← Ch.349 | Ch.351 → |
- A... Ư...
Càng đi lại gần cánh cửa này thì cô bé tóc đỏ cam này lại càng nghe thấy tiếng động lạ này rõ ràng hơn. Cô bé đặt tay lên nắm đấm cửa và hít một hơi thật sâu rồi vặn núm rồi đẩy cánh cửa này ra.
Cánh cửa này vừa được mở ra thì những âm thanh vừa rồi như được loa phóng thanh phóng đại lên gấp nhiều lần và bay thẳng vào tai cô bé này. Nhìn thấy hình ảnh đang diễn ra trước mắt mình khiến cho cô bé này như bị hóa đá vậy.
Bên trong căn phòng nhỏ này là một chiếc giường vừa đủ cho vài người nằm và ở trên đó đang có một cô gái tóc bạc nằm ở bên dưới một chàng thanh niên tóc đen và xung quanh là 2 cô gái khác một người tóc xanh dương một người tóc tím cùng một cô bé khoảng 11-12 tuổi đang quấn quýt quanh chàng thanh niên này. Và cả 5 người này đều đang trong tình trạng không mảnh vải che thân.
Cô bé này trợn trừng hai mắt lên nhìn về phía cô gái tóc bạc đang há miệng thở dốc phát ra những tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn mà sững sờ.
- O... Onee-sama!?! - cô bé khó khăn lắm mới có thể thốt lên được một vài từ.
Mấy người trong phòng cũng đã nhận ra sự xuất hiện của cô bé này rồi nên liền ngẩng đầu lên nhìn cô bé. Cô gái tóc bạc quay đầu sang nhìn cô bé này ngạc nhiên nói:
- Kokoa?
Sau câu nói này của cô gái tóc bạc thì cô bé có tên Kokoa kia dường như đã không còn chịu đựng được nữa mà ngã ngửa ra sau và té xỉu.
..................
Kokoa đang nằm mơ, cô bé đang mơ về một giấc mơ rất đẹp. Ở trong giấc mơ cô đang được sống trong một tòa lâu đài nguy nga lộng lẫy. Nhưng điều này không phải là lý do khiến cho giấc mơ này trở nên đẹp đẽ đối với Kokoa.
- Kokoa...
Kokoa đang đứng bên cửa sổ của tòa lâu đài buồn chán nhìn ra ngoài thì một giọng nói vang lên từ phía sau cô bé.
- Onee-sama!! - Kokoa mừng rỡ quay ra phía sau nhìn về phía cô gái tóc bạc đang đứng ở sau lưng mình.
Kokoa chạy tới nhào vào lòng của cô gái tóc bạc này này mừng rỡ dụi đầu vào ngực cô.
- Onee-sama đã trở về với em rồi sao - Kokoa ngẩng đầu lên nhìn cô gái tóc bạc này nói.
- Ừm, sao chị có thể bỏ Kokoa lại một mình được cơ chứ - cô gái tóc bạc nói - chị sẽ mãi ở bên Kokoa.
Nghe thấy lời này thì Kokoa mỉm cười cực kỳ rạng rỡ.
Trong lúc đang vui vẻ thì bỗng nhiên cảnh vật xung quanh thay đổi, từ một tòa lâu đài bỗng biến thành một căn phòng xa lạ. Kokoa nhìn xung quanh căn phòng này thì không còn thấy cô gái tóc bạc đâu nữa mà chỉ thấy những quyển sách được đặt trên kệ, một chiếc bàn dài cùng một chiếc máy tính.
- Kokoa... - bỗng giọng nói của cô gái tóc bạc lại vang lên.
Kokoa nhìn về phía một cánh cửa, giọng nói đó phát ra từ cánh cửa này. Cô bé đi lại gần và định cầm lên nắm đấm cửa nhưng bỗng nhiên cánh cửa từ động mở ra.
Lập tức Kokoa nhìn thấy cô gái tóc bạc vừa nãy đang bị một người thanh niên cùng vài cô gái khác đè lên trên trong tình trạng khỏa thân.
- Onee-sama!!!!
Mở mắt ra, khung cảnh xung quanh đều biến mất. Trước mặt Kokoa lúc này là những người vừa mới xuất hiện trong giấc mơ vừa rồi nhưng đã mặc lại quần áo.
- Kokoa, em không sao chứ? - Ura Moka lúc này đã ngủ say và để Omote Moka làm chủ cơ thể mình.
- A... vừa rồi... vừa rồi em mới thấy chị... - Kokoa dường như vẫn chưa thể tỉnh táo lại sau khi chứng kiến cảnh vừa rồi - mà khoan đã!! Tóc của chị sao lại thế này!?!
Kokoa đã nhận ra được Moka hiện giờ không phải người lúc nãy mà cô bé nhìn thấy rồi.
- Vậy ra em chính là Shuzen Kokoa, em gái cùng cha khác mẹ của Moka sao - hắn nhìn cô bé trông không lớn hơn Yukari là bao này nói - trông em cũng dễ thương đấy chứ.
