêu Duy.
- Thì ra ngươi chính là Lăng Tiếu, nhìn thật sự tuấn lãng, khó trách con gái của ngươi vẫn nhắc tới ngươi, không tệ không tệ!
Tiêu Duy tiến lên vỗ vai Lăng Tiếu nhiệt tình nói.
← Ch. 1912 | Ch. 1914 → |