← Ch.298 | Ch.300 → |
- Trường Minh đa tạ ngươi!
Thái Nhất nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
- Không cần khách sáo!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt kêu lên một tiếng.
- Ừm!
Thái Nhất gật đầu một cái tiếp theo đảo mắt nhìn quanh một vòng.
Những Thiên Cấp cường giả đang ẩn nấp bốn phía cảm nhận được ánh mắt của hắn quét qua cơ thể mình thì không dám có bất cứ hành động gì chỉ có thể đứng im một chỗ.
- Ngày hôm nay Yêu Giới của Bổn Hoàng vừa mới mở lại đang cần nhân tài nếu các ngươi có ai muốn ở lại đây trợ giúp Bổn Hoàng thì ta rất hoan nghênh còn nếu như không muốn thì cũng không sao đợi sau khi Yêu Giới hoàn toàn ổn định lại ta sẽ mở lại Không Gian Thông Đạo để cho các ngươi rời khỏi nơi đây!
Sau một lát im lặng Thái Nhất trầm giọng kêu lên một tiếng.
Tiếng nói của hắn vang vọng khắp Tân Yêu Giới truyền rõ ràng từng chữ vào tai những Thiên Cấp đang ở đây.
- Tạ ơn Yêu Hoàng!
- Tạ ơn Yêu Hoàng!
- Tạ ơn Yêu Hoàng!
Một đám cường giả nghe được Thái Nhất không cưỡng ép mình thần phục mà còn mở ra con đường giúp mình rời khỏi Đệ Tam Giới thì trong lòng nhất thời vô cùng vui vẻ ngoài miệng liên tục tỏ vẻ cung kính nói.
- Thường Hi, Lục Áp chúng ta đi thôi!
Thái Nhất cũng không để ý tới bọn họ nhìn vợ cùng con của mình nói một tiếng sau đó hóa thành một đạo hào quang bay lên trời không biết bay đi đâu.
- Vút!
Mười mấy Thiên Cấp cường giả của Yêu Cung cũng bám theo bọn họ.
- Trường Minh bây giờ Yêu Hoàng đã sống lại tiếp theo chúng ta phải làm sao?
Đợi sau khi tất cả rời khỏi Nạp Lan Nhược Yên bay tới trước mặt Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Lúc này Nhược Thủy cùng với Lý Nhược Lan còn đang ở trong tình trạng tu luyện chưa thức tỉnh trong trận chiến vừa rồi chúng ta cũng không phải không bị tổn thương gì không thích hợp truyền tống xuyên giới không bằng cứ tạm thời ở lại đây thêm một thời gian nàng thấy thế nào?
Đông Phương Trường Minh suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Cứ làm như vậy đi!
Nạp Lan Nhược Yên nghe vậy đương nhiên không phản đối trầm giọng trả lời.
- Ừm!
Hai người Mộng Khả Nhi, Đạm Đài Tuyền cùng với Tứ Thần Thú cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Tiếp theo bọn họ nhanh chóng hóa thành một chùm hào quang mang theo hai người Lý Nhược Lan cùng với Nạp Lan Nhược Thủy bay trở về Hỏa Nguyên Cảnh
....
Trong chớp thời gian đã trôi qua một tháng kể từ sau khi Yêu Hoàng - Thái Nhất trọng sinh.
Lúc này đám người Đông Phương Trường Minh đang ở trong Huyền Giới tại Hỏa Phần Cảnh tu luyện đột nhiên lại có một đạo bạch quang phá không bay vào.
- Người đến là ai?
Tứ Thần Thú đang tĩnh tọa tu luyện thấy vậy lập tức đứng lên quát khẽ một tiếng.
- Tại hạ là đặc sứ được Yêu Hoàng cử đến cầu kiến Tà Đế đại nhân xin các vị thông báo giúp một tiếng!
Đạo hào quang đó bay lượn trên không trung một lúc rồi hóa thành hình dáng của một thiếu niên khoảng mười lăm mười sáu tuổi dung mạo tuấn tú đáp xuống mặt đất nhìn bốn người nói.
- Đặc sứ của Yêu Hoàng!
Tứ Thần Thú nghe vậy nhíu nhíu mày lại.
- Các ngươi không cần ngăn cản cứ để cho hắn vào trong này đi!
Trong lúc bọn họ đang suy nghĩ thì bên tai lại vang lên tiếng nói của Đông Phương Trường Minh.
- Vâng đại nhân!
Bốn người lập tức tự động tách ra hai bên tạo thành một con đường nhỏ.
