← Ch.0245 | Ch.0247 → |
- Không cần phải chơi thần bí với ta được không, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ngươi không thể nói thẳng được sao?
Tô Triệt bị hắn nói cho đầu đầy sương mù.
- Chủ nhân a, trước mắt mà nói, trong này chỉ là một phiến hoang vu, chỉ là một hình thức ban đầu, cụ thể muốn phát triển theo phương hướng nào, còn phải xem ý của chủ nhân như thế nào.
Lão Hắc trả lời, nghe vẫn là mờ mịt như vậy:
- Ta chỉ có thể nhắc nhở chủ nhân, vạn vật đều có hai mặt âm dương, nếu như nói, tầng một Tiên Ngục là dương, thì trong này chính là âm.
- Âm dương nhị khí...
Tô Triệt có chút hiểu được, lập tức lâm vào trầm tư.
Lão Hắc yên lặng không nói gì, lẳng lặng chờ chủ nhân làm ra quyết định.
Qua hồi lâu, Tô Triệt phảng phất giống như là tỉnh ngộ, sinh ra một ý nghĩ cực kỳ kinh người, nói ra:
- Đã có âm dương, như vậy, ta liền mệnh danh nơi này là U Minh Quỷ Giới.
- Đúng, U Minh Quỷ Giới, một Quỷ giới hoàn toàn do ta khống chế.
Bá...
Theo Tô Triệt ra lệnh một tiếng, trên bảo tọa vương giả, trên thư án, trên đài cao, thậm chí phía trên cánh cửa của tòa cung điện này, đồng thời xuất hiện bốn chữ to màu vàng lợt "U Minh Quỷ Giới".
Oanh...
Hư không mênh mông bên ngoài cung điện, mới vừa rồi còn là đen kịt một mảnh, giờ phút này, lại sinh ra ánh sáng mông lung, cả phiến không gian biến thành màu xám, càng thêm phù hợp loại âm trầm kia của Quỷ giới, bị đè nén, các loại cảm giác thâm trầm.
Tiên Ngục mở ra tầng thứ hai, Tô Triệt ban tên là U Minh Quỷ Giới.
Người tu tiên tu vi chỉ có Trúc Cơ kỳ, lại sáng lập một giới, chuyện như vậy, dù nói ra ngoài, không thể nghi ngờ là không thể tưởng tượng, khó có thể tin.
Bất quá, tuy nghe rất uy phong, chỉ là ngay cả bản thân của Tô Triệt, cũng không biết cái gọi là Quỷ giới này, có thể mang đến cho mình dạng chỗ tốt gì. :
Huống hồ, cũng không xác định cái Quỷ giới này có phải thật hữu dụng vậy hay không, nói không chừng chỉ là một hư danh.
Giống như là một gia đình ở nơi hoang dã, trong nhà chỉ có mấy người, nam chủ nhân tự phong là Hoàng đế, thê tử là Hoàng Hậu, con lớn nhất là thái tử, tiểu nữ nhân là công chúa...
Chỉ là, một khi ra khỏi nhà, cái gì cũng không phải, còn là một nông dân bình thường vác cái cuốc mà thôi.
Phát giác được ý nghĩ của Tô Triệt, lão Hắc cười nói:
- Cái Quỷ giới này là chủ nhân sáng lập. Nó rốt cuộc có chỗ lợi gì, còn cần chính chủ nhân tìm hiểu từng chút, thậm chí là sáng tạo ra từng thứ. Ta cho rằng, địa phương đáng quý nhất của Tiên Ngục bảo tháp, chính là nó có vô hạn khả năng cùng tính sáng tạo, có lẽ, hết thảy nguyện vọng của ngươi, cũng có thể thực hiện ở trong này.
- Được rồi.
Tô Triệt lợi dụng tâm niệm chi lực của mình, nhìn lướt qua bốn chữ to U Minh Quỷ Giới màu vàng thẫm khắc trên thư án, bành bạch gõ hai cái, hỏi:
- Cái khác không nói trước, ngôi vị hoàng đế nơi này, là cho ai đi làm?
- Dù sao cũng là Quỷ giới, tổng yếu cũng cần phải có một gia hỏa quản lý nơi đây a.
Lão Hắc cười nói:
- Đáng tiếc a, bản thể chủ nhân không cách nào tiến vào Tiên Ngục, nếu không, chính ngươi ngồi trên cái Bảo tòa này, cũng là một việc rất uy phong a.
- Như thế nào, ngươi cảm thấy hứng thú đối với vị trí này sao?
Tô Triệt trêu chọc nói:
- Nếu là như vậy, mỗi ngày ngươi ngồi ở đây, quản lý cái Quỷ giới này đi.
- Không cần phải vậy, chủ nhân.
Lão Hắc lập tức cầu xin tha thứ:
- Ta không thích hợp ở trong này, ta còn yêu mến cái loại không khí dương gian kia.
