← Ch.1266 | Ch.1268 → |
"Ừ, có thể sẽ như vậy thật." Có người gật đầu, rất nhiều người đều biết, giữa Hoang và Vương Hi tiên tử từng xảy ra bất hòa, người của Vương gia đã từng nhằm vào hắn, thậm chí trên đầu hắn còn từng đội qua Kim Cương trác, mục đích là muốn thu hắn làm tôi tớ.
Năm đó, chuyện này từng rộn lên, rất nhiều người của Thư viện Thiên Thần đều biết, mà chính vì thế, Hoang đã từng áp chế Vương Hi, cô nam quả nữ đã ở chung một đêm.
Rất nhiều người từng nghe nói, Hoang là vì cọ rửa sự sỉ nhục mà Vương gia ban cho hắn, nhưng cũng vì vậy mà đã sâu sắc đắc tội với gia tộc Trường Sinh này.
Cũng có người lắc đầu, nói: "Chưa chắc, Kim Triển là thiên kiêu một đời nên có lòng dạ cao thượng, khí phách lớn lao, sau khi xuất quan chưa chắc sẽ đi tìm Hoang để gây phiền phức."
"Đáng tiếc, vật đổi sao dời, Hoang đã từng..." Có người lắc lắc đầu, rất cảm khái, đã hai ba năm trôi qua, mọi người dung hợp hạt giống vô thượng đều xuất quan hết cả rồi, mà người không có hạt giống hoàn mỹ lại mai danh ẩn tích, không cần suy nghĩ nhiều cũng đã có kết luận.
Hoang đã biến mất, không xuất hiện nữa, kết cục có thể đoán được!
"Con đường là do người tự chọn, không thể trách người khác, ngày đó Tiên viện không cho hắn hạt giống hoàn mỹ, nếu hắn lựa chọn gia nhập Thánh viện ta thì sao lại như vậy? Cũng chỉ là một cục diện khác mà thôi!" Có người lạnh nhạt nói.
"Quên đi, sau khi gia nhập Thánh viện, Hoang có thể đạt được tâm huyết của Chân Long, có thể đạt được máu huyết cực đểm của Thiên Giác nghĩ sao? Chắc chắn không được, đều đã bị mấy người Thích Cố, tiểu Thánh nhân giữ lấy rồi." Có người nói.
Cách đó không xa, dòng sông xanh lóe lên, sương mù mông lung lan ra, cũng nhuộm một màu xanh thăm thẳm, trông vừa lành lạnh mà vừa thần bí.
Ở đó, xuất hiện một bóng người mông lung, vóc người vô cùng cao thon, hai chân rất dài, quần áo màu xanh lam phất phới cũng không thể che lấp được đường cong thu hút kia.
Đây là một cô gái, trông chỉ chừng tròn đôi mươi, da thịt trắng sáng như tuyết, đẹp đẽ như ngọc thạch, bước ra từ trong sương mù xanh lam.
Nhìn kĩ thì con ngươi của nàng cũng là màu xanh lam, đồng thời mái tóc dài tựa như gợn nước màu xanh lam, óng ả mà mềm mại, theo gót sen uyển chuyển của nàng là mái tóc dài màu xanh lam gợn lên từng làn ánh sáng lộng lẫy óng ánh.
Hoàn toàn chính xác, nữ nhân này hết sức xinh đẹp, làn da trắng trong, cặp mắt linh động to tròn và đẹp đẽ, lông mi rất dài chớp chớp như ánh ban mai xán lạn.
"Là nàng, Lam tiên - công chúa của Trường Sinh thế gia Lam tộc!" Có người nhận ra thân phận của nàng nên thấp giọng kinh ngạc thốt lên, dẫn đến một trận bàn tán sôi nổi.
Tất cả mọi người đều xoay người lại, nhìn chằm chằm về phía nàng, không chỉ bởi vì nàng phong hoa tuyệt đại, tuyệt sắc khuynh thành, mà còn vì nàng là một nữ chí tôn. một người trẻ tuổi cực kỳ mạnh mẽ thật sự.
Nàng từng đấu một chưởng với Tử Nhật Thiên Quân, chỉ một chưởng mà đã tước mất một ngọn núi trong rừng đá Bắc Hải. Nên biết rằng chỗ đó vững chắc bất diệt, khó có thể lay động.
