← Ch.0747 | Ch.0749 → |
Nhưng mà, sau khi tấn cấp, Thanh Huyền đại trưởng lão lại không biết, sư đệ Thiên Vũ chính là chủ của thế giới này, liên tục vài ngày, hắn đang vô cùng khẩn trương chờ đợi thiên kiếp hàng lâm.
Nhưng đợi trái đợi phải, thiên kiếp lại không tới, khiến cho Thanh Huyền đại trưởng lão, cùng với mấy tên cao tầng Thiên Huyền Tông chú ý tới, đám Nguyên Anh lão tổ đều sinh ra ngờ vực vô căn cứ: chớ không phải là, Thanh Huyền sư huynh sau khi tấn cấp Hóa Thần, đã xảy ra chuyện gì nên không có tấn cấp Hóa Thần Kỳ chân chính? Cũng chỉ có Tô Triệt cùng lão Hắc mới hiểu được, không có thiên kiếp, đó là bởi vì, Thiên Đạo của Tiên Ngục không có an bài thiên kiếp gì cả.
- Hiện nay, trong Tiên Ngục, ta cùng lão Hắc ước gì tất cả bọn họ đều tấn cấp Hóa Thần kỳ thậm chí còn có thể một đường chạy như điên đến Luyện Hư kỳ, làm gì đi an bài thiên kiếp đi gây khó dễ cho bọn họ.
Tô Triệt nghĩ trong lòng là:
- Huống hồ, trước mắt mà nói, chúng ta cũng không hiểu chuyện sáng tạo thiên kiếp, cùng với, làm thế nào lợi dụng khảo nghiệm và tôi luyện bọn họ.
- Vâng, chủ nhân.
Lão Hắc gật đầu đáp:
- Những chuyện này, cần từ từ sẽ đến. Chính ngươi cũng chỉ là Nguyên Anh kỳ, chúng ta căn bản không thể lý giải thiên kiếp khảo nghiệm với Hóa Thần Kỳ, cũng không biết áo nghĩa ẩn chứa trong đó.
Bất kể nói như thế nào, Hóa Thần Kỳ đầu tiên, rốt cục cũng sinh ra đời ở Tiên Ngục, như vậy, ai là người tiếp theo?
Tô Triệt đang suy đoán, Hóa Thần tiếp theo, sẽ trong bốn người Thái Hư, Phong Dật, Huyễn Ma, Vạn Quỷ.
Bởi vì lúc này bốn người đã sớm tấn cấp tới Nguyên Anh hậu kỳ đại viên mãn, tùy thời có khả năng bước ra một bước kia...
Bên ngoài Tiên Ngục, Hằng Dịch lần nữa bắt đầu lặn lội đường xa, y theo Thiên Âm chỉ dẫn, đi hàng tỷ dặm để tới tinh cầu có Vu tộc sinh sống.
Lúc bay được một phần ba lộ trình, thì đi ngang một tinh cầu màu xám khổng lồ, thoạt nhìn, ngược lại là một tinh cầu hoang vu không không có gì, đoán chừng sẽ có chút ít tánh mạng tồn tại trên đó.
Đối với Tô Triệt mà nói, tinh cầu này không có gì lạ cả, những năm này cùng nhau đi tới, dạng tinh cầu cổ quái gì chưa từng gặp qua, căn bản không đáng liếc nhìn.
Không nghĩ tới, hôm nay, bóng dáng của mình lại phản ứng mạnh mẽ, trong lúc đó thoát ly chân của Tô Triệt, thoáng một cái, bổ nhào vào pháp bảo thấu thị thủy kính quan sát ngoại giới.
Nhìn cánh tay của cái bóng chỉ chỉ, chỉ vào hình chiếu tinh cầu màu xám hiện ra trong thủy kính, sau đó quay đầu trở lại nhìn Tô Triệt, không ngừng làm động tác khua tay múa chân, ý tứ rất rõ ràng: nó có hứng thú với tinh cầu kia, nó yêu cầu Tô Triệt, lập tức tiến vào tinh cầu trước mặt này!
Ngươi muốn đi tinh cầu kia?
Tô Triệt lập tức lĩnh hội ý tứ mà bóng dáng biểu đạt.
Bóng dáng gật đầu hai cái, làm ra biểu lộ xác định.
- Không đi không được sao?
Tô Triệt lại lần nữa hỏi.
Bóng dáng vẫn gật đầu.
Tô Triệt trầm mặc, trong nội tâm suy đoán, có lẽ nguyên nhân là trên tinh cầu màu xám này tồn tại cái gì đó, nó có hấp dẫn mãnh liệt với cái bóng của mình, mới có thể làm cho nó lần đầu tiên tiến hành câu thông xác minh với mình.
Lẽ ra, Tô Triệt thật sự không cần suy nghĩ phức tạp, bởi vì tình cảnh trước mặt là nguy cơ tứ phía, không nên chạy tới tinh cầu cổ quái thám hiểm. Thế nhưng mà, đối với cái bóng của mình, Tô Triệt vẫn mang cố kỵ trong lòng, thậm trong đáy lòng còn mang theo sợ hãi với nó.
