← Ch.123 | Ch.125 → |
Thời gian trôi qua từng chút một. chúng tu sĩ cứ từng người một bị thân ảnh màu máu chỉ ra. Trong thế giới hắc ám này, những người sống sót phát hiện ra những thân ảnh quen thuộc bên cạnh mình đã ngày càng ít đi.
Sống Hay chết đều chỉ do một Ý niệm mà thôi!
- Ngươi, là người cuối cùng!
Thân ảnh màu máu đưa ánh mắt u lãnh nhìn về phía Hà Y Tú.
- Rốt cục đến ta...
Khuôn mặt xinh đẹp vô song của Hà Y Tú ngược lại lộ ra vẻ như trút được gánh nặng.
Giờ phút này, thân thể mềm mại của nàng dường như trần đầy dũng khí. Bên trong cung điện hắc ám này, Hà Y Tú bước đi nhẹ nhàng, nhanh chóng tới trước mặt pho tượng đen trắng.
- Chẵn!
Đôi mắt trong sáng của Hà Y Tú nhìn về hai viên xúc xắc màu máu giữa hư không.
Khi lời này vừa ra, hai viên xúc xắc lập tức xoay tròn như những xúc tu của tử thần.
Trong quá trình này, chân mày Hà Y Tú khẽ run lên. hai tay nắm chặt góc áo của mình, trong đôi mắt trong cũng hiện lên thần sắc hơi lo lắng và chờ mong.
Mười hai người còn lại cũng đều chăm chú lẳng lặng nhìn vào hai viên xúc xắc giữa hư không. Bọn họ đều là những người may mắn. đã trải qua tình cảnh sinh tử tương gian.
Giờ phút này, biểu hiện của Hà Y Tú đã vượt xa đa số những người nơi này.
Rốt cục, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, hai viên xúc xắc với bóng ma tử vong đã hạ xuống, lăn lộn vài vòng trên mặt bàn rồi đứng yên.
Điểm: Tám!
Chẵn! Lại thêm một người may mắn.
Một đạo bạch quang dìu dịu lại từ pho tượng bắn ra, bao phủ toàn thân nàng!
- Ta coi như là may mắn đi...
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Hà Y Tú sáng bừng. Giờ phút này, nàng trở thành tiểu điểm xinh đẹp nhất trong cung điện trần đầy hắc ám này.
Có thể sống trên thế giới này đã là một ban thưởng của ông Trời rồi! Chỉ những người đã từng trải qua sinh tử mới có thể chân chính cảm nhận được sự đáng Quý này.
Hà Y Tú là người cuối cùng trải qua thí luyện Sinh Tử Môn cũng đại biểu cửa thứ hai này đã chấm dứt. Ánh mắt Trương Hằng quét nhìn bốn phía một chút, nhận ra nơi này giờ chỉ còn lại mười ba người.
Từ một trăm người, giảm xuống năm mươi, hai lăm. giờ chỉ còn mười ba. Trong quá trình này. có tới mấy chục tu sĩ tinh anh đã chết đi.
Cái chết của bọn họ cũng không giống nhau. Có kẻ chết vì quá tham lam. Có kẻ chết chỉ vì nhất Thời sơ sẩy. Có kẻ chết vì thực lực không đủ. Có người chết vì vận khí không tốt!
- Cửa thứ hai Sinh Tử Môn chấm đứt!
Thân ảnh màu máu thong thả đi tới bên cạnh pho tượng đen trắng.
Tất cả tu sĩ đều tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu máu này. Hai cửa đầu tiên đã khủng bổ như vậy, cửa thứ ba không biết sẽ như thế nào nữa?!
- Cửa thứ ba... Trám Thủ!
Ánh mắt của thân ảnh màu máu xẹt qua tất cả tu sĩ nơi này. sau đó hoa tay một cái. bạch quang lập tức xua tan màn hắc ám bốn phía.
Trương Hằng chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng vô hình đang mang theo hắn xuyên qua với tốc độ cực nhanh.
Vô số quang ảnh không ngừng lóe lên xung quanh. Nếu nhìn kỳ có thể phát hiện ra đây cũng không phãi là quang ảnh mà một loạt các hình ảnh đang di động rất nhanh.
Chúng tu sĩ lập tức cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Qua hồi lâu, cảnh vậy xung quanh mới đứng yên lại.
- Có chuyện gì?
Không ít tu sĩ kinh hô.
Trương Hằng nhìn về bốn phía, cũng không khỏi vô cùng kinh ngạc.
- Đây là...
