Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1725

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1725: Ngũ Hành sơn linh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bát Thất Thiên mã cao to cường tráng, trước kia bất động như núi, mắt nhìn xuống dưới thế nhưng lúc này lại sợ hãi rút lui.

Thiên mã gào thét, trời long đất lở.

Hơn nữa, thần ma khóc lóc, uy hiếp khắp đất trời!

Nơi đây trở nên đại loạn, dị tượng mà Ngũ Hành sơn tạo thành khiến mỗi một vị cường giả đều sợ hãi.

Rầm!

Đột nhiên, tòa tiên sơn lưu động hào quang năm màu rung lắc dữ dội, toàn bộ thần ma tiên thiên đều biết mất, sương mù tản đi, còn cũng chỉ là xương khô.

Xương của thần linh tiên thiên!

Quá nhiều, chồng chất như núi, vô cùng vô tận, thể hiện việc được Ngũ Hành sơn đỡ lấy bên dưới.

Tựa như là một thế giới với ngàn tỉ sinh linh, tất cả đều được mai táng ở nơi đó.

Tiên huyết đã bị Ngũ Hành sơn hấp thụ sạch sẽ, bên trên ngọn núi đó có một tiếng thở dài vang vọng, tiếp đó lại xuất hiện một sinh linh mơ hồ thế nhưng lại vô cùng chân thực ngồi xếp bằng bên trên.

Tình huống gì thế này? Mọi người ngây dại, khí lạnh toát ra từ lưng.

"Đạo huynh, hà tất phải dùng hổ dọa người như vậy."

Sinh linh bên trên Ngũ Hành sơn nhìn về chiến xa màu bạc rồi nói ra những lời như vậy.

Việc này khiến cho toàn bộ tu sĩ đều trợn tròn mắt, một cường giả không tài nào tưởng tượng ra được xuất hiện ư?

Nơi đó có tiên vụ lượn lờ, có khí bất hủ ngập tràn, không cần nghĩ nhiều, đây chắc hẳn là một cao thủ cái thế.

Dù à Thạch Hạo cũng giật mình, đây là chân linh mà Ngũ Hành sơn đã thai nghén ra ư, dù nhìn thế nào đi nữa thì phải mạnh mẽ hơn khí linh trước đây vô số lần.

Nếu trước đây Ngũ Hành sơn là một em bé thì chân linh sau khi hiện ra lúc này lại là người trưởng thành!

Tần Trường Sinh thật sự có thể mở ra phong ấn của nó ư?

"Ngươi và ta đều không ở trong phàm trần, đạo hữu cần gì phải làm những việc xấu như vầy." Bên trong chiến xa yên tĩnh trong giây lát rồi chợt truyền ra tiếng nói như vậy.

Lần này mọi người đều nghe hiểu, sinh linh trên Ngũ Hành sơn không hề đơn giản, đủ khiến Chân Tiên phải kiêng nể.

Nếu không, tàn tiên không cần nhiều lời làm gì, cứ áp chế thẳng là được.

Sắc mặt của Tần Trường Sinh thoáng trắng bệch, thế nhưng cũng không xảy ra chuyện gì ảnh hưởng tới thân thể cả, hắn lùi vê sau và rời khỏi trung tâm chiến trường, đồng thời kêu gọi Thạch Hạo cùng lùi lại với mình

"Hắn đi không được." Sinh linh bên trong chiến xa màu bạc lên tiếng.

Vẫn bình thản như trước thế nhưng lại thể hiện ra ý chí không thể làm trái, là muốn lưu Thạch Hạo lại!

"Đạo hữu, ta muốn bảo vệ người này!' Sinh linh trên Ngũ Hành sơn nói.

"Ta biết có ngươi ở đây nên mới không có tru diệt nó ngay tức hắn, thế nhưng, ngươi ngăn cản ta như vậy thì cần phải có lý do à?" Tàn tiên nói ra những lời như vậy.

"Tự nhiên sẽ có một phen nhân quả thôi, nhưng không thể nào nói rõ được." Sinh linh trên Ngũ Hành sơn nói.

