← Ch.017 | Ch.019 → |
Tầng Địa Ngục thứ ba!
Đông Phương Trường Minh sau khi rời khỏi Tử Vong Hải thì trực tiếp bay tới vùng lãnh thổ của bộ lạc Đông Phương Vũ Thiên trước đây nằm ở phía đông.
- Vũ Thiên con hãy dẫn người dân của bộ lạc của mình ra ngoài dựng lại nhà cửa của mọi người đi!!
Đông Phương Trường Minh đứng bên trong Nội Thiên Địa nhìn Đông Thiên Vũ Thiên nói.
- Vâng sư phụ! Mọi người chúng ta ra bên ngoài thôi!!
Đông Phương Vũ Thiên gật đầu một cái sau đó quay đầu lại nhìn một đám khoảng mấy trăm người thân mặc áo da thú nói.
- Được!
Những người đó nghe vậy đồng loạt kêu lên một tiếng sau đó nối đuôi nhau đi theo Đông Phương Vũ Thiên ra bên ngoài.
Một lúc sau khi tất cả mọi người đã ra bên ngoài Đông Phương Trường Minh lập tức đóng cửa ra vào của Nội Thiên Địa lại khoanh chân ngồi xuống dưới mặt đất lấy viên Thi Đan màu đỏ mà A Kỳ Cổ Đức lưu lại từ trong không gian giới chỉ ra cẩn thận nhìn.
- Không ngờ Lão yêu quái A Kỳ Cổ Đức này lại biến thái như vậy không những biến bản thân thành cương thi mà còn thành công ngưng luyện ra viên Huyết Đan có năng lượng hùng hậu thế này! Bây giờ ngược lại tiện nghi ta chỉ cần luyện hóa nó là có thể thuận lợi tiến quân Lục Giai rồi!!
Chỉ nghe Đông Phương Trường Minh cảm thán một tiếng sau đó lập tức mở miệng nuốt viên Ngũ Giai Thi Đan vào.
Tiếp theo chỉ thấy Đông Phương Trường Minh nhắm hai mắt lại tiến vào trạng thái vong ngã im lặng hấp thu thiên địa linh khí. Vào lúc này từng đạo thiên địa linh khí bên trong Nội Thiên Địa cuồn cuộn không ngừng tiến vào cơ thể của Đông Phương Trường Minh.
Dưới tác dụng viên Huyết Đan chúng đều được tinh lọc lại một lần hóa thành những đạo linh khí tinh thuần nhất không ngừng tẩy rửa kinh mạch của hắn không bỏ qua một chỗ nào tạo thành từng vòng xoáy linh khí thần bí. Không ngừng nghiền nát những bức tường cản trở sự đột phá trong cơ thể Đông Phương Trường Minh thúc đẩy quá trình thăng hoa của cơ thể hắn, có thể nói việc đột phá bước vào cảnh giới mới chỉ là thuận lý thành chương!!
Đông Phương Trường Minh ngồi một mạch hơn ba tháng thời gian. Đến ngày thứ một trăm Đông Phương Trường Minh mới từ từ mở mắt ra từ trên mặt đất đứng lên giờ phút này trên người hắn tuyệt nhiên không phát ra một chút khí tức nào nhưng lại cho người ta một cảm giác hắn dường như là trời là đất là chúa tể vạn vật vậy!!
- Nên đi ra ngoài rồi!!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói một tiếng sau đó nhẹ nhàng bước tới phía trước thân hình lập tức quỷ dị biến mất khỏi Nội Thiên Địa một giây sau lại xuất hiện bên ngoài Tầng Địa Ngục thứ ba.
- Sư phụ ngài xuất quan rồi!!
Đông Phương Trường Minh vừa xuất hiện bên ngoài lập tức nhìn thấy một bóng người phóng tới trước mình vui mừng nói đó chính là đệ tử của hắn Đông Phương Vũ Thiên.
- Vũ Thiên không ngờ mới ba tháng không gặp mà con đã trở thành Nhị Giai cao thủ rồi đúng thật là làm cho ta kinh ngạc a!!
Đông Phương Trường Minh cẩn thận nhìn Đông Phương Vũ Thiên một cái rồi trầm giọng nói nhớ lại trước đây vì gấp gáp luyện hóa Huyết Đan của A Kỳ Cổ Đức mà hắn chỉ kịp đưa cho một quyển công pháp của Phá Diệt Đạo rồi lập tức bế quan. Không nghĩ tới sau ba tháng Đông Phương Vũ Thiên lại dựa vào quyển công pháp đó đã tự mình tu luyện trở thành một tên Nhị Giai cao thủ phần thiên phú thật sự làm Đông Phương Trường Minh thật sự kinh ngạc vô cùng đồng thời âm thầm vui mừng vì mình đã nhặt được một bảo vật!!
- Sư phụ quá khen rồi! Con không dám nhận!!
Đông Phương Vũ Thiên khiêm tốn nói.
- Không cần khiêm tốn như vậy! À đúng rồi! Tộc nhân của con thế nào rồi?
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói một tiếng sau đó lại hỏi.
- Bẩm sư phụ hiện nay tộc nhân của con đã dựng lại gia viên rồi ạ! Hiện nay Đại Vu Sư A Kỳ Cổ Đức đã bị tiêu diệt cũng không còn đám ác đồ nữa con tin rằng chỉ cần cố gắng thì không bao lâu nữa mọi người sẽ khôi phục lại cuộc sống như là trước đây rồi!!
