Vay nóng Homecredit

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1803

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1803: Cấp tiến đích chủ Cấm khu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)

Siêu sale Shopee


Thân thể của hắn xuất hiện điểm dị thường, bất chợt nặng nề, ánh đen nhấp nháy, đây chính là dấu hiệu của hắc ám hóa ư?

Thạch Hạo tập trung tinh thần cao độ, hắn cũng không có tiếp xúc với máu đen thế mà lại vô thanh vô tức trúng chiêu ư?

"Giọt máu kia?!" Hắn nhanh chóng lui về xa rời khỏi khu vực này, trong lòng suy đoán, thứ này có phải có quan hệ với hạt giống hắc ám kia?

Có lẽ, vật chất không rõ kia chính là thứ duy nhất có thể ảnh hưởng tới hắn.

Thạch Hạo rời khỏi chiến trường, nhanh chóng vượt qua hư không và biến mất từ đó.

Hai ngày sau, bên trong một thung lũng chọt có ánh đen nhấp nháy đồng thời phát sinh từng tiếng gầm nhẹ, Thạch Hạo đang bế quan và vận chuyển huyền công hòng thử nghiệm tiêu diệt vật chất hắc ám.

"Hắn là nguyên nhân từ giọt máu kia."

Sau đó không lâu thì hắn xuất quan, trên người đã khôi phục lại vẻ bình thường.

Việc này rất huyền diệu và cũng râtrs nguy hiểm, chỉ thiếu chút nữa thôi thì hắn đã bị hắc ám ăn mòn rồi.

Thạch Hạo có chút do dự rồi đứng dậy đào pháp khí không gian dưới sơn cốc lên, bên trong chứa giọt máu kia và lần nữa mang lên người, hắn sợ pháp khí không gian cũng sẽ bị ăn mòn.

Thế nhưng hắn cũng không có mang đi, thứ này rất kỳ lạ và cũng rất quý giá, hắn muốn mang về để cho chủ Cấm khu nhìn thử.

Trên đường hắn rất cẩn thận, thời khắc đều chú ý tới biến hóa của bản thân, sợ lần nữa bị ăn mòn.

Cũng may là không có biến cố gì xảy ra, Thạch Hạo suy đoán, sở dĩ mình thiếu chút bị hắc ám hóa khả năng là do giọt máu này dính lên trên vạt áo từ đó ảnh hưởng tới bản thân.

Thập tự âm dương địa, hư không nơi này rạn nứt và xuất hiện hai dòng sông, sức mạnh thái âm và thái dương không ngừng vận chuyển...

Vẫn là con đường cũ, người khác không cách nào chịu nổi uy năng tràng vực của cánh cửa sau lưng hắn kia, thế nhưng hắn lại có thể kiên trì nổi, với hắn đây là một con đường vô cùng an toàn.

Cuối cùng hắn cũng xuống hạ giới, tiến vào nơi đã từng là Cấm khu sinh mệnh kia.

"Ngươi có thể mang thứ này về à, máu hắc ám này không hề tầm thường đâu, sinh linh cấp hạt giống được dựng dục ra và đây chính là chân huyết hắc ám!"

Chủ Cấm khu kinh ngạc, đây chính là máu huyết thần thánh đối với sinh linh hắc ám!

Nó có ý nghĩa phi phàm, sở hữu loại huyết thống này thì có ý nghĩa có thể tiến hóa vô hạn, cuối cùng sẽ trở thành bá chủ trong sinh linh hắc ám.

Đây chính là chân huyết hi thế mà sinh linh hắc ám đã phải trải qua việc cúng tế đầy phiền phức và vô cùng gian nan mới có thể sinh ra được, có thể gặp chứ không thể cầu.

"Cũng không phải cúng tế mới sinh ra hạt giống hắc ám này, mà là một chiếc rương tạo nên." Thạch Hạo nói.

Chủ Cấm khu nghe thấy vậy thì chấn động trong lòng, nói: "Vậy thì càng không đơn giản, đây là chủng thiên tuyển, chân huyết vô giá!"

Thạch Hạo biết giọt máu này không hề tầm thường nên hắn thỉnh giáo tác dụng là gì, cần phải xử lý ra sao.

"Ngươi nên cách xa nó một chút, nếu như mang lâu dài trên người thì sẽ ăn mòn luôn ngươi, khiến ngươi rơi vào hắc ám." Chủ Cấm khu nhắc nhở.

"Không hề có tác dụng gì à? Vậy thì ta hủy diệt luôn vậy." Thạch Hạo nói.

"Rất khó để diệt, nó sinh sôi liên tục, trừ phi ngươi đạt tới cấp độ Tiên đạo và không ngừng dùng tiên huyết cùng tiên khí để gột rửa." Chủ Cấm khu nói.

