← Ch.263 | Ch.265 → |
Sau một lát Ni Trọng đã quay lại đi sau lưng hắn còn có mấy chục vạn người khác nữa. Bọn họ cùng nhau bước vào khiến cho Vu Thần Điện nguyên bản rộng rãi vô cùng cũng trở nên có chút chật chội.
- Sở đạo hữu đa tạ ngươi!
Thần Nam đảo mắt nhìn qua đoàn người vừa mới tiến vào phát hiện trong đó đúng là có rất nhiều khuôn mặt bản thân đã từng thấy qua trong ảo ảnh Hoang Thành thì trong mắt hiện lên vẻ hài lòng nhìn Sở Tương Ngọc nói.
- Độc Cô đạo hữu không cần khách khí, không biết bây giờ ngươi có thể thả Tứ đệ của ta ra chưa?
Sở Tương Ngọc hỏi.
- Đương nhiên không thành vấn đề!
Thần Nam gật đầu một cái sau đó mở Nội Thiên Địa của mình ra.
- Đại ca!
Viên Minh từ bên trong đi ra hướng về phía Sở Tương Ngọc kêu lên một tiếng.
- Ừm!
Nhìn thấy tình trạng hiện nay của Viên Minh trong lòng Sở Tương Ngọc nhưng cũng không mở miệng nói cái gì chỉ gật đầu một cái sau đó ra hiệu cho hắn đứng qua một bên.
Còn về phần Thần Nam sau khi thả Viên Minh ra hắn lại quay đầu nhìn đoàn người phía sau lưng mình hỏi.
Trong lúc hắn đang quan sát họ thì bọn họ cũng đang quan sát ngược lại hắn.
- Vị đại nhân này ngài... ngài thật sự là do Tộc trưởng nhờ vả đến đây cứu chúng ta trở về sao?
Sau một lát một chỉ nghe một lão giả trong đó bước ra nhìn Thần Nam hỏi.
- Nếu không tin thì các ngươi tự xem đi!
Thần Nam trầm giọng nói một tiếng sau đó lấy từ trong không gian giới chỉ ra một ngọc giản màu vàng ra đưa cho lão giả. Đây chính là vật trước khi đi Lệ Thanh Vi đã giao cho nàng bên trong có những lời nàng ta muốn nói với Tộc nhân của mình.
Lão giả đưa tay nhận lấy ngọc giản đưa thần thức của mình vào trong quan sát một lần rồi trên mặt xuất hiện vẻ khiếp sợ thật sâu.
- Hồ Trưởng lão ông làm sao vậy không lẽ bên trong ngọc giản này có vấn đề gì hay sao?
Một trung nhân ở phía sau thấy vậy bước lên nghi hoặc hỏi.
- Mạnh Trưởng lão ông cùng với những người khác tự mình xem đi!
Lão giả họ Hồ kêu lên một tiếng sau đó đem ngọc giản trong tay đưa cho trung niên nhân họ Hồ.
Trung niên nhân họ Mạnh đưa tay nhận lấy ngọc giản sau khi quan sát thông tin được ghi lại bên trong trên mặt đồng dạng cũng hiện lên vẻ khiếp sợ thật sâu.
Bất quá rất nhanh ông ta đã có thể điều chỉnh tâm tình của mình đem ngọc giản trong tay lần nữa truyền ra phía sau để cho những Tộc nhân khác của Tam Nhãn Linh Tộc đều có thể xem.
- Đa tạ Độc Cô đại nhân!
- Đa tạ Độc Cô đại nhân!
- Đa tạ Độc Cô đại nhân!
....
Sau khi tất cả Tộc nhân của Tam Nhãn Linh Tộc xem xong thông tin bên trong ngọc giản thì không hẹn mà cùng quỳ xuống đất nhìn Thần Nam kích động nói.
- Đứng lên đi! Nơi này không phải chỗ thích hợp để nói chuyện các ngươi mau vào bên trong Nội Thiên Địa của ta để ta mang các ngươi trở về gặp Tộc trưởng của các ngươi!
Thần Nam nhìn bọn họ vung tay một cái nhàn nhạt nói.
- Vâng đại nhân!
Hơn mười vạn người đồng thanh cung kính kêu lên một tiếng sau đó dưới sự dẫn dắt của hai người Hồ, Mạnh xếp thành một hàng vô cùng trật tự đi vào trong Nội Thiên Địa của Thần Nam.
- Các vị đạo hữu tại hạ xin cáo từ rồi!
Đợi sau khi bọn họ đều vào trong hết Thần Nam liền nhìn Thất Quân Chủ nói một tiếng sau đó hóa thành một đạo hào quang bay ra khỏi Vu Thần Cung cùng với hắc động bên ngoài.
....
Sau khi rời khỏi Vu Thần Cung thân hình của Thần Nam không chút dừng lại trực tiếp hướng về phía Đông mà đi.