Kokoa là con gái thứ 2 của Shuzen Issa và Shuzen Gyokuro nên có một mái tóc màu vàng giống mẹ và chị gái của mình là Kahlua nhưng cô bé lại không thích màu tóc đó nên đã nhuộm tóc của mình thành màu đỏ cam như bây giờ.
Có điều hắn cảm thấy màu tóc hiện giờ của Kokoa hợp với tính cách năng động hoạt bát của cô bé hơn là tóc màu vàng.
- A... chính là ngươi - Kokoa lập tức nhận ra hắn chính là người vừa rồi đã "đè" lên Ura Moka - Kou-chan!!! Hình dạng búa chiến!!!
Kokoa vừa mới hét lên thì con dơi tên là Nazo Koumori của Kokoa lập tức biến đổi hình dáng của mình thành một chiếc búa lớn có một cái cánh dơi ở cán búa và những cái đinh nhọn ở mỗi cạnh của mặt búa.
- Chết nè!! Sao ngươi dám làm thế với Onee-sama!!! - Kokoa nắm lấy cây búa do con dơi Kou-chan biến thành và bổ về phía hắn.
- Chát!!!
Cây búa bổ xuống chưa kịp đánh vào đầu hắn thì đã bị hắn giơ tay chặn lại. Mặc dù sức mạnh của một Vampire trong Kokoa cộng thêm sức nặng của cây búa tạ do Kou-chan biến thành khiến cho sức tấn công của Kokoa được nâng lên rất cao nhưng thật đáng tiếc đối với hắn thì ngần đó sức mạnh chưa thấm vào đâu cả.
- Một cô bé không được chơi đùa thứ nguy hiểm như thế này được - hắn lập tức giật cây búa khỏi tay của Kokoa.
Hắn đưa tay tóm lấy cổ áo của Kokoa rồi đặt cô bé nằm sấp trên đùi mình. Hắn đưa tay kéo váy của Kokoa lên để lộ ra chiếc quần chíp màu hồng cùng cặp mông nhỏ nhắn nhưng không kém phần mềm mại của mình.
- Kou-chan, vỉ đập ruồi!!
Hắn vừa mới hô lên thì con dơi Kou-chan liền biến thành một cái vỉ đập ruồi. Con dơi này dường như rất sợ hắn nên không dám không nghe lời hắn mặc dù chủ nhân của nó đang bị hắn tóm lấy.
- Chát!!! Chát!!!
Hắn dùng cây vỉ đập ruồi mà Kou-chan biến thành vỗ mạnh lên mông của Kokoa khiên cho cô bé kêu lên từng tiếng đau đớn.
- Sau này có dám đùa nghịch những thứ nguy hiểm như thế nữa không!? - sau khi đánh chục cái vào mông Kokoa bằng vỉ ruồi thì hắn nói.
Kokoa lúc này đã rơm rớm nước mắt lắc đầu, cảm giác bỏng rát ở mông khiến cho cô bé không dám phản kháng hắn.
Hắn hài lòng gật đầu rồi đặt bàn tay của mình lên cặp mông đã đỏ lừ của Kokoa. Hắn vừa chạm vào mông của Kokoa thì cô bé đã giật nảy mình lên vì đau và vì sợ hắn lại đánh mình nữa.
Nhưng chỉ chốc lát sau Kokoa liền cảm nhận được một luồng khí mát lạnh truyền vào mông mình khiến cho sự đau đớn do bị vỉ đập ruồi đánh vào mông dần dần biến mất. Một cảm giác cực kỳ thoải mái chạy dọc cơ thể của Kokoa khiến cho cô bé hơi hé miệng rên lên một tiếng thoái mái sau đó liền giật mình ngậm miệng lại cố gắng nín để không kêu thành tiếng.
Sau khi chữa trị vết thương ở mông cho Kokoa xong thì hắn thấy cô bé vẫn chưa chịu ngồi dậy thì liền dùng tay bóp lấy bờ mông nhỏ nhắn nhưng không kém phần đàn hồi của Kokoa một cái khiến cô bé giật mình.
- Á Á!!!
Kokoa giờ mới nhận ra là nãy giờ hắn dùng tay xoa nắn mông mình nên liền chống tay lên đùi hắn rồi bật dậy lui ra sau. Kokoa lấy hai tay che mông nhìn về hắn với ánh mắt tức giận.
- Tên biến thái... ngươi không chỉ "ấy ấy" Onee-sama mà lại còn dám sờ soạng mông của ta nữa - Kokoa trừng mắt nhìn hắn - ngươi hãy nhớ lấy, ta sẽ còn tới tìm ngươi để trả thù!!!
Nói xong thì Kokoa liền mở cửa bỏ chạy ra khỏi phòng sinh hoạt của câu lạc bộ báo chí để lại hắn và mấy người Moka đang cười vui vẻ.
--------☆☆☆☆-------
← Ch. 349 | Ch. 351 → |