← Ch.1949 | Ch.1951 → |
Nhóm người Mục Thanh, Hoàng điệp, Đả Thần Thạch đều kích động khó mà kiềm chế được, những năm gần đây người của Thiên đình vẫn luôn trốn ở trong lãnh địa vủa Bàn vương chứ không hề dám bước ra ngoài.
Dù vậy cũng thường xuyên bị người của ba gia tộc Tiên vương kia đánh giết, có thể nói, nhiều năm trôi qua đã có một nhóm thần tướng chết đi không hiêu nguyên nhân.
Thậm chí, ngay cả Chu Lâm cũng bị giết chết trong một tinh vực nào đó, hình thần đều diệt.
"Sư phụ, sư phụ nên báo thù cho bọn hắn đó!" Xích Long nghẹn ngào, khi nghĩ tới nhiều người chết đi như vậy khiến trái tim hắn co thắt lại.
Tâm tình của những người này rất phức tạp, có kích động, có hưng phấn, có thương tâm, bọn họ mượn nhờ truyền tống trận trong Bàn vương thành để tiến về trong biển sao này.
Làm sao nghĩ ra được, Thạch Hạo vẫn còn sống, sau năm mươi vạn năm thì có thể gặp lại lần nữa, đây là một duyên phận.
Đám Thanh Y, Đại Tu Đà, Trường Cung Diễn, Trích tiên với tốc độ cực nhanh đang tiến tới, trnê thực tế còn có tu sĩ của các giới cũng chạy tới đây để xem rõ ngọn ngành.
Dù dì cũng là ba đại Tiên vương, cứ như vậy bị người trấn áp!
Nhưng có sáu bóng hình vô thượng là nhanh nhất, bọn họ vượt qua vũ trụ, khí tức bàng bạc ép người khác không cách nào thở được.
Trong nháy mắt thì sáu sinh linh đáng sợ mang theo gợn sóng khủng khiếp tựa như sóng to gió lớn từ các nơi trong Tiên vực giáng lâm, bọn họ chính là bá chủ trường tồn vạn cổ.
Những người này là Tiên vương tới những cổ địa khác nhau trong Tiên vực, đạo hạnh sâu không lường được, tu vi nghịch thiên.
Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy nên bọn họ đã bị kinh động, không thể không hoảng sợ đồng thời muốn tới đây một chuyến, chuyện này có mức ảnh hưởng cực kỳ lớn.
Khi đám người Thanh Y, Trích tiên, Thiên Giác nghĩ, Mục Thanh tới đây thì đều kinh sợ rồi dừng lại, bọn họ nhìn thấy sáu bóng hình mơ hồ ngồi xếp bằng vây quanh Hoang.
Sáu người này yên ắng không nhúc nhích, được hỗn độn bao quanh, thần bí vô thượng.
Sáu đại sinh linh trấn từng phương một và vây Thạch Hạo ở trung tâm, khiến hắn không thể bình yên rời đi được.
Hiển nhiên, nơi này đã xảy ra kinh biến và có tình huống mới.
Đã xảy ra chuyện gì? Tất cả mọi người đều hoảng sợ, có tới tận sáu vị Tiên vương tới đây và bao quanh lấy Thạch Hạo, sẽ xảy ra cuộc chiến đấu càng kinh khủng hơn ư?
Thạch Hạo ngồi ngay ngắn chính giữa và cũng chẳng để tâm tới sáu đại Tiên vương đang vây mình ở trung tâm, chỉ là nhìn chằm chằm vào chiếc ao kia và không ngừng luyện hóa.
Bên trong, Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ đều đang chống đỡ, lộ vẻ đau đớn nhưng trong thời gian ngắn không thể tử vong được, Tiên vương được mệnh danh là bất hủ bất diệt, rất khó giết chết.
Thế nhưng, đạo quả của bọn họ đang gặp phải uy hiếp, nếu cứ kéo dài như vầy thì rất có thể sẽ tác động tới căn cơ của bọn họ, như vậy sẽ vô cùng thê thảm.
Tu sĩ các nhà sau khi tới nơi đây thì đều lạnh toát toàn thân, yên lặng đứng cách thật xa, cả người run lẩy bẩy, tới tận sáu đại Tiên vương cùng nhau hiện thân ở đây.
Muốn phá trời cao rồi mà!
Bọn họ cảm thấy mình đứng cách đủ xa và đang ở trong khu vực an toàn, thế nhưng hiện tại vẫn đang run lẩy bẩy, chủ yếu là vì nơi đó có quá nhiều Tiên vương, khí tức của bọn họ mênh mông khiếp người.
"Đạo hữu, suy nghĩ thế nào?"
Bỗng nhiên có một Tiên vương lên tiếng, hắn ngồi xếp bằng ngay ngắn ở đó và được hỗn độn bao quanh chợt lên tiếng hỏi Thạch Hạo.
