Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1680

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1680: Chuyện kỳ lạ tới đúng hạn định
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Muốn trên con đường thành Tiên chém giết Bất hủ, bực khí phách này khiến bốn phương run rẩy, bầu trời ầm ầm tựa như chấn động tới tận trời xanh.

Trên tường thành Đế quan, rất nhiều người thông qua mấy mặt cốt kính xem chiến, sau khi nhìn thấy tình cảnh này thì vừa kích động lại vừa thương cảm.

Chung quy lại Mạnh Thiên Chính cũng sẽ từ trần, thế nhưng trước khi chết hắn lại quyết chí chém giết Bất hủ, là bù đắp sự nuối tiếc, chẳng phải là để bảo vệ Đế quan, tận một phần sức lực cuối cùng ư?

"Giết!"

Trên bầu trời bùng phát cuộc đại chiến khốc liệt.

Mạnh Thiên Chính sau khi dung hợp hai thân thì xông về trước, nâng quyền đánh giết, ánh sáng thành Tiên dâng trào, pháp lực cái thế, mạnh mẽ dị thường, không hề khác biệt vì so với sinh linh Tiên đạo cả.

Ầm!

Một quyền chấn cho Bất Hủ giả thối lui và lộ ra vẻ kinh sợ.

Sao lại như vậy chứ, Bất Hủ giả khiếp sợ, người trước mắt này quá kỳ quái, lẽ nào thật sự đã thành Tiên theo phương pháp khác biệt?

Ầm ầm!

Mạnh Thiên Chính nắm quyền ấn nhanh chóng lao tới, quyền sau dũng mãnh hơn quyền trước, chư thiên tinh đấu đều run rẩy, vùng tinh vực này đều bị ánh quyền của hắn bao phủ.

Ầm ầm, nơi sâu trong tinh vực xa xôi đang có từng viên thiên thể nổ tung!

Lúc này, ánh sáng vô lượng lan tỏa, Mạnh Thiên Chính thần dũng không gì sánh được, thân thể của hắn đang phát sáng tựa như một hố đen rút lấy sức mạnh của những ngôi sao lớn đang bốc cháy kia.

Ngoài ra, những xác ngôi sao nổ tung và từng chùm sáng được hình thành đều tụ tập lại và được hắn sử dụng, nắm đấm phát sáng đánh mạnh Bất Hủ giả.

Trong công kích đầy kịch liệt thì đại đạo ầm ầm, quyền lực của Mạnh Thiên Chính không ngừng đánh giết.

Nắm đấm của hắn đều đang rỉ máu, và khóe miệng của hắn cũng đang ứa máu.

Mà trong lúc này, Bất Hủ giả cũng kiêng kỵ không thôi, hắn bị chấn thương tới nỗi phun ta ngụm chân huyết bất hủ, lúc này cũng đã hủy diệt đi cả một vùng sao trời rộng lớn.

Dù cho là Mạnh Thiên Chính thì khóe miệng cũng không ngừng ứa máu, thế nhưng hắn tựa như không biết mệt mỏi, không sợ thương thế, càng đánh càng hăng.

"Giết!"

Bất Hủ giả nổi giận, tóc trắng bay lượn, thân thể phát sáng tựa như ánh sáng trắng bạc đang thiêu đốt, hắn kết ấn sử dụng tới một môn tổ thuật đáng sợ.

Một chùm ánh sáng bất hủ từ trong tay hắn nổ mạnh nhấn chìm cả Mạnh Thiên Chính.

Mạnh Thiên Chính lưu chuyển hai khí âm dương, có thể làm tan rã những phù văn bất hủ kia và chặn đứng tổ thuật đó.

Keeng!

Cung gãy của hắn xuất hiện, không còn là cung thai nữa mà đã hóa thành hai lưỡi đao loan nguyệt sắc bén tuyệt thế, nó cũng mang theo tiên quang như Mạnh Thiên Chính, óng ánh không thể nhìn trực diện.

