← Ch.387 | Ch.389 → |
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Đại ca, Lý Dịch và Lý Tầm Hoan hai người này rốt cuộc đang làm gì thế nhỉ?
Nhị trưởng lão nhăn trán, vẻ mặt rất nghi hoặc nhìn cấm chế từ năng lượng Thủy thuộc tính, dùng thần thức truyền âm cho Đại trưởng lão dò hỏi.
- Lão Nhị, hơi đâu quản chuyện đó làm gì, Lý Dịch đã tiến vào Kính Nguyệt Hồ thì coi như đinh đóng cọc rồi. Về phần Lý Tầm Hoan, nếu hắn muốn cạnh tranh danh ngạch thứ hai, chúng ta liền quang minh chánh đại giết chết hắn, nếu Lý Tầm Hoan nhát gan sợ chết không tham gia cạnh tranh, chúng ta đợi khi Lý Dịch tiến vào Kính Nguyệt Hồ xong, đến lúc đó giết Lý Tầm Hoan cũng không muộn.
Đại trưởng lão đã tính trước mọi việc nên không lo lắng chút nào.
Nhị trưởng lão nhất thời nhướng mày một cái, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
Đúng, vô luận có Lý Tầm Hoan tham gia tham gia tranh đoạt danh ngạch không, chắc chắn hẳn phải chết. Lý Dịch cho dù lợi hại, nhưng trước sau gì cũng sẽ tiến vào Kính Nguyệt Hồ. Đợi Lý Dịch tiến vào Kính Nguyệt Hồ xong, tên Lý Tầm Hoan kia sẽ để mặc cho bọn chúng muốn chém muốn giết gì mà chẳng được.
- Đại ca, nếu Lý Tầm Hoan muốn cạnh tranh danh ngạch thứ hai, cứ để ta lên. Ta muốn hảo hảo giáo huấn cái tên Lý Tầm Hoan đó. Ta không nắm chắc đối phó được với Lý Dịch, cái tên gia hỏa không biết từ nơi nào lòi ra, nhưng Lý Tầm Hoan chỉ là Tiên Quân hậu kỳ, nên tuyệt đối không thể có chuyện.
Trên mặt Nhị trưởng lão có vẻ rất tự tin.
Đại trưởng lão khẽ gật đầu, hắn cũng tin tưởng huynh đệ mình có thể dễ dàng giết chết được Lý Tầm Hoan.
Lập tức, ánh mắt nhị trưởng lão Giang Hàn nhìn chăm chú vào thủy thuộc tính cấm chế, đợi Lý Tầm Hoan đi ra. Một khi đi ra, kế hoạch của bọn họ đã có thể bắt đầu rồi. Nghĩ đến kế hoạch đó, trong mắt Nhị trưởng lão hiện lên chút hưng phấn.
Hồi lâu sau.
Cấm chế thủy thuộc tính từ từ tan đi, còn Lý Dương tươi cười đi ra. Viên cầu kim sắc trong tay biến mất trong nháy mắt.
Lý Tầm Hoan bản thân công lực đã đạt tới cánh cửa Tiên Đế. Chỉ có điều hắn chỉ hấp thu một phần mười năng lượng rồi trả lại kim sắc viên cầu cho Lý Dương. Đương nhiên, bổn mạng Đao Phách của Lý Tầm Hoan đã hoàn toàn thuế biến (lột xác – vandai79), từ cảnh giới màu trắng sữa bây giờ đã đạt tới cảnh giới kim sắc nhạt, Đao Phách kim sắc, độ cứng đã có thể so được với thần khí "Ám Kim" của Lý Dương rồi.
Trên mặt Lý Tầm Hoan cũng rất tự tin.
Lúc trước Đao Phách mới là cảnh giới màu trắng sữa đã có thể đánh bại Giang Thiên Lan rồi, còn hôm nay Đao Phách đã đạt tới cảnh giới kim sắc nhạt, hơn nữa còn là linh tinh thần khí, Lý Tầm Hoan cho dù phải chiến đấu với Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ cũng có đủ lực để liều mạng.