Do khoảng cách giữa Bắc Hoang cùng với Đông Hoang tương đối gần cho nên thời gian đi đường của Thần Nam cũng rút ngắn hơn rất nhiều so với lúc đi từ Nam Hoang đến Bắc Hoang. Chỉ trong bảy ngày hắn đã đến bên ngoài Tộc địa của Mộc Thạch Tộc - Thần Mộc Sâm Lâm ở Đông Hoang.
- Ầm!
Sau khi đến nơi Thần Nam đáp xuống mặt đất đảo mắt hoàn cảnh xung quanh một vòng như đang tìm kiếm vật gì đó.
- Đây rồi!
Qua một lát hai mắt Thần Nam đột nhiên sáng lên cất bước đi tới trước một cái thân cây to vung tay lên ầm ầm đánh ra một chưởng.
Trong một tiếng vang lớn thân cây lập tức nứt ra làm hai tiếp theo chỉ thấy một cái bóng màu xanh từ phía trong bay ra.
Nhìn kỹ lại thì đó là một con rồng nhỏ cỡ một lóng tay người được điêu khắc thành từ gỗ.
- Ngang!
Mộc Long như có linh tính rất cao sau khi thoát khỏi thân cây nó bay lượn xung quanh thân thể Thần Nam vài vòng rồi thân thiết gầm nhẹ một tiếng với hắn.
- Tiểu bằng hữu mau đi dẫn ta tới chỗ chủ nhân của ngươi đi!
Thần Nam nhìn Tiểu Mộc Long cười nói.
Trước khi chia tay với hai người Mộc - Lệ ngoài việc nhận lấy khối ngọc giản màu vàng từ trong tay Lệ Thanh Vi ra Thần Nam còn cùng với Mộc Thanh lập ra một ước định. Để đề phòng có người theo dõi khi hắn đến Thần Mộc Sâm Lâm ông ta sẽ không cho người ra đón mà sẽ lưu lại ám hiệu từ trước để cho hắn dựa theo sự chỉ dẫn của ám hiệu đó mà tự mình tìm đến chỗ ở của của Mộc Thạch Tộc.
Ám hiệu đó đương nhiên chính là Tiểu Mộc Long Thần Nam mới vừa thả ra.
- Vút!
Hiện giờ chỉ thấy nó hóa thành một đạo thanh quang bay thẳng vào bên trong rừng sâu phía trước.
Thần Nam cũng lập tức đuổi theo phía sau.
Muốn tìm được đường đi chính xác bên trong Thần Mộc Sâm Lâm quả thật không phải một chuyện đơn giản bởi vì ở đây khắp nơi đều là những cây đại thụ rậm rạp có thể che kín cả mặt trời khiến cho người ta không thể phân biệt được ngày đêm lại có rất nhiều những lối rẽ vô cùng phức tạp khiến cho người khác không thể tìm được phương hướng chính xác có thể nói chỉ cần hơi không cẩn thận là có thể lạc đường bất cứ lúc nào cho dù Thần Nam có
Tiểu Mộc Long dẫn đường cũng phải mất hơn nửa ngày thời gian mới có thể đi đến trước một cái hồ lớn.
- Ngang!
Sau khi đến nơi Tiểu Mộc Long lại hướng về phía Thần Nam gầm nhẹ một tiếng sau đó bay vào trong lòng hồ.
Thần Nam lập tức đi theo.
Nhưng đúng lúc này dị biến lại phát sinh mặt hồ vốn đang phẳng lặng như gương đột nhiên xuất hiện vô số gợn sóng.
Những gợn sóng này hội tụ về phía Thần Nam ban đầu chúng rất nhỏ căn bản không đáng chú ý nhưng theo thời gian qua đi chúng lại không ngừng mạnh lên chỉ sau một lát thứ bao bọc Thần Nam đã là một cái lốc xoáy cực lớn.
- Ùng ùng ùng....
Nó không ngừng phát ra lực hút cực lớn muốn kéo Thần Nam xuống dưới mặt nước.
Đối diện với lực hút đó phản ứng đầu tiên của Thần Nam là muốn phát lực thoát khỏi ra đây nhưng khi nhớ tới hành động vừa rồi của Tiểu Mộc Long thì hắn lại buông tha ý niệm đó để mặc cho xoáy nước cuốn lấy bản thân.
Kết quả chỉ sau một lát Thần Nam đã hoàn toàn bị hấp lực nuốt mất.
Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ của mình xoáy nước cũng tự động tan biến mặt hồ lại trở lại vẻ phẳng lặng như lúc ban đầu giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.
Nhưng bên trong lòng hồ thì lại khác sau khi bị xoáy nước cuốn trôi vào bên trong lòng hồ thì Thần Nam kinh ngạc phát hiện ra rằng thứ bao bọc xung quanh mình không ngờ lại không phải nước mà lại là vô số bọt biển hơn nữa bên trong những bọt biển đó không ngờ lại có hình ảnh vô số người đang sinh sống quả thật ngụy dị vô cùng.
