Vay nóng Tima

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1811

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1811: Nghiệp hỏa đốt người
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)

Siêu sale Shopee


Trong thiên địa, ánh tím khuấy động từ vực ngoại buông xuống đánh thẳng lên trên người khiến Thạch Hạo rung lên dữ dội!

Nguyên thần của hắn như muốn nổ tung!

Tốc độ của hắn cực nhanh rời xa Thạch thôn, vượt qua đại hoang, hắn muốn rời khỏi khu vực quen thuộc này để mang tất cả nguy cơ tránh xa nơi đây.

Trên đường đi, ánh tím lấp lánh tựa như cây cột chống trời thẳng táp hạ xuống nối liền với Thiên linh cái của hắn, không cách nào tách ra, không ngừng trùng kích.

Việc này rất kỳ quái và cũng rất nguy hiểm, bởi vì nó không giống như luồng ánh đỏ trước kia, một đòn đánh không chết là sẽ biến mất, luồng ánh tím này lại khóa chặt lấy Thạch Hạo.

Trên vòm trời tựa như căn nguyên hủy diệt dính chặt với Thạch Hạo, không ngừng đánh giết nguyên thần của hắn, đây là một hành động diệt sát tận gốc, không cho hắn chút cơ hội nào.

"Hạo nhi!" Thạch Tử Lăng hét lớn, Tần Di Ninh tái xanh mặt mày chẳng chút màu máu.

Đôi bàn tay nhỏ của Vân Hi nắm chặt, các đốt ngón tay đều bị bấu tới mức tái xanh, nàng vô cùng căng thẳng bởi vì vừa với trở thành đạo lữu của nhau không lau mà Thạch Hạo đã gặp phải đại nạn rồi.

"Chái trai, cố chịu đựng đó!" Lão tộc trưởng Thạch Vân Phong lầm lầm lo âu.

Tất cả mọi ngươi của Thạch thôn đều gấp gáp vô cùng, ai cũng ý thức được đây là bước ngoặt nguy hiểm nhất của Thạch Hạo, nếu như có thể xông qua thì thiên địa rộng lớn mặc hắn ngao hu, nếu như có ngoài ý muốn gì thì sẽ bỏ mạng.

Đây là một cơ duyên cũng là đại tai kiếp!

"Quả nhiên, rời đi như vậy thì ngang ngửa với việc khiêu khích, sự tra hỏi của thiên địa lại càng mãnh liệt hơn, đáng lý luồng ánh tím kia đã biến mất rồi mới đúng!" Hoàng Kim sư tử run run bờ môi nói.

Việc này cũng chẳng phải vì giao tình thân thiết với Hoang mà là nó đang sợ hãi, sợ Thạch Hạo sẽ thân tử đạo tiêu và nó cũng sẽ chết theo cùng.

Lúc ở dị vực thì nó từng nghe nói, nếu như con đường Chí Tôn phát sinh khiêu kích thì sẽ gặp phải phiền phức ngập trời, sẽ nhận lấy sự trừng phạt mãnh liệt và điên cuồng.

Hiện giờ, hơn phân nửa Thạch Hạo đang gặp phải tình huống như thế khiến Hoàng Kim sư tử sợ hãi, nó rất muốn quát ầm lên.

Tu vi hiện tại của Thạch Hạo sớm đã vượt qua tưởng tượng của mọi người, một bước chân cũng sẽ đảo ngược sơn hà, tinh không rút ngăn, chân chính là súc địa thành thốn.

Vượt xa trước kia, trước sau mấy chục năm mà đã trưởng thành khủng khiếp như vầy rồi!

Thạch Hạo nhấc chân là có thể tới vực ngoại, đạo hạnh cùng tốc độ này kinh khủng đáng sợ ra làm sao chứ?

Cho nên, đường tuy xa thế nhưng Thạch Hạo không ngừng nhấc chân thì cũng chẳng biết đã đi được bao nhiêu vạn dặm rồi, chớp mắt đã tới trước vực bích.