"Như vậy, ngươi lần đầu tiên xuất thế sau vô tận năm tháng thì sẽ có nhân quả gì với nó chứ?" Lời nói của tàn tiên có chút lạnh.

Hắn hơi dừng lại, rồi nói tiếp: "Hoặc là, trong tương lai sau này hắn sẽ có một chút đại nhân quả với ta, cần phải sớm đoạn đi!"

"Ngươi làm thế, là đang đoạn nhân quả của ta đó!" Sinh linh trên Ngũ Hành sơn không nhượng bộ.

"Ồ, đạo hữu cố ý như vậy à, vậy thì đáng tiếc rồi, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, chuyện ày không phải là của bản thân ta mà còn liên quan tới đạo hữu bên trong nữa đó, vậy ngươi thật sự muốn ngăn cản ư?" Lời nói trong chiến xa màu bạc càng ngày càng lạnh lẽo.

Về phía Thạch Hạo và những người khác thì hắn có thể bình tĩnh hờ hững, thế nhưng khi đối mặt với sinh linh khủng khiếp sâu không lường được này thì tàn tiên không thể bình tĩnh xem như là không được.

Còn có những sinh linh khác nữa ư? Hắn lại nói như thế!

Theo như phán đoán thông thường thì chắc chắn sẽ là một vị tiên, ít nhất sẽ không yếu hơn hắn mới đúng!

Trong lòng Thạch Hạo nặng nề, sự tình phiền phức nhất đã xảy ra.

Hắn nhẹ nhàng vuốt nhẹ một vật, đó là thứ mà đại trưởng lão đã đưa cho hắn, chẳng lẽ sẽ lãng phí ở nơi này ư? Năm đó, dù là ở Biên hoang cũng chưa từng vận dụng qua, vậy sẽ tiêu hao ở ngay Ba ngàn châu này à?

Ánh mắt của Thạch Hạo trở nên lạnh lẽo, hết sức căm ghét người Tiên điện, căm thù tàn tiên.

"Còn có cả ý chí của ngươi khác nữa à? Nhưng mà ta vẫn muốn ngăn trở đó!' Sinh linh trên Ngũ Hành sơn cũng không nhượng bộ chút nào.

"Đạo hữu, xin hãy cân nhắc!" Lời nói của tàn tiên trong chiến xa màu bạc càng lạnh lùng hơn, đồng thời vao lúc này chiến xa của hắn chuyển động từ từ về trước.

Bát Thất Thiên ãm, vuốt lớn giã nát trời cao, đinh tai nhức óc.

Lần này, xung quanh chiến xa màu bạc tản ra sương mù càng khủng khiếp hơn, khiến người người kính nể.

"Tuy rằng ta mang bệnh thế nhưng cũng không phải sợ chuyện, cuộc đại chiến năm xưa ra sao thì cũng đều trải qua cả." Tàn tiên tiếp tục lên tiếng.

Trên chiếc chiến xa này có rất nhiều vết tích, đại biểu cho huy hoàng cực điểm từng có.

Thời khắ này, con ngươi của Thạch Hạo nhanh chóng co rút lại, hắn nhìn thấy được mặt bên của chiếc chiến xa, nơi ấy đã bị phá nát và từng bị người xé rách xuyên thủng, vết tích quá mức rõ ràng.

Đồng thời, hắn cảm nhận được luồng khí thế Tiên đạo quen thuộc.

Vết trảo của Côn Bằng!

Không sai, hắn chắc chắn, nơi phá nát của chiếc chiến xa kia chính là do móng vuốt của Côn Bằng gây nên, năm đó từng diễn ra cuộc chém giết và đại chiến rất khốc liệt!

Quả nhiên, tên Chân Tiên này từng xuất thủ với Côn Bằng trọng thương sắp chết kia, cả hai từng giao chiến qua!

"Như vậy, xem ra chỉ có thể tỷ thí một lần mà thôi." Sinh linh trên Ngũ Hành sơn nói, thái độ vẫn bất biến như trước.

"Haizz, đạo hữu quá bướng bỉnh mà!' Chiến xa màu bạc rung động phát ra những gợn sóng đầy khủng khiếp.