Vèo, một lưỡi đao loan nguyệt bay ra trảm phá thiên địa, cắt rời vùng sao trời này, khí hỗn độn dâng trào, phù, nó mang theo quy tắc đại đạo quét trung sinh linh Bất hủ kia và cuốn lên mảng lớn máu tươi.

Sinh linh Bất hủ với màu trắng bạc toàn thân khiếp sợ không thôi, đồng thời lửa giận cũng mãnh liệt chẳng kém, cơ thể của hắn đã bị cắt lìa.

Vừa nãy hắn muốn thử cắt đứt lưỡi đao này, bởi vì hắn nhìn ra được, món binh khí này có khí tức đạo quả của Mạnh Thiên Chính nên chắc chắn đã ôn dưỡng qua pháp tướng thần thai của hắn.

Một khi đánh nát thanh binh khí này thì tất nhiên sẽ khiến đối phương bị cắn trả, bởi vì đây là vật đã cùng xây đắp kết hợp với tính mạng của hắn.

Nhưng mà, binh khí này lại đang được tiên khí tẩm bổ và lột xác như Mạnh Thiên Chính, có khả năng sẽ trở thành pháp khí Tiên đạo.

Lần đầu tiên thử nghiệm của Bất Hủ giả đã thất bại nên cánh tay của chính mình bị chém thương, huyết dịch chảy róc rách.

Trên tường thành Đế quan, mọi người chấn kinh.

Có thể chém Bất Hủ giả? Đây tuyệt đối là thần thoại trong thần thoại!

"Xoẹt!"

Trên cơ thể của Bất Hủ giả xuất hiện từng vệt hoa văn, đó là đạo tắc, là tiền năng vô biên đang được phóng thích, và còn có thêm sức mạnh Bất hủ của hắn nữa.

Được gọi là Bất hủ, là thân và pháp cùng kết hợp lại, tới cảnh giới này đã không cần thiết phải sử dụng toàn lực cho một loại pháp môn nào đó, bởi vì đại đạo đã ngưng tụ cùng với bọn họ rồi.

Có lúc chỉ cần thân thể lao tới cũng đã là một môn đại pháp rồi!

Hiện giờ, Bất Hủ gia đang tập trung sức lực, hoa văn tổ thuật khắp người, quy tắc thần thông hiện lên, cơ thể của hắn tựa như đang khắc một môn trận pháp vậy.

Ầm, hắn giết tới, con mắt óng ánh tựa như mặt trời thu nhỏ, hắn muốn đánh giết Mạnh Thiên Chính một cách thật nhanh.

Nhưng, Mạnh Thiên Chính cũng đã hoàn toàn khác trước, thể nội dâng lên tiên quang, từng cánh cửa được mở rộng thả ra sức mạnh không gì sánh được, tựa như là Chân tiên đã tu đạo rất nhiều năm giáng thế!

Tại sao? Bất Hủ giả nghi hoặc, dù cho đối phương rất siêu phàm thì cũng không thể trong quá trình thành Tiên với phương pháp hoàn toàn khác lại có thực lực như vậy được?

Ầm!

Mạnh Thiên Chính bùng phát, những cánh cửa của thể nội hóa thành cội nguồn sức mạnh, hắn khống chế hai lưỡi đao loan nguyệt đang phát ra tiên quang mờ mịt chém về trước!

Đây chính là chấp niệm cùng với sự tiếc nuối của ngày xưa, con đường mà hắn Lấy thân làm chủng sắp thành công thì lại thất bại, phong ấn thần thai và đó trở thành đạo quả, rồi hắn lại chém ra một phần huyết nhục tinh thần để tiếp tục đi trên con đường này.

Hiện giờ hai thân hợp nhất, chính là để đột phá, thể hiện ra công kích mạnh mẽ nhất.

Đáng tiếc chính là, thần thai xuất thế quá sớm nên đã bị chặn đứng con đường phát triển và cũng đã làm cho đạo quả bị hao tổn, nói tóm lại sẽ bị cắn trả, không thể nào có con đường lui nữa.

