← Ch.0277 | Ch.0279 → |
Việc đã đến nước này, cũng không cần phải dấu diếm những chuyện kia nữa, Tô Triệt giải thích với hắn nói:
- Độc thủ sau màn lần biến cố này, hẳn là chút ít đại nhân vật ở thượng giới. Những cái gọi là siêu cấp môn phái của Tu Chân Giới này, bất quá là quân cờ trong tay những người khác ở trên Linh giới điều khiển mà thôi.
- Linh giới?
Ngọc Thanh nhướng mày, trầm tư không nói...
Giờ phút này, những lão gia hỏa trên bầu trời kia còn đang ngươi một câu ta một câu bán bí hiểm. Bất quá, Tô Triệt và Ngọc Thanh lại không có hứng thú nghe tiếp, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, một khi Nguyên Anh Lão tổ triển khai đại chiến, mình còn đứng ở gần đây, cái kia chính là không muốn sống nữa.
Chỉ là, từ nơi nào rời đi cho phải đây?
Đúng vào lúc này, Tô Triệt nhận được Tử Tiêu sư tổ truyền âm nhập mật:
- Một lát nữa, hai người các ngươi theo linh mạch dưới Linh Vụ Hồ rời khỏi Thái Ất sơn môn.
Trong nội tâm Tô Triệt khẽ động:
- Đúng vậy, vô luận là loại biến cố nào, Thái Ất Môn tuyệt đối không bỏ được làm cho linh mạch trong lòng đất kia bị hư hao, chỗ đó, ngược lại là an toàn nhất.
Hôm nay loại cục diện này, Tô Triệt phỏng chừng, Tử Tiêu sư tổ và Ngạo Kiếm sư tổ là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ như vậy, hẳn là sẽ không vẫn lạc, bọn họ đều là thần thông khó lường, cũng không phải dựa vào nhân số có thể giết chết được, ngược lại là những đệ tử môn phái tới tiếp viện kia, đoán chừng là khó có thể đào thoát.
Lại một lát sau, chút ít Nguyên Anh Lão tổ trên bầu trời kia, tranh cãi đã tiến nhập giai đoạn gay cấn... Rốt cục, chợt nghe Tử Tiêu sư tổ hô to một tiếng:
- Nhiều lời vô ích, muốn lưu chúng ta lại, vẫn là lấy thực lực ra nói chuyện a.
Ầm ầm...
Mấy trăm đạo tử lôi lăng không thoáng hiện, bao phủ hơn hai mươi vị Nguyên Anh Lão tổ ở đối diện lại.
Đại chiến đã bắt đầu.
Đi...
Tô Triệt đã sớm câu thông cùng Ngọc Thanh, thừa dịp Lôi Điện nổ vang này, cùng một chỗ lén xuống Linh Vụ Hồ.
Giờ khắc này, mấy trăm tên cao thủ Kim Đan từ các vị trí vọt ra, bọn họ đều là Kim Đan cường giả của Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông, Huyết Thần Giáo, Linh Dược Sơn, Thiên Tâm Các, cùng với mười môn phái lớn khác. Nhiệm vụ hôm nay chính là, bắt sống, giam cầm, trông giữ tất cả đội ngũ tới tiếp viện của Tiên đạo thất đại môn phái.
Đương nhiên, nếu như có người thấy sống đủ rồi, có can đảm liều chết chống cự, này chính là một chữ: giết!
Từ ngày này bắt đầu, cả Tu Chân Giới lâm vào hỗn loạn triệt để.
Đương nhiên, cũng chỉ có số ít Nguyên Anh Lão tổ mới có tư cách biết rõ, cả Tu Chân Giới chỉ là một cách nói chung chung, hẳn là một cái Tu Chân Giới này mới đúng.
Phía dưới Linh giới, khống chế vô số Tu Chân Giới, vị trí Tu Chân Giới này, bất quá là một trong số đó.
Loạn thế tiến đến, ý nghĩa tiểu nhân vật như Tô Triệt, con đường tu tiên sẽ càng thêm gian nan...
Linh Vụ Hồ phía dưới, cự ly bất quá là hơn một ngàn trượng, phi hành lao xuống phía dưới, lẽ ra chỉ cần mấy lần hô hấp là có thể đến.
Bất quá, một đoạn cự ly ngắn như thế, lại là phi thường không dễ đi.
