Vay nóng Tinvay

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1936

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1936: Tiên vương ngăn trở
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)

Siêu sale Shopee


Một chiếc đèn lửa được đốt lên, khung đèn làm từ xương cốt, phía đáy làm từ đồng thau đang lan tỏa ánh sáng xanh lục, lúc sáng lúc tối chập chờn bất định.

Nơi bất tử đang đốt lên một ngọn đèn cổ, nó có thể liên kết tới một khu vực kỳ dị nào đó của Tiên vực.

Đèn cổ được đặt lên trên một tòa tế đàn và nơi đó nhanh chóng mơ hồ hình thành nên một vết nứt hư không, sinh linh không cách nào đi qua được thế nhưng có thể truyền tin.

"Hoang chuẩn bị độ Tiên vương kiếp." Chí một câu như vậy rất đơn giản và xúc tích, không nhiều lời nữa.

Sau đó, chiếc đèn này tắt lịm và sinh linh bên trong cấm khu lùi lại rời khỏi nơi đây.

Tiên vực không cách nào bình tĩnh được nữa, tin tức này đã truyền tới một vài gia tộc cổ xưa, đều là những thế lực có lai lịch rất lớn cho nên không thiếu những đạo thống Tiên vương.

"Ồ, thú vị, còn trẻ như vậy mà đã muốn xung kích Tiên vương rồi, nên cho hắn là rất tự tin hay là đang tìm cái chết? Tích lũy còn chưa đủ." Có người cười khẩy, là một tên chuẩn Tiên vương.

Rất nhiều người đều biết, Hoang bị quá nhiều áp tự từ bên ngoài nên không thể không đưa ra lựa chọn này.

"Có lẽ sẽ có cơ hội thành công!" Có người khác lên tiếng.

Chuyện này ảnh hưởng cực lớn, nhân vật lão làng đang bàn luận mà thế hệ trẻ tuổi Tiên vực thì chỉ biết trợn tròn mắt, chấn kinh không nói nên lời.

Đặc biệt là đám người Ngao Càn, Bàn Nghệ, Hỗn Thiên, bọn họ đều từng giao thụ qua với Thạch Hạo nên nhất thời sững sờ ngơ ngác, năm đó bọn họ vẫn là đối thủ thế nhưng hiện tại thì sao?

Hoang quá ghê gớm, lại trong độ tuổi này đã muốn xung kích cảnh giới Tiên vương rồi!

Là sự khủng khiếp tới cỡ nào chứ?!

Mà bọn họ còn chưa thành tiên nữa là!

Đám người Trích tiên, Trùng đồng giả Thạch Nghị, Đại Tu Đà, Yêu Nguyệt công chúa, Thanh Y thì cũng nghe được tin tức này, lúc này ngạc nhiên, chấn kinh và giật mình.

Mới bao nhiêu năm chứ, Thạch Hạo lại đi tới mức độ này rồi.

Bọn họ tiến vào Tiên vực là muốn tìm một thời cơ, bên trong thế giới có thể thành tiên này để nâng cao một bước, nhưng nào nghĩ tới, một người một mình ở lại hạ giới đã tiến về phía trước cách rất xa bọn họ!

Chỉ là, động tĩnh mà hắn gây ra cũng quá lớn, hiện giờ cường giả của Tiên vực đều đang chú ý.

"Có thể hắn có cơ hội thành tựu chính quả Tiên vương!" Đây là lời nói của một vị Tiên vương, là sinh linh đầu tiên thuộc cấp bậc này nhận xét.

Bên trong tòa phủ đệ của Ngao Thịnh Tiên vương có một bóng người mờ ảo ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, xung quanh là khí hỗn độn, hắn tựa như trường tồn từ tuyên cổ, chưa bao giờ động đậy vậy.

Rầm!

Đột nhiên hắn giơ tay, một bàn tay tiến vào trong vũ trụ mênh mông và ai ai cũng có thể thấy rõ, bàn tay lớn vàng óng kia bao trùm lấy tòa tiên môn trong vũ trụ này.

"Ồ, Ngao Thịnh Tiên vương xuất thế và muốn mở ra tiên môn, chả lẽ muốn hạ giới ư?"

Có người kinh ngạc bật thốt lên khiến cả thế gian đều khiếp sợ.

Phàm là cường giả, phàm là người thành tiên đều cảm ứng được, sau đó mười phương đều chấn động, người trong thiên hạ đều kinh.

Cùng lúc này, bên trong một tòa động phủ của Tiên vương khác, Thái Thủy Tiên vương phút chốc mở mắt tựa như có hai tia chớp cắt lìa bầu trời đêm trong tòa thạch thất tối tăm này.