Đặc biệt là, trải qua một hồi huyết chiến chém giết Chí Tôn thì hắn cũng đã bỏ qua cơ hội chữa thương cuối cùng, hiện giờ không thể quay đầu được.

Keeng!

Đại đạo va chạm, Mạnh Thiên Chính bị đánh bay phun đầy máu tươi, đã trọng thương, thế nhưng Bất Hủ giả cũng máu tươi đầm đìa, bị hai lưỡi đao loan nguyệt chém trúng, máu thịt be bét.

"Lấy thân làm chủng!"

Bất Hủ giả nhìn chằm chằm Mạnh Thiên Chính, nhìn từng cánh cửa đang phát sáng trong cơ thể của hắn và nghĩ tới một vài lời đồn nên lộ ra vẻ sợ hãi, vẻ mặt càng ngày càng nghiêm túc.

"Không thể để ngươi sống được!" Hắn hét lớn một tiếng rồi tiếp tục đánh tới, hai bên kịch chiến với nhau.

Ai cũng không nghĩ tới, Mạnh Thiên Chính sẽ mạnh mẽ như vậy, có thể giao thủ cùng với Bất hủ, dù cho có chết trận thì cũng rất vinh quang.

Phụt!"

Thân thể của Mạnh Thiên Chính bị xuyên thủng, máu tươi nhiễm cả tinh không, cả người bay ngược ra sau.

Tuy rằng Bất Hủ giả cũng đang chảy máu thế nhưng vấn đề không quá lớn, vẫn không ngừng truy kích ở phía sau, chuẩn bị triển khai tuyệt sát kết thúc trận chấu.

Thế nhưng, vào thời khắc này lại xuất hiện một chuyện cực kỳ đáng sợ, trong thiên địa hiện tên từng trận sấm sét, tiên quang lấp lánh nhấm chìm cả vùng sao trời này, mênh mông vô biên.

Mạnh Thiên Chính bị lôi đình Tiên đạo nhấn chìm rồi.

"Muốn thành Tiên thật sự rồi!" Bất Hủ giả hoảng sợ đồng thời lùi về sau mấy bước chứ không có tiến vào trong, bởi vì sợ sẽ dính phải lôi kiếp Tiên đạo đầy đáng sợ ấy.

Cái được gọi là thành Tiên theo phương pháp khác biệt, là không có trải qua sự gột lửa của lôi kiếp, không có nhận lấy thử thách của trời cao thế nhưng lại là tu sĩ có thực lực của Chân Tiên.

Thế nhưng, đây cũng chỉ là những sinh linh tồn tại trong truyền thuyết, từ xưa giờ cũng chẳng có mấy ai.

Bởi vì, muốn có thực lực mạnh hơn thì phải độ kiếp, nhận lấy thử thách, người thất bại sẽ tử ong.

Trừ phi sinh linh gặp phải chuyện kỳ dị nào đó, bởi vì hàng loạt nguyên nhân nên không thể thành Tiên và kẹt ở trong cảnh giới đặc thù này, dù cho tìm khắp cổ sử vẫn chẳng được mấy người, cho nên mới được gọi là người thành Tiên theo phương pháp khác biệt.

Bởi vì, Mạnh Thiên Chính không thể tiếp tục giữ vững trạng thái này nữa nên bị ép ra khỏi lĩnh vực này, bắt đầu độ kiếp.

Trên tường thành Đế quan, tất cả mọi người đều chấn kinh, thật sự sẽ thành Tiên ư?

Rất nhanh sau đó là một luồng khói đen ngập tràn từ trên trời cao hạ xuống, nó nhấn nhìm sao lớn, bảo phủ trời xanh, khiến cho toàn bộ tựa như mất đi sinh cơ.

Xảy ra chuyện gì thế?!

Tất cả mọi người đều ngây dại, không phải muốn độ kiếp ư? Tại sao lại có chuyện kỳ dị như vậy sảy ra chứ.