Nhắc tới tộc nhân của mình Đông Phương Vũ Thiên không nhịn được vui vẻ cười nói.
- Nghe con nói như vậy thì dù có rời đi ta cũng an tâm rồi!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy thì trầm giọng nói.
- Rời đi? Sư phụ người chuẩn bị tiến vào Tầng Địa Ngục thứ tư sao?
Đông Phương Vũ Thiên nghe vậy kinh ngạc hỏi thân làm đệ tử hắn đương nhiên biết chuyện Đông Phương Trường Minh tiến vào đây để tu luyện rồi.
- Ừ! Con có muốn đi cùng ta không?
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái rồi hỏi.
- Không cần đâu sư phụ! Con muốn được ở lại đây bảo vệ cho tộc nhân của con đề phòng lại có cường giả ngoại lai tiến vào nơi này!!
Đông Phương Vũ Thiên vừa nghe được đề nghị của Đông Phương Trường Minh thì quả quyết lắc đầu nói.
- Như vậy à? Thôi được rồi vậy ta sẽ ở lại đây thêm một thời gian nữa để chỉ điểm cho con các vấn đề trong tu luyện!!
Đông Phương Trường Minh nhíu mày một chút rồi nói.
- Tạ sư phụ!
Đông Phương Vũ Thiên vui mừng kêu lên.
Tiếp theo Đông Phương Trường Minh ở lại Tầng Địa Ngục thứ ba thêm hai tháng nữa chuyên tâm dạy dỗ Đông Phương Vũ Thiên tu hành rồi mới tiến vào Tầng Địa Ngục thứ tư.
.... .
Tầng Địa Ngục thứ tư là nơi Quang Minh Giáo Hội giam giữ những ma thú nguy hiểm bên trong có rất nhiều loại ma thú gần như đã tuyệt tích ở Ma Ảo Đại Lục như Độc Giác Ma Lang, Ám Hắc Ma Sư, Ngân Đồng Ma Viên, .... nhưng đáng tiếc đa số bọn chúng đều chưa trưởng thành hoàn toàn chỉ có thực lực khoảng Tam Giai, Tứ Giai hiếm lắm mới có một con đạt đến Ngũ Giai căn bản không thể khơi dậy chút của Đông Phương Trường Minh cho nên mới bước vào tầng này hắn đã không chút do dự khởi động Truyền Tống Lệnh tiến vào tầng tiếp theo.
.... .
- Rào rào rào....
Tầng Địa Ngục thứ năm là một đại dương bao la bát ngát phía trên đó là từng ngọn sóng rì rào từng cơn gió biển lạnh buốt không ngừng thổi qua thổi lại.
- U u u....
Khi Đông Phương Trường Minh đang quan sát cảnh quan thì đột nhiên từ phía dưới biển lại phát ra một tiếng hát truyền thẳng vào tay của hắn.
- A.. A.. A!!
Tiếng hát vừa truyền vào tay Đông Phương Trường Minh lập tức cảm thấy như linh hồn mình đang bị ai đó dùng dao xẻ ra không nhịn được thống khổ la lên.
- Khốn kiếp! Là ai mau cút ra đây cho ta!!
Đông Phương Trường Minh cố nén đau thét lên một tiếng rồi dốc toàn lực đánh ra một chưởng xuống biển.
- Ầm!!
Trong chớp mắt mặt biển đã bị chưởng cương khổng lồ của Đông Phương Trường Minh phá tan thành một cái lỗ thủng to để lộ ra thân ảnh của gần mười mấy con Ngũ Giai Nhân Ngư phía dưới.
- Đã lâu chúng ta không được ăn thịt nhân loại rồi. Mau giết hắn đi!!
Đám Nhân Ngư trông thấy mình bị phát hiện chẳng những không tỏ ra sợ hãi mà còn thét lớn một tiếng hung mãnh xông thẳng về phía Đông Phương Trường Minh.
- Hừ!
Đối diện với thế công của mười mấy tên Ngũ Giai cường giả nếu là trước đây thì Đông Phương Trường Minh đã lập tức quay đầu bỏ chạy nhưng hiện tại hắn chỉ hừ lạnh một tiếng rút Huyết Nguyệt Đao ra!
- Phốc xích... phốc xích... phốc xích....
Tiếp theo chỉ nghe một loạt âm thanh giòn giã vang lên trong chớp mắt đã có hơn phân nửa số Nhân Ngư bị phanh thây.
- Không tốt! Chạy mau!!
Nửa số Nhân Ngư còn lại nhìn thấy thảm cảnh của đồng bọn không nhịn được sợ hãi quay đầu bỏ chạy nhưng Đông Phương Trường Minh làm sao có thể cho bọn chúng rời đi vung đao lên lần nữa lập tức có thêm mười mấy cái đầu rơi xuống mặt biển bên dưới.
- Phù phù phù phù...
Sau khi giết sạch đám Nhân Ngư tập kích mình Đông Phương Trường Minh không nhịn được liên tục thở dốc mấy tiếng lập tức tiến vào trong Nội Thiên Địa khoanh chân ngồi xuống tập trung điều dưỡng vết thương do Tinh Thần Công Kích đem lại đồng thời tự nhắc nhở bản thân mình lần sau không được sơ ý như vậy nữa!!
← Ch. 017 | Ch. 019 → |