"Không cần nói nhiều, ba người này ta không bao giờ tha!" Thạch Hạo rất thẳng thắn từ chối.
Cái gì?
Sáu đại Tiên vương muốn Thạch Hạo thả Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ? Mọi người nghe được tin tức này thì hãi hùng khiếp vía, là đang ép cung ư? Sáu đại Tiên vương đã bao vây lấy Hoang rồi!
"Tu thành Tiên vương không dễ, nếu như ba người này bỏ mạng thì thật quá đáng tiếc, đạo hữu vẫn nên có lòng dạ từ bi thì hơn." Có người lên tiếng.
Lời nói của hắn bình thản, tâm tình chẳng chút chập chờn gì khuyên bảo như thế, muốn Thạch Hạo thả ba người Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ ra, không muốn làm khó ba người này thêm nữa.
"Dựa vào đâu, bọn họ không dễ, vậy lẽ nào ta rất dễ bị bắt nạt à?" Thạch Hạo lạnh giọng nói.
Hắn cũng không ngờ tới, vào thời khắc sống còn lại cùng lúc xuất hiện tới sáu vị Tiên vương đều thuộc về những kỷ nguyên khác nhau, những lão già này đã sống trong vô tận năm tháng.
Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ là kẻ thù của hắn, đời này gặp phải nên chỉ có thể một bên nằm xuống, hắn làm sao có thể buông tha?
"Đạo hữu, ngươi không nên bướng bỉnh làm gì, thiên địa hiện tại không quá vững chắc nên cần phải có nhóm cường giả như vầy tọa trấn, ngươi phải nhìn đại cục mới đúng!" Một người lạnh giọng nói.
Sau khi Thạch Hạo nghe vậy thì ánh mắt đâm người, tựa như thiên kiếm reo vang nhìn về phía người kia.
"Nhìn đại cục, ba người bọn họ từng nhìn qua?" Thạch Hạo quát hỏi.
Trước kia ba người bọn họ làm việc chẳng chút kiêng dè, muốn giết hắn thì cứ thế xuất thủ, hiện giờ vì sao tới phiên hắn ra tay thì bị người hạn chế?
"Đạo hữu, xin hãy cân nhắc kỹ, bọn họ rất mạnh, thành tựu của ngày hôm nay quả thật rất đáng gờm, đạo hữu cũng không nên khiến chúng ta tiêu tốn sức lực." Người còn lại khuyên nhủ.
Giới hải không yên bình, lần tính sổ lớn đã bắt đầu từ nhiều năm trươc. s
"Suy nghĩ xong chưa?"! Tên còn lại lạnh lùng nói.
Thạch Hạo bình tĩnh, lời nói truyền khắp các nơi, nói: "Có phải thế không, ba người bọn họ rất mạnh vậy lẽ nào ta không đủ mạnh? Ta rất dễ bị ăn hiếp à? Hôm nay, ta muốn giết ba đại Tiên vương này và mình ta sẽ thay vào đó, lấp kín chỗ trống của bọn họ, có gì mà không tốt chứ?"
Ngông cuồng và bá đạo như vầy đủ khiến cho những người ở vùng tinh vực nơi đây nghe thấy, tiếng nói của hắn nổ vang khắp vũ trụ, Hoang muốn giết ba đại Tiên vương, dù cho bị sáu đại vương giả khác ngăn chặn thì cũng không hề sợ.
"Đạo hữu, đạo hữu nên nghĩ kỹ thì hơn, nếu không tự gánh hậu quả đó!" Có người khác lên tiếng.
"Ta là một người không chấp nhận sự uy hiếp, nếu như muốn chiến một trận thì các ngươi cứ thử xem!" Thạch Hạo trầm giọng nói.
Lời này vừa ra lập tức cả Tiên vực rung lên bần bật, Hoang có bản lĩnh mạnh mẽ như thế ư, hay là cũng chỉ đang chém gió.
"Chớ có sai lầm!"
Sáu đại Tiên vương cùng đứng dậy và khóa chặt hắn thêm chút nữa, bọn họ không muốn Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dù gì cũng là Tiên vương tuyệt đỉnh.
"Các ngươi dám uy hiếp ta?" Thạch Hạo nói, giây lát đó hắn gầm nhẹ một tiếng rồi triển khai bí thuật kỳ dị.
"Hắn hóa thiên cổ, hắn hóa năm tháng..."
Giây lát đó, nơi đỉnh đầu của Thạch Hạo xuất hiện lên một bóng người và đứng sóng vai cùng hắn.
Nó là chí cường giả phong hoa tuyệt đại, bởi vì, dáng vẻ của nó mơ hồ tương tự với Liễu Thần, sau lưng có đại thụ che trời.
"Hắn hóa tự tại, hắn hóa Lôi đế, hắn hóa Côn bằng vương!"
