Vay nóng Tinvay

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1995

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1995: Săn bắn chuẩn Tiên đế
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)

Siêu sale Shopee


Trong cuộc đại chiến, ba đế cay nghiệt vô tình, dù cho chiến đấu có lan gần tới đại quân ở nơi phương xa, cho có là thủ hạ của mình thì bọn họ cũng chẳng hề để ý tới, vẫn xuất kích mãnh liệt như cũ.

Vẻ mặt của bọn họ đầy lạnh lùng tựa như băng sơn không tan cả vạn cổ không ngừng chặn giết Thạch Hạo, diệt trừ họa lớn có thể gây uy hiếp tới bọn họ!

Tiên vương sa đọa thì suất lĩnh nhân mã nhanh chóng rút lui, nhưng dù là như vậy thì cũng có một nhóm người hóa thành mưa ánh sáng, hình thần đều diệt, cơ bản không thể chống lại được.

Trên thực tế, chỉ có một tí gợn sóng lan tràn tới và chạm phải thì những người này nổ tung, hóa thành từng chùm mưa máu, hài cốt không còn, hình thần đều diệt.

Chuẩn Tiên đế, cao cao tại thượng, không thể ngang hàng! Một đòn tùy ý cũng tạo thành lực sát thương không thể nào tưởng tượng được!

Sắc mặt của Thạch Hạo đầy lạnh lùng, nhắn nhìn thấy sự chênh lệch giữa bản thân với ba đế kia, hoặc có thể nói là quá khác nhau, vì cứu Hỏa Linh Nhi cùng Mạnh Thiên Chính nên hắn đã không tiếc bị đế mâu đâm nát xương bả vai, bị nắm đấm của Hồng đế xuyên thủng lồng ngực, trước sau thông suốt, bị chưởng ấn của Thương đế đánh nát nửa thân trên, chia năm xẻ bảy, máu me khắp người.

Mà ba đế lại lạnh lùng vô tình, có thể quên đi tất cả chứ không thèm để ý tới 'ngoại vật', không hề quý trọng thủ hạ.

Ví như lúc nãy, khi Thạch Hạo giết chết Vương Trường Sinh thì đều thờ ơ không hề động lòng gì cả, hoặc là dưới góc nhìn của bọn họ, bất quá cũng chỉ là một con sâu con kiến hơi chút xuất sắc mà thôi.

Thạch Hạo nghiêm nghị, loại sinh linh tuyệt tình đã mất đi gợn sóng tâm tình như vầy thì là loại đáng sợ nhất, dù cho giết tới điên ucồng thì cũng khó tìm ra được nhược điểm của bọn họ.

Bất kể là Hỏa Linh Nhi hay là Mạnh Thiên Chính, trong mắt ba đế đều chẳng là thứ gì cả, chết hay sống không cần thiết, mục đích của bọn họ chỉ có một, chính là đánh gục Thạch Hạo.

Chỉ có người trẻ tuổi đạt tới tầng thứ như bọn họ, không hề sợ ăn mòn hắc ám, đây chính là uy hiếp lớn nhất.

"Đáng tiếc, đáng tiếc, mặc cho ngươi có bá nghiệp thiên thu, thiên kiêu vạn cổ cũng không thể quay đầu lại được, phí hoài năm tháng, phai mờ thân thể Đế giả của đời này!"

Âm thanh của Hồng đề lạnh lùng tựa như ma chú vậy, sau lưng hắn là cổ quốc mênh mông vô bờ bất chợt hiện lên, cuồn cuộn ngàn tỉ dặm.

Đó là một luồng khí thế và cũng như là thiên cơ từ trong cõi u minh đảo loạn càn khôn, biểu thị kết cục của Thạch Hạo, Hồng đế lời ra tức là pháp, vận dụng tử chú ngăn chặn Thạch Hạo.

Liên quan tới nguyền rủa thì bất kỳ ở nơi nào cũng đều xem là thần thông thần bí và quỷ dị, khó lòng phòng bị.

Quả nhiên, Thạch Hạo cảm thấy khí thế bàng bạc vô địch của mình tựa như bị người xé rách, chém ra một vết thương và khí thế vô địch ấy đang bị 'tiết hết ra ngoài'.

"Giết!"

Thương đế gào lớn, tóc xám rối bời, quyền ý lớn lao, bầu trời bị ép cho nát tan, vạn vật héo tàn, không có thứ gì có thể ngăn cản được quyền ấn vô địch của hắn.

Trong lúc khí thế của Thạch Hạo đang tiết ra ngoài thì hắn bắt đầu phát động công kích đầy điên cuồng, quyền ấn phát sáng đánh vỡ chư thiên vạn cổ, nhin thấy được vĩnh hằng, dòng sông năm tháng bị hắn đạp bên dưới chân, lúc này hắn trở nên vô địch điên cuồng!