Chỉ có lao xuống cự ly trăm trượng, Tô Triệt và Ngọc Thanh đã chứng kiến, phía trước bay lên hai đạo thân ảnh huyết hồng, hiển nhiên là vì chặn hai người mình lại.
- Kim Đan trưởng lão Huyết Thần Giáo.
Tô Triệt lập tức nhận ra thân phận của bọn hắn, trong nội tâm không khỏi cười khổ:
- Quá để mắt tới chúng ta, dĩ nhiên là một chọi một chặn lại.
- Buồn cười đến cực điểm, trong Thái Ất Môn, Huyết Thần Giáo cũng có thể thành chủ nhân.
Nhưng Ngọc Thanh lại hừ lạnh nói:
- Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, người khác nói cho ta nghe, ta cũng sẽ không tin tưởng...
Phóng ra...
Thế cục trước mắt như vậy, không có gì có thể nói.
Hai người Tô Triệt cũng không biết, những Kim Đan trưởng lão này nhận chỉ lệnh là: tận lực bắt sống, có thể không giết, thì không nên giết.
Bất quá dù vậy, Tô Triệt cùng Ngọc Thanh cũng không nguyện ý trở thành tù nhân mất đi tự do.
Nhiếp Hồn, Đại Băng!
Sở trường của hai huynh đệ, lại một lần nữa được thi triển.
Lúc này đây, không kịp làm ra chiến lược chiến thuật gì, vừa ra tay, chính là uy lực mạnh nhất của hai đại thần thông.
Trưởng lão Huyết Thần Giáo ở đối diện Ngọc Thanh là thực lực hơi thấp, tu vi Kim Đan sơ kỳ, tên còn lại là Kim Đan trung kỳ, cho nên, chỉ có thể lựa chọn từ chỗ của hắn đột phá.
Kim Đan trưởng lão kia đang định quát "thúc thủ chịu trói, đầu hàng không giết", hoàn toàn thật không ngờ, chỉ là hai tiểu tử Trúc Cơ kỳ, lại có đảm lượng dẫn đầu phát động công kích.
Bởi vậy, hắn căn bản là không có mở ra bất luận biện pháp phòng ngự gì.
Lam quang thoáng hiện, một cái nhiếp hồn không hề giữ lại.
Ông...
Kim Đan trưởng lão kia chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, tâm thần run rẩy dữ dội, cảm giác nguyên thần đã bị chấn động mãnh liệt, giống như linh hồn bản thân bị người hung hăng đánh một quyền.
Loại thống khổ này, khó có thể miêu tả.
Đại Băng.
Ngọc Thanh ở sau lưng bỗng nhiên thoáng hiện hư ảnh Chiến thần kim giáp, nhân thần hợp nhất, đánh ra một quyền.
Phanh...
Kim Đan trưởng lão kia ở trên không trung liên tục quay cuồng, bổ nhào vài cái, thẳng đứng rơi xuống.
Đương nhiên, dùng tu vi của hắn mà nói, mặc dù là không kịp đề phòng trúng ám toán, này cũng không có thể chết được, chỉ là vết thương nhẹ mà thôi.
Không đợi ngã xuống mặt đất, hắn đã ngừng lại thân hình, bạo rống một tiếng, thì áp chế thương thế xuống.
Chỉ là, nương theo cơ hội này, Tô Triệt và Ngọc Thanh lướt qua đỉnh đầu của hắn, vèo một cái đã bay đi.
- Đáng giận.
Một vị trưởng lão Kim Đan trung kỳ khác thấp giọng thầm mắng, theo một bên khác đuổi theo mà đến.
- Đáng chết.
Trưởng lão bị thương kia, trên mặt bốc lên huyết khí, đã là thật sự nổi giận. Bùm một cái, đạp một tảng đá lớn thành phấn vụn, hóa thành một đạo độn quang huyết sắc, đuổi theo hai người Tô Triệt.
Nhưng Tô Triệt lại đột nhiên quay người lại, quay mắt về phía hai Đại trưởng lão đuổi theo đằng sau.
Ngọc Thanh một phát bắt được cánh tay Tô Triệt, nhanh chóng kéo hắn bay đi.
Nhiếp hồn...
Nhiếp hồn...
Nhiếp hồn...
← Ch. 0277 | Ch. 0279 → |