← Ch.1393 | Ch.1395 → |
- Các Lữ Hành Giả sống lâu dài ở nơi này đều có một suy nghĩ chung, đó chính là, tin tưởng ở trong Hỗn Độn sẽ có mỗi vài loại lực lượng có thể khắc chế chút ít ma thú trên Ma Ly Đảo, cho nên, sẽ rất chờ mong những người mới đến như các ngươi vậy. Nói thật, Trác Lỵ có thể hỏi ý kiến của chúng ta trước, như vậy đã là khá lịch sự rồi, mặc dù đám người Hào Tư kia không có nói cái gì, nhưng bọn họ muốn theo sau lưng chúng ta lên đảo thì chúng ta cũng không làm gì được.
- Hiểu rồi.
Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Nếu không cách nào ngăn cản, như vậy tùy liền bọn họ đi thôi. Có thêm một chuyện này, vị đội trưởng như ngươi toàn quyền quyết định cũng được.
- Tốt, đa tạ.
Mạn Chi gật đầu đáp ứng, với việc Tô Triệt thể hiện ra mấy phần tín nhiệm. Càng làm cho hắn cảm thấy trấn an trong lòng:
- Xem ra, lần này thật chọn đúng đồng bạn hợp tác rồi.
Cùng Tô Triệt câu thông sau, Mạn Chi liền tâm linh truyền âm đối với mấy người Trác Lỵ nơi xa:
- Có thể thì có thể, nhưng phải chú ý, mời các ngươi không cần đến gần, hơn nữa ở thời khắc mấu chốt. Phải giữ vững ở khoảng cách an toàn với chúng ta, để tránh dẫn phát hiểu lầm không đáng có.
- Không có vấn đề gì cả.
Trác Lỵ sảng khoái đáp ứng, sáu đồng bạn của nàng đều thể hiện ra thần thái bình tĩnh, cũng không có toát ra bất kỳ vẻ mặt khác thường nào.
Rất rõ ràng, đây mới là nhóm người có tu dưỡng tốt chất như vậy mới bình thường, cái loại siêu nhiên cảm giác nầy tương đối phù hợp cường giả Hỗn Độn cấp nên có.
Bất quá, dù vậy, bảy người bọn họ trong lúc này, cũng vẫn duy trì khoảng cách an toàn, ngàn trượng tả hữu giống như trước, đoàn đội có thể ở chung một chỗ giống như mấy người Tô Triệt như vậy, ở trong Hỗn Độn tựa hồ là rất khó nhìn thấy.
Không cần nói nhảm nhiều lời, được Mạn Chi chỉ dẫn, mấy người Tô Triệt hướng một vị trí khác trên Ma Ly Đảo mà bay đi.
Lúc sắp lên đảo, Mạn Chi truyền âm giải thích:
- Căn cứ kinh nghiệm mấy lần trước, ta cho là, từ nơi này lên đảo xâm nhập vào phía trong, khả năng bị ma thú vây quanh là nhỏ nhất, nắm chắc nhất có thể an toàn rút lui nếu thất bại. Nhưng là, muốn hoàn toàn tránh thoát những thứ ma thú kia, tuyệt đối là không thể nào.
- Hiểu được.
Tô Triệt gật đầu đáp ứng, không có chút nào hoài nghi.
Như là đã làm ra quyết định, để cho hắn gánh vác chức trách đội trưởng, vậy thì cấp cho hắn đầy đủ tín nhiệm, phục tòng hết thảy quyết định của hắn. Hoặc là không tin, hoặc là tin hoàn toàn, bán tín bán nghi ..., là không nên. Hắn ghét nhất chuyện tình như vậy.
Cả tòa Ma Ly Đảo, bị một tầng năng lượng kỳ dị bao vây ở bên trong, tầng năng lượng này cũng không ngăn cản Ngoại Lai Giả, nhưng mà, vừa mới tiếp xúc đến nó, đám người Tô Triệt lập tức cảm giác được lực lượng trầm trọng không thể chống cự tác dụng đến trên thân thể.
Nếu là không thể chống cự, ý nghĩa, ngươi rơi xuống, chỉ có thể đi bộ ở trên đảo, không thể phi hành trên không trung như ở ngoài.
Đây là một đại đặc tính của Ma Ly Đảo, trước khi đến, thông qua linh hồn trí nhớ Hổ Văn quái nhân, mấy người Tô Triệt cũng đã sớm biết tình huống như vậy.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Tiếng rơi xuống đất liên tiếp vang lên, theo thứ tự là Tô Triệt, Thiên Âm, Lão Hắc cùng Mạn Chi vọng lại, chỉ có Tiểu Hắc, mặc dù cũng không có thể bay trên trời, nhưng hắn rơi xuống đất lại có vẻ cực kỳ nhẹ nhàng, một tia tiếng vang cũng không có phát ra.
Mạn Chi mặc dù không có nói cái gì, nhưng trong ánh mắt nhìn về phía Tiểu Hắc hiện lên vẻ mừng rỡ cực kỳ rõ ràng.