Ầm!

Thạch Hạo lấy cứng chọi cứng, bản thân vốn cao hơn một bậc thế nhưng hiện giờ lại có chút vât vả, cảm thấy cánh tay tê rần, lảo đảo bay ngược ra sau.

Việc này khiến hắn trở nên cảnh giác hơn, nguyền rủa của Hồng đế quả thật quá kinh người, đã đưa tới tác dụng cho hắn, vô hình trung làm tiêu tán uy thế cái thế của hắn.

Xoẹt!

Cùng lúc đó Vũ đế giết tới, một thanh thần mâu óng ánh rọi sáng kỷ nguyên này tới kỷ nguyên khác, màu đỏ thẫm nơi lưỡi mâu dính máu phát ra ánh sáng xẹt qua kỷ nguyên chư cổ.

Đây mới thực sự là đại thế vô địch!

Chiến mâu của Vũ đế đã trở thành một phần thân thể của hắn, đánh đâu thắng đó, không có một ai có thể ngăn cản được con đường của nó, có thể phá diệt vạn cổ!

Keeng!

Thạch Hạo tránh né nhưng cuối cùng không thể không dùng bàn tay đánh văng lưỡi mâu đi, bởi vì thanh mâu này đã khóa chặt lấy hắn, không thể không đánh văng được.

Ao pháp trì cùng tiên kiếm của hắn cũng đã được lấy ra và đối kháng với pháp khí chuẩn Tiên đế của hai đế khác.

Đây là một cuộc quyết đấu sinh tử!

"Phụt!"

Bàn tay của Thạch Hạo bị xé tan, lưỡi mâu cấp chuẩn Tiên đế cắt ra một đường vết thương và máu tươi tuôn trào nhìn mà giật mình, vô cùng thê diễm.

Máu chuẩn Tiên đế tung bay hư không và nhuộm đỏ cả vùng thế giới này, việc này là đang báo trước kết cục đầy thê lương của hắn ư?

"Tên mở đường năm xưa kia, hắn cũng đã chết dưới lưỡi mâu này của ta, chung quy lại ngươi cũng sẽ đi theo gót chân của hắn mà thôi!" Vũ đế nói.

Hắn cực kỳ mạnh mẽ, cả người óng ánh, sau lưng là cặp cánh chim thần thánh hoàn mỹ, hắn đứng sừng sững trên chiến xa toát lên vẻ cao cao tại thượng, có ý vị vô địch vượt lên trên đời.

Thế nhưng, chiến mâu trong tay hắn lại không hề tương xứng với dáng vẻ của hắn chút nào, quá hung hãn, lưỡi mâu màu máu tỏa ra ánh sáng yêu dị tựa như có thể nuốt chửng thần hồn của người nhìn.

Nó phát ra ánh đỏ chói mắt cực kỳ, tựa như là mặt trời màu máu giữa trời cao!

Từng có một thời đại tên là Đế lạc, và có quan hệ với thanh mâu này, từng xuyên thủng mi tâm của chuẩn Tiên đế ngày xưa kia, xoắn giết thần hồn của hắn và kết liễu tính mạng của hắn.

Chiến mâu giết đế!

Bất kể là quá khứ hay là hiện tại hoặc là tương tai, nó đều là một trong những binh khí hung hãn nhất thiên hạ!

Trận chiến này giết tới trời đất tối tăm, nhật nguyệt hủy diệt, bọn họ chiến đấu trong hỗn độn và một đồn tùy ý chính là sinh cùng diệt của một giới, không thể suy đoán được.

"A..."

Thạch Hạo gào thét, hắn gặp phải một trận chiến gian nan nhất trong cuộc đời, ba sinh linh không hề thua kém đang liều mạng với hắn như thế, chiến đâu tới cùng, đây là tử kiếp.

Chiến tới một bước này thì dù cho hắn có thân thể bất diệt thì vết thương cũng đầy rẫy cả người, pháp tắc đại đạo của chuẩn Tiên đế không hề dễ dàng tiêu diệt như vậy.

Ví như, Thương đế tóc xám với một đao bổ thẳng lên trên lưng của hắn, vết thưng đầy đáng sợ có thể nhìn thấy được xương trắng hếu, thấy rõ ngũ tạng lục phủ.

Đây là một đao xé rách từ phía sau lưng của hắn!

Bởi vì, nó mang theo pháp tắc của cấp chuẩn Tiên đế nên ngăn cản sự khép lại của thân thể bất diệt này, trong những hiệp đấu tiếp theo thì đế huyết của Thạch Hạo dâng trào, dáng vẻ thê thảm khiếp người.

"Hoang, sự giãy giụa của ngươi đều phí công mà thôi, nhất định sẽ phải chết, trở thành một chùm đạo hỏa!" Thương đế quát lên.