Phong Đô Đại Đế vừa thấy Lý Tầm Hoan, nhất thời nhãn tình sáng ngời. Hiển nhiên rất kinh ngạc phát hiện ra Lý Tầm Hoan công lực tăng lên rất nhiều, lúc này đi tới trước Lý Dương nói:
- Lý Dịch đạo hữu quả nhiên lợi hại, chỉ một lát mà Tầm Hoan đã đột phá Tiên Quân đạt tới Tiên Đế cảnh giới rồi.
- Tầm Hoan chân nhân hắn vốn sắp đột phá, ta chỉ giúp hắn một tay mà thôi.
Lý Dương tỏ vẻ khiêm tốn.
- Tốt lắm, Lý Dịch đạo hữu đã có thể tiến vào "Lục Đạo Không Gian" rồi.
Lúc này Thập Điện Diêm Vương đều đã tiến vào Lục Đạo Không Gian, dưới sự hướng dẫn của Phong Đô Đại Đế, Lý Dương cũng đi theo Phong Đô Đại Đế vào Lục Đạo Không Gian.
Lục Đạo Không Gian
Đây là thần khí "Lục Đạo Luân Hồi" do Phong Đô Đại Đế sở hữu, có đặc thù bản lĩnh rất riêng biệt. Phong Đô Đại Đế có thể được xưng là Quỷ giới đệ nhất nhân, thần khí Lục Đạo Luân Hồi này tuyệt đối có tác dụng phi thường, sáu đạo luân hồi vô cùng lợi hại, chỉ có tự mình trải qua mới hiểu được.
Đi vào Lục Đạo Không Gian. Lý Dương liền cảm nhận được chỗ huyền diệu của Lục Đạo Không Gian.
Giống như lúc trước Lý Dương ở trong Lưu Ly không gian, năng lượng trong cả không gian không phải là năng lượng quỷ minh, mà là một loại năng lượng đặc thù, trong không gian này, tất cả đều do Phong Đô Đại Đế nắm trong tay.
Lý Dương xoay người nhìn về phía ngoài Lục Đạo Không Gian. Lý Dương cũng khá an tâm về Lý Tầm Hoan. Cho dù Lý Tầm Hoan không thể giết chết cao thủ như Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, nhưng để chạy trốn thì không thành vấn đề. Dù sao độ cứng của Đao Phách kim sắc đã đạt tới một mức cực cao.
Trên người Lý Tầm Hoan phát ra những tia chiến ý, năng lượng trong cơ thể cũng tràn ra, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng.
- Tầm Hoan đại ca, cẩn thận.
Anh Anh nhìn Lý Tầm Hoan dặn dò, thanh âm có vẻ hơi run rẩy, hiển nhiên trong lòng Anh Anh đang thập phần lo lắng.
- Anh Anh. Yên tâm.
Lý Tầm Hoan quay về Anh Anh mỉm cười, rồi sau đó trực tiếp phi thân tiến vào trong quang quyển.
Nhìn thân ảnh Lý Tầm Hoan, Anh Anh nhắm mắt lại, trong lòng thầm kì vọng "Tam Thanh Đại Tôn, ta Anh Anh cầu xin các ngài phù hộ cho Tầm Hoan đại ca, nhất định đừng để Tầm Hoan đại ca bị chết. Ta tình nguyện chết thay cho Tầm Hoan đại ca, Tầm Hoan đại ca còn phải đi tìm Thi Âm tỷ tỷ."
Anh Anh mở mắt, cắn môi nhìn quang quyển diễn ra trận đấu, nhìn Lý Tầm Hoan đang đứng giữa sân đấu, trong lòng nàng không ngớt lo lắng.
Anh Anh đối với Tầm Hoan đại ca tình thâm nghĩa trọng, song nàng biết trong lòng Tầm Hoan đại ca ngoại trừ lâm Thi Âm thì không còn có chỗ cho ai khác. Trước nay nàng không hề nói cho Tầm Hoan đại ca về tình cảm của mình vì nàng không muốn làm cho Tầm Hoan đại ca khó xử.