Theo sự gầm nhẹ của Thạch Hạo thì xung quanh hắn chợt xuất hiện những bóng hình cùng kề vai với hắn.
"Chuyện này..." Đám người đều hít vào hơi lạnh, trước kia đám Mục Thanh, Xích Long... vẫn còn lo lắng, hiện giờ khi thấy tình cảnh này thì không còn sợ hãi gì nữa.
Ngay cả sáu đại Tiên vương mà cũng dám chiến một trận, chỉ cần nghĩ thôi cũng đã thấy lạnh toát rồi, bọn họ biết, việc này quá nghiêm trọng vượt qua suy nghĩ của mình.
Trước đây không lâu, chỉ một mình Hoang đã tự mình xuất thủ và tạo nên cảnh tượng khủng khiếp như kia, hiện giờ Hắn hóa tự tại và kêu gọi tới ba vị cường giả nữa, vậy nếu như nổ ra xung đột thì sẽ ra làm sao?
Nơi đây có tới sáu đại Tiên vương thế nhưng Hoang đang đứng ở giữa, và bên cạnh hắn đang hóa ra ba vị cường giả có tiếng tăm lừng lẫy cả lịch sử đang tiến lùi cùng với mình.
Việc này khiến người người chấn kinh, lập tức vẻ mặt của sáu đại Tiên vương trở nên nghiêm túc không dám manh động, sợ tên sát tinh này sẽ bước qua điểm mấu chốt và liều mạng với bọn họ.
Nếu như quyết một trận sống chết thì nói không chừng, sẽ có thêm Tiên vương bị trấn áp!
Tu sĩ các tộc nơi phương xa chẳng biết nói gì nữa, sức chiến đấu của Hoang khủng khiếp tới mức nào? Khi hắn trấn áp Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ thì vẫn còn ẩn giấu lá bài tẩy.
Một vị Tiên vương nở nụ cười tươi với thái độ hòa hoãn đi không ít, không còn cứng rắn răng đe như hồi nãy nữa mà mang theo ngữ khí thương lượng, nói: "Ngươi nên biết, hiện tại chính là thời khắc dùng người, thiếu đi Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ thì chúng ta sẽ vô cùng bất lợi!"
Sự ngang ngược của Hoang đã làm cho sáu vị Tiên vương thay đổi chủ ý, không dám bức ép quá phận nữa, việc này khiến cho các tộc không thể không thán, thật quá lợi hại.
Trong sáu đại Tiên vương này chợt có người hoàn toàn thay đổi thái độ.
"Vì để triệt tiêu đi trường tai họa này, ta sẽ xuất kích bắt đầu săn giết nhằm vào những Tiên vương khác, đánh tan tin tức bất lợi của Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên sơ." Hoang lên tiếng.
Hắn điên à? Muốn đi đâu để giết ba đại vương giả đây?
Sáu đại Tiên vương cũng ngớ người, biểu hiện của Thạch Hạo nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
"Xin hãy nói cho ta biết, hiện tại tên vương nào đang là địch của chúng ta và hiện đang ở nơi nào?" Thạch Hạo lên tiếng.
"Ở Giới hại có đại địch của chúng ta!" Một vị Tiên vương đáp.
Thạch Hạo xoay người nhìn về đám người Thanh Y, Trích tiên, Thiên Giác nghĩ, Mục Thanh rồi gật gật đầu, bí mật truyền âm nói; "Các ngươi đều ở đây thì tốt rồi, chờ ta trở lại!"
Ngày hôm đí Thạch Hạo giết thẳng vào Giới hải và khuấy lên vô tận sóng gió khiến cho Tiên vực chấn kinh, hắn dám làm điều đó, một mình đi tới đây để giết chí cường giả!
Mấy ngày sau, Thạch Hạo cầm theo hai cái đầu lâu dính đầy máu trở về đã tạo nên sóng lớn ngập trời, hai sinh linh kia vẫn còn sống, thân là vương giả tuyệt đỉnh nên muốn giết cũng khó mà giết được.
Sau khi trở lại thì Thạch Hạo giao hai đầu lâu của hai sinh linh vẫn còn chưa chết kia cho một vị Tiên vương, để bọn họ đi luyện hóa.
"Lần này đã đánh rắn động cỏ nên chỉ có thể giết hai mạng, ta còn thiếu một, ta sẽ sang dị vực giết thêm để cho đủ ba!" Thạch Hạo lên tiếng.
Hắn sớm đã muốn đi dị vực rồi, hiện giờ vừa khéo để qua.
===================
Các bạn có thể donate ủng hộ để Cvter/Dịch giả có động lực cống hiến những chương truyện thật hấp dẫn.
- Momo, Viettelpay, Zalopay, : 0377078181
- Paypal: @ronkute
- Vietcombank: 0531002535465 - Bach Van Phuoc
← Ch. 1949 | Ch. 1951 → |