Vay nóng Tima

Truyện:Tiên Ngục - Chương 0789

Tiên Ngục
Trọn bộ 1501 chương
Chương 0789: Ba kiện lễ vật (thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1501)

Siêu sale Shopee


Không Gian Phong Bạo càng lúc càng mãnh liệt, cũng không thể lay động hơn mười vạn Vu Tộc cấu thành Phá Thiên Đại Trận, chỉ có thể đem tức giận ngập trời gieo rắc lên Phá Thiên Đại Trận.

Bởi vì, trong tinh không phạm vi trăm vạn dặm cũng chỉ còn lại Khải Nguyên Tinh giờ khắc này còn hoàn hảo. hơn mười tòa tinh cầu hoang vắng khác, đã sớm bị Vu Thần bóp nát cái khác, không còn tồn tại nữa.

Thể tích Khải Nguyên Tinh chỉ còn một phần trăm, nó đã không còn là hình tròn, mà là một điểm hình trứng bất quy tắc, nhìn giống như một con mắt đang tràn ngập bi thương mà rơi lệ.

Tô Triệt đột nhiên trong lòng đau xót bởi vì một khắc này, hắn hoảng hốt cảm giác được, con mắt kia đang nhìn mình, tràn đầy đau thương nhìn mình, phảng phất như có thiên ngôn vạn ngữ bất tận muốn nói với mình...

Khải Nguyên Tinh, vĩnh biệt!

Ầm!

Không Gian Phong Bạo càng mạnh hơn cuốn trôi tất cả, con mắt bi thương kia cũng theo đó triệt để nghiền nát.

Cự ly quá xa, Tô Triệt chỉ bằng mắt thường thị giác, tuy rằng nhìn không thấy vật nhỏ vô cùng, lại vẫn là đột nhiên sinh ra một loại trực giác: có vật gì đó, đang hướng phía bên này bay tới.

- Lẽ nào là trái tim thật lớn?

Tô Triệt thật là kích động thầm nghĩ: trái tim của Thôn Thiên Thử còn đang ở trên Khải Nguyên Tinh, chính là Không Gian Phong Bạo tuyệt đối không có khả năng đem nó hủy diệt. Trái tim của Viễn Cổ Ma thần tuyệt đối không có dễ dàng bị hủy như vậy.

Thế nhưng lúc này đây, Tô Triệt đã đoán, sai, thứ từ xa xa bay tới kia cũng không phải trái tim thật lớn mà là...

Vu Thần tiện tay một chiêu, liền đem vật đó thu vào tay cầm, sau đó, xoay người hướng phía về Tô Triệt mở ra bàn tay, chỉ thấy được, trong lòng bàn tay của hắn đang huyền phù một khỏa tinh thạch trong suốt trong sáng như hột xoàn, một mặt hơi nhọn, một mặt lại hơi tròn, hình dạng như một giọt thủy châu.

- Nước mắt của nó lưu lại làm kỷ niệm đi sao!

Vu Thần nhàn nhạt nói, đem mai tinh thạch này ném cho Tô Triệt.

- Nước mắt của ai?

Tô Triệt thoáng sửng sốt, giơ tay tiếp lấy tinh thạch.

Tỉnh ngộ vừa mới vào tay, Tô Triệt không hề tồn tại Tinh thạch tỉnh ngộ: đây là nước mắt của Khải Nguyên Tinh, tinh cầu nước mắt.

- Tinh cầu cũng có nước mắt, nó cũng là có sinh mệnh.

Thiên Âm ở bên tai của Tô Triệt ôn nhu nói rằng:

- Chính là bởi vì nó cái loại hình thái sinh mệnh vô tư này, mới dựng dục ra hàng vạn hàng nghìn sinh linh, đồng thời trong vô số năm tháng cung cấp một gia viên ấm áp cho hàng vạn hàng nghìn sinh linh, một hoàn cảnh tự nhiên sinh sôi nảy nở thuận lợi...

- Vừa rồi nó vẫn còn sống...

Cảm giác đau lòng như thủy triều kéo tới, Tô Triệt đã nói không nên bất cứ một lời nào, chỉ có thể đem tinh cầu chi lệ nắm chặt trong lòng bàn tay. Ngoài bi thương ra, đương nhiên còn có trân quý thật sâu.

Vu Thần trở về, có thể nói là chính mình một tay thúc đẩy. Khải Nguyên Tinh hủy diệt, chính mình khó từ chối trách nhiệm.

Đương nhiên, Tô Triệt cũng biết, việc đã đến nước này việc đã đến nước này, nghĩ những thứ đó đã vô dụng. Có một số việc, ai cũng là thân bất do kỷ: Người sống ở thế gian, không có khả năng không có tiếc nuối, không có khả năng không có hổ thẹn.

Vẫn là nói như vậy: vì ta mà sản sinh nhân quả, ta chỉ có thể thừa thụ xuống, không cần tìm lý do giải vây cho chính mình.

Phần nhân quả này, ta phải chịu...

Ầm ầm ầm...