Hắn cũng duỗi ra một bàn tay lớn tiến vào trong vũ trụ mênh mông, bao trùm lấy một tòa tiên môn khác.

"Thái Thủy Tiên vương cũng động rồi!"

"Hoang đã xong, hai đại Tiên vương muốn ngăn cản hắn thành tựu chính quả Tiên vương!"

Tất cả mọi người của Tiên vực đều biết, hai đại Tiên vương muốn động thủ rồi, cơ bản không cho người trẻ tuổi ở hạ giới kia chút cơ hội nào cả, muốn tự chính tay mình đi giết chết!

Ầm!

Nơi sâu trong vũ trụ, Thạch Hạo máu me be bét thế nhưng khí tưc của hắn lại đang càng ngày càng mạnh mẽ, đạo hạnh đang tăng trưởng, thể nội của hắn có từng cánh cửa được mở ra.

Bảo tàng thân thể, các loại thần thông, vô tận phù văn áo nghĩa đều in khắc trong huyết dịch của hắn, đều khắc lên trên xương cốt của hắn, quá óng ánh, vô số ký hiệu đại đạo sâu chuỗi lấy hắn.

Hắn đang tiến quân về cảnh giới Tiên vương, hắn muốn xông ra khỏi ràng buộc và lại bước lên một bước nữa.

"A..."

Thạch Hạo thừa nhận cơn đau đớn cùng cực, quả thật hắn còn thiếu chút hỏa hầu, tích lũy không đủ dày, hiện giờ cưỡng ép vượt cửa ải khiến cả người như muốn giải thể.

Thân thể bất diệt cũng đang rạn nứt, huyết dịch tuôn rơi lưu chuyển ánh sáng vàng lộng lẫy, hắn tức giận vô cùng, làm sao cam tâm chứ, lúc này ngay cả mái tóc dài tựa như đúc từ vàng cũng đang phát sáng.

"Ta không cam lòng mà!"

Thạch Hạo hét lớn dùng hết mọi sức lực, hắn muốn chịu đựng qua, hắn muốn trở thành chính quả Tiên vương.

Tiến lên một bước nữa, trời cao biển rộng mặc hắn bơi lội, nếu như thất bại thì chính là địa ngục vạn trượng, thân tử đạo tiêu, như đèn tắt lịm.

Ầm!

Vô tận ký hiệu từ bốn phương tám hướng nghiền ép tới, có rất nhiều phù văn đều từ ngoại giới thẩm thấu tiến vào và ép lên trên cơ thể hắn.

Tới cảnh giới Tiên vương, không thể tưởng tượng!

Quá khứ, hiện tại, phàm là những quy tắc, những trật tự thiên địa từng xuất hiện qua thì đều nghiền ép, đều trừng phạt hắn, rất khó để chịu đựng nổi.

Đặc biệt là ở vùng thế giới này đang trong thời đại mạt pháp nên sẽ tác động nên nhân quả càng to lớn hơn, hình phạt hạ xuống sẽ là mạnh mẽ nhất, bất cứ lúc nào cũng là hình thần đều diệt.

Ầm!

Một phần thân thể của Thạch Hạo nổ tung hóa thành từng chùm mưa máu, từng tu qua Bất Diệt kinh, bản thân được mệnh danh là vững chắc bất hủ nhưng cũng không thể chống cự nổi loại nghiền ép này.

Nhưng, Thạch Hạo vẫn là Thạch Hạo, luôn đi ngược dòng tiến tới, trong miệng hắn phát ra tiếng gầm nhẹ và có ánh sáng bất hoại lan tỏa, đây chính là kết quả thu hoạch được sau khi hắn dung hợp vạn pháp và tự nghĩ ra hệ thống tu luyện của riêng mình.

Một lát sau, bên trong thần quang vạn kiếp bất hoại kia thì hắn bắt đầu đắp nặn lại thân thể, những sương máu kia bắt đầu tụ lại vào bảo thể lần nữa tái hiện.

Đồng thời, hỗn độn cuồn cuộn tựa như lò lửa rèn luyện thân thể của hắn!

"Thật sự không đơn giản mà, rất có thể hắn sẽ thành công!" Có sinh linh cổ xưa trong cấm khu thán phục.

Bọn họ giật mình phát hiện, thân thể của Thạch Hạo mạnh mẽ tới mức có thể chịu đựng được loại xung kích kia, một lần phá nát thì một lần gây dựng lại, áo nghĩa của chư thiên kia, hết thảy phù văn đại đạo của quá khứ, của hiện tại đều hiện ra và kích cho hắn chia năm xẻ bảy, nhưng hắn vẫn có thể đắp nặn lại lần nữa.