"Chỉ cần được ở bên người Tầm Hoan đại ca, ta cũng rất hạnh phúc rồi. Nếu sau này Tầm Hoan đại ca tìm được Thi Âm tỷ tỷ, ta đi xin làm nha hoàn cho Tầm Hoan đại ca cũng tốt. Nếu làm cho họ không cần ta hoặc khinh ghét ta, đến lúc đó ta cũng sẽ một mình bỏ đi, sẽ không phá hỏng hạnh phúc của Tầm Hoan đại ca." Trong lòng Anh Anh sớm rất kiên định một tín niệm.
Anh Anh không nháy mắt nhìn về phía Lý Tầm Hoan, nhìn Lý Tầm Hoan đang đánh nhau với người khác trong quang quyển, trong lòng luôn luôn kì vọng.
- Hay quá... Tầm Hoan đại ca đánh hay quá!
Anh Anh nhảy tưng tưng ở phía ngoài quang quyển có vẻ rất hưng phấn, vì lúc này Lý Tầm Hoan vừa mới đánh bại người khiêu chiến thứ nhất, đánh bại phi thường dễ dàng.
- Ta nhận thua, Tầm Hoan đạo hữu quả nhiên lợi hại, cám ơn hạ thủ lưu tình.
Một cao thủ Quỷ Đế tiền kì vừa hấp thu thiên địa năng lượng chữa trị vết thương trên người vừa quay về Lý Tầm Hoan trịnh trọng thi lễ, rồi trực tiếp bay ngoài ra quang quyển.
Vừa rồi Lý Tầm Hoan xuất một phi đao, cũng hạ thủ lưu tình rồi, chỉ cần hơi lệch một chút là đã có thể giết tên Quỷ Đế đó rồi.
- Còn có vị đạo hữu nào muốn đi lên khiêu chiến nữa không?
Lý Tầm Hoan đứng trong quang quyển, lạnh lùng nói.
Trên mặt Nhị trưởng lão có vẻ rất tức giận.
- Hừ, đại ca. Vừa rồi Lý Dịch làm cái gì vậy, tự nhiên làm cho Lý Tầm Hoan đạt tới Tiên Đế cảnh giới. Bây giờ muốn đối phó với hắn, mặc dù vẫn nắm chắc, nhưng cũng hơi hơi phiền toái rồi.
Những tính toán trước đây của Nhị trưởng lão bây giờ đã tan thành bọt nước.
Không lâu trước đó, hắn phát hiện ra Lý Tầm Hoan chỉ là Tiên Quân hậu kỳ, nhưng từ sau khi ra khỏi cấm chế thủy thuộc tính, Lý Tầm Hoan đột nhiên đã có đột phá kinh người.
Đại trưởng lão bình tĩnh nói:
- Lý Tầm Hoan vốn đã đạt tới cánh cửa rồi Tiên Đế, Lý Dịch bất quá chỉ trợ giúp hắn một chút thôi. Bất quá... từ Tiên Quân hậu kỳ đến Tiên Đế cảnh giới, đó là đột phá về chất, hơn nữa Lý Tầm Hoan có Phi Đao Nhập Đạo, lực công kích rất kinh người. Nhị đệ! Hay là lần này để cho ta lên.
Nhị trưởng lão nhất thời phẫn phẫn bất bình, vội vàng nói:
- Đại ca, Lý Tầm Hoan này bất quá là Tiên Đế tiền kì mà thôi. Ta đã là Quỷ Đế hậu kỳ, hơn nữa đối với cảm ngộ thiên địa cũng hơn hắn rất xa, muốn giết chết hắn quả thực vô cùng dễ dàng, đại ca bất tất phải lo lắng.
Đại trưởng lão suy nghĩ một lát, chậm rãi khẽ gật đầu.
