← Ch.048 | Ch.050 → |
- Vút vút....
Sau khi phá hủy Lôi Hoàng Thành Đông Phương Trường Minh lại lần nữa khởi động Hắc Lôi Chu bay thẳng về phía Thánh Thành.
- Trường Minh sau khi trở về Thánh Thành không biết huynh có dự định gì không? Là tiếp tục tu luyện như trước đây hay là gia nhập vào bên trong Minh Vương Cung. Nếu huynh muốn gia nhập Minh Vương Cung thì ta có thể dẫn tiến giúp huynh với dẫn tiến với thực lực của huynh tiến vào trong đó nhất định sẽ có được vị trí cao!!
Ở trên Hắc Lôi Chu Y Tư Kỳ đột nhiên nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Thật xin lỗi! Ta không ý định tiếp tục tiềm tu cũng không có ý định gia nhập Minh Vương Cung mà ta muốn tiến vào Nội Lục một chuyến!!
Nghe thấy câu hỏi của Y Tư Kỳ thì Đông Phương Trường Minh ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời lúc xưa do thực lực không đủ cho nên hắn không thể làm được muốn làm bây giờ đã tích lũy đủ thực lực tự nhiên đã đến lúc nên đi làm những chuyện đó.
- Tại sao huynh lại muốn tiến vào Nội Lục?
Y Tư Kỳ nghe được câu nói của Đông Phương Trường Minh thì tỏ vẻ kinh ngạc lên tiếng hỏi.
Vi Vi An ở bên cạnh cũng đưa mắt nhìn về Đông Phương Trường Minh chờ hắn trả lời.
- Là thế này...
Đông Phương Trường Minh nhanh chóng đem chuyện của mình kể cho hai nàng biết.
- Thì ra là như vậy! Như thế thì Trường Minh huynh có thể cho ta đi theo huynh được không? Ta muốn giúp huynh cướp đoạt Sinh Mệnh Nguyên Tuyền. Ta muốn giúp huynh cứu sống người thân. Ta.. ta muốn... được ở bên huynh!!
Sau khi nghe xong câu chuyện của Đông Phương Trường Minh Y Tư Kỳ đột nhiên hít sâu một hơi lấy hết can đảm nhìn hắn nói hết những lời trong lòng ra.
- Cái này.... nếu nàng đã nói như vậy thì... được thôi!!
Đông Phương Trường Minh nghe được lời nói của Y Tư kỳ thì thật sâu nhìn nàng một cái sau đó nhẹ gật đầu nói.
- Tốt quá.. Trường Minh đa tạ ngươi!!
Y Tư Kỳ nghe vậy thì vui mừng reo lên trên mặt xuất hiện một nụ cười lạnh phúc còn chuyện gì sung sướng hơn được ở bên cạnh người mình yêu chứ?
Đông Phương Trường Minh nhìn thấy dáng vẻ của Y Tư Kỳ như vậy thì trên môi cũng xuất hiện một nụ cười ấm áp. Thật ra cùng nhau sinh sống trong Thiên Tinh Cung hơn sáu mươi năm hắn làm sao có thể không biết tình cảm của nàng dành cho mình chứ. Có điều vì một số lý do bất đắc dĩ cho nên hắn không muốn và cũng không thể đáp lại phần tình cảm này nhưng hôm nay Y Tư Kỳ đã bất chấp thể diện của nữ nhi chủ động thổ lộ tình cảm của mình với hắn nếu Đông Phương Trường Minh hắn còn không có gan chấp nhận thì còn đáng mặt nam nhi sao??
- Đông Phương Trường Minh ta cũng muốn cùng ngươi đoạt Sinh Mệnh Nguyên Tuyền!!
Đúng lúc này Vi Vi An đang đứng ở một bên đột nhiên nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
Đông Phương Trường Minh nghe xong lời của Vi Vi An thì dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng ta chuyện Y Tư Kỳ muốn đi mình hắn còn có thể lý giải được nhưng Vi Vi An cũng muốn đi theo hắn lại là chuyện gì? Không lẽ nàng ta cũng....
- Ngươi thôi ảo tưởng đi! Ta chịu đi theo ngươi cũng là vì chính bản thân ta!!