Tiếng tụng kinh vang vọng hóa thành gợn sóng chói mắt và rực rỡ nhằm về một phương vị nào đí, hơn nữa, rất nhanh đã được đáp trả.

Ào ào ào!

Một tờ pháp chỉ nhanh chóng lao tới, quá mạnh mẽ, mang theo khí tức kinh khủng đồng thời đi kèm là pháp khí cổ xưa, đó là một thanh cổ việt.

Món binh khí này bị khiếm khuyết và không hoàn chỉnh, thế nhưng lại bộc lộ ra uy thế cực đạo, vượt qua sức mạnh cực tẫn mà thế gian này cho phép.

Hỗn độn bốc lên, cổ việt và pháp chỉ kia bồng bềnh tựa như muốn khai thiên tích địa lần nữa, kinh sợ vạn linh, những người không được Ngũ Hành sơn bảo vệ, dù cho là tu vi mạnh mẽ cỡ nào cũng đều tê liệt run lẩy bẩy trên mặt đất!

Đồng thời, nhật nguyệt tinh đấu trên trời cao cũng run rẩy và rơi rụng xuống!

Thạch Hạo nắm chặt nắm đấm, trong lòng không biết nên tức giận hay là bi thương, quả nhiên Ba ngàn châu này không chỉ có một vị tàn tiên, hiện giờ lại dồn dập xuất hiện và lộ diện trên thế gian. Ngày đó, nếu như bọn họ chịu xuất thế và tới Biên hoang tham chiến, vậy thì Mạnh Thiên Chính sẽ không chết trận!

Hắn đang tưởng niệm, đang thương cảm, cái chết của đại trưởng lão quá tiếc nuối, hi vọng sẽ có một ngày có thể sống lại trên thế gian, nghịch thiên ngông cuồng quay trở về để hù chết đám tàn tiên này!

"Đạo hữu, ngươi muốn chiến một tận ư?" Bên trên tờ pháp chỉ kia sáng lên tiên ăn, phát ra ánh sáng hừng hực lan tràn tới.

"Nếu không chiến thì sẽ làm hỏng một đại nhân quả của ta, các ngươi đang buộc ta đó!" Sinh linh trên Ngũ Hành sơn tựa như nổi giận, âm thanh cực kỳ băng hàn.

"Chúng ta cũng không muốn bắt ép đâu, thế nhưng cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi. Nếu không như vậy đi, ngươi ta đều thối lui một bước, ta lưu hắn một mạng thế nhưng cũng không thể không trừng phạt." Tàn tiên trong chiến xa màu bạc lên tiếng.

Hắn vô cùng kiêng kỵ, không muốn thật sự khai chiến, bởi vì ảnh hưởng quá to lớn, sinh linh Tiên đạo tranh đấu thì hơi chút sẽ phá diệt biển sao, quá mức thê thảm, với tình trạng hiện tại của hắn thì có thể sẽ bỏ mạng.

Đương nhiên, nhân số bên phía hắn nhiều hơn, nếu liên thủ thì có thể áp chế được địch thủ.

Chỉ là, đánh đổi quá nặng nề, không thể lựa chọn được.

"Nếu như ta để mặc ngươi phá hỏng đạo quả của hắn thì cũng tựa như giết chết hắn mà thôi, có khác chỗ nào đâu!" Sinh linh trên Ngũ Hành sơn lạnh lùng nói.

Sự tình lại tới một bước này, sinh linh Tiên đạo đang tranh đấu!

"Như vậy đi, ta chỉ khảy nhẹ một ngón tay, sẽ không giết chết hắn, vả lại đạo hữu có thể giúp đỡ, nếu như số mệnh của hắn không mạnh và không tiếp được thì xem như thiên địa này muốn tiêu diệt hắn rồi!" Sinh linh trong chiến xa màu bạc đề xuất.

Mái tóc đen tung bay theo cơn tức giận của Thạch Hạo, vị tàn tiên này xem hắn là gì chứ? Nếu hắn là Tiên, thì chắc chắn sẽ dùng một chỉ nhấn chết tên tàn tiên này!

Crypto.com Exchange

Chương (1-2015)