"Lão Nhị dù sao cũng là Quỷ Đế hậu kỳ, đối với cảm ngộ thiên địa cũng cực cao. Bắt được Lý Tầm Hoan thì không có khả năng, giết chết Lý Tầm Hoan chắc chắn là không có chuyện gì." Trong lòng Đại trưởng lão phán đoán như thế, nhưng Đại trưởng lão này há có thể biết Đao Phách kim sắc nhạt lợi hại đến đâu?
Đao Phách màu trắng sữa đã tương đương với thần khí bình thường, còn Đao Phách kim sắc nhạt tương đương với một thần khí lợi hại. Còn nguyên thần của Lý Tầm Hoan được chứa trong Đao Phách, muốn giết Lý Tầm Hoan, cơ hồ không có khả năng. Trừ phi Nhị trưởng lão liều mạng tự bạo.
Nhị trưởng lão bỏ được tiểu mệnh của mình sao?
- Được, đại ca, cứ yên tâm. Xem ta giết Lý Tầm Hoan như thế nào nhé.
Nhị trưởng lão nhất thời mừng rỡ, lúc này đầy mặt hồng quang, ý khí phong phát, ngạo nghễ ngự không hướng về phía quang quyển bay đi.
Những người đang xem cuộc chiến, vô luận là người bình thường, hay là người ở trong Lục Đạo Không Gian như Lý Dương, Phong Đô Đại Đế, Thập Điện Diêm Vương đều tròn mắt ra nhìn. Lý Tầm Hoan với công lực vừa mới đạt tới Tiên Đế tiền kì, đấu với Giang gia nhị trưởng lão người đã đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ rất lâu rồi, ai mạnh ai yếu?
Một Phi Đao Nhập Đạo, bản thân thần khí linh tinh, đạt tới cảnh giới Đao Phách kim sắc nhạt, hơn nữa là cao thủ có ngũ hành hộ thể.
Một Quỷ Đế hậu kỳ, thiên địa cảm ngộ thâm hậu, Giang gia nhị trưởng lão nổi danh.
- Lý Tầm Hoan, ngươi giết Ngọc nhi, hôm nay là ngày ngươi trả giá.
Nhị trưởng lão cười lạnh nói, hắn là mười phần tin tưởng, dù sao hắn từng giao thủ với Lý Tầm Hoan, lần đó nếu không phải Lý Dương nhúng tay vào thì hắn đã giết Lý Tầm Hoan rồi.
Lý Tầm Hoan cũng lạnh lùng nhìn Nhị trưởng lão.
- Oanh!
Một ngọn lửa màu xanh lam từ thân thể Nhị trưởng lão đột nhiên bộc phát ra. Nhị trưởng lão lúc này giống như hỏa thần, đồng thời một cổ sóng nhiệt khổng lồ điên cuồng hướng bốn phương tám hướng tràn ra, chỉ một lát sau, sóng nhiệt đã tràn ngập cả phạm vi quang quyển.
Lý Tầm Hoan nhíu mày.
Lần trước khi Nhị trưởng lão đối phó với hắn, cũng dùng chiêu này, lần đó Lý Tầm Hoan căn bản không hề có lực chống cự.
Màu đỏ.
Khoảng không màu đỏ, pham vi cả quang quyển đều tràn ngập hải dương màu đỏ, thiên địa cũng màu đỏ, Lý Tầm Hoan cảm thấy mình đang rơi vào hải dương màu đỏ, sóng nhiệt chung quanh giống như ao tù, còn mình người bị giam trong ao tù đó.
Hành động rất khó khăn.
- Khắc khắc... Lý Tầm Hoan, ngươi chỉ là Tiên Đế tiền kỳ mà thôi, ngươi há có thể hiểu được cảm ngộ thiên địa như ta, lĩnh ngộ đến mức lợi hại tuyệt kỹ như ta?
Nhị trưởng lão ngạo nghễ nói. Trong lòng Nhị trưởng lão, Lý Tầm Hoan được chết trong tay hắn là một sự vinh hạnh cho Lý Tầm Hoan.
Ngoại nhân không rõ ràng lắm về Phi Đao Nhập Đạo.
