← Ch.135 | Ch.137 → |
Bên dưới Địa Cung Đông Phương Trường Minh, Lão Yêu Quái cùng với Đoan Mộc Lão Yêu liên thủ đối phó với Tam Đại Thi Sát cả ba người đều là cường giả đỉnh cấp nhất trên Đại Lục đã đến đẳng cấp Tiên Thần đỉnh phong vốn tưởng rằng dựa vào thực lực thu thập ba con Thi Sát là một chuyện đơn giản vô cùng nhưng sự thật lại không phải như vậy.
Tuy bọn họ đúng là lợi hại nhưng đám Thi Sát cũng không phải là tầm thường mỗi con không chỉ có thực lực Lục Giai đỉnh phong mà còn có thân thể hùng mạnh cơ hồ có thể so sánh với Tiên Khí phối hợp với địa hình đặc thù trong Cổ Mộ khiến cho chúng có thể tạm thời đấu ngang với tam đại cường giả.
- Trường Minh cứ thế này không phải cách. Ngươi có biện pháp nào giải quyết bọn chúng không?
Sau một lát giằng co Lão Yêu Quái không nhịn được nhìn Đông Phương Trường Minh kêu lên một tiếng cũng khó trách ông ta nóng lòng như vậy dù sao thì nếu bọn họ dây dưa ở đây càng lâu thì nguy cơ những cường giả khác ở bên ngoài xông vào đây là rất cao.
- Cái này? Ba con Thi Sát này tuy cường đại nhưng về bản chất vẫn thuộc về Quỷ Vật muốn đối phó với bọn chúng cách tốt nhất là sử dụng Quang Minh Ma Pháp hoặc là Phật Quang!!
Đông Phương Trường Minh suy nghĩ một chút rồi trầm giọng nói.
- Hừ! Đông Phương Trường Minh ngươi đừng nói nhảm nữa chuyện này có ai mà không biết nhưng mà ở đây kiếm đâu ra Quang Minh Ma Pháp Sư hoặc là Phật Đạo cao nhân chứ chẳng lẽ phải đợi đám người bên ngoài xông vào đây!!
Đoan Mộc Lão Yêu nghe vậy hét lên một tiếng.
- Ai nói ở đây không có Quang Minh Ma Pháp Sư chứ? Hai tỷ muội bọn ta không phải là Quang Minh Ma Pháp Sư sao? Ba con Thi Sát này cứ giao cho chúng ta là được rồi!!
Nhưng mà hắn vừa dứt lời thì phía sau đột nhiên vang lên một tiếng nói bất bình.
Người lên tiếng không phải ai khác chính là Nạp Lan Nhược Yên.
- Hai người các ngươi đủ sức sao?
Đoan Mộc khinh thường kêu lên một tiếng.
- Đoan Mộc tiền bối xin ngài đừng xem thường bọn họ. Thê tử của ta tuyệt đối không phải là bình hoa đâu nếu bọn họ đã dám đứng ra nói như vậy thì đương nhiên là đã nắm chắc phần thắng!!
Đông Phương Trường Minh thấy vậy nhìn Đoan Mộc nhàn nhạt nói.
- Nga? Nếu Đông Phương Trường Minh đã nói như vậy thì ta tạm tin các ngươi một lần. Nói đi muốn ta làm thế nào??
Đoan Mộc nghe vậy nhíu mày một chút rồi nhìn hai tỷ muội Nạp Lan nói.
- Làm phiền tiền bối giúp tỷ muội bọn ta khóa ba con Thi Sát đó lại một lúc là được rồi!!
Nạp Lan Nhược Thủy nghe vậy kêu lên một tiếng.
- Được! Thiên Địa Vạn Mộc nghe ta hiệu lệnh - Trói!
Đoan Mộc nghe vậy gật đầu một cái sau đó hai tay kết ấn hét lên một tiếng.
- Vút vút vút...
Tiếp theo dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người chỉ thấy dưới mặt đất trải đầy xương khô bỗng nhiên lại có một đám rễ cây bắn lên trời ầm ầm phát lực trói chặt ba con Thi Sát lại.
- Tốt! Thánh Chiến Thiên Sứ Bí Thuật - Thẩm Phán Thánh Kiếm!
Nạp Lan Nhược Thủy thấy vậy thì gật đầu một cái tiếp đó không chút do dự lập tức phát ra tuyệt chiêu mạnh nhất của mình.
Lúc này mọi người chỉ thấy sau lưng nàng ta xuất hiện một hư ảnh Thập Dực Thiên Sứ tay cầm hoàng kim phóng ra vạn đạo kim quang chói mắt.
- Ầm!
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người hư ảnh Thiên Sứ đó dùng tốc độ không thể tin được nhanh chóng dung hợp với Nạp Lan Nhược Thủy.
- Sát!
Sau khi dung hợp toàn thân Nạp Lan Nhược Thủy phát ra một luồng khí tức thần thánh không thể xâm phạm thao túng hoàng kim thánh kiếm chém thẳng về phía ba con Thi Sát.
- Còn có ta nữa! Quang Minh Ma Pháp - Đoạn Tội Chi Tiễn!