Ầm!

Hồng đế xuất kích, hắn không chỉ tinh thông nguyền rủa mà sức chiến đấu tự thân cũng mạnh tới dọa người, khí tím mịt mờ, mảng lớn hỗn độn đều hóa thành màu tử kim ngưng tụ trước người hắn.

Hồng đế với khí thế vô song, mang theo làn khí tím cao quý không gì tả nổi, cả người nhảy lên mức cực dỉnh của chuẩn Tiên đế rồi giết thẳng về phía Thạch Hạo.

Đây chính là sự thuận lợi của việc săn giết, ba đế đều có đầy đủ thời gian để chuẩn bị sát chiêu!

Ầm!

Trong biển hỗn độn này thì chưởng tay của Hồng đế vỗ xuống và ngàn tỉ biển hỗn độn chống động, vô hình trung có một bàn tay lớn màu tim được ngưng tụ thành và hiển ra nơi đây!

Đó là do hỗn độn hóa thành và nung nấu làm một thể với cánh tay kia của Hồng đế!

Đây không phải là một đòn tùy ý, mà là sát chiêu cái thế của hắn!

Vùa nãy, Hồng đế hông ngừng kết pháp ấn, khai thiên tích địa, đây là sưc mạnh nguyên thủy nhất, khủng khiếp vô biên, hắn ngưng tụ loại sức mạnh khai thiên này lại cùng một chỗ và hiện giờ đang bộc phát ra.

Mở thiên địa trong hỗn độn để đánh giết Thạch Hạo!

Đáng tiếc cho tiểu Thạch, quật khởi từ thời đại thiếu niên, một đường dũng mãnh tiến về trước, trên con đường tu luyện có thể được xưng tụng là kỳ tài tuyệt diễm, ngạo thị hết thảy thiên tài trong cổ kim.

Nhưng hôm nay hắn đang bị vây công, bị kích cho không ngừng thối lui và miệng ho ra đầy máu!

Sức mạnh khai thiên cuồn cuộn, đây chính là một đòn mà Hồng đế đã chuẩn bị đã lâu, Thạch Hạo bị đánh tới mức không đứng thẳng được người, thân thể rạn nứt nhiều chỗ, máu tươi không ngừng chạy xuống nơi khóe miệng.

Đáng sợ nhất chính là, pháp tắc khai thiên đã in khắc vào trong thân thể ấy, khiến hắn gặp phải đau khổ sinh tử.

Thạch Hạo ngửa mặt lên trời rít gào, mái tóc dính đầy máu tươi tung bay, hắn đốt cháy chân huyết, đẩy sức mạnh của bản thân về phía đỉnh cao nhất.

Ầm!

Quyền ý bất diệt, ý chí bất khuất khiến hắn trở nên kiên cường vô cùng, dù cho sắp sửa ho cả lục phủ ngũ tạng ra ngoài thì hắn vẫn không ngừng chém giết, không hề khuất phục và cúi đầy.

Cũng không phải hắn không bằng người mà là cả ba đế cùng xuất kích thì ai có thể chống đỡ nổi chứ, cơ bản không thể ngăn được.

Bởi vì, bọn họ là những sinh linh thân thiết với nhau, chỉ có được vài chuẩn Tiên đế đã quật khởi trong ngàn tỉ năm trở lại đây, vậy ai sẽ kém hơn ai chứ?

Bọn họ vốn là cường giả đứng ngang hàng nhau, hiện giờ ba đế cùng nhau giết một người, loại uy thế lớn này thì ai có thể hóa giải?

"Giết!"

Thạch Hạo với mái tóc bù xù, máu me be bét, hắn muốn triển khai Hắn hóa tự tại đại pháp, chỉ là, loại huyền pháp này muốn thành công thì điều kiện cực kỳ hà khắc, cần phải có người thích hợp để phỏng theo.

Trước mắt đúng là có thật, ba đại Đế gải đang ở trước mắt thế nhưng có thể được hay không?

Sau khi hắn ngưng tụ ra, vậy sẽ giúp người nào đây?

Nhưng mà Thạch Hạo đã cuồng điên nên vẫn cứ tiến hành thử nghiệm, Hắn hóa tự tại đại pháp, hắn muốn hóa ra Thương đế, Hồng đế, Vũ đế, bóng mờ mơ hồ và dần dần hiển hiện.

Ầm!

Chỉ là, ba đại chuẩn Tiên đế có pháp lực ngập trời, thần uy cái thế, ai có thể sánh vai chứ? Chỉ vừa mới phát hiện ra manh mối thì liền đồng thời trấn áp!

Mấy bóng hình kia mơ hồ rồi diệt vong ngay tại chỗ!