Thạch Hạo lắc đầu, nói: "Vốn tưởng rằng nó có chút tác dụng gì đó chớ, xem ra chẳng chút giá trị gì cả, giờ nhìn lại, thứ này thật sự không nên mang về làm gì cả."

Thạch Hạo có chút hối hận, vạn nhất ôi nhiễm hạ giới thì làm sao giờ, một khi vật chất hắc ám khuếch tán thì hắn sẽ trở thành tội nhân của tám vực.

"Có ta ở đây thì ngược lại ngươi cũng không cần lo lắng chân huyết sẽ khuếch tán ra ngoài, ta đang nghĩ, có thể nó sẽ có tác dụng lớn đó." Chủ Cấm khu nói.

"Nó có chỗ tác dụng gì ạ?" Thạch Hạo nhịn không được hỏi.

"Ngươi có thể tắm rửa máu hắc ám để cho bị ăn mòn hoàn toàn." Chủ Cấm khu nói.

"Cái gì?!"

Thạch Hạo rút lui đầy cảnh giác, dù như thế nào thì hắn cũng không thể từ bỏ nguyên thần hiện tại được, làm như thế thì thân thể sẽ bất diệt nhưng con người lại thay đổi.

Trên thực tế, hắn cũng không phải tin tưởng trăm phần trăm chủ Cấm khu, bởi vì mỗi người đều có bí mật riêng của chính mình, huống chi lại là đại nhân vật bực này.

"Đừng nóng vội, nghe ta nói cái đã, vật chất hắc ám rất là đáng sợ thế nhưng cứ khư khư phong tỏa thì cũng không phải là biện pháp tốt, sớm muộn gì rồi cũng sẽ phải tiếp xúc thôi, nếu như có thể miễn dịch nó thậm chí lợi dụng sức mạnh của nó thì thậ sự không cần lo lắng gì nữa."

Cấm khu nói.

Đồng thời hắn cũng cảm thấy, lần này Tiên vực chắc chắn sẽ thua, dù cho có thể thắng thì cũng sẽ có đại nguy cơ.

"Ngày sau thế gian này sẽ có náo động đáng sợ nhất từ trước tới nay, vượt qua tất cả niên đại, tất cả kỷ nguyên, đây chính là lần tính sổ lớn kinh khủng nhất!"

"Vật chất hắc ám có thể là mối họa lớn nhưng cũng có thể có một ngày sẽ tẩm bổ thân thể, từ sống thành chết, xem thử có thể sử dụng nó hay không."

Chủ Cấm khu nói vài lời như vậy khiến Thạch Hạo suy nghĩ rất nhiều.

"Ngài có thể giúp ta thích ứng vật chấ hắc ám này?" Thạch Hạo hỏi.

Một khi nhiễm thứ này thì sẽ không thể nào quay đầu được nữa, rơi vào hắc ám lãng quên chính mình thì cần gì phải bàn tới tương lai, đời này xem như bỏ.

Nếu không, vì sao Tiên vực lại phong tỏa chặt chẽ, ngay cả người của mình đi chinh phạt sinh linh hắc ám thì đều không thể quay trở về được, vĩnh viễn bị vứt bỏ, bị trục xuất.

"Dám muốn những thứ người khác không dám muốn, dám nghĩ những thứ người khác không dám nghĩ, đây có thể là một cơ hội." Chủ Cấm khu nói.

"Việc này quá mạo hiểm đó." Thạch Hạo lắc đầu.

"Ngươi ngay cả Chiết Tiên chú cũng đã trúng thế nhưng vẫn còn sống sót, vẫn chưa bị phế bỏ, nếu như ngươi có thể ngăn chặn được vật chất hắc ám vậy thì sẽ sống sót trong lần tính sổ lớn kia!" Chủ Cấm khu trịnh trọng nói.

Thạch Hạo nghe thế thì lộ vẻ nghiêm túc, không nói gì mà chỉ căm chú suy nghĩ.

"Có phải ngươi cảm thấy bản thân đã đủ kinh diễm rồi, thế nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, lần tính sổ lớn chân chính, ngày xưa bất luận sinh linh nào nhảy ra cũng đều có thể quấy phá cho long trời lở đất, giết chết vạn tộc, ngươi có tin hay không? Bởi vì, đám nhân vậy kia đều từng xưng bá bên trong sông dài năm tháng, quan sát sự bồng bềnh của kỷ nguyên."

Lời nói của Cấm khu rất rõ ràng, muốn đột phá vòng vây thành công, quật khởi trong niên đại đang diễn ra loạn chiến và tiếp tục sống sót, vậy phải có năng lực vượt xa tưởng tượng của thế nhân, đánh vỡ hàng loạt ghi chép cấm kỵ.

