← Ch.0499 | Ch.0501 → |
Thái Hư chưởng môn cũng phát hiện ra những kẻ này, hắn nóng ruột, vội vàng hô:
- Nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không được, phòng ngự của Cự Phú giống như hộ sơn đại trận của tông môn chúng ta, trong một khoảng thời gian ngắn đừng mơ có thể đem nó phá vỡ. Thừa dịp những người đó còn chưa có tới, chúng ta phải đồng hợp lực, kéo Cự Phú vào lãnh địa của Huyễn Ma Giáo. Thánh giáo chủ, việc trước mắt cấp bách, không thể hành động theo cảm tình a.
Vị trí của nơi này gần nhất với lãnh địa của Huyết Ma giáo, lúc trước theo như lời nói, phải đem Cự Phú tới lãnh địa của Huyết Thần Giáo, lúc này rõ ràng đã không còn kịp rồi.
- Được rồi, tạm thời cứ như vậy đi.
Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo lúc này vẫn biết nặng nhẹ, cũng không càn quấy lập tức đáp ứng.
- Kéo Cự Phú đi?
Tô Triệt ngửa mặt lên trời cuồng tiếu:
- Bằng vào các ngươi có thể sao?
Tiếng nổ ầm ầm xuất hiện, vốn Cự Phú ban đầu lơ lửng trên độ cao cách mặt đất vài chục trượng, theo tiếng cười của Tô Triệt rơi xuống đất. Loại cảm giác này giống như là những bà cô có chồng chanh chua, đặt mông ngồi trên mặt đất ăn vạ: "Ta không đi, sẽ không đi! Có bản lĩnh, các ngươi mang ta đi".
Trọng lượng của Cự Phú, không thua gì mấy ngọn núi lớn cao nghìn trượng, nếu như một ngày nào đó nó bám rễ xuống đất, nếu muốn tha nó đi thì là một công việc cực kỳ khó khăn.
Trước đây, Huyền Ngục Phong của Tô Triệt cũng là một tòa cự phong cao sáu nghìn trượng, Thiên Huyền Tông phải tốn mất một tháng mới có thể đem nó ở vị trí ngàn dặm kéo tới vị trí Tô Triệt chỉ định...
Thấy tình cảnh như vậy, Thái Hư chưởng môn nhất thời sửng sốt, vừa rồi quá mức nóng ruột, mới quên mất chuyện này. Cự Phú là một kiện pháp bảo cực kỳ đặc thù, chỉ bằng vào trọng lượng hạng nhất này, ở trong Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh đứng ở vị trí thứ nhất về trọng lượng.
Vây Cự Phú ở chỗ này, không cho nó đào tẩu, quả thực tương đối dễ, thế nhưng, muốn mạnh mẽ đem nó đi, quả thực phải tổn hao một phen công phu không nhỏ.
Làm sao bây giờ?
Ba đại chưởng môn nhìn nhau, nhất thời trong lòng không có đối sách phù hợp.
Đánh cũng không được, đem đi cũng không xong, muốn phong ấn nó sao, lại có một Thiên Vũ phiền phức kia nữa...
Thật đúng là một con chuột kéo một con rùa, không thể nào hạ thủ.
Đám người Thái Hư nhất thời không nghĩ ra thượng sách, trong lòng lúc này đều biết rõ, nếu như kéo dài thêm nữa, đám gia hỏa Vô Cực Môn và Man Ly Bộ Lạc sẽ kéo tới đây. Khi đó thế cục lại càng thêm phức tạp...
Tô Triệt cất tiếng cười to, cao giọng hô:
- Cái gì là thượng phẩm đạo khí, các ngươi cuối cùng cũng được kiến thức qua rồi a? Cung chủ Cự Phú cung khi trước, dưới sự vây công của một trăm tu sĩ Nguyên Anh, dựa vào Cự Phú cũng có thể liều mình chạy ra. Các ngươi chỉ có tám người, quả thực là không có mắt a!
Chỉ vào thiên địa dị tượng càng lúc càng lớn trong Thiên Địa, Tô Triệt tiếp tục nói:
- Qua một hồi nữa, những Nguyên Anh lão tổ tới đây càng ngày càng nhiều. Thái Hư chưởng môn là một người đại nghĩa, thông minh, miệng lưỡi lanh lợi, có bản lĩnh mau thuyết phục hết đám man di cùng Vô Cực Môn đi a, để cả đám giúp ngươi đem Cự Phú cung về Thái Ất Môn. Nếu như ngươi có năng lực này, ta liền xem trọng ngươi. .
Ngươi nó năng lực này, ta xem trọng ngươi...
Ngay cả người có công phu hàm dưỡng thâm hậu như Thái Hư, sắc mặt cũng không khỏi trầm xuống trở thành xấu xí.
Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo cũng xì một tiếng bật cười, nũng nịu nói:
- Thiên Vũ ngươi quả nhiên to gan lớn mật! Toàn bộ Tu Chân Giới này chỉ sợ cũng chỉ có một mình vãn bối Kim Đan kỳ như ngươi có lá gan châm chọc Thái Hư chưởng môn như vậy.
