← Ch.1642 | Ch.1644 → |
Thiên uyên rạn nứt, dòng sông thời gian xuất hiện.
Cánh cửa thời gian xuất hiện và từ bên trong hiện ra một chiếc đỉnh lơ lửng bên trên sa mạc vô ngần, nó bao la mênh mông bao phủ cả thiên địa.
Người kia là ai? Tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Dù cho là sinh linh Bất hủ cũng sớm đã biến đổi sắc mặt, từ trong khu chiến trường này làm sao lại đột ngột xuất hiện một người ngoại lai và tỏa ra khí thế kinh thế như vậy.
Phụt!
Huyết dịch lan tỏa từ bên trong khe nứt Thiên uyên, nó dập tắt cả trời cao.
Có máu của người kia và cũng có huyết tinh của những người chiến đấu với hắn, tất cả từ vực ngoại, từ dòng sông thời gian chảy ra ngoài.
Cảnh tượng vô cùng kinh người, khí tức của chiếc đỉnh kia như nuốt cả đất trời, miệng đỉnh có rất nhiều ngôi sao lớn chuyển động, bất kể là nắp đỉnh hay là từng ngôi sao lớn đều bị máu nhuộm đỏ.
Đó là cuộc đại chiến có một không hai như thế nào? Tất cả mọi người đều chấn động, dù cho là Biên Hoang đang rơi vào tình thế nguy cấp thì tình hình cuộc đại chiến đột nhiên xuất hiện từ bên trong vết nứt Thiên uyên vẫn khiến người ta khiếp sợ.
"Gào!"
Một tiếng hét vang, có người liều mạng, tinh lực đề ép nhật nguyệt, ánh sáng sao trời khắp thế giới cũng cộng hưởng theo, từ bên trong vết nứt đó có một móng vuốt to lớn bao phủ cả trời đất lao ra ngoài.
Ầm, nó chụp thẳng vào bóng hình đứng bên trên miệng đỉnh kia.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc ngây người, không chỉ một người một đỉnh xuất hiện mà còn có một sinh linh cái thế khác cũng đi theo sau, nó đang giao thủ đầy kịch liệt với người này.
Người kia qua lưng lại chúng sinh, đơn độc chống lại địch thủ đầy bình tĩnh, hắn tựa như đã trải qua một cuộc đại chiến thê thảm ác liệt nhất từ trước tới nay, xung phong trong thiên quân vạn mã, hiện giờ lại gặp phải một cường địch như vầy.
"Ầm!"
Thân thể của hắn phát sáng đầy chói mắt, chỉ giây lát thôi thì mái tóc đen đầy đầu đã bị nhuộm thành màu vàng nhạt, khí tức cả người tăng mạnh.
"Ò..."
Bên dưới, bên trong chiến trường của Đế quan con trâu lớn lưng vàng chợt gầm lớn, trong âm thanh mang theo sự sợ hãi. Chiếc đỉnh kia vẫn chưa hề hạ xuống, vẫn nâng lấy người kia chiến đấu ở bên trên và phát ra ánh sáng vô lượng, thế nhưng loại khí thế ấy lại khiến cho nó sợ hãi.
Bịch, người kia vung quyền, thần uy cái thế, vĩnh hằng vô địch, một quyền đánh thẳng lên trên trời xanh, đón đỡ trực diện móng vuốt lớn đang bao phủ vòm trời đó.
"Ầm!"
Hỗn độn tung tóe, móng vuốt lớn kia hơi uốn éo vì gặp phải thương tích, nó hơi co giật rồi sau đó rút lui về sau.
Đột nhiên móng muốn kia co rút lại rồi sau đó bất ngờ đập mạnh xuống, một con hung thú khổng lồ với vảy giáp như kim loại, kích thước còn lớn hơn cả những ngôi sao lớn, chỉ là còn chưa thấy rõ thì nó lại từ từ thu nhỏ và hóa thành một sinh linh hình người.
Keeng!
Âm thanh ma sát của giáp trụ tiên kim vang lên, con thú khổng lồ kia hóa thành một người mặc chiến giáp màu vàng xanh, ngay cả bộ mặt đều được che kín chỉ chừa lại một đôi mắt màu xanh nhìn chằm chằm người trên đỉnh.
Hai đại cường giả đều không hề nhìn xuống phía dưới, hết sức chăm chú quan sát lẫn nhau, trong mắt dâng lên sát cơ vô tận.
Xoẹt!
Thời gian bay lượn, tốc độ của bọn họ quá nhanh, ra tay cực tốc, bịch, chiếc đỉnh kia thu nhỏ lại rồi tựa như tia điện đánh thẳng về trước.
Boong!
Giáp trụ vàng xanh phát sáng, sinh linh hình người do hung thú kia hóa thành ngăn cản, triển khai đại thần thông, pháp lực vô biên, ký hiệu quy tắc xé trời mạnh mẽ chống đỡ chiếc đỉnh được rèn đúc từ tiên kim cùng mẫu khí vạn vật.