Nạp Lan Nhược Yên cũng hét lên một tiếng tập trung tất cả ma lực bên trong hóa thành một mũi quang tiễn bắn đi.
- Grao grao grao...
Nhìn thấy cảnh tượng đó trên mặt ba con Thi Sát xuất hiện vẻ kinh hãi trước giờ chưa từng có chúng điên cuồng vùng vẫy muốn thoát khỏi trói buộc của đám rễ cây trên người nhưng mà số rễ cây đó là do Đoan Mộc dốc toàn lực tạo thành làm sao có thể dễ dàng bị phá như vậy.
Sau một lát cố gắng bọn chúng vẫn không thu hoạch được gì chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm quang và quang tiễn đâm thẳng vào ngực mình.
- Ầm ầm ầm...
Trong chớp mắt chỉ nghe một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên dưới một chiêu liên thủ của hai tỷ muội Nạp Lan ba con Thi Sát đã hoàn toàn bị đánh tan thành tro bụi.
- Hay lắm!
Ba người Đông Phương Trường Minh thấy như vậy thì cùng lúc hưng phấn kêu lên một tiếng.
- Ầm!
Nhưng bọn họ còn chưa kịp vui mừng thì phía sâu bên trong Cổ Mộ đột nhiên phát ra một luồng khí thế cực kỳ cường đại đè ép lên người tất cả.
- Luồng khí thế này sao lại cường đại như vậy? Phía bên trong thật ra là có cái gì??
Đối diện với luồng khí thế đó dù là Đoan Mộc Lão Yêu cường đại nhất ở đây cũng có chút không chịu nổi nhíu mày kêu lên một tiếng.
- Muốn biết bên trong đó thật ra là thứ gì chúng ta cứ vào xem không phải là được rồi sao?
Lão Yêu Quái lạnh lùng nói.
- Ừm!
Đông Phương Trường Minh cũng gật đầu tán đồng tiếp đó năm người lại lần nữa lên đường tiến sâu vào bên trong Cổ Mộ.
Một lát sau bọn họ đã tiến vào một gian đại điện rộng lớn nhưng vô cùng trống trải bên trong ngoài một cái bình đài to lớn xây dựng bằng bạch ngọc ngồi trên đó là một là một người trung niên cực kỳ to lớn mái tóc đen xõa dài xuống ngang vai nửa người phía trên để trần làm lộ làn da màu cổ đồng đỏ au lộ ra cái khí thế cuồng vọng tự kiêu của một tuyệt thế cường giả. Nhưng mà làm người ta chấn kinh nhất không phải những chuyện đó mà là ở trước ngực của nam tử này không ngờ lại có một vết thương to lớn do kiếm gây ra từ vết thương đó người ta có thể dễ dàng nhìn thấy trái tim trong lòng ngực của hắn đã bị phá nát. Điều này cho thấy người nam nhân này tuyệt đối đã là một người chết!!
- Nam nhân đã chết đi vẫn cho chúng ta cảm giác áp bách mãnh liệt đến như vậy sinh tiền nhất định là một tuyệt thế cường giả hùng mạnh phi thường thật ra là ai có khả năng giết hắn chứ??
Đoan Mộc Lão Yêu cẩn thận đảo mắt quan sát nam tử ngồi trên ngọc đài một lúc khi xác định hắn đã là một người chết thì cảm thán nói.
- Đi! Chúng ta tiến lên phía trước nhìn xem!!
Đông Phương Trường Minh không tỏ vẻ gì nhàn nhạt kêu lên một tiếng.
- Huynh đệ Yêu Đạo ở nơi này lợi dụng mạng người tu luyện Tà Công số người chết trong tay chúng lên đến trăm vạn nếu như có thể Phi Thăng Thành Tiên thì thật là Thiên Lý Bất Dung. Ta Đại Ma rất là bất bình vốn muốn đến đây trừ diệt bọn chúng không ngờ công lực không đủ chỉ có thể chọn cách đồng quy ư tận thân thể lưu lại nơi này nhắc nhở thiên hạ!!
Khi năm người đến trước mặt người nam nhân đó chỉ thấy phía dưới đất có khắc một hàng chữ như thiết hoạch ngân câu.
- Thì ra là một vị cường giả này vì chuyện nghĩa mà chấp nhận hi sinh bản thân chết đi ở đây thật đúng là khiến cho người ta cảm động!!
Sau khi đọc xong Đoan Mộc không nhịn được cảm thán một tiếng.
- Đúng vậy!
Lão Yêu Quái nghe vậy cũng gật đầu tán đồng tuy ông ta tu luyện công pháp của đôi huynh đệ Yêu Đạo năm xưa nhưng đối với những chuyện chúng làm thì phi thường chán ghét đồng thời cũng cảm phục những cường giả có tấm lòng nhân nghĩa như nam tử trước mặt.
- Ầm!
Lúc ba người đang cảm khái thì đột nhiên nam tử đang khoanh chân ngồi dưới mặt đất lại đột nhiên mở to hai mắt ra nhìn bọn họ.
← Ch. 135 | Ch. 137 → |