← Ch.0429 | Ch.0431 → |
Một lát sau, Thần Húc lão tổ của Linh Dược Sơn cuối cùng đưa ra điều kiện giao dịch sớm đã được dự tính, chát chát hai bình đặt trên liên đài: Hắn chỉ một vào một chiếc bình kim loại màu vàng nhạt cực kỳ tinh xảo, nói:
- Đây là âm hỏa cấp chín Thốn Hồn Ma Diễm.
Lại chỉ vào một chiếc bình gốm thanh hoa kích thước nhỏ hơn:
- Đây là chí bảo đỉnh cấp Thiên Anh đan của phái ta.
Cuối cùng, quay sang cười với Tô Triệt:
- Dùng hai thứ này, đổi lấy một hạt tiên liên của Thiên Vũ sư chất, ngươi thấy thế nào?
- Lão cáo già.
Tử Tiêu nhướng mày, lẩm bẩm một câu.
Những Nguyên Anh lão tổ khác cũng thi nhau lắc đầu, cùng cảm khái: Thần Húc lão tổ quả nhiên đa mưu túc trí.
Thân là đỉnh cấp tông sư giới luyện đan, hắn khẳng định sở hữu các loại linh hỏa cao cấp, có thể lấy ra một loại âm hỏa cấp chín cũng không có gì lạ.
Nhưng Thần Húc lão tổ rõ ràng biết mục đích Tử Tiêu tổ chức gội đấu giá này, chính là vì có được một loại âm hỏa cấp chín. Lúc nãy, chẳng thấy hắn nói tiếng nào, âm thầm tính toán hạt tiên liên trong tay Tô Triệt, đợi đến thời khắc then chốt nhất, mới đem con át chủ bài âm hỏa cấp chín ra.
Đây chỉ là một trong những suy nghĩ tính toán của hắn, điểm thứ hai: Thiên Anh đan là hắn đưa ra, đúng là trấn phái chi bảo của Linh Dược Sơn, có thể gia tăng mười phần trăm xác suất Ngưng Anh thành công.
Mặc dù chỉ có mười phần trăm, nhưng đã là đỉnh cấp trọng bảo siêu khó kiếm. Phải biết rằng cả tu chân giới, trọng bảo có thể gia tăng mười phần trăm xác suất Ngưng Anh thành công chỉ có ba thứ, Thiên Anh đan chính là một trong số đó. Thần Húc lão tổ thèm muốn Hắc Vực Tiên Liên đã lâu. Nửa năm trước, nghe nói Tiên Liên rơi vào tay Tô Triệt, hắn đã tìm đủ mọi cách, điều tra kỹ lưỡng Tô Triệt, trong đó cũng bao gồm: tình nghĩa sư đồ cực kỳ sâu sắc giữa Tô Triệt và Huyền Cơ tôn giả.
Đến hôm nay, Huyền Cơ tôn giả đang đứng trước giai đoạn Ngưng Anh then chốt nhất, nếu có thể có được một viên Thiên Anh đan, giúp đỡ đối với hắn chắn chắn là khó có thể tính toán.
Xác suất mười phần trăm trong mắt người ngoài, có thể cảm thấy không là gì, nhưng, trong mắt những tiểu bối sắp Ngưng Anh, đó chính là vật báu vô giá chân chân chính chính.
Trên Linh Dược Sơn, mỗi giờ mỗi khắc đều có Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn tu sĩ đến từ Thiên Nam Địa Bắc, đứng trước sơn môn, tìm đủ mọi cách có được một viên Thiên Anh đan mà không được.
Cho nên, Thần Húc lão tổ cho rằng, mình đưa ra điều kiện này, Tô Triệt khẳng định không thể từ chối, hắn nếu là người nhân nghĩa thật, vậy sẽ không thể cự tuyệt.
Thần Húc lão tổ đoán không sai, Tô Triệt động tâm thật, thậm chí có thể nói: vô cùng động tâm.
Nếu có thể giúp sư tôn Ngưng Anh thành công, đừng nói một hạt, hai hạt, ba hạt, Tô Triệt đề có thể lấy ra trao đổi. Nói ra, Thần Húc lão tổ vẫn đánh giá thấp hiếu tâm của Tô Triệt, và tình cảm sư đồ sâu sắc giống như cha con ruột thịt.
- Có thể đổi.
Đến Tử Tiêu, cũng âm thầm truyền âm, nói với Tô Triệt, giao dịch này tương đối công bằng, có thể thực hiện.
Những Nguyên Anh lão tổ khác cũng biết rõ phân lượng Thiên Anh đan, đều cho rằng, giao dịch này nếu đạt thành, hai bên đều không chịu thiệt, có thể gọi là trao đổi đồng giá. Những lão tổ đang đứng đây, ai mà chả từng có giai đoạn ở vào thời kỳ Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn. Tâm họ đã lĩnh hội qua, những mong chờ, những vất vả, những cố gắng ngày đó...