Bốn phía là một mảnh không gian tĩnh mịch, có thể thấy được những vì sao xa xa với một địa cầu đầy màu xanh ở phía dưới chân.
Đúng thế! Đây chính là tinh cầu! Chúng tu sĩ đang đứng ở không gian vũ trụ ngoài tinh cầu này.
- Điều này sao có thể?!
Trương Hằng có chút không dám tin.
Với hiểu biết của hắn đối với thế giới tu tiên, nơi này dường như không có tồn tại nào như tinh cầu cả.
Cũng giống như tiểu thuyết giả tưởng Tiên Đạo. sự tồn tại của nơi này giống như đại lục vô biên và hải vực vô tận.
Hoặc là nói, đây là một thế giới được tạo thành từ lục địa và hải dương, không tồn tại khái niệm như tinh cầu.
Tuy nhiên, Trương Hằng phát hiện ra mình giờ ở nơi này nhưng vẫn có thể hô hấp được.
"Nơi này có không khí, hơn nữa cũng không có loại cảm giác hoàn toàn không trọng lượng!"
Ánh mắt Trương Hằng lóe lên. quan sát không gian xung quanh,
Có lẽ đây cũng không phải là một thế giới chân thật, có lẽ là do thân ảnh màu máu kia động tay chân mà thôi.
- Đây chính là một tinh vũ thế giới đã tan vỡ rất lâu trước kia...
Thân ảnh màu máu thấp giọng, nhẹ nhàng nói. dường như đang tự độc thoại.
"Thế giới tan vỡ?!"
Trương Hằng lập tức đưa ra một ít kết luận từ lời nói của thân ảnh màu máu này.
"Chẳng lẽ trong tay Huyết Sát Thần Đế cũng có một thế giới tàn phiến?!"
Trương Hằng không khỏi phán đoán.
- Chúng ta đã tiến nhập vào một thế giới khác sao?!
Trương Hằng hỏi.
- Đúng! Đây là một không gian khác với Đông Vân Đại Lục. Mặc dù là một thế giới tan vỡ nhưng không gian bên trong cũng kéo dài vô tận. không phải những tiểu không gian bình thường có thể sánh bằng được...
Thân ảnh màu máu liếc nhìn Trương Hằng một cái. tiếp tục giải thích. Trương Hằng cũng chưa hiểu rõ hết ý tứ trong đó. Như lời của người này thì không gian còn phân làm nhiêu loại.
- Cửa thứ ba - Trảm Thủ- chủ yếu là khảo nghiệm dũng khí và tiềm lực của các ngươi. Các ngươi có thể lựa chọn tham gia hoặc từ bỏ.
- Dưới chân chúng ta có một tinh cầu. trên tinh cầu có một văn minh tu chân. Bởi vì một nguyên nhân đặc thù khiến nên văn minh này bị gián đoạn, cấp bậc tu chân nơi này rất thấp, đứng đầu cũng chỉ mới là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Nhiệm vụ của các ngươi chính là chém giết mười tên tu sĩ trên tinh cầu này. Những người lựa chọn tham gia phải chém giết những tu sĩ có tu vi cao hơn bản thân mình. Trong Thời gian ba ngày, nếu nhiệm vụ thất bại thì sẽ vĩnh viễn năm lại trên tinh cầu này, mất đi cơ hội tham gia một cửa cuối cùng.
- Nếu có lựa chọn tham gia thì cũng có lựa chọn từ bỏ! Hai lựa chọn này có gì khác nhau?
Một gã tu sĩ hỏi.
- Có khác nhau! Người hoàn thành nhiệm vụ có thể đưa ra một nguyện vọng đối với ta. Đương nhiên, nguyện vọng này phải ở trong phạm vi hợp tình hợp lý nhất định!
Một nguyện vọng?!
Tất cả tu sĩ nơi này đều không kìm nổi kinh ngạc.
Thân ảnh màu máu tuy rằng không phải là bản tôn của Huyết Sát Thần Đế nhưng năng lực hắn nắm giữ cũng vô cùng đáng sợ.
- Ví dụ như các ngươi có thể yêu cầu ta một kiện tiên bảo hoặc linh đan nghịch thiên nào đó!
Khóe miệng của thân ảnh màu máu này mang theo Ý cười nhàn nhạt. Chúng tu sĩ nơi này không khỏi chấn động. Chỉ cần thông qua nhiệm vụ lần này. Ngay cả những thứ có cấp bậc như tiên bảo cũng có thể có được, những thứ khác cũng không cần phải nói tới.
- Ta tham gia!
Người đầu tiên lên tiếng chính là Vương Viên có tu vi thấp nhất. Thần tình hắn tươi cười, bộ dáng tràn ngập tự tin.