Như đoán được suy nghĩ trong lòng Đông Phương Trường Minh trên môi của Vi Vi An lộ ra một nụ cười giễu cợt nói.
- Vì bản thân ngươi? Là có ý gì??
Đông Phương Trường Minh kinh ngạc hỏi.
- Đông Phương Trường Minh ngươi đây là giả ngốc hay là ngu thật đây? Chẳng lẽ ngươi không biết Sinh Mệnh Nguyên Tuyền ngoài công dụng có thể cứu mạng ra còn là một món thiên tài địa bảo có tác dụng còn thần kỳ hơn Thánh Nguyên Đan sao? Ta muốn có được nó đương nhiên chính là vì gia tăng khả năng đột phá Thiên Cấp của bản thân rồi!
Vi Vi An lộ vẻ nổi giận nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
- Thì ra là vậy! Ngươi an tâm đi chỉ cần ngươi giúp ta một tay sau khi ta cứu được Tổ Gia gia ta nhất định sẽ đem Sinh Mệnh Nguyên Tuyền chia cho ngươi một nửa!!
Nghe được câu nói của Vi Vi An trên mặt Đông Phương Trường Minh không khỏi lộ ra một nụ cười xấu hổ tiếp theo lại nhìn nàng trịnh trọng nói.
- Tốt! Cứ quyết định như vậy!!
Vi Vi An nghe thấy lời nói của Đông Phương Trường Minh cũng gật đầu một cái sau đó ba người im lặng không nói gì nữa chuyên tâm điều khiển phi thuyền trở về Thánh Thành.
....
Sau khi phi hành hơn nửa tháng cuối cùng Hắc Lôi Chu cũng đã trở về đến bên ngoài Thánh Thành.
Sau khi về đến nơi Đông Phương Trường Minh cẩn thận thu hồi Hắc Lôi Chu của mình lại rồi dẫn theo hai người Vi Vi An và Y Tư Kỳ vào bên trong.
- Đứng lại!
Nhưng lúc ba người sắp vào bên trong cổng thành thì đột nhiên lại bị một đội hắc giáp binh sĩ ngăn lại.
- Có chuyện gì?
Đông Phương Trường Minh nhìn về phía một hán tử dẫn đầu trong đội quân đó trầm giọng hỏi.
- Xin các vị đừng hiểu lầm bọn ta chỉ muốn kiểm tra một chút mà thôi! Tuyệt không có ác ý gì. Xin hỏi các vị là người lần đầu đến Thánh Thành này hay là cư dân nguyên bản ở đây?
Tráng hán cảm nhận được lực lượng dao động đáng sợ trên người ba người thì lập tức lộ vẻ khách khí nói.
- Ta và nàng ta là cư dân nguyên bản trong thành còn vị tiểu thư này là bạn hữu của bọn ta. Có chuyện gì sao??
Đông Phương Trường Minh chỉ vào Y Tư Kỳ và Vi Vi An nói.
- Nếu là như vậy xin hai vị xuất trình Thánh Lệnh cho tiểu nhân xem một chút!!
Tráng hán nghe vậy lên tiếng nói.
- Thánh Lệnh? Tại sao lúc này trong thành lại phát ra Thánh Lệnh? Chẳng lẽ có đại sự gì xảy ra sao??
Y Tư Kỳ nghe được như vậy của tráng hán thì bước lên một bước gấp gáp hỏi khó trách nàng có biểu hiện như vậy bởi vì Thánh Lệnh chính là loại lệnh bài cao cấp nhất bên trong Thánh Thành chỉ có tình huống phi thường khẩn cấp nhất mới được sử dụng!!
- Vị tiểu thư này chẳng lẽ cô thật sự không biết trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì sao?
Tráng hán nghe được câu hỏi của Y Tư Kỳ thì lộ ra vẻ đề phòng hỏi.
- Hừ! Ngươi xem đây là cái gì?
Y Tư Kỳ thấy vậy thì hừ nhẹ một tiếng rồi đảo tay lấy ra tấm kim lệnh nhìn tráng hán nói.
- Thì ra Sứ giả đại nhân. Tiểu nhân không biết chuyện xin đại nhân đừng trách tội!!
