← Ch.1364 | Ch.1366 → |
- Thật là buồn cười.
Diệt Sinh Ma Tổ âm trầm cười nói:
- Tô Triệt, ngươi dám phát động phản kích đối với ta, cho dù ngươi có đủ quyết đoán, nhưng dù có muốn hay không, thì những thủ đoạn công kích này của ngươi có thể có hiệu quả sao?
- Thử một lần thì đâu có việc gì to tát?
Tô Triệt bình thản cười nói:
- Cơ hội lần này, sẽ khiến cho vãn bối kiểm nghiệm một chút về thực lực của chính mình, Ma Tổ đại nhân sẽ không so đo như thế chứ?
- Nếu ta thật sự so đo với ngươi, thì từ lúc ngươi tiến vào khởi nguyên Ma Vực lần thứ nhất, ta đã giết chết ngươi rồi, chứ không để cho ngươi sống đến bây giờ.
Diệt Sinh Ma Tổ vẻ mặt âm trầm rồi khẽ nói:
- Tô Triệt, đừng dùng bụng tiểu nhân đo lòng quân tử để suy tính về chúng ta, ý nghĩa tồn tại của Khởi Nguyên Ma Tộc, vượt quá xa sự tưởng tượng của ngươi.
- Được rồi, cho dù ý nghĩa tồn tại của Khởi Nguyên Ma Tộc, tại bên trong toàn bộ Hỗn Độn cũng là vô cùng phi thường, nhưng ta cũng không thể để cho các ngươi tùy ý hủy diệt cái vũ trụ này.
Tô Triệt nghiêm mặt rồi lại nói tiếp:
- Cho dù ta làm không được, chẳng nhẽ ta cố gắng hết sức cũng không được sao?
Diệt Sinh Ma Tổ trả lời một cách lạnh lẽo:
- Sẽ có một ngày ngươi sẽ minh bạch, cái gọi là - cố hết sức- của ngươi sẽ là vô lực như thế nào.
Nói nhiều lời như vậy, Tô Triệt phóng xuất ra ngoài mấy vạn đạo thương ảnh, đang bay như điên ở bên trong vũ trụ tinh không do Diệt Sinh Ma Tổ tạo ra, dường như nó sẽ bay mãi mà không đến được điểm cuối.
BA~!
Diệt Sinh Ma Tổ tiện tay bóp nát cái vũ trụ tinh không này, ngay tiếp theo mấy vạn thương ảnh cũng theo nó mà bị hủy diệt theo.
- Cường giả đỉnh phong, quả nhiên cường đại!
Tô Triệt khẽ gật đầu, rồi thấp giọng nói:
- Nhưng ta muốn nói rằng, hôm nay hai vị không có khả năng thành công bắt được ta. Không biết, các vị có tin không?
Diệt Sinh Ma Tổ thu hồi vẻ bình thản:
- Ngươi muốn vận dụng miếng Vu Thần Lệnh kia?
- Không sai!
Tô Triệt tiện tay lấy ra Vu Thần Lệnh, nắm nó trong tay, nhẹ nhàng cười nói:
- Nếu không dùng, thì sau này sẽ không còn cơ hội để dùng nữa.
Tác dụng của Vu Thần Lệnh là, ở trong Tiên giới, triệu hoán Vu Thần đến đây, thay Tô Triệt hóa giải một lần kiếp nạn sinh tử. Nhưng mãi đến ngày hôm nay, Tô Triệt vẫn chưa sử dụng đến nó.
Theo tính toán, qua mười năm nữa, Thiên Âm sẽ tấn thăng đến cảnh giới Tiên Tôn, đã có nàng bảo hộ bên mình, hơn nữa thực lực của mình cũng đang tăng trưởng một cách nhanh chóng, hiện tại mà không dùng đến nó, thì cái Vu Thần Lệnh sẽ trở nên vô dụng.
Lại nói tiếp, tại đại bản doanh của Vu tộc mà sử dụng nó, cũng là vô cùng phù hợp.
Vu Thần trở về, đối phó với hai cái hình chiếu của Ma Tổ, tất nhiên sẽ nhẹ nhàng vô cùng. Nhưng Tô Triệt cho rằng, khả năng rất lớn, Vu Thần sẽ không thật sự đánh nhau với hai tên Ma tổ này.
Giữa bọn họ, có lẽ tồn tại một hiệp nghị nào đó, hoặc là nhận thức chung nào đó, vì thế cho nên bọn họ không tùy tiện mà trở mặt với nhau.
Hôm nay, hai cái hình chiếu của Ma tổ đến đây với ý đồ ép buộc mình tới Khởi nguyên Ma Vực, Tô Triệt biết rõ, chỉ bằng thực lực của bản thân thì hắn không có khả năng địch lại được hai người này, nếu dây dưa đến cùng thì cũng chỉ có hai phương pháp để hóa giải chuyện này.
Một là sử dụng Vu Thần Lệnh, hai là sử dụng một món bảo vật trong số mười món bảo vật mà hắn lấy được từ trong tay của Hỗn Độn thương nhân.