Loại đòn đánh nghiêm trọng này không thể nào tưởng tượng ra được, sông dài năm tháng bị chấn động như muốn tản đi, như muốn đổi hướng!
Biến cố này khiến cho sinh linh Bất hủ bên dưới biến sắc theo, trong lòng ngập tràn lo lắng.
Tất cả mọi người đều há hốc miệng, không ai nghĩ tới ở ngay bước ngoặt này sẽ lại gặp phải một cặp địch thủ mạnh mẽ như thế, bọn họ đang chém giết kịch liệt, tiến hành cuộc chiến đẫm máu.
Bọn họ là ai? Tới từ nơi nào, thuộc về thời đại nào?
Giờ phút này, tất cả mọi người đều biết, bọn họ không thuộc về mảnh thời không này, bởi vì, bọn họ lao ra từ trong cánh cửa thời gian.
Chuyện này quá chấn động, bên trong cốt thư từng có ghi chép qua, năm xưa từng phát sinh một chuyện tương tự nhưng đã từng có người thấy qua, đó chính là kỳ thích hiếm thấy của thiên cổ.
Hiện nay, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy và không chỉ một người mà bao quát cả trăm nghìn vạn đại quân, kể cả mọi người trên Đế quan, từ tu sĩ nhỏ bé cho tới sinh linh Bất hủ, tất cả đều chứng kiến những chuyện này.
Đặc biệt là, hai người kia đang tiến hành cuộc chiến đấu đỉnh cao!
Mấy người hiểu rõ, sở dĩ sinh ra chuyện như vậy là do Biên Hoang đang diễn ra cuộc chiến đấu cao cấp nhất, mấy vị Vương Bất hủ muốn đánh nứt Thiên uyên, mà một thời không khác cũng đang có một cuộc đại chiến đang diễn ra, tất nhiên đó là một vùng chiến trường hùng vĩ, là đang liều chết, gay cấn tới tột độ.
Nhân vật cao cấp nhất giao thủ ở hai mảnh thời không khác nhau, trùng hợp là cùng lúc xuyên thủng một bức tường thời gian nào đó, sông dài năm tháng chảy xuôi và mang theo hai người này giết thẳng tới đây.
Đây chính là thần thoại bên trong thần thoại!
Tất cả mọi người đều chứng kiến kỳ tích vạn cổ này!
"Ánh sáng năm tháng!"
Có người khẽ hô, đó là sinh linh Bất hủ của dị vực, ngay cả bọn họ cũng giật mình thì có thể thấy được hai người này mạnh mẽ tới cỡ nào.
Mỗi một động tác của hai người kia đều khiến ánh sáng khuấy động, năm tháng dâng trào, mạnh tới mức tận cùng, trong lúc giơ tay là phá diệt vạn vật, thế nhưng hiện giờ lại đang quấn lấy nhau, dường như dung hợp thành một người và chém giết kịch liệt.
Ầm!
Cuối cùng, bóng người tựa như Thiên Đế kia lấy ra đỉnh lớn rồi nện mạnh phía trước người của chàng trai được chiến y vàng xanh bảo vệ, tiếng ầm ầm nổ vang.
Bóng người ấy ho ra máu, cả người bay ngược ra sau và hướng thẳng về phía khe nứt của Thiên uyên, uy phong của một đỉnh này đã khiến hắn thụ thương không nhẹ, nơi ngực lõm vào trong, dù cho có chiến y vô thượng bảo vệ cũng không được.
Phía mặt đất, rất nhiều người đều hít vào hơi khí lạnh, bất kể là bá chủ của dị vực hay là hào kiệt trên tường thành Đế quan, tất cả đều sởn cả da đầu.
Chiếc đỉnh ấy, rõ như ban ngày, miệng đỉnh phun nuốt mẫu khí vạn vật, rất nhiều sao trời chìm nổi, to lớn vô cùng, uy áp mênh mông cái thế.
Nếu như những người khác bị nó đánh trúng thì sẽ như thế nào? Tro bụi cũng không hề còn!
Nhưng mà, chàng trai mặc giáp trụ vàng xanh kia lại có thể chống đỡ, dù cho bị thương nhưng tư chất cũng tuyệt đối không ai sánh kịp!
"Ầm ầm!"
Trong hư không, ngươi đạp đỉnh kia nhanh chóng đuổi theo, vượt qua thời gian, toàn bộ tựa như đảo ngược, khủng khiếp vô cùng!
Thời khắc này, hắn chẳng khác nào Thiên Đế giáng trần, mái tóc xõa dài, thần uy tuyệt đại!
Đại đỉnh đè ép cả nhật nguyệt, vút ngang trời cao, truy kích sinh linh hình người được giáp trụ màu vàng xanh bao phủ kia, rất nhanh sau đó hắn vung bàn tay chộp về trước.
"Vương, muốn ra tay nữa không?"
Lúc này, bên phía dị vực có sinh linh Bất hủ truyền âm, âm thầm xin chỉ thị của An Lan, thời khắc này chính là cơ hội tuyệt hảo để ra tay, nếu như một đòn chí mạng được đánh ra thì người đang đạp đỉnh tiến tới chắc chắn sẽ bị đánh trúng, và rất có thể sẽ chết ở tại nơi này.