Dù sao, cái bóng của mình, nó có thể thời thời khắc khắc nương theo bên cạnh mình, muốn âm thầm mưu hại mình, thật sự là khó lòng phòng bị, thậm chí không thể đề phòng. Nếu lúc này không hoàn thành yêu cầu của nó, từ đó trở mặt triệt để với nó, vậy thì phiền toái.
Huống hồ, lần đầu tiên khi đối mặt với hình chiếu của bốn đại Thiên Quân, nếu không là bóng dáng giúp mình một lần, hậu quả đúng là không chịu nổi...
Bởi vậy, Tô Triệt hơi chút cân nhắc, cũng hạ quyết tâm, nói với cái bóng của mình:
- Được rồi, nếu ngươi đã muốn đi, vậy đi một chuyến!
Bóng dáng gật đầu một cái, lập tức trở lại dưới chân Tô Triệt, khôi phục thái độ bình thường.
Tô Triệt lập tức thông tri Hằng Dịch, điều chỉnh phương hướng, bay về phía tinh cầu màu xám cách đó mấy trăm vạn dặm kia.
Đầu tiên có thể nhìn ra, đây là tinh cầu có thể tích cực lớn, mơ hồ tính toán, đường kính của nó gấp mười lần Khải Nguyên Tinh.
Khi tiếp cận nó, đám người Tô Triệt càng chứng kiến, màu sắc của tinh cầu này càng ngày càng nhạt, dần dần, từ màu xám biến thành màu xanh nhạt, thời điểm đi vào bầu khí quyển của nó, đã chuyển hóa từ màu xanh nhạt sang màu bạc, cũng có thể cảm giác được, ánh sáng trong tinh cầu vô cùng đầy đủ, không giống âm trầm lờ mờ giống như ở bên ngoài nhìn thấy.
Bởi vì cái bóng của mình cảm thấy hứng thú với tinh cầu này, Tô Triệt khẳng định không thể trốn trong không gian pháp bảo, hắn hiện hình ra, được Hằng Dịch đi cùng, hạ xuống đại địa dưới chân.
- Là một tinh cầu lấy màu xám bạc làm chủ!
Tô Triệt âm thầm sợ hãi thán phục.
Chỉ thấy được, đại đa số thực vật trên tinh cầu này có màu xám bạc, có một ít thực vật có màu hơi xám, hơn nữa, chúng có hình thể khổng lồ, hình dạng giống như đám cây nấm phát sáng.
Nói trắng ra, hình dạng của nó không khác gì cây nấm.
- Thoạt nhìn chủng loại thực vật không đa dạng, màu sắc cũng quái lạ, nhưng mà, đã có thực vật, vậy sẽ có động vật, thậm chí có được văn minh của sinh vật cao cấp.
Trong nội tâm phỏng đoán, Tô Triệt truyền âm hỏi thuộc hạ của mình:
- Hằng Dịch, trước kia ngươi có gặp qua tinh cầu như thế này không?
- Không có.
Hằng Dịch cung kính trả lời:
- Hồi bẩm chủ nhân, thuộc hạ ở Linh Giới mấy ngàn năm, xác thực du lịch qua không ít tinh cầu, đương nhiên cũng có những tinh cầu có hình thù kỳ quái. Nhưng mà, chưa nhìn thấy nơi nào giống như nơi này.
Tô Triệt im lặng gật đầu, bởi vậy có thể suy đoán, tinh cầu trước mắt là tinh cầu hiếm thấy nhất trong vũ trụ, cũng chính vì nó đặc thù, cho nên cái bóng của mình mới có hứng thú với nó.
Vào lúc này đáp xuống, rõ ràng cho thấy một nơi này là hoang vu, chung quanh không nhìn thấy thôn xóm hoặc thành trấn gì, thậm chí còn, vừa rồi dõi mắt nhìn ra xa, cũng không có phát hiện bất luận tòa kiến trúc gì khiến người ta chú ý cả, khiến cho Tô Triệt không khỏi hoài nghi, tinh cầu này không biết có tồn tại sinh linh có trí tuệ hay không, hay chỉ là tinh cầu hoang vu nguyên thủy?
Lại nói, trọng lực của tinh cầu này mạnh hơn các tinh cầu mà Tô Triệt từng tới, ước chừng gấp mười lần Khải Nguyên Tinh. Nói cách khác, vật thể một trăm cân trên Khải Nguyên Tinh, ở nơi này đạt tới ngàn cân.
Tô Triệt đang dò xét bốn phía, nhưng sắc mặt Hằng Dịch lại cổ quái thấp giọng nói ra:
- Chủ nhân, sâu trong lòng đất có tình huống!
Hằng Dịch có tu vi Luyện Hư trung kỳ, phạm vi thần thức bao phủ bảy tám vạn trượng, có thể thẩm thấu qua tầng đất hai vạn trượng. Nói cách khác, có thể hắn dò xét mặt đất hai vạn trượng có tình huống đặc biệt.
← Ch. 0747 | Ch. 0749 → |