Đối với giai đoạn đó mà nói, một hạt Thiên Anh đan, giá trị khẳng định vượt xa một trăm năm dương thọ mà hạt tiên liên mang lại.
Tô Triệt hạ quyết tâm, cao giọng nói:
- Thần Húc tiền bối, ta đồng ý trao đổi.
Tính quan trọng của Thiên Anh đan đối với sư tôn, đã là không nói cũng rõ, âm hỏa cấp chín cũng là một loại bảo vật mà mình cấp thiết muốn có. Nhất cử lưỡng tiện, Tô Triệt đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
- Được.
Thần Húc lão tổ ha ha cười, chuyển hai chiếc bình đến liên đài của Khổng Tước tôn chủ trước.
Tô Triệt lấy ra một hạt tiên liên trong Tiên Ngục, giao cho Tử Tiêu, để hắn chuyển đến chỗ Khổng Tước tôn chủ. Làm như vậy cũng là để đảm bảo, tránh có người bí quá làm liều, cướp hạt trên tay Tô Triệt.
Sau khi Khổng Tước tôn chủ xác nhận, bảo vật hai bên không có sai sót, hạt giao đến tay Thần Húc lão tổ, Tử Tiêu cũng lấy được hai chiếc bình.
Lần lượt mở nắp bình, Tử Tiêu kiểm tra một lần nữa, rồi mới giao cho Tô Triệt.
Tử Tiêu sư tổ đã xác định không có sai sót gì, Tô Triệt hân hoan thu chúng lại, trong lòng không giấu nổi cảm giác chờ đợi:
- Sư tôn nếu nhìn thấy viên Thiên Anh đan này, nhất định sẽ rất vui mừng...
Cách đó không xa, Cực Ngạc lão tổ biểu tình âm trầm tột cùng, người khác giao dịch đều là theo như nhu cầu, cả nhà hoan hỷ, mình mua con khôi lỗi kia, lại trở thành trò cười bị mọi người chế giễu. Điều này khiến hắn ghen ghét khó chịu, như ngồi thảm gai, chỉ muốn bỏ đi ngay lập tức...
Tiếp theo, lại có mấy vị Nguyên Anh lão tổ đưa ra các loại điều kiện, muốn đổi lấy hạt tiên liên hoặc cánh hoa. Đáng tiếc, thứ họ lấy ra, đều không trực tiếp đánh trúng yêu cầu của Tô Triệt như Thần Húc lão tổ, khiến Tô Triệt không thể từ chối.
Cũng không phải, những Nguyên Anh lão tổ này không thể đưa ra đỉnh cấp bảo vật chân chính. Mà là vì, họ đều phải cân nhắc một lúc, chỉ một hạt hoặc cánh hoa mà thôi, có đáng để mình lãng phí vốn liếng trao đổi hay không.
Bảo vật quá nhẹ, Tô Triệt không để mắt, bảo vật quá nặng, họ lại không nỡ...
Hơn nửa canh giờ nữa trôi qua, Tô Triệt và Tử Tiêu đều cho rằng, giao dịch tiên liên cũng cứ như vậy, hôm nay có thể thu hoạch âm hỏa cấp chín và Thiên Anh đan, đã là rất không tệ, đáng để chúc mừng.
Khổng Tước tôn chủ cũng nghĩ như vậy, liền lên tiếng nhắc nhở nói:
- Chuyện tiên liên, có thể tạm thời kết thúc ở đây, sẽ tiến hành các giao dịch khác trước, vị đạo hữu nào nếu đã hạ quyết tâm, dùng trọng bảo đổi lấy hạt tiên liên hoặc cánh hoa. Chúng ta có thể quay lại bàn bạc chuyện này sau, chư vị đạo hữu thấy thế nào?
Bao gồm có Tô Triệt và Tử Tiêu, tất cả mọi người đều nhất tề đồng ý.
Hội giao dịch tiếp tục tiến hành, các loại bảo vật lần lượt xuất hiện. Nhưng giá trị và phân lượng đều không thể sánh bằng Hắc Vực Tiên Liên hoặc Thiên Anh đan. Nhưng Tô Triệt lại được bổ sung không ít kiến thức trong đó, thu hoạch khá phong phú.
Lúc này, Ngân Lăng cũng truyền âm nói:
- Thiên Vũ ca ca, cả tu chân giới này cũng chỉ có một gốc Hắc Vực Tiên Liên. Nó nằm trong tay huynh càng lâu, giá trị của nó càng được nâng cao. Đợi đến khi thọ dương của một số Nguyên Anh lão tổ sắp hết, không thể tiếp tục kéo dài, họ thậm chí nguyện đưa ra linh bảo bản mệnh của mình trao đổi với huynh. Ta tính, sau hội giao dịch này, còn có nhiều Nguyên Anh lão tổ nữa chạy đến Thiên Huyền Tông giao dịch với huynh...
- Không sai.
Tô Triệt cười nói:
- Những chuyện như thế này thuần túy là người cần mắc câu, ta không vội chút nào.
- Làm thế là đúng.
← Ch. 0429 | Ch. 0431 → |