Hắn không muốn tới những vực khác thuộc tám vực mà là muốn tiến vào bên trong hỗn độn.

Ầm

Không cần nói gì cả, hắn đấm ra một quyền nện về phía vực bích, quyền chỉ cứng rắn không gì không thể xuyên thủng khiến nơi đó nổ tung, tới hiện tại, hạ giới đã khó có thể ngăn cản được bước chân của hắn.

Thạch Hạo tiến vào bên trong hỗn độn.

Đây chính là khu vực hỗn loạn bên ngoài tám vực, bạo ngược, nguy hiểm ngập tràn thời không loạn lưu, đây là khu vực nguyên thủy, hỗn độn sục sôi tựa như mây mù lại như là chất lỏng bằng kim loại đang được tôi luyện.

Thạch Hạo cũng chẳng xa lạ gì với những thứ này, nhiều năm lại đây mỗi lần muốn cảm ngộ đại đạo hay là mở rộng tay chân để kiểm nghiệm đạo quả của bản thân thì hắn đều tới nơi đây

Nếu không, hắn sợ đánh chìm Hoang vực!

Xoẹt!

Ánh tím cuộn trào tựa như mây khói thẳng ngút trời xanh, càng ngày càng kinh khủng, đây là một đòn cuối cùng của luồng ánh sáng này.

Thân thể của Thạch Hạo run rẩy, lỗ chân lông mở rộng, cả người đều là ánh tím thế nhưng vẫn không có làm thương tổn thân thể của hắn, những vệt ánh sáng lưu chuyển tụ tập về phía đầu lâu của hắn.

Rầm!

Tựa như có mấy chục vệt sấm sét nổ vang bên tai của Thạch Hạo và khuấy động bên trong xương sọ của hắn, ánh tím vô số toàn lực cắn giết nguyên thần của hắn.

Ánh sáng này không có làm thương tổn tới thân thể mà chỉ trảm nguyên thần.

Nó là một loại ý chí lớn lao, thẩm vấn sinh linh khắp thế gian, phải đưa ra hình phạt nghiêm khắc nhất.

Mái tóc của Thạch Hạo rối bời, thân thể phát sáng, nguyên thần giãy giụa kịch liệt, nơi đó là ánh lửa hừng hực, nguyên thần lực sôi trào.

Hắn đang sử dụng pháp môn Liễu Thần để giúp lực sinh mệnh tăng mạnh, bao gồm cả nguyên thần không ngừng sinh sôi đối kháng với luồng sáng tím kia.

Cuối cùng, ầm, ngọn lửa màu tím đốt cháy trời cao khiến nguyên thần của hắn như hóa thành màu tím.

Việc này cực kỳ nguy hiểm, Thạch Hạo lảo đảo thối lui, thần thức cũng đã bị xóa bỏ.

Thế nhưng vào đúng lúc này Thạch Hạo chợt tỉnh ngộ, trong lòng hiện lên những lý giải và hàng loạt vết tích đại đạo xuất hiện.

Hắn đã biết, vệt ánh đỏ trước kia là do tinh lực của hắn gây nên, hiện giờ ánh tím chính là tử phủ của thân thể người dẫn tới, những ánh sáng này đều đối ứng với thân thể.

Thứ được gọi là nguyên thần tử phủ, trước mắt nó thể hiện ra ý nghĩa bản chất nhất, khuếch trương và trưởng thành nguyên thủy nhất, chính là tình huống trước mắt như kia.

Cuối cùng, ánh tím biến mất và Thạch Hạo đứng yên tại chỗ tới nửa ngày không nhúc nhích, trong nguyên thần là ánh tím mịt mờ, hào quang cuồn cuộn hiện ra màu tím đậm.

Rốt cuộc thì hắn cũng đã được thở dài một hơi, chỉ thiếu một chút nữa là đã bị chém bay nguyên thần, dập tan tính mệnh.