Tô Triệt lại cho rằng, có lẽ là bởi vì sinh mệnh hình thái của Tiểu Hắc khác nhau rất lớn so với sinh vật bình thường, nói chính xác thì hắn thuần túy là một năng lượng thể, cũng không tồn tại thân thể có xương cốt da thịt, trọng lực ảnh hưởng đến hắn cũng không lớn lắm.
Xoay người nhìn quanh, quả nhiên, trên Ma Ly Đảo là một thế giới hoang vu tràn đầy đen tối, thổ địa màu đen, hòn đá màu đen, cơ hồ nhìn không thấy thực vật gì. Trừ một gốc Tiên Thiên Thần Thụ cao gần mấy ngàn trượng trong truyền thuyết kia.
Giờ phút này, mấy người bị vây ở một góc nhỏ trên đảo, dĩ nhiên nhìn không thấy tới gốc đại thụ kia.
Tô Triệt dõi mắt trông về phía xa, trong lòng mặc niệm:
- Tiên Thiên Thần Thụ được dựng dục mà thành trong Hỗn Độn, không biết, có thể hay không mang đến cơ duyên nào đó, cấp cho Tạo Hóa Thần Thụ của ta?
Tuy rằng mấy người Tô Triệt cũng cảm giác được trên Ma Ly Đảo sẽ tồn tại trọng lực cực kỳ lớn, nhưng bọn họ cũng không ngờ được rằng hòn đảo nho nhỏ này lại làm cường giả cấp Hỗn Độn mất đi năng lực phi hành.
Thấy được sự nghi hoặc này, Mạn Chi trả lời:
- Đây cũng là một trong những điều bí ẩn của Ma Ly Đảo, cho tới nay vẫn chưa có lời giải.
Tô Triệt cùng Thiên Âm gật đầu. Một khi đã có vô số người lữ hành tiến hành phá giải bí mật này nhưng không thành công thì bọn hắn cũng không cần phải nghĩ nhiều làm gì.
Trên hòn đảo này, mọi người cũng chỉ có thể đi bộ. Điều này làm Tô Triệt hồi tưởng tới lúc mình còn là phàm nhân, mới bước trên con đường tu chân, lúc còn chưa đạt tới Luyện Khí hậu kỳ nên không có năng lực phi hành. Lúc đó hắn chỉ có thể nhìn trời cao mà thở dài...
Trên Ma Ly Đảo, cũng không có sương mù tạo nên từ năng lượng Hỗn Độn, dường như bị một đạo năng lượng kỳ bí nào của hòn đảo này ngăn trở bên ngoài. Mọi người có thể dùng thị giác cảm thụ xung quanh nhưng một khi dùng đến thần thức thì tuyệt đối không được. Dường như có một lực áp chế lên thần thức, trọng lực kéo chúng xuống, khiến thần thức không thể lan tỏa ra ngoài.
Trọng lực tại hòn đảo này còn cường đại tới mức có thể ảnh hưởng, kìm hãm tới thần thức vô hình vô ảnh, nên có thể thấy được trọng lực này kinh khủng như thế nào.
Đi về phía trước thêm vài ngàn trượng, Tô Triệt quay đầu nhìn lại, quả nhiên hai đội nhân mã của Trác Lị cùng Hào Tư cũng lên đảo và đang ở phía sau bọn hắn. Thực sự, nếu có một đám người ở phía sau, lúc nào nhóm Tô Triệt cũng phải đề phòng bọn hắn, bởi bọn hắn có thể tạo thành rất nhiều nguy hiểm, nhưng Tô Triệt cũng không thể làm gì.
Như Mạn Chi đã nói trước, bọn họ muốn đi theo, thì ai có thể cản được bọn họ.
Mạn Chi truyền âm dặn dò:
- Lần hành động này chỉ để cho các bạn cảm thụ một lần địa hình cùng các loại nguy hiểm trên Ma Ly Đảo mà thôi, Tiểu Hắc cùng Thiên Âm không nên lộ quá nhiều năng lực.
Tô Triệt gật đầu đáp ứng:
- Rõ ràng.
Nhóm người Tô Triệt chính là cố ý giấu dốt để Trác Lị cùng Hào Tư mất đi hứng thú trên người bọn hắn. Đợi tới lúc nhận thức rõ ràng Ma Ly Đảo, thì sau lưng cũng không thừa một cái đuôi. Tới lúc đó bọn hắn bày ra thực lực chính thức cũng không muộn.
Trên đường đi, Tô Triệt nhặt lên một hòn đá nhỏ, nhưng khối lượng cũng ước chừng trăm vạn cân.
Trừ bỏ đi nhân tố trọng lực vô cùng khủng bố của Ma Ly Đảo, có lẽ tại trạng thái bình thường, khối đá này cũng nặng tới vài vạn cân.
Dùng sức bóp chặt, nhưng hòn đá nhỏ cũng không có tí tổn hao nào.
Chỉ khi Tô Triệt dùng tăng phúc ngàn lần thì mới có thể bóp nó thành phấn vụn.
Tô Triệt thầm thán phục:
← Ch. 1393 | Ch. 1395 → |