Tô Triệt âm thầm cười, lại nói:
- Vậy thì sau này hãy nói a, dù sao U Minh Quỷ Giới này, chẳng qua là một cái xác không, một tiểu quỷ cũng không có, tạm thời không cần kẻ quản lý.
Lại không nghĩ rằng, lão Hắc lại nói:
- À không, chủ nhân, chúng ta không phải là không có gì đâu.
Dứt lời, lão Hắc khẽ vẫy tay, đưa tới một đoàn chất lỏng màu tím sậm, nhìn Tô Triệt nói ra:
- Chủ nhân ngươi xem, đây là từ tám trăm Địa Sát cùng ba nghìn âm hồn tập hợp mà thành, ngươi có thể phát ra mệnh lệnh cho nó, để cho nó biến thành bất luận một loại hình dạng gì cũng được.
- A?
Tô Triệt sinh lòng hiếu kỳ, trong đầu liên tưởng ra một đại hán hình dạng uy vũ, liền thấy được, đoàn chất lỏng màu tím sậm này lập tức ngưng tụ thành một đại hán râu quai nón, khuôn mặt màu tím sậm, mắt to, mày rậm, không giận mà uy, thật đúng là khí thế không tầm thường.
Bá...
Tô Triệt lại ảo tưởng ra cho hắn một bộ quan phục uy phong lẫm lẫm, nhìn hắn nói ra:
- Từ hôm nay bắt đầu, ngươi chính là U Minh Quỷ đế của Quỷ giới này, chưởng quản không gian nơi này cho ta.
- Cẩn tuân pháp chỉ của chủ nhân.
Vị U Minh Quỷ đế này quỳ rạp xuống đất, dập đầu tạ ơn.
Trong nội tâm Tô Triệt cười nói:
- Ta chỉ là một tiểu nhân vật Trúc Cơ kỳ, lại có thể sắc phong người khác làm Quỷ đế?
Loại cảm giác này, tựa như tiểu hài tử giả làm gia gia vậy, thật là buồn cười không thôi.
Tự giễu đi qua, trong nội tâm Tô Triệt lại là hỏi:
- Lão Hắc, người này có phải là khí linh hay không, cấp bậc có cao hơn ngươi hay không?
- Sao có thể hả chủ nhân.
Lão Hắc cực không khách khí vỗ cái ót của U Minh Quỷ đế một cái, suýt nữa đánh hắn nằm sấp trên mặt đất:
- Ta cùng hắn căn bản không phải là một cấp bậc, hắn có thể nào là khí linh của bảo tháp Tiên Ngục? Nó chỉ là một hạ nhân làm việc mà thôi.
- Được rồi, được rồi.
Trong nội tâm Tô Triệt cười nói:
- Tốt xấu gì hắn cũng là kẻ có chức quan trong người, đừng khi dễ người ta như vậy.
Lão Hắc hắc hắc vui lên, chỉ vào bảo tọa vương giả nhìn Quỷ đế nói ra:
- Ngồi trên đi, để cho chúng ta nhìn một chút xem sao.
Quỷ đế cực kỳ nghe lời đứng lên, khí độ bất phàm lướt ngang hai bước, thần sắc chú mục ngồi xuống.
Bá...
Một ánh sáng màu vàng lợt lăng không thoáng hiện, từ trên xuống dưới, xuyên vào trên đỉnh đầu Quỷ đế, giống như là gia phong quan tước, khí thế cả người tăng vọt, càng thêm uy vũ, thật đúng là có khí phái của người đứng đầu một giới.
Đến tận đây, thân phận của hắn mới được Tiên Ngục thừa nhận, coi như là chính thức xác lập.
Một lát sau, lòng hiếu kỳ của Tô Triệt triệt để giảm đi, trong nội tâm thở dài:
- Xem ra, tác dụng cụ thể của tầng thứ hai Tiên Ngục, trong thời gian ngắn nhất định là không rõ ràng lắm. Ta còn phải tranh thủ thời gian dùng Tiên liên, tăng tư chất linh căn của bản thân lên rồi nói sau...
Vì vậy, tư tưởng của Tô Triệt và lão Hắc cùng một chỗ, ly khai tầng hai Tiên Ngục, chỉ để lại vị U Minh Quỷ đế uy phong lẫm lẫm này, một thân một mình ngồi yên ở trên đài cao.
U Minh Quỷ Giới vô biên vô hạn, trong một tòa cung điện to như vậy, chỉ có hắn là một sinh vật còn sống, cũng không biết, hắn sẽ cô đơn tịch mịch hay không...
Tầng một Tiên Ngục, Luyện Đan Sư La Liên Kiều đã luyện xong dược tề, Tô Triệt tùy thời có thể sử dụng.
← Ch. 0245 | Ch. 0247 → |