Người thiếu niên tuấn tú thấy vậy không nói tiếng nào im lặng đi qua con đường nhỏ bước vào trong đại điện ở phía sau.
Vừa bước vào trong hắn chỉ nhìn thấy ba người Đông Phương Trường Minh, Nạp Lan Nhược Thủy cùng Nạp Lan Nhược Yên đang ngồi thành hình tam giác cùng đưa mắt nhìn mình.
Trải qua một tháng bế quan cuối cùng Nạp Lan Nhược Thủy đã công thành xuất quan tu vi cũng tăng thêm một bậc trở thành cường giả Thiên Cấp hậu kỳ đỉnh phong.
- Tiểu nhân Băng Vũ bái kiến Tà Đế đại nhân bái kiến hai vị phu nhân!
Người thiếu niên nhìn ba người một lát rồi chắp tay cung kính nói.
- Băng Vũ ngươi có phải Tiểu Huyền Vũ năm đó bọn ta đã gặp trong Thú Triều Đại Chiến ở Phương Tây hay không?
Đông Phương Trường Minh liếc mắt người thiếu niên trước mắt một chút rồi hỏi.
- Chính là tiểu nhân. Năm đó đã đắc tội xin đại nhân lượng thứ!
Người thiếu niên Băng Vũ nghe vậy toát mồ hôi nói.
- Ha.. không cần sợ hãi ta chỉ hỏi cho biết vậy thôi, không có ý gì khác!
Đông Phương Trường Minh mỉm cười một tiếng.
- Hôm nay Thái Nhất để cho ngươi đến đây tìm ta là có chuyện gì, nói đi!
Tiếp theo hắn lại nói.
- Bẩm Tà Đế đại nhân Yêu Hoàng biết ngài sắp rời khỏi đây trở về Nhân Gian Giới cho nên để cho tiểu nhân đến đây mời ngài đến Yêu Hoàng Điện gặp mặt ngài ấy một lần!
Băng Vũ cung kính kêu lên một tiếng.
- Thì ra là vậy! Được rồi! Ta sẽ đi cùng ngươi!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật đầu một cái sau đó đứng dậy đem theo Băng Vũ hóa thành một đạo hào quang bay đi.
Tốc độ của hắn cực nhanh thi triển Súc Địa Thành Thốn chỉ mất năm ngày đã đi từ Hỏa Nguyên Cảnh tới Trung Ương Cảnh.
Chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi diện mạo của Trung Ương Cảnh đã thay đổi rất nhiều khắp nơi đều là những tòa cung điện có quy mô cực lớn mọc lên san sát.
Vô số cường giả bay lơ lửng tuần tra khắp nơi, bọn họ một số chính là nhân mã của Yêu Cung được Lục Áp điều động từ Tây Phương Thiên Giới tới một số lại là những cường giả trong Đệ Tam Giới mới quyết định thần phục đi theo Thái Nhất.
Đông Phương Trường Minh đảo mắt quan toàn cảnh một lúc rồi dựa theo sự hướng dẫn của Băng Vũ đi tới một tòa đại điện cực lớn ở trung tâm.
- Yêu Hoàng Điện!
Đông Phương Trường Minh đưa mắt thầm đọc ba chữ cổ triện được viết trên tấm biển lớn ngoài điện.
- Tà Đế đại nhân Yêu Hoàng đang đợi ngài ở bên trong tiểu nhân cáo lui trước.
Băng Vũ kêu lên một tiếng.
- Được rồi! Ngươi đi đi!
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái sau đó đẩy cửa bước vào.
Vừa bước vào trong Yêu Hoàng Điện Đông Phương Trường Minh đã nhìn thấy Thái Nhất lúc này hắn đang ngồi trước một cái bàn thưởng thức một ly rượu trên người cũng không mặc hoàng bào giống như trước mà chỉ mặc một bộ trường bào màu xám thoạt nhìn qua thì nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
- Ngươi đến rồi qua đây uống một ly đi!
Hắn nhìn thấy Đông Phương Trường Minh tiến vào thì cười nói.
- Được!
Đông Phương Trường Minh cũng không khách sáo trực tiếp ngồi xuống ghế đưa tay cầm lấy bình rượu rót ra một ly.
- Rượu ngon! Hương rượu thật nồng!
Sau đó cầm lấy ly rượu đưa lên môi khẽ nhấp một ngụm rồi nói.