Thành Tiên, đại biểu cho huy hoàng, là thần thánh cũng là an lành, nhưng hiện tại làm sao lại xuất hiện hình ảnh ngập tràn tử khí âm u, vô cùng kỳ lạ.

Ầm!

Thiên kiếp vẫn còn, vẫn đang hình thành thế nhưng khói đen cũng đang tràn ngập bao phủ xuống.

Trên tường thành Đế quan, thân thể Thạch Hạo run rẩy, hắn sinh ra dự cảm chẳng lành chút nào, nghĩ tới một chuyện xưa kia.

Hắn nhớ tới hai người, Diệp Thiên Vũ, Mô Vô Đạo, tất cả đều suýt chút nữa đã bước lên lĩnh vực TIên đạo, lưu lại truyền thuyết.

Nhưng mà, cuối cùng cũng đều phải bỏ mạng.

Năm xưa ở cuộc tranh bá Thiên tài ba ngàn châu, lúc tiến vào di địa Tiên cổ thì Thạch Hạo từng bắt được một cây thần dược Hư Thiên đằng, từ nó hắn đã biết được một người tên là Diệp Thiên Vũ, thậm chí xuyên thấu qua Hư Thiên đằng để nhìn thấy được một chút mãnh vỡ dấu ấn.

Ở một thời đại nào đó, sau khi Diệp Thiên Vũ độ kiếp thì từng gặp phải chuyện như thế, cuối cùng là bị màn đen nuốt chủng!

Hiện giờ, loại kỳ dị ấy lại xảy ra trên người của Mạnh Thiên Chính, cho nên mới khiến Thạch Hạo sợ hãi!

"Không!" Hắn hét lớn, ước ao có thể thằm về phía vực ngoại, đi nói cho đại trưởng lão biết cần phải cẩn thận, nhất định phải chịu đựng cho bằng được.

Ông lão của Tiên viện giữ chặt lấy hắn, không cho hắn xông ra khỏi Đế quan.

Trên thực tế, khoảng cách rất xa, cơ bản không kịp, mà nơi đó lại có Bất Hủ giả nên không thể để hắn tới gần.

Ầm!

Lôi đình Tiên đạo đánh xuống, tiên quang khủng khiếp cùng cực, chỉ là màn khói đen kia cũng đang từ từ hạ xuống.

"Tóm lại, việc đến rồi cũng sẽ đến." Mạnh Thiên Chính thở dài, nói: "Ta tự đoạn trường trung, đạo quả xuất thế quá sớm, xem như kết cục đã được định từ lâu, ngày thành Tiên cũng là ngày Tiên vẫn."

Nếu như hắn không có việc gì thì tự tin có thể chịu đựng được.

Hiện giờ, cơ bản là sống không nổi nữa, chỉ muốn bù đắp nuối tiếc, nghỉ chân ở lĩnh vực Tiên đạo trong chớp mắt cũng là đủ rồi, dù cho chết cũng không hối tiếc.

Nhưng mà, thời khắc sống còn lại xuất hiện màn khói đen này, hoàn toàn không hề khác với trong truyền thuyết chút nào.

Hoặc là, ngay cả thành Tiên cũng không thể!

"Tới đây đi, Bất Hủ giả!" Mạnh Thiên Chính không hề để ý mọi thứ trên đình đầu, mà là đánh về phía sinh linh Bất hủ kia.

Lúc này, vẻ mặt của sinh linh Bất hủ rất kỳ quái nhìn chằm chằm màn sương mù màu đen kia và lộ vẻ sợ hãi, vẻ mặt vô cùng phức tạp.

"Chém!"

Mạnh Thiên Chính rống lớn mang theo lôi điện vô tận huyết chiến với Bất hủ giả.

Thời khắc này, khí tức của hắn mạnh mẽ không gì sánh được, trong quá trình độ kiếp tựa như đang trải qua sự lột xác để thành tựu chính quả Tiên đạo chân chính.

Ầm!

Sinh linh Bất hủ bị kích cho phun ra đầy máu!

Crypto.com Exchange

Chương (1-2015)