← Ch.1213 | Ch.1215 → |
- Đây là chuyện tốt, có người cạnh tranh, mới có thể đem giá cả nâng lên cao nhất.
Tông Dịch mỉm cười nói rằng.
- Bốn nghìn vạn!
Khi nói đến đó, vị phong hệ Tiên Đế trong ghế lô thứ mười chín đã đem giá cả đột phá đến bốn nghìn vạn Tiên Tinh.
- Bốn nghìn năm trăm vạn!
Ghế lô đại biểu cho Vũ Lăng Tiên Đế kia không chút nào thoái nhượng.
Tô Triệt lại hỏi:
- Khi chân chính trả tiền, không nhất định cần phải là Hạ phẩm Tiên Tinh đi sao?
Phượng Lâm trả lời:
- Nếu có người nguyện ý trả Thượng phẩm Tiên Tinh, như vậy càng tốt, tỷ lệ trao đổi cụ thể ta có thể giúp ngươi cùng hắn hiệp thương.
Lý luận trên tỷ lệ trao đổi, Thượng phẩm đổi Hạ phẩm ứng với là một so với một vạn, nhưng trong giao dịch thực tế, một vạn năm nghìn mai Hạ phẩm Tiên Tinh kia cũng không đổi được một mai Thượng phẩm Tiên Tinh. Đồ vật phẩm cấp càng cao, đương nhiên là càng hiếm thấy. Bên trong Tiên Giới, Thượng phẩm Tiên Tinh hầu hết đều tồn trữ trong tay của cường giả cấp Tiên Đế, mà trong chợ giao dịch của Tiên Vực rất ít có thể nhìn thấy.
- Bảy nghìn vạn!
Bên ngoài đấu giá tăng lên tới trình độ như vậy, vẫn là do một vị phong hệ Tiên Đế nào đó hô lên.
Vị Vũ Lăng Tiên Đế kia cũng không có động tĩnh, xem ra, chỉ là một cái sừng nhọn, hắn còn không dự định liều mạng đấu giá, dù sao, phía sau còn có tám lần cơ hội nữa. Bảy nghìn vạn Hạ phẩm Tiên Tinh, ngang với giá Tô Triệt bán đi năm vạn kiện Thượng phẩm tiên khí chỉ đối với một cái tài liệu luyện khí mà nói, hẳn là giá cả trên trời, cả Tiên Giới cũng là tương đối hiếm thấy.
Thế nhưng, loại sừng nhọn này có thể toàn diện khắc chế phong hệ đạo pháp, thuộc tính cường hãn và ý nghĩa tồn tại của nó xác thực đáng giá có người cho dù táng gia bại sản cũng muốn đem bắt tới tay. Loại sự tình này rất khó bình phán cho nó một định tính có đáng giá hay không.
Bất cứ một vị phong hệ Tiên Đế nào hô lên báo giá, những vị phong hệ Tiên Đế cũng sẽ không cùng hắn cạnh tranh, đây là một loại nhận thức chung trong bọn hắn đi sao.
Đều là phong hệ, nhất trí đối ngoại!
- Bảy nghìn vạn lần đầu tiên...
Người chủ trì giơ lên mộc chùy.
- Xem ra cũng chính là giá này.
Tô Triệt trong lòng nói rằng:
- Cái sừng nhọn đầu tiên thể tích nhỏ nhất, cạnh tranh giá cả sẽ không quá kịch liệt. Một vòng cuối cùng mới có trò hay để nhìn...
Lam Linh nhỏ giọng nói rằng:
- Như vậy xem ra, chín cái sừng nhọn chí ít có thể bán được bảy tám triệu. Đột phá mười triệu cũng là có thể... Lần này, ngươi rốt cuộc phát tài, có phải là nên cho ta một triệu làm hoa hồng không?
- Không thành vấn đề!
Tô Triệt biểu hiện cực kỳ hào phóng:
- Muốn hai triệu cũng đều cho ngươi.
- Tiểu Triệt đối với ta tốt như vậy?
Lam Linh giơ lên bàn tay nhỏ bé, ở trên gương mặt của Tô Triệt vuốt ve vài cái:
- Nếu như vậy, thì không cần một triệu, hai ba nghìn vạn là được, xài hết tiền hoa hồng ta sẽ lại tìm ngươi. Ngươi là nam nhân của ta nên nuôi dưỡng ta, đúng không?
Tô Triệt cười cười, không có lên tiếng, trong lòng lại nghĩ, cho nàng bao nhiêu đều được, cũng không vì thếmà động tâm.
Lúc này đây hành trình Thiên Ý Hư Không, Lam Linh có thể nói là công lao to lớn, nếu không có nàng bảo hộ, rất khó nói sẽ phát sinh loại cục diện nào.
Phượng Lâm hoặc Tông Dịch, có thể hạ độc thủ đối với mình hay không, cái này ai cũng không nói chính xác được.
Nói đến cũng buồn cười, Khởi Nguyên Ma Đế không đáng tín nhiệm nhất, dĩ nhiên biến thành ô dù duy nhất chính mình có thể ỷ lại, phải cảm khái một câu: thật là thiên ý trêu người!
- Bảy nghìn vạn lần thứ năm!