Là sự hủy diệt, nếu như không chết thì sẽ trở thành mài giữa, thân thể của Thạch Hạo trải qua muôn vàn thử thách, càng ngày càng mạnh mẽ hơn.

"Hoàn thành, cơ thể hắn đã qua được ải, chịu đựng được cơn trừng phạt, thử thách ấy. Nhưng quan trọng nhất chính là nguyên thần, cửa ải này không cách nào vượt qua được, một ít mãnh nhân tuyệt đại từ cổ chí kim đều chết ở trong lần này." Có cường giả bất thế trong cấm khu thì thầm.

Muốn trở thành chính quả Tiên vương thì quan trọng nhất là nguyên thần được gột rửa, vọt lên tận trời xanh thật sự và mới có thể hóa thành đạo quả Tiên vương được.

Thân thể của Thạch Hạo trời sinh đã mạnh mẽ, hiện giờ đã chịu đựng được loại thử thách này.

Nhưng nếu như nguyên thần của hắn bị đánh giết thì tất cả sẽ thành không!

"Cũng không dễ dàng gì, nếu như không phải hắn một lòng muốn thành tự Tiên vương mà chỉ đơn giản mượn nhờ cơ hội này để rèn luyện nguyên thần đôi chút, vậy thì hắn đã được xem như là nhân vật trong hàng ngũ Thập hung rồi."

"Vậy cũng khó nói, sẽ không thành công đâu!" Có người phủ định lại.

Ầm!

Trong thiên địa là vô tận đại đạo xuất hiện, có sinh ra ở giới này và cũng từ bên ngoài giới bích tiến vào trong, và rồi tất cả đuề xuyên thẳng về phía đầu lâu của Thạch Hạo.

Thạch Hạo chấn kinh, chính quả Tiên vương khó khăn như thế ư?

Rốt cuộc thì hắn cũng biết, chính mình điên cuồng tới cỡ nào, mạo hiểm tới cỡ nào, lần này quả thật là dùng mạng để đi đập, có lẽ hôm nay sẽ bỏ mạng ở đây rồi.

Một ít đại đạo hóa thành chùm sáng bao trùm lấy thiên linh cái của hắn, đánh cho cả người hắn run rẩy, thất khiếu chảy máu, không cách nào tránh né mà chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ mà thôi.

"Rầm rầm rầm...

Giây lát đó Thạch Hạo đã trúng tới mấy chục lần oanh kích đại đạo, xương sọ rạn nứt, nguyên thần như muốn tản đi, hắn gặp phải trọng thương không cách nào tưởng tượng ra được.

"Thật sự rất mạnh, tuổi tác này mà đã cố gắng vượt qua nhiều lần đánh giết như thế, thật sự đủ để tự kiêu rồi đó, nếu như hắn tiếp tục như vậy thì Tiên vương không dám nói nhưng thật sự có thể trở thành tồn tại giống như Thập hung." Có người nói.

Vù!

Đột nhiên thiên địa rung lên bần bật, cũng không phải do những chùm sáng to lớn kia gây ra mà là tới từ một khu vực khác, nơi đó xuất hiện một cánh cửa và có một bàn tay màu vàng đất lao ra.

Bàn tay kia to lớn vô biên từ từ đè về phía nơi đó của Thạch Hạo.

Ầm!

Vào đúng lúc này lại xảy ra sự tình không cách nào tưởng tượng ra được, vùng tinh vực kia cũng không biết đã có bao nhiêu ngôi sao nổ tung khi bàn tay ấy tới gần.

Sao trời một vùng nháy mắt hóa thành phế địa, thiên thể vô số, tất cả đều nổ tung, khắp nơi là bụi bặm vũ trụ.

Đây là loại sức mạnh to lớn tới cỡ nào chứ? Cả thế gian đều khiếp sợ!

Nếu không phải vừa nãy Thạch Hạo đã rèn luyện qua thân thể và đã thông quan, cơ thể hắn đã vững chắc bất diệt thì một chưởng vừa rồi đã có thể chia hắn thành năm thành bảy, hủy diệt ở đây rồi.

Một chưởng này nhìn rất chậm thế nhưng lại rất độc ác, uy lực vô cùng vô tận!

Dù vậy Thạch Hạo cũng bị chấn cho bay ngược ra ngoài, cả người đầy máu tươi, khắp nơi đều là vết rách, bị một chưởng của Tiên vương từ từ đè xuống và thiếu chút nữa hình thần đều diệt.

