Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1786

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1786: Tam đại kiếm quyết
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một môn bí thuật ép đáy hòm, kiếm ý ngút trời!

Chỉ đơn giản một tờ giấy hiện lên màu trắng bạc, keeng keeng, tiếng kiếm reo chém bay hồn phách người nghe, ép nát linh hồn người thấy, nó cũng không phải là kiếm thể mà chỉ là vật dẫn để ghi chép lại kiếm quyết mà thôi.

Rất lau sau thì nó mới yên lặng trở lại, chỉ có ánh bạc chiếu rọi tựa như ngân hà ngưng tụ lại và cốt văn đầy phức tạp được tô điểm bên trên.

Nó không hề rơi xuống đất mà lơ lửng giữa không trung, yên lặng chẳng chút tiếng động.

Thạch Hạo tới gần nắm vào trong tay, có thể thấy được, từng luồng kiếm khí lần nữa chém ra thế nhưng không có điên cuồng như trước.

"Là nó!"

Thạch Hạo kinh hãi khi nhận ra đây là loại kiếm quyết nào, hắn từng tiếp xúc qua và cũng từng tu luyện qua bản thiếu này, không nghĩ ở đây lại có thể thấy được bản đủ.

Thảo Tự kiếm quyết!

Năm xưa lúc hắn đang còn niên thiếu và đại chiến với các lộ sinh linh ở Hư Thần giới thì từng đạt được một quyển sách bằng da thú, bên trên có một phần ghi lại bộ Thảo Tự kiếm quyết này.

Khi đó hắn còn trẻ nên hồ đồ, chỉ nghe ngóng được rằng đây chỉ là kiếm ý do một vị Kiếm thánh tuyệt đại lưu lại.

Sau đó khi hắn đi thượng giới và từ từ hiểu rõ, trong số Thập hung có một vị là một cây cỏ, lá của nó tựa như kiếm và có tổng cộng chín lá, khi chín lá chuyển động thì trời long đất lở, kiếm khí chém lìa đại vũ trụ, vô địch thiên hạ.

"Được gọi là Kiếm thánh ấy, hẳn là đời sau của cây cỏ kia!" Thạch Hạo chợt hiểu.

Liên quan tới cây cỏ này, đây chính là người thần bí nhất trong Thập hung.

Bởi vì, dù là năm xưa cũng không một ai biết nó mạnh tới mức độ nào, không biết có phải là Tiên vương hay không, chưa thấy nó phát sáng tỏa nhiệt thì đã bỏ mạng rồi.

Lúc đại chiến Tiên cổ thì nó vô cùng xui xẻo, một lúc gặp tới bốn vị Vương Bất hủ vượt giới vả lại nó vừa mới cắm rễ nơi đó, thành ra không thể nào trốn tránh mà chỉ có thể chiến một trận đẫm máu mà thôi.

Bốn vị Vương Bất hủ, ai có thể địch chứ?

Dù cho cây cỏ kia có mạnh hơn đi chăng nữa cũng không thể là đối thủ, không ai tận mắt chứng kiến trận chiến đó thế nhưng lại cảm nhận được kiếm khí vô tận xé rách biển sao, cắt đứt đại vũ trụ.

Cuối cùng, nó cũng không còn xuất hiện nữa.

Nó mạnh tới mức nào, không thể phán đoán được.

Vào niên đại đó, nó chưa giao phong với người mạnh nhất bao giờ, vẫn luôn biết chừng mực, và lới khi lâm chung thì lại gặp ngay tứ đại Vương Bất hủ.

Sở dĩ có thể đứng trong hàng ngũ Thập hung cũng là vì nó có tam đại kiếm quyết, đại chiểu cho việc thảo phạt cực hạn, được mệnh danh là vô địch thuật.

Trong đó có một môn tên là Bình Loạn quyết, cả thế gian đều biết, nó từng gắng gượng ngăn cản dị vực tập kích vào thời trung kỳ Tiên cổ, bình thiên hạ loạn!

Nghe nói, Thảo Tự kiếm quyết cũng là một trong tam đại kiếm quyết, đánh đâu thắng đó, nếu như có thể tu luyện tới đỉnh cao nhất thì có thể chém phá cổ kim, nhìn thấy vĩnh hằng!

Sự huy hoàng của nó được bùng phát ở thời kỳ cổ xưa, thế nhưng tiếc rằng không một ai có thể hiểu rõ tường tận được.

Thời kỳ Tiên cổ thì mọi người đều biết được một hai, cho nên sánh vai cùng với Bình Loạn quyết, được mệnh danh là một trong tam đại công kích mạnh mẽ nhất!

