← Ch.1415 | Ch.1417 → |
- Chỉ có một chút thời gian như vậy, cái này sao có thể được! Có chuyện gì làm cho ngươi vội vã như thế rời đi?
- Quả thật có chút việc gấp.
Tô Triệt gật gật đầu, lại bổ sung:
- Bất quá, nếu một ngàn năm mà không đủ dùng mà nói... như vậy, khối tàn phiến tạm thời để ở chỗ các ngươi, đợi đến sau hai cái hỗn độn kỷ niên, ta quay một chuyến trở về lấy cũng được.
Một cái Hỗn Độn kỷ niên, ước chừng là ba vạn sáu ngàn năm. Tô Triệt có ý tứ là, thứ đồ vật có thể tạm thời để ở chỗ này, đợi đến lúc chính mình đã đạt thành mục đích xuất hiện ở đây, quay lại Ma Ly đảo một lần nữa, cũng là không có vấn đề gì.
Đã lấy được hơn mười hạt Tử Tinh quả, có nghĩa là đối phương danh dự vẫn là tương đối thật tốt. Huống hồ, khối thần mộc tàn phiến kia đều đã là hóa đá trạng thái, không có thể ăn, không thể nuốt, chỉ có thể dùng để tìm hiểu, không cần lo lắng chúng sẽ lại không trả.
Thụ nhân tức thì có chút tò mò, truyền âm hỏi:
- Với hình thái tánh mạng của ngươi mà nói, khối tàn phiến này đối với ngươi tác dụng không lớn, vì sao ngươi lại coi trọng nó như vậy?
Nhằm vào cái vấn đề này, đương nhiên Tô Triệt sẽ không đem bí mật về Tạo Hóa Thần Thụ nói ra, chỉ nói là:
- Khối tàn phiến này là từ một vị bằng hữu của ta, hơn nữa, ta đã đáp ứng hắn, nhất định phải lợi dụng khối tàn phiến thần mộc này giúp hắn đạt được tâm nguyện, sáng tạo ra một chủng loại sinh linh do hắn chỉ định, cho nên...
- Hóa ra là vậy.
Thụ nhân gật đầu:
- Nếu chỉ là xuất phát từ nguyên nhân này, ta ngược lại có thể làm được, sau khi ta lĩnh ngộ được chân lý sáng tạo tính mạng, có thể giúp ngươi đào tạo ra một mầm cây, không lâu sau đó, ngươi có thể thực hiện hữa hẹn với bằng hữu của ngươi.
- Hả?
Tô Triệt thoáng sững sờ, còn không có hoàn toàn lĩnh hội trong lời nói của hắn ý tứ, Tạo Hóa Thần Thụ cũng tại Tiên Ngục ở bên trong vội vàng truyền âm:
- Như vậy rất tốt, chủ nhân, mau đáp ứng với hắn!
Tạo Hóa Thần Thụ có ý tứ là, Hỗn Ly Thần Thụ chính là Tiên Thiên Thần Thụ cấp bậc chí bảo Hỗn Độn, nó đã sớm đạt đến hàng ngũ tầng thứ đỉnh phong nhất trong Tiên Thiên Thần Thụ, nếu cùng thông qua một khối Thần Mộc tàn phiến mà tìm hiểu và học tập, thì nó có khả năng lĩnh ngộ được chân lý sáng tạo sinh mạng, trên một tầng thứ nhất định về cảnh giới thì mình không thể nào bằng được nó.
Vô cùng có khả năng, thật sự không mất thời gian quá lâu, nó sẽ đột phá được bình cảnh, đạt được năng lực đặc thù mà chỉ Sinh Mệnh Chi Thụ mới có là Sáng Tạo Vạn Linh, đến lúc đó, nếu có được một chạc cây mà nó phân liệt ra, giao cho Tạo Hóa Thần Thụ dung hợp, thì có khả năng sẽ mang đến chỗ tốt rất lớn cho Tạo Hóa Thần Thụ.
Đối với Tạo Hóa Thần Thụ mà nói, đây là một phần đại lễ vô cùng to lớn, vì cái gì mà không muốn đây.
Cùng Hỗn Ly Thần Thụ hoàn thành lần giao dịch này, chuyện kế tiếp cũng liền dễ nói, Tô Triệt dưới sự hộ tống của xà nữ, đã về tới bên người đám người Thiên Âm.
Nhìn thấy Tô Triệt bình an phản hồi, Thiên Âm và Tiểu Hắc đương nhiên là mừng rỡ vạn phần, mà đám người Trác Lỵ, Hào Tư tuy trong lòng cũng tâm tình bất định mà âm thầm suy đoán mọi chuyện sau đó sẽ phát sinh như thế nào? Chúng ta có thể bình an mà rời khỏi đảo Ma Ly hay không?
Đặc biệt, bọn chúng còn suy nghĩ không biết Tô Triệt có chiếm được chỗ tốt nào từ Hỗn Ly Thần Thụ hay không? Chẳng lẽ cứ phải ở bên ngoài đảo Ma Ly để chờ bọn chúng đây?