- Các ngươi đều muốn băm vằm ta thành vạn đoạn, ta còn có cái gì mà không dám nói?
Tô Triệt đứng trên đài cao, dõi mắt trông về phía xa, lẩm bẩm thấp giọng nói:
- Thời gian cũng đã không sai biệt lắm rồi, cũng nên tới đi a.
Hắn vừa mới nhắc xong, quả thực ứng nghiệm, tức thì thấy, từ phía Đông xuất hiện hơn mười đạo độn quang, trong đó có ba đạo tốc độ nhanh nhất, rõ ràng chỉ có tu sĩ Nguyên Anh kỳ mới có tốc độ như vậy.
- Vô Cực Môn trình diện!
Tô Triệt thì thào tự nói.
Bá!
Ánh mắt vừa nhìn về phía bên phải, cũng chính là hướng Đông Nam, một đám mây đen đang di chuyển tới.
Đương nhiên, mây đen chân chính không có khả năng trôi nhanh như vậy, đây chính là yêu khí phô trương tràn ngập thiên địa mà thôi. Tư duy của yêu tộc không giống như nhân loại, thích điệu cao, thích đường hoàng, hoặc là yêu khí che trời, hoặc là tiếng vang như sấm, lúc lên đài bao giờ cũng thích làm ra động tĩnh lớn lao.
Ba! Ba!
Tô Triệt lấy ra hai chiếc ghế dựa lớn, hắn và Hoa Quang chân nhân ngồi xuống, bày ra tư thế tọa quan xem hổ đấu.
Đông, đông, đông, đông...
Từ bên trong Cự Phú cung truyền tới tiếng trống trận nặng nề, lúc này mặc dù không có tiếng ngâm xướng mờ ảo, thế nhưng tiếng trống trận lại có cảm giác bi tráng, tràn ngập khí tức sát phạt, vô cùng thích hợp với tình hình hiện tại.
Phần phật!
Tổng cộng có mười đạo thân ảnh hạ xuống. Người của Vô Cực Môn bao gồm cả chưởng môn nhân thì có ba vị Nguyên Anh lão tổ, Man Ly bộ lạc có bốn vị Đại Yêu Yêu Anh kỳ.
Sau đó có hơn trăm vị Kim Đan kỳ trưởng lão của Vô Cực Môn, cùng với những yêu tộc Yêu Đan kỳ, đều đứng ở mấy nghìn trượng bên ngoài, tạm thời không dám tiến lên.
Tô Triệt tỉ mỉ quan sát. Cũng không có phát hiện ra thân ảnh của Thiên Âm, khiến cho hắn không khỏi có cảm giác thất vọng.
Vì sao thất vọng, Tô Triệt cũng không biết rõ, huống hồ tình hình trước mắt cũng không phải là lúc có thể nghĩ tới những chuyện này.
- Cự Phú! Quả nhiên là Cự Phú. Ha ha.
Tiếng cười của Man Ly tộc - Hổ Khâu lão quái vang vọng.
Ba vị Nguyên Anh lão tổ của Vô Cực Môn cũng chậm rãi bay tới phụ cận.
Không nói nhiều lời, ai cũng có thể minh bạch, Thái Ất, Huyễn Ma và Huyết Thần, ba phái này khẳng đinh là một đường đuổi tới đây, hiện nay mới dừng lại, thế nhưng còn chưa thu phục được Cự Phú.
Đây chính là biểu hiện của việc, mỗi người đều có cơ hội của mình, cơ hội chia đều cho tất cả các bên, phi thường công bằng.
Ánh mắt hung hãn của Hổ Khâu lão quái rơi xuống thân ảnh của hai người Tô Triệt, lớn tiếng hỏi:
- Hai người các ngươi là ai?
- Vốn là người đoạt bảo, chỉ là, hiện tại chỉ mong có thể bảo trụ được tính mệnh mà thôi.
Tô Triệt bình tĩnh quay về phía hắn nói. Đương nhiên, có phải là lời trong lòng hay không cũng chỉ có một mình hắn hiểu rõ.
- Không tồi nha!
Hổ Khâu lão quái gật đầu nói:
- Không ngờ lại bị các ngươi chiếm được tiên cơ.
Tô Triệt không muốn lãng phí thời gian, nói thẳng:
- Ta chính là Thiên Vũ của Thiên Huyền Tông, trong lúc ngẫu nhiên mới thúc đẩy Cự Phú quay trở lại Tu Chân Giới.
- Thiên Vũ?
Bảy vị Nguyên Anh lão tổ sửng sốt.
Sưu!
Tô Triệt hướng về phía Thái Hư chưởng môn phóng ra một đạo Nhiếp Hồn lam quang, khẳng định sẽ không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì tới hắn, chỉ là vì Tô Triệt muốn chứng minh thân phận của mình mà thôi.
← Ch. 0499 | Ch. 0501 → |