Con đường Chí Tôn lại gian nan như thế!

Hắn cảm thấy mình đủ mạnh, đã chuẩn bị kỹ càng nhưng vẫn gặp phải nguy cơ to lớn như thế.

Hoặc là, có thể năm tháng tu đạo không đủ lâu gây nên, còn cách rất ra đường phân cách 'năm trăm năm' kia.

Tiếp đó, giữa bầu trời có một vệt ánh vàng lao xuống đốt cháy thân thể của Thạch Hạo, bất luận hắn giãy giụa ra làm sao cũng đều không có hiệu quả lớn gì cả.

Giây lát đó hắn hóa thành một bóc đuốc hình người bốc cháy nơi ấy, phát sinh ánh sáng cùng nhiệt lượng đầy kinh khủng khiến hỗn độn sôi trào kịch liệt.

Thời không loạn lưu, hư không đại liệt trảm thi thoảng sẽ xuất hiện thế nhưng không thể làm được gì Thạch Hạo cả, hắn sớm đã trải qua những nỗi đau do đốt cháy nhiều rồi.

"A..."

Cuối cùng, Thạch Hạo nhịn không được khẽ gầm lên, thân thể bị đốt cháy tới gần cuối thì có phần huyết nhục khô kiệt thậm chí hóa thành than cốc.

Một ít xương cốt cũng lộ ra ngoài, bị đốt tới mức xuất hiện ánh kim rồi biến thành màu đen.

Chuyện này đáng sợ tới cỡ nào?

Mạnh mẽ như Thạch Hạo mà cũng bị dằn vặt tới mức độ này, ngọn lửa không cách nào dập tắt được, dù cho là hỏa đại đạo cũng không cách nào so sánh được.

Lửa này rất kỳ lạ, muốn hủy diệt hắn và hóa thành tro tàn.

Nghiệp hỏa!

Thạch Hạo đã hiểu, đây chính là nghiệp hỏa vô biên, cũng chẳng phải là ngọn lửa như bình thường, bên trong mang theo ý chỉ, mang theo hành quyết, mang theo sự tàn khốc của càn khôn.

Tội nghiệt chư thiên, lượng lớn nhân quả đồng thời hạ xuống hóa thành nghiệp hỏa đốt cháy thân thể.

Quả nhiên là biến thái!

Con đường Chí Tôn quá gian nan, hắn đã bước nửa bước vào trong, hiện tại đã được xem như là Chí Tôn thế nhưng vẫn gặp phải cực khổ như vầy, như muốn đốt thành bụi trần.

Liệt diễm ngút trời, Thạch Hạo yên lặng ngồi xếp bằng, hắn đang cố gắng chống cự, không có dùng những bảo thuật đại pháp để chống đối.

Bởi vì hắn từng nghe nói, nghiệp hỏa hồng trần gia thân, đây là một lần rèn luyệnm là việc gột rửa tốt nhất để chân chính bước vào Chí Tôn, nếu tiếp tục dùng bản thân để kiên trì thì sẽ có chỗ tốt cực lớn.

Ánh lửa ngập trời đốt hỗn độn thành mơ hồ, nơi đây vô cùng kinh khủng tựa như là một chiếc lò lửa vĩnh hằng bất diệt trấn áp nơi ấy, đốt sạch chư tà trên thế gian.

Cuối cùng, ánh lửa dập tắt và bên trong tro tàn tựa như có ẩn giấu một khói kim loại, trên người Thạch Hạo có phần phát sáng, có chỗ nhăn nheo cháy đen.

Hắn rung lắc toàn thân phủi bay tro tàn, cơ thể héo tàn tỏa ra sinh cơ, kim quang lưu chuyển toàn thân tựa như là Kim thân bất hủ vừa được đắp nặn thành.

Khí tức Chí Tôn từ trong cơ thể hắn bộc phát ra ngoài!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2015)