Ba!
Một chùy định đoạt, thành giao!
Cái sừng nhọn thứ nhất, lấy giá bảy nghìn vạn Hạ phẩm Tiên Tinh bị một vị Tiên Đế nào đó mua được.
Kế tiếp liên tục bốn cái, phân biệt lấy tám nghìn vạn, tám nghìn năm trăm vạn, chín nghìn vạn, chín nghìn năm trăm vạn trước sau thành giao, đều là bị những phong hệ Tiên Đế kia mua đi.
Theo sừng nhọn hình đinh ốc thể tích càng lúc càng lớn. Giá thành giao cũng là cực có quy luật hướng năm trăm vạn một lần tăng lên. Cái này chứng tỏ hơn ba mươi vị phong hệ Tiên Đế liên hợp để tiết tấu trả giá khống chế được vô cùng tốt.
Không hề nghi ngờ, cái sừng nhọn thứ sáu, chắc chắn đột phá cửa lớn một triệu.
Tô Triệt đã sớm suy nghĩ cẩn thận. Cũng không phải nói, những phong hệ Tiên Đế này chính là so với Tiên Đế khác tài lực hùng hậu hơn. Nguyên nhân chính là ở trênchuyện này bọn họ lập trường nhất trí, tựa như một cái dây thừng bện cùng một chỗ.
Có dùng nhiều tiền, bọn họ cũng không sợ, sau khi đấu giá, những phong hệ Tiên Đế này sẽ đem càng nhiều phong hệ Tiên Đế khác triệu tập đến cùng nhau, tập hợp quy mô gầntrăm người cũng không thành vấn đề.
Đến lúc đó trăm vị phong hệ Tiên Đế tụ tập cùng một chỗ, thương nghị ra kết quả cuối cùng khẳng định là chín cái sừng nhọn toàn bộ phá hủy, như vậy mới có thể vô ưu.
Tốt lắm, phí tổn mua xuống chín cái sừng nhọn này, mọi người cùng nhau chia sẻ rất hợp lý đi sao? Phân chia đều xuống, mỗi người chỉ cần gánh chịu mấy trăm vạn Tiên Tinh, đối với bất cứ một vị Tiên Đế nào mà nói cũng không vì chút tiền trinh này mà keo kiệt.
Mọi người đồng tâm, sắc bén đoạn kim, chính là đạo lý đơn giản như vậy.
Trong hội trường, người chủ trì đang chuẩn bị tuyên bố bắt đầu đấu giá cái sừng nhọn thứ sáu, lại nghe được một đạo thanh âm hùng hậu đột nhiên vang lên...
- Phương thức bán đấu giá như vậy có mất công bình, như vậy ta đơn đả độc đấu, sao có khả năng tranh được với bọn họ?
Tâm tình có chút nóng nảy, Vũ Lăng Tiên Đế một chưởng phách toái cấm chế ngăn cách tòa ghế lô kia của hắn, ở trước mắt chúng tiên hiển lộ thân hình, cao giọng hô lên:
- Phượng Lâm đạo hữu, ngươi hẳn là đi ra giải thích một chút.
Bá!
Phượng Lâm Tiên Đế lấy Thuấn Di Chi Thuật trực tiếp đi tới trên đài hội trường, hướng về phía vị trí chỗ Vũ Lăng Tiên Đế chắp tay nói rằng:
- Vũ Lăng đạo hữu, chuyện này đã giải thích rất rõ rồi, tràng đấu giá hội này ngay từ đầu dự tính, ta nghĩ chính là vì để những sừng nhọn này chỉ định bán cho toàn bộ phong hệđạo hữu, càng không có dự định để chúng chảy vào tay những người khác.
- Do đó hình thức lựa chọn đấu giá hội, một trong mục đích là vì công khai cho thấy thái độ này của ta. Mục đích thứ hai chính là kiếm thêm mấy mai Tiên Tinh. Nói chung, ta không có bất cứ suy nghĩ gì không bày lên được mặt bàn.
Phượng Lâm bình tĩnh nói rằng:
- Cái này vốn chính là một hồi bán đấu giá tư nhân tính chất đặc thù. Ta lấy danh nghĩa của người khác chủ động mời một ít đạo hữu tiến tới tham gia, thế nhưng, đã có càngnhiều đạo hữu không mời tự đến, cố ý gia nhập đấu giá mặt hàng, ta chỉ là không tiệncự tuyệt mà thôi.
- Ta nhắc lại một lần, lần đấu giá hội này tính chất đặc thù, không thể lấy có công bình hay không để bình phán. Không nên để nói khó nghe một ít, Vũ Lăng đạo hữu, ta cũng không có chủ động mời ngươi đúng không? Do đó, có thể tiếp thu ngươi ngồi ở trong hội trường tham dự đấu giá, đã là nhượng bộ của ta rồi, chú ý đến tình cảm và mặt mũi của đồng đạo... Còn thỉnh chư vị đạo hữu chớ để tư tâm của các vị, cưỡng ép gạt bỏ một phen thiện ý của ta.
Một lời này nói ra, Vũ Lăng Tiên Đế nhất thời không có gì để phản bác.
← Ch. 1213 | Ch. 1215 → |