Chính vì thế, cây cỏ kia tuy không có chiến tích nào khiến cả thế gian biết tới, nhưng người thừa kế của dòng dõi này rất dễ dàng được liệt vào một trong Thập hung.

Đáng tiếc mạch này tuy rằng là thực vật, chỉ là một cây cỏ thế nhưng xưa nay nhân số ít ỏi, rất nhiều năm trôi qua thì mới sẽ có một hạt giống nảy mầm từ trong kiếp thổ và xuất hiện trên thế gian.

Cái được gọi là 'rất nhiều năm' kia, có thể là hơn cả nửa kỷ nguyên cũng không chừng.

Thảo Tự kiếm quyết, không gì không phá, chém vật chất tựa như thần binh chém bùn nhão vậy, vô cùng nhẹ nhàng và đơn giản.

Tu luyện pháp môn của nó hoàn toàn khác với Bình Loạn quyết, thứ sau là rèn đúc nguyên thần hóa thành kiếm thai, mà Thảo Tự kiếm quyết thì lại rèn luyện vật chất làm kiếm thai, thậm chí dùng cánh tay, ngón tay làm kiếm thai, không gì không thể xuyên thủng.

"Chẳng trách mà!" Thạch Hạo gật đầu.

Cung điện Chí Tôn có thiên công Lục đạo luân hồi, đây chính là đại pháp chuyên khống chế bảo thuật, làm sao có khả năng sẽ không có bảo thuật tuyệt thế chứ?

Lẽn ra nên như vậy mới phải, điều động rất nhiều bí thuật trên thế gian thì ít nhất cũng cần phải có một môn bí thuật vô thượng để 'đi đầu' mới đúng, Thảo Tự kiếm quyết chính là thứ thích hợp nhất để trở thành tiên phong!

"Năm đó, tấm da thú mà ta từ trong Hư Thần giới đạt được kia cũng có cất giấu một vài chữ thuộc Lục đạo luân hồi, xem ra cũng không phải là không có đạo lý, Thảo Tự kiếm quyết cùng với Lục đạo luân hồi đều cùng chung một nhà."

Chính xác, đó chính là truyền thừa không đầy đủ của cung điện Chí Tôn và bị lưu lạc ở bên ngoài.

Sau khi hồi tưởng lại thì Thạch Hạo bừng tỉnh, trước kia từng có một con rùa khổng lồ cõng lấy một tòa cổ điện qua lại trong đại hoang gần Thạch thôn, đó chính là cung điện Chí Tôn.

Mà khối sơn bảo này xuất hiện ở khu vực này thì hoàn toàn là chuyện đương nhiên.

"Nghe đồn, cung điện mà con rùa kia cõng lấy tuy chưa chắc là thật, thế nhưng chắc chắn có quan hệ với dòng dõi kia, tình hình thật phức tạp, quả thật là như thế!"

Thạch Hạo không cách nào xác định được thứ được gọi là sơn bảo này là do rùa lớn cố ý lưu lại hay là nó cõng theo cung điện để tìm kiếm truyền thừa đã thất lại kia.

Mấy ngày sau đó, Thạch Hạo ngồi xếp bằng phía trước hồ nước rồi yên lặng thể ngộ môn kiếm quyết này, vô cùng chú tâm, cẩn thận phỏng đoán.

Bởi vì hắn vô cùng thèm khát Bình Loạn quyết, vẫn luôn muốn có được thế nhưng lại không thể, đó chính là phương pháp để rèn đúc nguyên thần, mà bộ kiếm quyết trước mắt này không phải dùng để rèn luyện thần thuật thế nhưng dù sao cũng nổi danh ngang ngửa với bộ kiếm quyết kia, tự nhiên đáng giá để hắn dốc hết tâm tư tìm hiểu.

Tiếp đó, kiếm khí ngút trời, bên ngoài cơ thể của Thạch Hạo sinh ra chín chiếc lá, đó là lá cỏ màu bạc và cũng chính là kiếm lá, khi lắc lư nhẹ nhàng cũng có thể chém phá bầu trời, kinh thần nhiếp phật!

Ánh kiếm này vô cùng sắc bén, bá đạo tuyệt thế.

Hoàn toàn chính xác, Thạch Hạo bất ngờ đạt được một môn thần thông tuyệt thế, uy năng vô tận, giúp cho sức chiến đấu của hắn lập tức bạo tăng.

Hắn lộ vẻ mừng rỡ, thật sự là một thu hoạch vô cùng to lớn, một trong những bảo thuật Thập hung và hắn đã đạt được!

"Nếu như dùng Lục đạo luân hồi điều khiển sáu loại bảo thuật và triển khai một đòn tuyệt thế, vậy hiệu quả sẽ như thế nào?"

