← Ch.240 | Ch.242 → |
- Elf kìa... là Elf đấy - Andy thì thầm với Kim.
Andy rất bất ngờ khi nhìn thấy Elf, cũng như khi cậu ta thấy mấy con Orc và Dwarf vậy. Nhưng hiển nhiên là tộc Elf với những trai xinh gái đẹp thì sẽ gây ấn tượng hoàn toán khác so với lũ Orc xấu xí hay Dwarf thô kệch rồi.
Tộc Elf là một trong những tộc đứng đầu trong giới phép thuật có địa vị ngang ngửa với loài người. Thâm chí loài Elf được gọi là những đứa con của Mẹ Thiên Nhiên nên họ có được khả năng điều khiển ma lực vượt trội hơn so với loài người.
Bây giờ hội trưởng hội pháp thuật là con người nhưng đại trưởng lão, nhị và tam trưởng lão đều là Elf, nói cách khác tộc Elf mới là tộc nắm quyền ở hội pháp thuật.
- Cậu vẫn nhớ tôi à, tôi tên là Evelyn - Evelyn nở nụ cười ấm áp giống như mặt trời.
Hắn đã gặp nhiều Elf nhưng trong số đó hắn phải công nhận Evelyn là người xinh đẹp nhất, cô có mái tóc dài màu vàng kim óng ả như những sợi nắng, làn da trắng như tuyết cùng với cơ thể mảnh mai nhưng không kém phần gợi cảm. Vẻ đẹp của cô ấy có thể sánh ngang Irene rồi.
- Một người phụ nữ xinh đẹp như chị thì sao tôi có thể quên được chứ - hắn đứng dậy hành lễ giống như một quý"ss tộc"ss và hôn lên mu bàn tay xinh đẹp và của Evelyn, hắn có thể cảm nhận được làn da mềm mại của cô ấy.
- Hi hi, cậu thật lịch lãm - Evelyn cười duyên - cậu tên là Hiệp đúng không, cậu có thể...
Thấy Evelyn ngập ngừng thì hắn hỏi.
- Có chuyện gì mà tôi giúp được chị sao.
- Chẳng là... - Evelyn kể cho hắn một câu chuyện ngắn.
Hóa ra Evelyn tới đây là vì chiếc Grimoire mà đại trưởng lão đã tặng cho hắn. Chiếc Grimoire đặc biệt đó được đại trưởng lão chế tạo từ cách đây rất lâu rồi, trước cả khi cha của Evelyn ra đời.
Khi xưa, đại trưởng lão đã từng dùng chiếc Grimoire đó trong rất nhiều cuộc chiến tranh vào nửa cuối thế kỷ 16 và đầu thế kỷ 17 ở châu Âu, cũng là nơi trú ngụ của các tộc Elf. Chiếc Grimoire này đã trở thành biểu tượng của tộc Elf, nó tượng trưng cho sức mạnh vương triều của họ.
Sau này khi mà đại trưởng lão quyết định đem chiếc Grimoire này ra làm phần thưởng cho giải đấu của liên đoàn võ thuật như là một hành động thể hiện sự hữu nghị đã khiến cho rất nhiều tiếng nói phản đối trong tộc được đưa ra nhưng ông ấy vẫn kiên quyết giữ nguyên ý định của mình.
Giờ đây tộc Elf lại muốn đòi lại chiếc Grimoire này, một tộc kiêu ngạo như tộc Elf không thể chấp nhận việc một vật quan trọng như vậy rơi vào tay của một ngoại tộc. Lần này Evelyn tới gặp hắn là để thuyết phục hắn trả lại chiếc Grimoire này cho họ.
- Tưởng gì chứ, chuyện nhỏ thôi mà - hắn liền lấy chiếc Grimoire ra đưa tới trước mặt Evelyn - hãy cầm lấy đi.
Hắn cũng hiểu được ý nghĩa của chiếc Grimoire đó đối với tộc Elf nên hắn không có ý định giữ nó lại. Thêm vào việc bây giờ mà hắn muốn có một chiếc Grimoire thì quá đơn giản, hắn hoàn toàn có thể tự chế tạo cho mình một cái hoặc đơn giản hơn nữa thì mua trong Shop là xong.
- Cảm ơn câu đã hiểu cho chúng tôi. Á!!!
Evelyn đưa tay ra định cầm lấy chiếc Grimoire nhưng bỗng nhiên nó lại phát ra một luồng ma lực cực mạnh hất văng Evelyn ra xa, hắn lập tức Teleport ra sau lưng và đỡ lấy cô.
- Cô có sao không - hắn hỏi.
- Tôi không sao đâu - Evelyn ôm bàn tay của mình hơi run lên, vừa nãy bàn tay của cô bị luồng ma lực đó bắn trực diện vào nên cô đã bị thương.
Hắn lập tức dùng Chưởng Tiên Thuật chữa trị cho Evelyn rồi khó hiểu nhìn chiếc Grimoire.
- Nó làm sao vậy nhỉ.
- Tôi e là... nó đã nhận cậu làm chủ rồi - Evelyn nhìn chiếc Grimoire cười khổ.
- Đúng rồi, đại trưởng lão cũng đã từng nói với tôi là chiếc Grimoire này đã nhận tôi làm chủ rồi - hắn có nhớ lần trước gặp mặt đại trưởng lão thì hắn có định trả nó lại cho ông nhưng ông lại nói là nó đã nhận hắn làm chủ rồi.
- Đây là một chiếc Grimoire đặc biệt do ông nội tôi chế tạo ra, một khi nó đã nhận chủ thì không ai được phép chạm vào nó trừ khi được chủ của nó cho phép - Evelyn nói - vừa rồi dường như nó đã nhận ra cậu muốn từ bỏ nó nên nó đã tấn công tôi, kẻ muốn cướp nó khỏi cậu.
Hắn nhìn chiếc Grimoire một chút, thì ra là chiếc Grimoire này có suy nghĩ riêng của mình giống thanh Zanpakuto của hắn, vậy mà bấy lâu nay hắn lại coi nó là vật vô tri vô giác. Nếu biết được một thứ gắn bó với mình trong 1 thời gian dài lại có được suy nghĩ riêng và lưu luyến mình thì hắn không thể dễ dàng từ bỏ nó như lúc nãy được.
- Xem ra nhiệm vụ của tôi thất bại rồi - Evelyn cười khổ - tôi sẽ báo lại chuyện này cho gia tộc, cậu yên tâm đi, nếu họ vẫn còn giữ ý định cướp chiếc Grimoire khỏi tay cậu thì tôi sẽ nói lại với ông nội, chắc chắn ông ấy sẽ bảo vệ cho cậu.
- Nếu không thì hãy để tôi đi cùng chị tới tộc Elf và giải thích cho bọn họ hiểu - hắn bỗng nhiên đề nghị.
-------☆☆☆☆-------
← Ch. 240 | Ch. 242 → |