Khách quan mà nói, có lẽ sử dụng Vu Thần Lệnh là sự lựa chọn có lợi nhất vào hiện tại.
- Bất quá, bây giờ vẫn chưa phải vội.
Tô Triệt ha ha cười cười, chẳng biết tại sao, hắn lại cất Vu Thần Lệnh vào.
Tô Triệt cất Vu Thần Lệnh vào trong người, hiện tại vẫn chưa đến lúc phải sử dụng nó.
Ý định của hắn khi lấy ra Vu Thần Lệnh, chính là nói cho hai người kia biết, bọn chúng không có khả năng đem mình đi. Nói không chừng, hai tên Ma tổ cảm giác được chuyện bọn chúng muốn làm sẽ không thành được, mà lại không muốn cùng Vu Thần phát sinh mâu thuẫn, cho nên sẽ chủ động rút lui.
Đây là điều rất có khả năng. :
Mà Diệt Sinh cùng Tịch Diệt có lẽ sẽ nhìn rõ dụng ý Tô Triệt, thân là nhân vật cấp bậc Ma Tổ, đương nhiên bọn chúng sẽ không giống tiểu hài tử tranh giành hơn thua. Để rồi khiến lãng phí Vu Thần lệnh, chuyện đó gần như không có khả năng xảy ra. Bọn hắn còn không đến mức làm ra những chuyện nhàm chán như vậy.
Hơn nữa, một mục đích khác của Tô Triệt khi thu hồi Vu Thần Lệnh, chính là hắn muốn tiếp tục so đấu với hai cái hình chiếu của Ma Tổ này, nói thực hắn vẫn chưa đánh đã tay. Nhưng mà...
- Tô Triệt, ngươi vẫn còn rất trẻ.
Giọng điệu của Tịch Diệt Ma Tổ giống như thở dài, lộ ra vẻ kỳ quái:
- Thật sự cho rằng, mình có thể nhận thức chính xác, ai là bằng hữu của ngươi, ai là địch nhân chân chính của ngươi sao?
Tô Triệt nhướng mày, giương giọng hỏi:
- Tịch Diệt Ma Tổ, có lời gì thì có thể nói rõ ra một chút được không, đừng có nói ra những lời bí hiểm như thế này.
Tịch Diệt Ma Tổ chỉ là một cái hình chiếu màu đen, cho nên không nhìn rõ được biểu lộ trên mặt hắn, chỉ nhìn thấy, tay hắn chỉ lên trên trời cao, rồi lại lắc đầu mà nói:
- Muốn biết đáp án, ngươi phải theo chúng ta đi đến Khởi Nguyên Ma Tộc, ở chỗ này, không thể nào nói rõ ràng được.
- Đây là có ý gì?
Tô Triệt mơ hồ đoán được, chẳng lẽ là bởi vì. Bọn hắn cố kỵ lực lượng của Thiên Đạo. Vì thế có một số chuyện không thể nói rõ với mình tại mảnh vũ trụ không gian này, nếu biết rõ hắn phải đi đến Khởi nguyên Ma Vực mới được.
Ai là bằng hữu chân chính, loại sự tình này quả thực là không dễ nói. Nhưng mà, ai là địch nhân, chuyện này không phải đã quá rõ ràng rồi sao? Chẳng lẽ không phải là Nguyên Ma Tộc các ngươi? Trong chuyện này, còn có thể ẩn giấu huyền cơ gì?
Nhưng phải thừa nhận, những lời này của Tịch Diệt Ma Tổ, đã thành công dẫn phát sự nghi ngờ trong lòng Tô Triệt, khiến hắn nghĩ đến một số khả năng mà trước đây hắn không nghĩ đến.
Có điều, Tô Triệt lại lắc đầu mà nói:
- Bất luận như thế nào, thì hiện tại cũng không phải thời cơ tốt nhất để ta đi đến Khởi Nguyên Ma Vực. Ít nhất, trong vòng mười năm tới ta sẽ không đi khỏi chỗ này.
- Tốt.
Tịch Diệt Ma Tổ gật đầu đáp:
- Mười năm cũng tốt, trăm năm cũng được, chút thời gian đấy bọn ta đều có thể chờ đợi được. Có điều, ta vẫn còn muốn khuyên ngươi, nên nghiêm túc suy nghĩ lại một chút.
Sau khi nói xong, thân ảnh của hắn dần dần nhạt đi, dĩ nhiên là hắn đã rời đi.
Tuy Tịch Diệt Ma Tổ rời đi, nhưng Diệt Sinh Ma Tổ vẫn còn ở lại. Thái độ của hắn cũng không khách khí một chút nào, hắn hướng về phía Tô Triệt mà cười lạnh một tiếng:
- Tiểu tử ngốc, cho ngươi kiến thức thêm một chút!
Hô!
Cả người hắn hóa thành một chỉ cự chưởng, lập tức vượt qua cự ly vạn trượng, hướng trước mặt Tô Triệt mà đánh tới.
← Ch. 1364 | Ch. 1366 → |