Thạch Hạo lẩm bẩm, bởi vì hiện tại khác với trước kia, bảo thuật hiện giờ hắn đang nắm giữ ít nhất là hơn sáu loại được mệnh danh là thần thông tuyệt thế, cùng cấp với bí thuật Thập hung.

Một lát sau, Thạch Hạo rục rịch dùng Lục đạo luân hồi điều khiển sáu đại thần thông, hắn ngồi xếp bằng nơi đó với dáng vẻ trang nghiêm thần thánh, khiến chúng sinh run rẩy muốn bái lạy.

Có thể thấy được, bên ngoài thân thể của Thạch Hạo đồng thời hiện lên Côn Bằng, Lôi Đế, Liễu Thần, Chân Hoàng, kiếm cỏ chín lá, ngoài ra còn có bảo thuật Luân Hồi của chính hắn nữa.

Sáu loại bí thuật, bất luận là loại nào cũng đủ để ngạo thế, hiện giờ được vận chuyển cùng lúc thì sẽ có uy thế cỡ nào?

Thạch Hạo không biết, hắn không dám phát động một cách dễ dàng.

Trước kia là thi triển Lục đạo luân hồi không đầy đủ, hơn nữa, khi đó những bảo thuật được điều khiển không có mạnh như vậy!

Hiện tại, hắn đang muốn tìm người để thử pháp, có hai lựa chọn, một là đi tới chủ Cấm khu nơi kia để hắn sắp xếp cuộc rèn luyện ở Địa ngục thức, hai là tiến vào Hư Thần giới cùng đại chiến với thần hồn Chí Tôn không đầy đủ kia.

Thạch Hạo dự tính phương án sau, bởi vì lựa chọn đầu quá biến thái, lần trước đã chủ động khiến Chiết Tiên chú của hắn phát tác và thiếu chút nữa đã bị dằn vặt tới chết rồi.

Hắn cảm thấy, nếu là đi thí nghiệm thì cần phải tìm một con đường bình thường là tốt nhất.

Trước khi rời đi Thạch Hạo liếc nhìn Thiên Nga thánh giả, sau đó đưa ra một hạt kim đan có thể kéo dài đôi chút tuổi thọ cho hắn.

"Đa tạ!" Thiên Nga thánh giả vừa ngửi thấy mùi thuốc thì liền biết độ quý giá của viên thuốc này, có thể giúp hắn sống thêm một khoảng thời gian nữa, nếu như có thể đột phá bước vào lĩnh vực Chân Thần thì sẽ giải quyết được vấn đề phiền phức về tính mạng của hắn.

Cuối cùng, Thiên Nga thánh giả thành tâm muốn nương nhờ và được Chu Yếm mang về Thạch thôn.

"Sư phụ vào rồi à, có một con đại hung chặn ở ngoài cửa của giới ta, mỗi ngày đều oanh kích, Điểu gia cùng Tinh Bích đại gia phiền muộn muốn chết luôn rồi đó, tên kia luôn miệng nói rằng muốn gặp Hỗn Thế ma viên." Xích Long tới báo cho Thạch Hạo biết.

"Xảy ra chuyện gì thế?" Thạch Hạo hỏi.

Điểu gia xuất hiện và nói cho hắn biết, lần trước hắn đã chọc phải phiền toái lớn, dùng tư cách Hỗn Thế ma viên xuất thế và truy sát sứ giả của Tiên vực, thành ra đã gây nên náo động không hề nhỏ.

Hiện giờ, có cường giả của Tiên vực đặc biệt xuống đây để gặp mặt hắn.

"Rất mạnh, có thể quét ngang hạ giới đó!" Tinh Bích đại gia đáp.

"Ồ?" Thạch Hạo kinh ngạc, nói: "Đừng nói là một vị Chân Tiên tự mình hạ giới chớ?"

"Ngươi nghĩ nhiều quá rồi đó, dù cho là Tiên vực thì số lượng Chân Tiên cũng không nhiều đâu, đó đều là hạng người tuyệt diễm, vô cùng hiếm gặp, có số lượng nhất định, dựa vào sự tích lũy của vô tận năm tháng từ từ có được đó."

Điểu gia nói cho hắn biết, đó là một vị Chí Tôn, là một sinh linh hết sức mạnh mẽ, hiện giờ muốn tiến xuống Hư Thần giới và mang theo một tấm pháp chỉ xuóng hòng triệu kiến Hỗn Thế ma viên.

"Rất tốt, ta muốn bắt hắn để thử kiếm!' Thạch Hạo nói.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2015)