Nguyên thần của hắn bất ổn xém tí nữa đã nổ tung!

Nhưng hắn cũng đã gắng gượng vượt qua, không thể nào phân tâm được, tuy rằng lửa giận hừng hực thế nhưng không có biện pháp.

"Gào..."

Thạch Hạo gầm rú tựa như dã thú bị thương, hắn ngửa mặt lên trời rít gào, hắn đang bước vào giai đoạn mấu chốt thì lại có người ra tay với hắn.

Tiên vương tới rồi!

Tất cả mọi người đưa ra phán đoán này, chỉ có Tiên vương thì mới có loại sức mạnh nhưu vầy.

"Khá thú vị, chậm thêm bước nữa thì ngươi đã trở thành tồn tại tựa như Thập hung rồi." Lời nói lạnh lùng truyền từ phía sau tiên môn kia. tới.

"Ngao Thạnh!" Thạch Hạo gầm thét, tóc tai bù xù, máu nhuộm tinh không.

Mọi người chấn kinh, người ra tay chính là Ngao Thịnh Tiên vương, hắn ngăn cản Thạch Hạo thành tựu Tiên vương.

Giây lát sau, Ngao Thịnh lại xuất thủ, bàn tay lớn kia chậm rãi hạ xuống ép tới Thạch Hạo, lần này muốn hoàn toàn tiêu diệt lấy hắn.

"Tiên vương, là có ý gì đây?!"

Đúng lúc này, khắp nơi nơi xa xa óng ánh lên ánh vàng, một cây đại thụ thông thiên giáng lâm ở đây, tán cây to lớn đè ép cả vùng tinh không này ngăn cản lấy bàn tay màu vàng đất kia.

Thế Giới thụ xuất hiện, cô gái có cánh chim màu vàng sau lưng đứng bên trên đỡ lấy bàn tay kia.

"Nể tình Đồ tể, ngươi nên rút đi đi, ta không so đo với ngươi làm gì." Ngao Thịnh Tiên vương lên tiếng, dù cho chân thân hắn không tới thế nhưng chỉ một bàn tay lớn ở đây cũng có thể nhận biết được hết thảy.

"Tiên vương, kính xin hãy lùi khỏi giới này, ngươi ngăn cản người thành chính quả như vầy là trời đất đều oán giận, không sợ chọc tới đại nhân quả ư?" Cô gái tóc vàng nghiêm túc nói.

"Nhân quả? Bản thân bản vương đã là nhân quả thiên đại rồi, ta lấy tính mạng của hắn, kẻ nào cản nổi!?" Ngao Thịnh Tiên vương vô cùng bá đạo, âm thanh chấn động cả vùng vũ trụ.

Thời khắc này các tộc đều run rẩy, chúng sinh đều sợ hãi.

Cô gái tóc vàng này muốn ngăn trở bàn tay lớn kia.

Nhưng, bàn tay lớn nhẹ nhàng ép tới đằng trước, bịch, Thế Giới thụ rung động, phiến lá rơi rụng đầy trời, cành cây bị bẻ gãy, cả thân cây đều bay ngược ra sau.

Cô gái tóc vàng kia rên lên một tiếng không cách nào chống đỡ nổi, hai cánh tay của nàng vô lực lắc lư, miệng mũi tràn ra dòng máu màu vàng, biến mất cùng với Thế Giới thụ ở tận cùng vũ trụ.

Lúc bàn tay lớn kia làn nữa ép tới thì Thạch Hạo thở dài, hắn biết, đời này đã tới phần cuối, không có hi vọng gì nữa.

Nhưng dù cho có chết, dù cho đang trong thời khắc cuối cùng này thì hắn vẫn đang chống đỡ lấy những phù văn đại đạo kia, hắn đang tế luyện nguyên thần, hắn muốn lột xác thành công và càng muốn chém chết Ngao Thịnh!

"Đạo hữu, khinh người quá đáng rồi đó!"

Chủ Cấm khu xuất hiện, ngoài ra còn có xương sọ thủy tinh, cốt chưởng màu vàng cùng tròng mắt nhỏ máu đồng thời ngăn cản bàn tay lớn đó.

Thạch Hạo mang theo vẻ cay đắng chẳng biết làm gì cả, hắn biết, dù cho nhóm người này xuất thủ thì cũng không được, dù sao cũng không phải là chân thân, cũng chỉ là một phần thân thể không đầy đủ mà thôi.

Làm sao bây giờ? Hắn cảm thấy vô lực, thời gian không chờ hắn!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2015)