Năm tháng dài đằng đẵng tới nay, rất nhiều người từng đi tới nơi đó để viết tên lưu niệm, biểu lộ cảnh giới cao thâm và mạnh mẽ của chính mình, cảnh giới khác nhau đối ứng với rừng đá khác nhau, đó là một địa phương cổ xưa thần thánh.
Ít ai có thể hủy diệt rừng đá nơi đó chứ đừng nói chi là những ngọn thần sơn phía sau!
Lam Tiên từng quyết đấu với Tử Nhật Thiên Quân một chưởng mà không phân thắng thua, dùng thế hoà thu tay lại, hai người cũng không tiếp tục đánh nhau. Ngoại giới suy đoán, bọn họ kiêng kỵ lẫn nhau.
Vốn cô gái này chỉ vì vẻ đẹp tuyệt thế mà nổi tiếng nhưng từ sau trận chiến này đã chấn động thiên hạ, tất cả mọi người đều biết đến sự vũ dũng của nàng, trông thì nhu nhược mềm yếu, xinh đẹp như tiên nhưng kỳ thực lại là người mạnh mẽ thế gian hiếm có.
"Nàng dung hợp được một hạt 'Thiên Khung chủng', như một viên kim cương xanh lam. Khi hạt giống này xuất hiện trên đời đã từng nhuộm cả Tiên viện thành màu xanh lam như bầu trời, ai cũng không biết hạt giống này đi đâu, mãi đến tận khi Lam Tiên dung hợp thành công rồi chiến đấu cùng Tử Nhật Thiên Quân một trận thì mọi người mới bừng tỉnh."
Có người nói nhỏ, nhắc tới lai lịch hạt giống Đại Đạo của Lam Tiên.
Cách đó không xa, ánh mắt Thạch Hạo lấp lóe, hắn cảm nhận được rõ ràng sự mạnh mẽ của cô gái này, đây chính là thực lực của chí tôn trẻ tuổi hiện nay sao?
Tuy nhiên hắn cũng biết, Lam Tiên đã thu lại khí thế tuyệt thế của mình, nếu không, nhất định sẽ tăng thêm sự kinh khủng, mặc dù hắn có thể thăm dò ra một phần nhưng cũng hoàn toàn là nhờ vào linh giác!
Cái gọi là Thiên Khung chủng, vào thời cổ đại đã được xem là cao quý không thể tả, hạt giống dám đặt tên là Thiên Khung thì sao có thể không chấn động thế gian?
Chỉ mỗi hạt giống này mới được đặt tên là Thiên Khung!
Tại quá khứ, hạt giống Hồng Mông Tử Khí được coi là hạt giống tuyệt đối có thể làm cho người ta hợp đạo vô địch, cuối cùng có thể thành Tiên, trường sinh bất tử, là một hạt giống vô địch, mà đối lập với nó chính là hạt giống Thiên Khung.
Hạt giống Thiên Khung này được cho hạt giống được trời xanh truyền lại cho con cháu, là quà tặng giá trị nhất, có thể đối đầu với hạt giống Hồng Mông Tử Khí uy chấn nhân gian.
Bây giờ, cô gái này đã tự mình chạy tới Thư viện Thiên Thần rồi, chuyện này có nghĩa là các chí tôn trẻ tuổi đều sắp xuất hiện cả sao? Tất cả mọi người đều rất chờ mong.
Tử Nhật Thiên Quân, Lam Tiên, tiểu Thiên vương, Đại Tu Đà, tên tuổi hiển hách của bốn người này rung động cửu Thiên thập Địa, đại biểu sức chiến đấu mạnh nhất của Tiên viện!
Ngoài ra, còn có Thích Cố, tiểu Thánh nhân, cùng với thiên kiêu một đời Kim Triển, ba người này một người mạnh hơn một người, đã từng mấy lần niết bàn, không thể suy đoán sâu cạn.
Ai là người số một hiện nay, ai thật sự là đệ nhất chí tôn thế hệ trẻ?
Rất nhiều người đều đang lén lút nghị luận, đồng thời cực kỳ cấp bách khát khao biết được đáp án, trong mấy ngày qua, ngay cả những nhân vật già cả cũng đang lén lút đàm luận.