Pháp môn này không triển khai được, đã bị áp chế, đã bị vô hiệu!

Hết thảy những bí cảnh lớn của Thạch Hạo đều phát sáng, đặc biệt là nơi phủ tạng lại có tiếng tụng kinh truyền ra, ba luồng thanh khí hiển hiện vọt ra và hóa thành ba vị chiến giả.

Một người tựa như sống ở quá khứ không dính vào đương đại quả, mkột người tựa như sống trong tương lai triển khai diệu thuật chư thiên, cộng hưởng cùng năm tháng, còn một người thì sừng sững ở đương đại, cả ba dần dần dung hợp với Thạch Hạo và khiến hắn mạnh mẽ không gì sánh được.

"Vẫn không thể thay đổi được kết cục đầy thê lương của ngươi đâu!" Hồng đế lạnh lẽo nói.

Cơ thể của bọn họ phát sáng, từng người đều có pháp thân phân hóa ra để đi thảo phạt săn bắt chiến thể lao ra từ thể nội của Thạch Hạo.

Ầm!

Chiến xa của Vũ đế bị Thạch Hạo đã chém giết trở nên điên cuồng đánh bay, chín con cổ thủ đều nổ tung chết thảm ngay tại chỗ.

Trước kia, cả người Vũ đế đều phát sáng, phù văn cấp chuẩn Tiên đế của hắn hộ thể thế nhưng cũng bao phủ lấy chiến xa cùng với cổ thú, khiến cho chúng vạn pháp bất xâm theo, ấy vậy lúc này đều đã bị phá tan.

Thạch Hạo giết tới đỏ cả mắt, linh cảm ngày hôm nay lành ít dữ nhiều, hắn sẽ phải đổ máu tới cùng.

Ầm ầm ầm!

Vũ đế cực kỳ mạnh mẽ, cặp cánh chim vỗ mạnh đánh sụp hỗn độn, đánh đâu thắng đó, dưới sự phối hợp với hai người khác thì hắn muốn giam cầm lấy Thạch Hạo.

Ba đế cùng phát sáng khiến thân hình của Thạch Hạo trở nên căng cứng, hành động không còn nhanh chóng như trước kia nữa.

Xoẹt!

Một vệt sóng máu phọt lên, bởi vì chiến mâu giết đế mang theo một luồng máu huyết từ vị trí bụng của Thạch Hạo ra ngoài, nó xuyên thủng và cắt lìa nơi đó.

Đại chiến cấp chuẩn Tiên đế, pháp tắc vô biên.

Vết thương này của Thạch Hạo nhất thời khó mà khép lại được, đã bị pháp tắc của Vũ đế ngăn chặn nên trong quá trình đại chiến ruột gan gần như lòi ra ngoài.

Thời khắc này, pháp tắc đan dệt giam cầm nơi này lại và Hoang bị vây nhốt ở trung tâm, thần thông cái thế một thân sắp sửa không thể thi triển ra được nữa, ba đế cùng áp chế hắn.

Đời này, không có ai có thể giúp hắn được.

Trước nay, hắn từng huy hoàng, hắn từng nhìn xuống thiên hạ.

Thế nhưng, hôm nay hắn muốn kết thúc rồi.

Cả thế gian mênh mông này không người nào có thể giúp hắn được cả, không một ai có thể kề vai chiến đấu với hắn cả, chỉ có một mình hắn lẻ loi vượt qua Giới hải tới đây, và rồi gặp phải tình thế nguy cấp như hiện tại.

"Giết!"

Mái tóc của Thạch Hạo xõa dài, máu đỏ sậm chảy xuống, hắn lảo đảo thế nhưng vẫn đang gồng gánh chiến đấu.

"Các ngươi còn chưa lên đường hả, còn chờ tới khi nào nữa?" Vũ đế lên tiếng, âm thanh của hắn thông qua biển hỗn độn, vượt qua đại giới hắc ám và truyền tới cổ địa chung cực.

Một đám cường giả sa đọa sau khi nghe hiệu lệnh thì lần nữa thổi vang tù và chấn động cả Giới hải, bọn họ chuẩn bị lên đường.

"Cẩn thận một tí, chớ có hủy diệt những cổ địa kia, đó chính là vùng đất thai nghén của con dân hắc ám, không nên ra tay quá nặng." Vũ đế hờ hững nói.

Thạch Hạo nghe vậy thì như muốn phát điên.

Tuy rằng đã sớm dự liệu được thế nhưng hắn vẫn nổi giận đùng đùng.

Trước kia vẫn luôn có lời đồn như thế.

Những cố thổ kia đang thai nghén ra sinh linh hắc ám cho phía bên này Giới hải!

Chính miệng chuẩn Tiên đế xác thực đã khiến cơn tức giận của Thạch Hạo lao vút tận trời xanh.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2015)