- Việc này còn phải nói sao Thiêu Hỏa Tình này là do ta đích thân ủ suốt một ngàn vạn năm nó không ngon thì trên đời còn có vật gì ngon nữa! Nó vốn là vật ta dự định dùng để uống mừng công sau khi sống lại nếu không phải ngươi giúp ta thì ta cũng sẽ không mang ra cho ngươi uống thử!!
Thái Nhất đắc ý nói.
- Như vậy thì ta phải tạ ơn Yêu Hoàng bệ hạ rồi!
Đông Phương Trường Minh mỉm cười kêu lên một tiếng.
- Nhưng Thái Nhất ngươi cho người gọi ta đến đây không phải chỉ muốn mời ta một ly rượu thôi chứ?
Có điều khi nói được một nửa hắn lại đột nhiên chuyển giọng.
- Đương nhiên không phải! Hôm nay ta cho người gọi ngươi đến đây là bởi vì muốn đưa vật này cho ngươi!
Thái Nhất nghe vậy trầm giọng nói.
Vừa nói hắn vừa đảo tay lấy ra một khối ngọc giản màu xanh biếc đưa cho Đông Phương Trường Minh.
- Vật này là?
Đông Phương Trường Minh đảo mắt quan sát khối ngọc giản màu xanh một chút rồi lộ ra vẻ không hiểu hỏi.
- Ta có nghe Thường Hi nói qua lúc nàng ấy còn ở Thiên Giới từng thấy qua ngươi thi triển qua một loại thần thông có thể điều khiển tinh lực giống như của ta nhưng hình như chưa được hoàn thiện lắm cho nên ta mới đưa khối ngọc giản này cho ngươi. Bên trong đó có ghi lại tâm đắc khi ta sáng tạo thần thông khống chế tinh lực hi vọng có thể để cho ngươi hoàn thiện thần thông của mình. Coi như là cảm tạ ngươi đã giúp ta trọng sinh đi!!
Thái Nhất cười nói.
- Cảm tạ ta không phải ta đã nói không cần khách sáo rồi sao?
Đông Phương Trường Minh kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Hừ! Yêu Hoàng - Thái Nhất ta xưa nay luôn là người ân oán phân minh có ân tất báo, có thù tất trả, ngươi trợ giúp ta trọng sinh có thể nói là đại ân việc này ta nhất định phải báo đáp sao có thể vì một câu nói của ngươi mà không làm được chứ?
Thái Nhất nghe vậy trầm giọng nói.
- Nếu ngươi không nhận thì từ nay chúng ta không còn là bằng hữu nữa!!
Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục.
- Nếu ngươi đã nói vậy mà ta còn từ chối thì đúng là bất kính rồi!
Đông Phương Trường Minh suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
- Như vậy mới tốt! Chúng ta tiếp tục uống rượu đi!
Thái Nhất cười lớn một tiếng sau đó đưa tay rót ra hai ly rượu một ly tự mình cầm còn một ly đưa tới trước mặt Đông Phương Trường Minh.
- Cạn!
Hai người kêu to một tiếng sau đó cạn sạch hai ly rượu.
- Bẩm báo Yêu Hoàng!
Nhưng đúng lúc hai người đang vui vẻ thì bên ngoài đột nhiên lại có một tên thị vệ kinh hãi chạy vào kêu to một tiếng.
- Bình tĩnh lại! Có chuyện gì xảy ra ngươi cứ nói cho Bổn Hoàng việc gì phải kinh hãi như vậy chứ?
Thái Nhất thấy vậy quát lên một tiếng.
- Vâng vâng... Bẩm Yêu Hoàng bên ngoài có Ma Chủ cùng với Độc Cô Bại Thiên hai vị đại nhân muốn gặp mặt ngài!
Tên vệ sĩ cuống quýt gật đầu một cái rồi nói.
- Ma Chủ cùng với Độc Cô Bại Thiên?
Nghe được hai cái tên đó Thái Nhất nhíu nhíu mày lại một chút.
Sau khi hoàn thành Luân Hồi Môn Ma Chủ cùng với Độc Cô Bại Thiên vẫn chưa rời khỏi Tân Yêu Giới mà cũng giống như Đông Phương Trường Minh quyết định ở lại chỗ này khôi phục nguyên khí.
Đây vốn cũng không phải chuyện gì nghiêm trọng cho nên Thái Nhất cũng không để ý tới.
Nhưng bây giờ bọn họ lại chọn ngay lúc hắn cùng Đông Phương Trường Minh đều có mặt ở đây để đi đến đây xem ra mục đích không phải đơn giản rồi!!
← Ch. 298 | Ch. 300 → |