"Kỳ thực, còn phải điền tên của đời sau người bảo vệ là Độc Cô Vân, cùng với Thập Quan vương Thiên Tử, còn có Trích tiên thần bí nhất kia!"
Có người nhẹ giọng than thở, bởi vì ba người này cũng không hề đi rừng đá Bắc Hải lưu lại tên, hơn nữa trước đó cũng không có chiến tích đặc biệt huy hoàng chấn động thế gian, không được người biết rõ.
Thế nhưng, tất cả mọi người đều biết, bọn họ nhất định rất mạnh, hơn nữa mạnh đến không biết được lai lịch thật sự.
"Trích tiên thì quên đi, không nghe nói hắn đạt được hạt giống hoàn mỹ nào, nhưng Thập Quan vương thì chắc chắn cực kỳ khủng khiếp, dù sao cũng đã dung hợp được cây non Thế Giới thụ mà."
"Nói những thứ vô dụng này làm gì, sự thật ra sao, ai có thể biết được toàn bộ? Ta cảm thấy còn có người cá biệt không lộ ra lá bài tẩy thật sự đâu chứ, sẽ có người mạnh hơn nữa cũng khó nói."
Chỉ là tùy ý nhắc đến thôi mà đã liệt kê ra mười cao thủ lớn, bọn họ là những nhân vật tiêu điểm được mọi người nhắc tới trong hơn hai năm qua.
"Ồ, mười cao thủ cơ đấy, có vài người có thể thay đổi một chút, bởi vì còn có cao thủ ẩn mình, tuy vậy ít ra thì sáu, bảy người đứng đầu vẫn là rất chuẩn, không dễ bị người thay thế."
Chẳng hạn như Cửu U Ngao, tuy rằng đã từng thua dưới tay Thạch Hạo, thế nhưng có người cho rằng, hắn có thể có tư cách tiến vào hàng ngũ mười cao thủ lớn.
Ngoài ra, nghe đồn trong Thánh viện có một thiếu niên tên là Dịch Nghĩ phù hợp với máu huyết có sức mạnh cực điểm của Thiên Giác Nghĩ, thần lực cái thế, dũng mãnh vô địch thiên hạ, chắc chắn sẽ mạnh đến độ không gì sánh được.
Ngoài ra, có người tin tưởng, đạt được hạt giống Âm Dương là một người khác chứ không phải là Trích tiên mà bọn họ từng cho rằng. Người kia dung hợp âm dương, bước đầu hình thành hỗn độn, có tư chất cái thế.
Cứ như vậy, mọi người liệt kê ra mười mấy người đều có tư cách tiến vào hàng ngũ mười cao thủ lớn.
Tử Nhật Thiên Quân, Lam Tiên, tiểu Thiên Vương, Đại Tu Đà của Thánh viện, Thích Cố, tiểu Thánh nhân, Kim Triển của Tiên viện, những người này đã chắc chắn, tuyệt đối là những người siêu tuyệt.
Còn có Thập Quan Vương Thiên Tử, Trích tiên, con cháu người bảo vệ là Độc Cô Vân, cùng với Cửu U Ngao từng đại chiến mấy ngàn hiệp với Thạch Hạo nhưng lại thất bại đáng tiếc, lại thêm mấy người như Dịch Nghĩ hay người bí ẩn dung hợp hạt giống Âm Dương.
Xoẹt!
Cách đó không xa, ánh sáng năm màu rực rỡ bắn ra, vô cùng chói mắt.
Lúc này một đám người liền vọt tới, tiếp theo tất cả mọi người đều liếc sang, sau đó tất cả cùng chuyển động, bởi vì bọn họ đã cảm giác được khí tức Tiên Đạo đậm đặc là từ trong lòng đất trào ra.
Ai cũng biết, lòng đất của Thư viện Thiên Thần có một toà Tiên phủ vẫn chưa hề mở ra. Giờ này khắc này, sao không khiến người ta suy nghĩ nhiều!
"Ao bùn!"