Đệ tử Tinh Cực Tông bình thường đều sử dụng đao mang công kích, đao mang uy lực cũng cực kỳ lợi hại. Lúc trước Lý Tầm Hoan vẻn vẹn dựa vào đao mang mà có thể chống đỡ được thiên kiếp, mặc dù tổn thất hơn phân nửa năng lượng thiên kiếp, nhưng cũng nói lên uy lực của đao mang.
Uy lực đao mang tương đương với tầng dưới của Đao Phách công kích.
Tỷ như đao mang kim sắc nhạt có uy lực tương đương với uy lực công kích của Đao Phách màu trắng mờ. Đao Phách đồng cấp mặc dù mạnh hơn uy lực đao mang hàng chục lần, nhưng Đao Phách thì chỉ có một, còn đao mang thì vô số.
Đao mang kim sắc nhạt, uy lực tương đương với công kích của bán thần khí.
- Bồng!
Ngoài thân Lý Tầm Hoan đột nhiên phát ra hào quang kim sắc nhạt chói mắt. Không, không phải hào quang, mà là đao mang, vô số đao mang từ bên ngoài thân thể Lý Tầm Hoan bao quanh người hắn, sóng nhiệt căn bản không thể đến gần Lý Tầm Hoan. Còn có ngũ hành năng lượng bao trùm cả người Lý Tầm Hoan. Ngũ hành hộ thể là một ưu thế của tiên thiên vô đức thân.
- Thủ Hạ Kiến Chân Chương!
Trong tay Lý Tầm Hoan xuất hiện một thanh phi đao.
Nhị trưởng lão nhất thời trở nên thận trọng, một thanh hỏa diễm chiến đao xuất hiện trên tay hắn. Thần thức của hắn hoàn toàn dung hợp với thiên địa, cảm ngộ thiên địa đối với công kích cực kì có lợi, do đó lúc này Nhị trưởng lão tin tưởng mười phần.
Lý Tầm Hoan cổ tay khẽ lắc, phi đao đã bắn ra.
- Tê tê...
Trong phi đao thần khí kết hợp với đại lượng đao mang, phi đao thần khí hoa phá không gian, sóng nhiệt màu đỏ dễ dàng bị bổ ra, cơ hồ chỉ chốc lát phi đao thần khí đã tới trước người Nhị trưởng lão, mục tiêu chính là bổn mạng nguyên anh của Nhị trưởng lão.
Đối với cao thủ Quỷ giới năng lượng cũng là điểm chính, tu luyện lâu sẽ hình thành nguyên anh. Điều này rất giống với Tiên Giới cao thủ, có không ít người Quỷ giới tu luyện Tiên giới công pháp, trở thành Quỷ Tiên, điều này cũng rất bình thường thôi.
- Bồng!
Mũi đao đánh vào sống đao!
Phi đao và hỏa diễm đụng vào nhau rất chuẩn, năng lượng Nhị trưởng lão quán thâu trên chiến đao, đã hoàn toàn triệt tiêu mọi lực công kích cực đoan của phi đao. Quỷ Đế hậu kỳ so với Tiên Đế tiền kì đích thực mạnh hơn nhiều lắm.
Lý Tầm Hoan trong lòng cả kinh, Nhị trưởng lão cũng càng thêm tự tin.
- Hừ, Lý Tầm Hoan, ngươi biết thế nào là cảm ngộ thiên địa chưa? Thần thức và thiên địa khế hợp, nhất cử nhất động của ngươi đều bị ta trong nắm trong tay, trừ phi ngươi có cảm ngộ thiên địa vượt qua ta, nếu không... ngươi nhất định phải thua, bởi vì ta có thể dễ dàng phát hiện quỹ tích phi đao.
- Ngươi tiếp ta một chiêu!
Nhị trưởng lão đột nhiên hét lớn một tiếng, sóng nhiệt trong phạm vi cả quang quyển đều sôi lên, Nhị trưởng lão như cá gặp nước, trong tay liên tục kết xuất vô số thủ ấn dung nhập vào chiến đao, đây là sát chiêu trong (Huyền Hỏa Minh Điển).