Bởi vì, sinh linh bất hủ cũng cảm nhận được uy hiếp, cảm thấy cần phải tiên hạ thủ vi cường, diệt trừ người kia.
Tuy rằng bọn họ không hiểu rõ tình huống ra sao thế nhưng nếu có uy hiếp thì ra tay sớm dù sao cũng tốt hơn là bị động tiếp chiêu, đây là phong cách của dị vực!
Giờ khắc này, bên trong chiến xa vắng lặng kia rốt cuộc cũng truyền tới lời đáp lại của An Lan, có sóng chấn động truyền ra.
Nên biết, bất kể là đang nâng lấy Đế thành nguyên thủy, găp phải công kích của Thiên uyên hay là bị bia Trấn Tiên của Đế quan đánh tới thì hắn vẫn không hề để tâm gì, không thèm để ý.
Nhưng hiện tại, An Lan đã có phản ứng!
"Hắn không thuộc về thời đại này với ta, xuất hiện theo thiên cơ, mặc hắn tới, mặc hắn đi, nếu như ta giao thủ với hắn thì sông dài năm tháng sẽ bạo động và hậu quả dẫn tới sẽ không thể tưởng tượng nổi."
Đây là lời nói của An Lan chỉ nói cho mỗi sinh linh Bất hủ kia nghe thấy, rất nhẹ nhàng và cũng rất bình tĩnh, tựa như đang nói đến một chuyện không liên quan tới bản thân.
Người đạp trên đỉnh tiến về trước kia một tay che trời, muốn kéo sinh linh kia trở lại phía mình.
"Nhịn ngươi lâu lắm rồi đó, giết, giết, giết, giết, giết!"
Sinh linh hình người mặc giáp trụ xanh vàng, ngay cả bộ mặt cũng lấp lóe ánh xanh vàng và chỉ lộ ra mỗi cặp mắt chợt xoay người, đồng thời hét lớn năm chữ giết.
Ầm, trời vỡ đất nứt, quỷ khóc thần gào, dòng sông thời gian như muốn đổi dòng!
Rầm!
Chiếc đỉnh kia bay lên và treo bên trên Thiên uyên, ngăn chặn lại khe lớn, trấn áp sông dài không cho nó đổi hướng, tựa như muốn chiến đấu ở nơi này.
Việc này khiến cho ánh mắt của An Lan đang ngồi trong chiến xa cổ bên dưới trở nên mãnh liệt, bởi vì, hai người này đều có thể rời đi, tiếp tục cuộc đại chiến ở một nơi khác.
Nhưng mà, người đạp đỉnh tiến lên kia vẫn chọn dừng lại, muốn giải quyết cuộc chiến ở chỗ này.
Giáp trụ màu vàng bốc cháy, nó còn hứng hực óng ánh hơn vô số lần khi tinh nguyệt các thế giới cùng tụ tập một chỗ, khí tức tăng vọt, mạnh tới cực điểm, sát khí chấn kinh cả cổ kim.
Việc này khiến cho rất nhiều người run rẩy!
Dù cho bọn họ không thuộc về mảnh thời không này, bị sức mạnh thần bí ngăn cách thế nhưng vẫn khiến cho mọi người ở bên dưới không thể không run rẩy, uy thế như vậy quá mạnh mẽ.
Vào đúng lúc này, người đạp đỉnh tiến lên lần đầu tiên mở lời, loại ngôn ngữ ấy không cách nào hiểu đuợc, cơ bản không thuộc về mảnh thời không này.
Thế nhưng, tất cả mọi người có thể thông qua đạo tắc vô thượng kia để nhận biết được ý nghĩa của lời nói đó, biết hắn đang nói gì.
Thời khắc này, âm thanh chấn động cả đất trời, tựa như Thiên Đế uy nghiêm quân lâm và hạ xuống pháp chỉ, âm thanh cao lớn vô cùng.
"Lâm, binh, đấu, giả, giai, sổ, tổ, tiền, hành!"
Chín chữ vừa ra liền hóa thành chín chùm sáng rồi tuôn ra uy năng vô thượng, chín chữ hợp lại thành một, diễn biến thành bí thuật chí cao, chớp mắt đã xuyên thủng tất cả ngăn cản.
"Phụt!"
Sinh linh hình người mặc giáp trụ xanh vàng phun ra máu, lảo đảo thối lui.
Người đạp đỉnh mà đi kia theo sát, thẳng thắn thoải mái, đơn giản khoáng đạt, nắm chặt lấy đối thủ rồi xé mạnh một cái, trong tiếng phụt người giáp xanh bị xé thành hai nửa, bao gồm cả nguyên thần cũng như thế!
Xoẹt!
Miệng đỉnh phát sáng phun nuốt ngân hà, toàn bộ máu huyết của người đó đều được thu vào trong.
← Ch. 1642 | Ch. 1644 → |