Có người kinh ngạc thốt lên, là địa phương mà Đại trưởng lão thích thả câu nhất. Rất nhiều người đều vẫn suy đoán, lối vào Tiên phủ hơn phân nửa là ở chỗ đó, bây giờ ao bùn phát ra tiên quang đã nhanh chóng dẫn đến náo động.
Ầm!
Cuối chân trời, một dòng sông đỏ dâng trào, mang theo cầu vòng vàng óng bay tới.
Ở đó có một cái bình bát bằng vàng ròng xuất hiện đè ép xuống phía dưới, muốn bao trọn lấy ao bùn.
"Là... Đại Tu Đà!"
Có người thất thanh la lên, người đạt được xá lợi tử của Cổ Tăng đã xuất hiện, người được cho là chắc chắn đạt được thân thể bất diệt, sẽ trở thành Tiên tăng!
Cái bình bát kia chính là minh chứng cho truyền thừa của Cổ Tăng, là Đại Tu Đà dùng bảo thuật ngưng tụ ra, có thể thu nhật nguyệt ngân hà, lúc này hắn muốn thu ao bùn nhão.
"Vèo!"
Ánh xanh lóe lên, sương mù thần bí khuấy động, ở đó có một tiên tử áo lam đang nhẹ nhàng giương ống tay áo rộng lớn ra đánh văng bình bát, nàng đứng ở đó, đường cong mềm mại trên thân thể động lòng người không ngừng phập phồng, mị lực kinh người, chính là Lam Tiên.
Không ai từng nghĩ tới, ao bùn vừa mới xuất hiện khí tức Tiên Đạo thì hai vị chí tôn nổi tiếng nhất thế hệ trẻ liền lập tức ra tay, chống đối gay gắt!
Vù!
Cùng lúc đó, một đạo sĩ áo bào tro xuất hiện và đứng ở bên trong ao bùn, cuồng phong gào thét, cát bay đá chạy, rất nhiều cổ thụ đều bị nhổ tận gốc.
Hắn không phải cố tình làm thế, chỉ là một loại khí thể của bản thân tự động lưu chuyển mà đã đẩy bay toàn bộ tạp vật.
Đây là một loại gió tự nhiên làm cho bản thân không dính một hạt bụi, không nhiễm bụi trần, có người cũng gọi đó là gió Tiên, là thể hiện tiềm lực to lớn, đạo hạnh cao thâm của những người siêu thoát.
"Thích Cố, hắn cũng tới rồi!" Mọi người ngạc nhiên, chí tôn trẻ tuổi của Thánh viện xuất hiện.
Hắn rất trẻ trung nhưng tướng mạo lại rất bình thường, đồng thời trông cũng rất gàn bướng, không cười không nói, mặt không hề cảm xúc.
Đây là một người đã mấy lần niết bàn tựa như Phượng Hoàng tắm lửa sống lại, mấy lần đột phá cực cảnh Đương Thế pháp, khủng khiếp đến cực điểm.
"Thích Cố đạo huynh đến rồi, ta cũng tới tham gia chút náo nhiệt." Giữa bầu trời, sương mù màu tím hiện lên, hơi thở an lành tràn ngập, bao phủ khắp nơi.
Tử Khí Đông Lai!
Đây là khí lành cao quý không tả nổi, cuồn cuộn ba vạn dặm.
Rất rõ ràng, Tử Nhật Thiên Quân cũng đã đến, trong chí tôn thì người này khi sinh ra đã là kỳ tài ngút trời phủ đầy sắc thái thần bí, cũng đã chạy tới hiện trường.
Một tòa động phủ Tiên gia, lại làm cho mấy vị chí tôn trẻ tuổi mạnh mẽ dồn dập kéo đến, thực sự là khiến người ta giật mình không ngớt.
"Ta biết rồi, phủ đệ trong lòng đất của Thư viện Thiên Thần, rất có thể là do Tiên vương lưu lại, truyền thừa của nơi này chắc chắn đủ để vang dội xưa nay!" Có người suy đoán như vậy.
Trong lòng mọi người run lên, lập tức cảm thấy có đạo lý, dưới lòng đất nơi này có thể là bí cảnh Tiên vương!
Ao bùn phát sáng, khí lành bốc lên tựa như là có thứ gì đó muốn trồi lên nên đã dẫn tới rung động rất lớn, tất cả mọi người đều cùng xông về phía trước, đều muốn tranh đoạt.