Vừa nhìn thấy tấm kim lệnh trên tay Y Tư Kỳ thì sự đề phòng trong mắt của tráng hán lập tức biến thành hoảng sợ tiếp theo chỉ thấy hắn cung kính nhìn Y Tư Kỳ thi lễ.
- Trả lời câu hỏi của ta. Trong thời gian ta ra ngoài làm nhiệm vụ ở đây đã xảy ra chuyện gì mà các Trưởng lão lại phát ra Thánh Lệnh!!
Y Tư Kỳ nhìn về phía tráng hán lạnh lùng nói.
- Vâng vâng... Thưa đại nhân sở dĩ các Trưởng lão phát ra Thánh Lệnh là bởi vì Thú triều Tai Ương sắp tới ạ!!
Tráng hán nghe vậy lập tức cung kính trả lời.
Thú Triều Tai Ương là một loại tai ương ngàn năm mới xảy ra một lần ở Tinh Thần Hải trong thời gian đó những Thú Vương ở Tinh Thần Ngoại Hải sẽ chỉ huy các loại Ma Thú cấp trung và cấp thấp ở Tinh Thần Ngoại Hải tiến vào Tinh Thần Nội Hải tiến hành cướp bóc hầu như mỗi lần đều gây ra thiệt hại quy mô lớn nên được liệt vào trong một trong ba đại tai ương lớn ở Tinh Thần Nội Hải!!
- Hừ! Ngươi đừng hòng lừa ta cho dù là Thú Triều Tai Ương có đáng sợ đến mấy thì cũng chỉ là một một số Thú Vương dẫn theo trung cấp Ma Thú tấn công mà thôi với nội tình của Thánh Thành chúng ta chỉ cần đề phòng một chút là được. Căn bản không đến mức các Trưởng lão phải phát ra Thánh Lệnh giới nghiêm toàn thành như vậy!!
Y Tư Kỳ nghe xong lời của tráng hán thì nhíu nhíu mày một chút rồi lại lạnh lùng nói.
- Đại nhân minh giám. Tiểu nhân làm sao dám lừa ngài, sở dĩ các Trưởng lão phát ra Thánh Lệnh giới nghiêm toàn thành là bởi vì quy mô của Thú Triều Tai Ương lần này không những lớn hơn các lần trước mà nghe nói trong đó còn có vô số Thú Hoàng cấp Ma Thú tọa trấn!!
Tráng hán lộ vẻ hoảng sợ nói.
- Cái gì? Có vô số Thú Hoàng cấp Ma Thú tham gia Thú Triều Tai Ương ư?
Nghe được lời nói tráng hán thì sắc mặt của Y Tư Kỳ lập tức đại biến không nhịn được kinh hãi kêu lên một tiếng.
Cũng khó trách nàng kinh hãi Thú Hoàng cấp Ma Thú ở Tinh Thần Ngoại Hải cũng giống như Thần Hoàng cấp cường giả ở Tinh Thần Nội Hải đa số đều ở trong địa bàn của riêng mình tiềm tu chỉ cần ngươi không chủ động trêu chọc đến bọn chúng thì bọn chúng cũng sẽ không quản đến ngươi lại càng lười tham gia cái gọi là Thú Triều Tai Ương. Nếu lần này bọn chúng thật sự chủ động tham gia thì đúng là thật sự đáng lo lắng!!
- Trường Minh nếu tình hình đúng như những gì hắn nói thì xem ra lần Thú Triều Tai Ương này đúng là không đơn giản e rằng sẽ có đại sự xảy ra. Tiếp theo chúng ta phải làm sao đây??
Y Tư Kỳ lập tức nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Trước tiên chúng ta cứ vào thành đã những chuyện khác từ từ tính tiếp!!
Đông Phương Trường Minh ngẫm nghĩ một chút rồi nói.
- Được!
Y Tư Kỳ gật đầu một cái sau đó ba người lập tức bay qua đám quân lính tiến vào bên trong Thánh Thành.
PS: Hôm nay cuối tuần mình viết hơi tệ chút mong các bạn thông cảm mình sẽ bù lại sau!!
← Ch. 048 | Ch. 050 → |