Không Gian Phong Bạo từ từ yên lặng xuống, thế nhưng trong khắp tinh không, lại nổi lên chấn động kịch liệt, tựa như một tòa đại sơn vô hình gần trong gang tấc ngay trước mặt ngươi, băng toái, sụp đổ, phân băng tan rã... Tuy rằng nhìn không thấy nó, lại có thể rõ ràng cảm giác được.

- Linh giới chi không gian tinh bích, toái!

Bàn tay nhỏ bé của Thiên Âm nắm chặt trên bàn tay của Tô Triệt, rõ ràng có thể cảm giác được nàng đang run rẩy, đã từng là một đời Đại Vu, vào thời khắc này, cũng là khó có thể khắc chế kích động không ngớt.

Tô Triệt theo tầm mắt của nàng mà xem qua, đó là một bộ hình ảnh kỳ dị đã từng chứng kiến đến.

Xa xa tinh không, tựa hồ mở ra một cái động khẩu thật lớn, xuyên thấu qua cái động khẩu này, có thể thấy được một mảnh tinh không khác. Như là lưỡng tinh không hoàn toàn không giống trùng hợp với nhau, khiến người ta có cảm giác không đúng không gian chồng chất.

Tô Triệt nhịn không được dùng sức nháy mắt mấy cái, vội vàng vận khởi Pháp Nhãn Chi Thuật mạnh nhất mà bản thân có khả năng khống chế, lại một lần nữa ngưng thần quan trắc.

Quả nhiên, hẳn là ở ngoài hàng vạn dặm phiến tinh không không kia mở ra một cửa lớn, có thể trực tiếp thấy tinh không bên kia. Bên đó chính là Linh giới mà vô số Tu Tiên Giả Tu Chân Giới tha thiết ước mơ, muốn phi thăng tới.

Linh giới ở ngay trước mắt!

Không gian tinh bích bị Vu Thần đánh vỡ một chỗ hổng, hơn mười vạn Vu Tộc đại quân liền có thể lập tức giết qua.

Đương nhiên, chuyện này có khả năng dẫn phát hậu quả, cũng không phải đơn giản như vậy.

- Không gian tinh bích một khi bị đánh vỡ, sẽ dẫn phát sụp đổ liên tục, đồng thời là không thể ức chế, không thể vãn hồi toàn diện sụp đổ.

Thiên Âm ở bên tai của Tô Triệt nhẹ giọng nói rằng:

- Ta phỏng chừng, không cần năm mươi mươi năm, không gian tinh bích ngăn cách Linh giới và Tu Chân Giới sẽ triệt để biến mất. Đến lúc đó, sẽ không còn tồn tại nữa, lần thứ hai khôi phục đến Tu Chân Giới nguyên thủy đến mấy trăm vạn năm.

Một Tu Chân Giới hoàn chỉnh sẽ không lại có Linh giới!

Bởi vì, hơn mười vạn Vu Tộc đã giết qua, không gian tinh bích dùng để ngăn cách và nhốt bọn họ đã mất đi tác dụng. Ý nghĩa tồn tại của Linh giới cũng sẽ theo đó tiêu tán. Từ nay về sau, Tiên Giới chúng tiên cũng sẽ không phí tâm phí lực trọng kiến Linh giới.

Theo năm tháng trôi qua Linh giới sẽ trở thành một danh xưng đã từng xuất hiện trong dòng sông dài lịch sử của đại vũ trụ này.

Thiên bích nghiền nát, Linh giới tinh không hiện ra trước mắt.

- Các dũng sĩ đi hái thành quả của các ngươi đi sao!

Vu Thần mệnh lệnh chỉ là nhẹ nhàng vung tay lên.

Chính là ở thời điểm vung tay lên một cái như thế, liền mang đến cho bố cục đại vũ trụ cải biến thật lớn nghiêng trời lệch đất.

Rống! Rống! Rống! Rống!...

Hơn mười vạn Vu Tộc dũng sĩ hoan hô, hò hét, gào thét, quơ lên chiến phủ to lớn trong tay bọn họ, hướng phía Linh giới bay giết tới...

Từ ngày này bắt đầu, không biết sẽ có bao nhiêu vị đại năng tu sĩ đã ngoài Luyện Hư kỳ gặp phải tai ương, lúc đó ngã xuống. Bởi vì, hơn mười vạn Vu Tộc dũng sĩ cần nguyên thần của bọn họ để bù đắp chỗ thiếu hụt Tiên Thiên mới có thể phi thăng Tiên Giới.

Thiên Địa đại kiếp nạn, chính thức đã đến!

Vô số Vu Tộc dũng sĩ như thủy triều dũng hướng bên phía tinh không Linh giới, Vu Thần đứng sừng sững trên Di Tiên Cảnh, cũng lo lắng xoay người, thấy rõ tất cả ánh mắt rơi xuống trên mặt Thiên Âm, thấp giọng hỏi nói:

- Thiên Âm, ngươi muốn đi theo hắn phải không?

- Đúng, Vu Thần đại nhân.

Thiên Âm nhẹ giọng trả lời:

- Một đời này chính là người thân, liền muốn lấy phương thức sinh tồn mà một nhân loại nên có tiếp tục sống...


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1501)