Thạch Hạo nghe thấy rất có đạo lý thế nhưng vẫn cảm thấy, vị chủ Cấm khu này rất điên cuồng, cơ bản không hề xem tính mạng của hắn quan trọng gì cả.

"Thành công, ngươi có thể cao cao tại thượng, còn vững chắc hơn cả thiên địa, vĩnh hằng trường tồn, vạn cổ bất diệt. Nếu thất bại, cũng chỉ là chết sơm hơn một chút, nếu không cũng sẽ chết trong thời kỳ đầu của cuộc tính sổ mà thôi, không thể là sinh linh cười cuối cùng được." Chủ Cấm khu nói rất trực tiếp.

"Ngài là người điên mà!" Thạch Hạo nói nhưng sau cùng vẫn đồng ý, ban đầu hắn vẫn luôn phản đối thế nhưng trong lòng không ngừng so sánh, vì để trở nên mạnh mẽ mà hắn đã không tiếc mạo hiểm, dù cho là cửu tử nhất sinh.

"Rất tốt, trước mắt một giọt chân huyết hắc ám đã đủ cho ngươi dùng rồi, ngày sau cần phải truyền loại huyết này vào toàn bộ thân thể ngươi luôn." Chủ Cấm khu nói.

Việc này khiến Thạch Hạo biến sắc mặt, người đàn ông trung niên áo trắng này nhìn rất tuấn lãng thế nhưng làm việc lại rất kinh khủng.

"Ta sẽ nghĩ biện pháp để bồi dưỡng càng nhiều chân huyết hắc ám càng tốt, bắt đầu từ bây giờ, ngươi chuẩn bị hắc ám hóa đi." Hắn nói.

Thạch Hạo suy nghĩ một chút, nói: "Không được, ta không thể đánh bạc như vầy được, phải làm từng bước một."

Hắn quyết định, dùng huyết nhục của mình đắp nặn ra một bộ thể phách khác, dù gì tới cảnh giới như hắn thì có thể đoạn chi sống lại, muốn tạo nên một bộ thể xác thì khong thành vấn đề.

"Cũng được, đắp nặn một thân thể hắc ám, dùng thứ này để chém giết với ngươi, chiến đấu cùng mình, chỗ tốt lại càng nhiều hơn." Chủ Cấm khu gật đầu.

Cuối cùng Thạch Hạo rời đi, giao mọi phiền phức lại cho chủ Cấm khu.

Hắn nôn nóng trở về Thạch thôn để tiến vào Hư Thần giới gặp Điểu gia cùng Tinh Bích đại gia.

"Hai vị lão gia ơi, các ông không nhớ ra gì hết à, cái rương gỗ mục này là thứ gì thế, có lai lịch ra sao?" Thạch Hạo hỏi.

Bởi vì, lần này hắn đã nhìn thấy được một chiếc rương rất tương tự với cổ khí khởi nguyên bên trong Mai Táng địa, cho nên càng cảm thấy chiếc rương gỗ mục mình đang nắm giữ càng thần bí hơn.

Hắn cũng không có hỏi chủ Cấm khu, bởi vì hắn kiêng kỵ, đang đề phòng.

Nên biết, rương gỗ mục là thứ mà ngay cả Du Đà An Lan cũng muốn có được nên đã làm lớn chuyện, không tiếc đánh đổi để đoạt lấy.

Chủ Cấm khu khi còn sống rất có thể là tồn tại ở cấp bậc kia, bây giờ tuy rằng hắn nói mình chỉ là dấu ấn vỡ vụn không cách nào phục sinh được nữa, thế nhưng vẫn khiến Thạch Hạo không dám khinh thường.

Nếu như rương gỗ mục này có điều gì quái lạ, hắn lo lắng chủ Cấm khu sẽ làm nên phản ứng dị thường gì đó.

Đồng thời hắn cũng muốn nhờ Điểu gia cùng Tinh Bích đại gia phân tích xem thử chủ Cấm khu này có vô hại hoàn toàn hay không, nếu hai lão già này có thể nhớ tới chuyện của ngày xưa thì có thể cho hắn một đáp án thật yên tâm.

"Rương gỗ mục tuyệt đối không tầm thường, sâu trong nội tâm của chúng ta chợt dâng lên một luồng xao động, thế nhưng lại không tài nào nhớ ra được. '

"Chủ Cấm khu, tạm thời cứ nên phòng bị, trước tiên chớ để hắn biết về rương gỗ mục này!"

Đây chính là lời nói của hai ông lão với vẻ mặt đầy nghiêm túc.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2015)