Vương Viên tuy rằng chỉ là một gã tu sĩ Luyện Khí trung kỳ nhưng trong tay hắn có thứ khủng bố như Đan Dẫn Châu, có thể diệt sát cả tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn, Hắn tham gia nhiệm vụ này cũng rất thích hợp.
- Ta cũng tham gia!
Trương Hằng cười ha hả. Nhiệm vụ này đối với hắn mà nói cũng quá đơn giản.
Tu vi của Trương Hằng tương đương Luyện Khí hậu kỳ. chém giết tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng không thành vấn đề.
- Còn ai tham gia nữa?
Ánh mắt thân ảnh màu máu lại đảo qua chúng tu sĩ còn lại. Những tu sĩ còn lại đều có chút do dự. Những tu sĩ này thực lực không phải là Luyện Khí đại viên mãn thì cũng chỉ mới bước vào Trúc cơ kỳ mà thôi.
Nếu là tu sĩ cảnh giới Luyện Khí đại viên mãn thì phải chém giết tu sĩ Trúc cơ kỳ. Điều này thật ra vô cùng khó khăn, Huống chi còn phải giết tới mười tu sĩ Trúc cơ kỳ.
Đối với những tu sĩ vừa đạt tới Trúc cơ kỳ. nếu muốn chém giết mười tên Trúc cơ kỳ cùng giai cũng khó như lên Trời.
Dưới tình huống này. tu vi càng cao lại càng không có ưu thế gì.
-Ta tham gia!
Đúng lúc này, Nam Minh cũng quyết định tham gia.
Có được linh khí phòng ngự cực phẩm, trong số các tu sĩ Trúc cơ kỳ, không ai có thể phá được phòng ngự của hắn.
- Ta cũng tham gia!
Lý Hoành hơi do dự một chút rồi cũng Quyết định tham gia.
- Được, lại có thêm hai vị!
Thân ảnh màu máu gật đầu hài lòng.
Lại hướng về những người còn lại, hỏi thêm một lần:
- Các ngươi còn có ai tham gia nữa không?
Triệu Thụy có chút do dự hỏi lại:
- Nếu không tham gia. có phải cũng như trước khi tiến vào Thần Điện, giêt hết chúng ta?!
Thân ảnh màu máu cười ha hả:
- Cửa thứ ba này là do các ngươi tự do lựa chọn, Bổn tọa tuyệt đối không thương tồn các ngươi.
Với thân phận của đối phương, hẳn cũng sẽ không đi lừa gạt những tu sĩ bậc thấp này.
- Được lắm, ta từ bỏ!
Triệu Thụy nói.
- Ta cũng từ bỏ.
Một tu sĩ khác cũng lên tiếng.
Cuối cùng, chỉ còn lại Hà Y Tú là không tỏ rõ thái độ.
Ánh mắt thân ảnh màu máu nhìn về phía nàng.
- Ngươi thì sao?
- Ta... Ta cũng tham gia. Hà Y Tú do dự một chút, cuối cùng cũng quyết định tham gia.
- Tổng cộng có năm người tham gia. Ta sẽ truyền tổng năm người các ngươi tới các địa điểm khác nhau.
Thân ảnh màu mãu khẽ vẫy tay, năm người Trương Hằng lập tức bị một tầng bạch quang bao bọc. sau đó biến mất trong vũ trụ mờ mịt.
- về phần các ngươi, những người lựa chọn từ bỏ. bổn tọa sẽ không giết các ngươi...
Thân ảnh màu máu lộ ra một nụ cười rất quỷ dị.
Chúng tu sĩ nơi này lập tức cảm giác không ồn! Thân ảnh màu máu này chẳng lẽ có mưu ma chước Quỷ gì nữa?!
- Ta sẽ không giết các ngươi, nhưng sẽ đưa các ngươi tới một nơị rất đặc biệt! Nếu các ngươi có thể sống sót đi ra. cũng có thể tham ngộ một cửa thí luyện cuối cùng.
Thân ảnh màu máu vung tay lên. bảy người Triệu Thụy không tham gia thí luyện cửa kia cũng biến mất trong vũ trụ mờ mịt.
Ngưng mắt nhìn không gian vũ trụ mờ mịt, vô tận, thân ảnh màu máu đột nhiên thì thào.
- Thời gian ba ngày quả là quá ngắn. Nếu bọn họ may mắn thì cơ hội sống sót vẫn rất lớn... Còn có truyền nhân của Hỏa Quỷ... Không bằng điều chỉnh Thời gian một chút...
← Ch. 123 | Ch. 125 → |