Đột nhiên...
Hỏa diễm chiến đao trong tay Nhị trưởng lão đột nhiên bay ra, như tên xé gió, bên trong chiến đao có vô số đạo phù triện lóe ra, lực công kích mạnh kinh người.
Muốn thắng Nhị trưởng lão, Lý Tầm Hoan chỉ có thể dùng sát chiêu ngoài dự đoán của mọi người.
- Thi Âm...
Lý Tầm Hoan trong lòng thầm gọi, rồi phi đao thần khí một lần nữa bắn ra, phi đao thần khí lúc này tựa hồ lớn hơn trước một chút, nhưng tốc độ thì nhanh hơn rất bằng, thậm chí còn không gian cũng bị xé rách ra, nhưng Nhị trưởng lão trong lòng vẫn đắc ý.
- Năm đó đại ca quả nhiên nói đúng, phỏng chừng... không ai biết ta còn có một thanh thần khí nữa.
Khóe miệng Nhị trưởng lão nhếch lên cười lạnh.
Trong tay xuất hiện một thanh đoản đao, hỏa diễm chiến đao là trường đao, nhưng trong tay Nhị trưởng lão lúc này là một thanh đoản đao. Nhị trưởng lão nghĩ mình rất thông minh, để hỏa diễm trường đao giết Lý Tầm Hoan, dùng đoản đao thần khí chống đỡ phi đao công kích.
- A. Bổn mạng đao hồn của hắn đâu?
Vừa mới lấy thần khí ra, thần thức của Nhị trưởng lão đột nhiên phát hiện bổn mạng đao hồn trong cơ thể Lý Tầm Hoan đã biến mất không thấy đâu cả.
Căn bản không để hắn thắc mắc lâu, phi đao của Lý Tầm Hoan đã tới trước mặt, tốc độ phi đao nhanh đến đâu, chỉ tích tắc là bay hơn mười ngàn dặm, còn khoảng cách giữa hai người chỉ có hơn mười dặm mà thôi. Lúc này phi đao chỉ còn cách Nhị trưởng lão chỉ có mấy chục thước thôi, căn bản không để thần thức Nhị trưởng lão tìm ra đao hồn đi đâu mất.
- Bồng!
Nhị trưởng lão cũng không quan tâm, quán thâu năng lượng trong cơ thể, dùng đoản đao ngạnh tiếp ngăn cản hắc sắc phi đao, đột nhiên phi đao bộc phát ra một lực công kích kinh khủng, lực công kích mạnh đến hãi nhân. Nhị trưởng lão sắc mặt đại biến.
- Bồng!
Thần khí của Nhị trưởng lão vỡ vụn, thần khí Nguyên Linh Tinh cũng vỡ vụn, không còn lực công kích nữa, nhưng... trong Nguyên Linh Tinh vỡ vụn bỗng xuất hiện một đao hồn kim sắc nhạt
Còn lúc này hỏa diễm trường đao của Nhị trưởng lão đã đánh tới thân thể Lý Tầm Hoan, thân thể Lý Tầm Hoan trong nháy mắt nát bấy, máu tươi phiêu tán khắp trời.
- Lão Nhị...
Đại trưởng lão trong lòng kinh hãi, Nhị trưởng lão cuối cùng phản ứng rất nhanh, trong nháy mắt khi đao hồn nguyên anh vừa vỡ vụn, nguyên thần đã bay khỏi cơ thể, nhưng đao hồn của Lý Tầm Hoan lại hướng về phía nguyên thần không có chút lực công kích mà truy sát như trước.
Bắt đầu từ hôm nay tớ sẽ vừa biên vừa đăng... Chương nào bị dịch ẩu thì biên sẽ lâu. Anh em chịu khó chờ nhé... Chiều nay phải đi mua xe cho vợ, chỉ có tý chút buổi trư làm việc thôi, cố được Chương nào hay Chương đó, bà con thông cảm - vandai79
Tập 11: Ngũ Đức Chi Thân
← Ch. 387 | Ch. 389 → |