- Xin hỏi đạo hữu có phải Thần Nam Thần đạo hữu hay không?
Trong lúc Thần Nam đang kinh ngạc thì sau lưng lại vang lên một tiếng nói già nua.
Khi hắn quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy một lão giả thân mặc thanh bào đang chậm rãi bước về phía mình.
- Tuy rằng ở dưới nước nhưng trên người lão giả này lại có khí tức cây cối vô cùng nồng đậm xem ra ông ta là cường giả Mộc Thạch Tộc được Mộc Thanh cử đến đây để đón ta đây!
Thần Nam đảo mắt nhìn qua lão giả một hồi trong lòng đã phần nào đoán ra được lai lịch của ông ta.
- Thần đạo hữu lão phu là Mộc Huyền Tử Trưởng lão của Mộc Thạch Tộc được Tộc trưởng đại nhân phái ra đây để nghênh đón ngươi vào Thiên Thủy Trại của Mộc Thạch Tộc chúng ta!!
Lão giả trầm giọng kêu lên một tiếng thân phận của ông ta cũng không khác với suy đoán của Thần Nam bao nhiêu.
- Thiên Thủy Trại? Đó là tên của nơi này sao?
Thần Nam nghi hoặc hỏi.
- Đúng vậy! Rất lâu trước đây khi mới định cư ở Thần Mộc Sâm Lâm này vì lo lắng sẽ bị kẻ địch cũ tìm tới tập kích bất ngờ cho nên Tổ tiên của Mộc Thạch Tộc chúng ta đã quyết định không để tất cả tộc nhân quần cư tại một chỗ mà chia bọn họ thành tám phần để bọn họ sinh sống trong tám cái trại lớn Thiên, Địa, Thủy, Hỏa, Phong, Lôi, Sơn, Trạch nằm ở tám hướng!
Mộc Huyền Tử nói.
- Người sống? Mộc Huyền Tử đạo hữu nơi này cũng có người sống hay sao?
Thần Nam kinh ngạc kêu lên một tiếng hắn thật không hiểu nổi một nơi tràn đầy bọt biển như vậy có điểm nào giống với một cái " trại " để cho người khác sinh sống chứ?
- Đương nhiên là có! Thần đạo hữu cứ đi theo ta thì sẽ gặp được những người sống ở đây còn có Tộc trưởng đại nhân cùng với Lệ đạo hữu nữa!!
Mộc Huyền Tử cười nhẹ một tiếng sau đó quay đầu bước đi.
Thần Nam mang theo nghi hoặc đuổi theo ông ta.
Không bao lâu sau hai người đã đi đến trước một cái bọt biển có kích thước to lớn trong những cái bọt biển lớn nhất ở đây.
- Mở!
Mộc Huyền Tử đưa tay chỉ vào cái bọt biển đó hét lớn một tiếng tiếp theo nắm lấy tay Thần Nam xông vào bên trong.
Trong chớp mắt Thần Nam chỉ cảm thấy không gian xung quanh mình phát sinh một trận vặn vẹo cực lớn.
Khi ổn định thân hình thì hắn lại kinh ngạc phát hiện bản thân không ngờ đang đứng trước một cái quảng trường cực lớn xung quanh là vô số người đang di chuyển.
- Mộc Huyền Tử đạo hữu nơi này là?
Thần Nam nhíu nhíu mày nhìn Mộc Huyền Tử hỏi.
- Thần đạo hữu những cái bọt biển vừa rồi ngươi thấy bên ngoài thật ra là những Huyền Giới loại nhỏ do Mộc Thạch Tộc chúng ta dùng Thiên Hà Chi Thủy cùng với Trọng Huyền Thổ chế luyện thành. Tộc nhân của chúng ta sinh sống trong này cũng đã được mấy ngàn vạn năm rồi!
Mộc Huyền Tử trầm giọng nói.
- Đáng tiếc hiện nay lại sắp phải rời đi rồi. Đúng là có chút không cam tâm!!
Hơi dừng một chút ông ta đột nhiên lại chuyển giọng hiển nhiên Mộc Thanh đã có đem chuyện di chuyển tới Thiên Giới nói lại cho Tộc nhân Mộc Thạch Tộc biết.
- Mộc Huyền Tử đạo hữu ngươi cứ yên tâm sau khi tới Thiên Giới Thần Nam ta bảo đảm nhất định sẽ dốc toàn lực hỗ trợ Mộc Thạch Tộc các ngươi phát triển chắc chắn không để các ngươi yếu hơn khi ở Đệ Ngũ Giới này!!
Thần Nam nghe vậy không biết phải nói thế nào chỉ có thể nhìn Mộc Huyền Tử trầm giọng nói một tiếng.
← Ch. 263 | Ch. 265 → |