Khi Tô Triệt vừa mới trở về, hắn liền truyền âm cho mấy người Trác Lỵ, Hào Tư mà nói:
- Các ngươi có thể rời đi, đoán chừng, sẽ có lực lượng nào đó đem các ngươi trực tiếp truyền tống ra bên ngoài. Từ nay về sau, đảo Ma ly xuất biến hóa nào đó mà hoàn toàn bất đồng với trước, nếu ta là các ngươi thì chắc chắn ta sẽ không quay lại.
Sở dĩ nói như vậy, là vì Tô Triệt có thể đoán được, Hỗn Ly Thần Thụ đã thu hoạch được một phần cơ duyên mà nó vẫn chờ đợi. Trong những ngày kế tiếp nó sẽ đặt toàn bộ tinh lực mà tìm hiểu một khối Thần Mộc tàn phiến của Sinh Mệnh Chi Thụ, cũng cũng không cần phải mang tâm tư ôm cây đợi thỏ với Tử Tinh Quả mà hấp dẫn những người lữ hành trong Hỗn Độn nữa.
Ngược lại chính là, tại trong lúc này, Hỗn Ly Thần Thụ sẽ rất chán ghét việc bị người khác quấy rầy, vì thế cho nên người lên đảo thám hiểm, ý đồ ngắt lấy Tử Tinh Quả. Đãi ngộ gặp phải sẽ khác nhau rất lớn so với lúc trước.
Trực tiếp trục xuất đi ra ngoài thì là nó có lòng khoan dung, còn nếu không thì sẽ bị hơn ngàn vạn ma thú vây công, trong chớp mắt xé nát ra rồi cắn nuốt.
Phen này cảnh cáo. Tô Triệt chủ yếu là nói cho Trác Lỵ nghe đấy, liền trước mắt mà nói, ấn tượng đối với nàng coi như không tệ. Hắn cũng không hi vọng nàng bỏ mạng ở trên đảo Ma Ly.
Những gì nên nói thì hắn đã nói hết cả rồi, còn về phần có tin hay không là chuyện của bọn chúng, Tô Triệt cũng không quan tâm. Những người khác nếu nguyện ý chạy tới chịu chết, ai cũng không thể ngăn cản nổi.
Sau đó, Tô Triệt liền truyền âm với Xà Nữ mà nói:
- Mang mấy người bọn hắn đưa ra ngoài đi.
Xà Nữ nhẹ nhàng gật đầu, theo tay nàng vung lên, thì đám Trác Lỵ, Hào Tư còn chưa kịp hỏi han Tô Triệt được chuyện gì thì đã biến mất vô tung, trực tiếp bị truyền tống ra bên ngoài đảo Ma Ly.
Y theo ý tứ của Tô Triệt thì chỉ có Mạn Chi bị giữ lại.
Vào lúc này. Lão Hắc đang ở bên trong Tiên Ngục nhỏ giọng nói:
- Chủ nhân, đáng lẽ ngươi nên đưa mấy người Hào Tư vào bên trong đàn ma thú, trực tiếp tiêu diệt là được rồi. Thả bọn chúng ra giống như việc thả hổ về rừng vậy, xem chừng lúc nào chúng ta rời khỏi hòn đảo này thì đám người kia có lẽ sẽ xuất hiện mà gây phiền toái cho mình.
- Ta biết rõ.
Trong nội tâm của Tô Triệt lắc đầu:
- Đầu tiên. Loại sự tình mượn đao giết người này, có khả năng sẽ để cho Hỗn Ly Thần Thụ và Xà Nữ xem thường chúng ta, mặc dù các nàng sẽ không nói ra miệng, cũng sẽ cảm thấy hành động mà ta làm là hành vi của tiểu nhân, dù sao tại trong mắt Xà Nữ, chúng ta cùng Hào Tư vốn là cùng một đội mà đi lên trên đảo... Tiếp theo. Đã có hơn mười hạt Tử Tinh Quả, lại thêm một ngàn năm tu luyện, ta không tin đến lúc chúng ta rời khỏi hòn đảo này, thì còn cần phải cố kỵ đám người Hào Tư nữa.
- Ta đã hiểu.
Lão Hắc gãi gãi đầu rồi cười hắc hắc mà nói:
- Bởi vậy có thể thấy được, ta thuộc về loại người tương đối tiểu nhân kia.
Trong nội tâm của Tô Triệt cười cười, lập tức lấy ra ba hạt Tử Tinh Quả rồi đưa đến trước mặt Mạn Chi, rồi hắn nói ra:
- Mạn Chi, đây là cho ngươi.
- Tử Tinh Quả?
Mạn Chi ngay lập tức ngây ngẩn cả người, nàng thật sự không ngờ đến, Tô Triệt sẽ hào phóng như thế, vậy mà lại đưa cho bản thân mình ba hạt Tử Tinh Quả.
Muốn đạt được một hạt Tử Tinh Quả cũng là chuyện không dễ dàng, Trác Lỵ và Hào Tư rình rập ở phụ cận tại đảo Ma Ly không biết bao nhiêu năm bên trong hỗn độn, đến bây giờ cũng chưa có được ba hạt Tử Tinh Quả đâu.
← Ch. 1415 | Ch. 1417 → |