Kết quả, bốn đại cao thủ đồng loạt ra tay, chân thân Đại Tu Đà chưa xuất hiện thế nhưng bình bát đã bay tới, thu nạp thế giới, hơi thở Tiên tăng mênh mông vô tận rủ xuống khiến cho rất nhiều cường giả phải kính nể, không dám tới gần.
Tiếp đó, Lam Tiên kết pháp ấn, thiên khung ầm ầm ép xuống, toàn bộ bầu trời lại biến hình trở thành một trang kinh văn đại Đạo, ngăn cản bên trên!
Ầm!
Tử Nhật Thiên Quân thì trực tiếp hơn, cách không va chạm cùng Thích Cố đạo nhân một chưởng, lúc này gợn sóng như đại dương khiến khắp nơi khiếp sợ.
Cũng còn may, nơi đây có trận pháp, chặn lại được luồng gợn sóng khủng bố này.
"A, đừng chen lấn, đừng lên quá cao!" Có người đứng ra, duy trì trật tự.
"Người của Tiên viện và Thánh viện có thể đứng ở hàng đầu tiên, người của Thư viện Thiên Thần đứng sau!" Loại thanh âm này khiến người của Thư viện Thiên Thần thực sự tức giận.
Rõ ràng, bốn vị chí tôn có thể hạ xuống đứng trong ao bùn, ở vào vị trí trung tâm nhất, nếu Tiên phủ mở ra, có thể vọt vào trước tiên.
Tiếp đến là người của Tiên viện và người của Thánh viện, đến gần nơi đó, theo sát phía sau bốn vị cao thủ.
Tuy rằng nơi này là Thư viện Thiên Thần, thế nhưng học sinh của Thư viện lại bị yêu cầu xếp ở phía sau cùng, không cho phép tới gần.
"Dựa vào cái gì, đây là Thư viện Thiên Thần ta, sao các ngươi có thể đối xử chúng ta như vậy?" Chỉ có hơn mười học sinh của Thư viện Thiên Thần không phục.
"Chỉ bằng Thư viện Thiên Thần quá tệ, không một ai có thể đánh một trận với chúng ta, chỉ là hạng bét, vận may chỉ dành cho người mạnh, người không có triển vọng phải tự biết mình!" Có người hèn mọn bỉ ổi nói.
Có thể nói đây là một sự chế nhạo, nhưng đối với học sinh của Thư viện Thiên Thần mà nói, thì đây còn là một sự nhục nhã, thực sự khó mà chịu nổi.
Ở ngay nhà của mình, bảo vệ chính bảo tàng của mình, nhưng lại không có quyền khai thác, phải lùi tới phía sau cùng, khiến người ta cảm thấy bị khinh khi quá đáng, nuốt không trôi cơn giận này.
Xoẹt!
Đang lúc này, bên trong ao bùn lao ra một luồng sáng mờ, bao quanh một vật, dẫn đến náo động cực lớn, bốn vị chí tôn trẻ tuổi cùng nhau ra tay.
Kết quả, bọn họ lập tức xảy ra xung đột, va chạm mạnh lẫn nhau.
Lam Tiên quyết đấu Đại Tu Đà, Thích Cố quyết đấu Tử Nhật Thiên Quân!
Những người khác muốn ra tay tranh cướp nhưng lại hơi e ngại, sợ chọc giận bốn vị chí tôn.
Đúng lúc này, ở nơi xa nhất bên ngoài, từ trong số học sinh của Thư viện Thiên Thần có một người đi ra, trong lúc giơ tay có ánh sáng trong suốt lưu chuyển, trực tiếp hút vật kia lại, nắm trong tay.
Tất cả mọi người đều sững sờ, có người dám cướp đồ ăn trong miệng bốn vị chí tôn?!
Người này là ai, chẳng lẽ lại một vị chí tôn trẻ tuổi đến rồi? Tất cả mọi người đều liếc mắt, đồng thời nhìn kỹ!
"Hắn... sao trông quen thế?"
"Đây là... Trời ơi, hắn là người biến mất rất lâu - Hoang!"
← Ch. 1266 | Ch. 1268 → |