← Ch.1482 | Ch.1484 → |
Sở dĩ đáp ứng nàng ta, cũng không phải là vì thỏa mãn một yêu cầu này của nàng, Tô Triệt là vì suy nghĩ cho đường muội Tô Niệm Nhi của mình, đúng là lòng mang hy vọng, có thể hóa giải chấp niệm trong nội tâm nàng, buông lỏng ý chí, tận tình hưởng thụ kiếp này. Nguyện ý chân chính của Niệm Nhi đã bỏ xuống, Tô Triệt dĩ nhiên sẽ không keo kiệt, ít nhất đưa cho nàng tương lai tốt đẹp là Tiên Tôn cấp một.
Đối với mình mà nói, chuyện này cũng không là vấn đề.
Bá!
Đem Tuyết Ngọc thu vào Tiên Ngục, đồng thời, Tô Triệt lại đem Tô Niệm Nhi từ Thiên Huyền Tông truyền tống ra ngoài, ở trong sơn cốc u tĩnh nào đó Khải Nguyên Tinh, an bài hai tỷ muội các nàng tái thế gặp lại.
Vốn tưởng rằng, sau khi hai người bọn họ gặp mặt, cũng có thể ôm nhau một chỗ khóc sướt mướt một phen a, không nghĩ tới...
Hai cô gái tuyệt sắc này dĩ nhiên là mặt đối mặt, chắp tay, nhìn nhau cười một tiếng, ánh mắt trở nên cổ quái.
- Không đúng!
Tô Triệt nhất thời sinh ra một loại dự cảm vô cùng xấu, đáng tiếc, đã không tới ngăn cản các nàng kịp.
Chỉ trong một phần vạn cái phút chốc, hai đạo thân ảnh của Tô Niệm Nhi cùng Tuyết Ngọc thế nhưng trùng hợp lại cùng nhau, biến thành một người.
Không quan tâm tướng mạo của nàng sau khi trùng hợp giống như Tuyết Ngọc nhiều hơn, hay là Tô Niệm Nhi nhiều hơn nhưng hai người đã biến thành một người!
Bá!
Cùng lúc đó, giữa không trung Tiên Giới, Ngọc Hoàng Thiên cũng là không có chút dấu hiệu nào địa hiện ra trên đỉnh đầu Tô Triệt, ngay cả hai đại hộ vệ Bức Dực cùng Kim Cương cũng không hề phát hiện được hắn.
- Rất tốt!
Ngọc Hoàng Thiên mỉm cười gật đầu:
- Ngươi rốt cục an bài cho các nàng gặp mặt.
- Ngươi một mực chờ đợi thời khắc này?
Tô Triệt phi thăng lên trời cao, đứng ở độ cao ngang hàng với hắn.
Bên trong Tiên Ngục, Tô Triệt đã lấy Thiên Đạo Chi Lực phong ấn nữ nhân sau khi hợp thể kia, chẳng qua là không biết nên gọi nàng là Tuyết Ngọc, hay là Tô Niệm Nhi cho thỏa đáng.
Không chỉ là phong ấn, Lão Hắc đem năm nô bộc linh hồn cấp Hỗn Độn khác đều triệu tập tới, cùng Khôi Lỗi Chi Thân vây ở bên người nữ nhân này, chuẩn bị bất trắc.
Ngọc Hoàng Thiên chậm rãi nói:
- Tuyết Ngọc từng nói với ngươi, muội muội của nàng mới là chủ nhân thứ nhất của tòa bảo tháp này, những lời này, ngươi luôn luôn không tin phải không?
Tô Triệt trầm mặc không nói.
- Nàng không có nói láo, nhưng cũng không có nói toàn bộ.
Ngọc Hoàng Thiên nhạt cười nhạt nói:
- Trên thực tế, hai tỷ muội các nàng chẳng những là cùng một người, hơn nữa là thân sinh nữ nhi của ta, hài tử duy nhất. Nàng gọi là Tuyết Ngọc, nàng xác thực chính là đệ nhất chủ nhân đảm nhận tòa bảo tháp này!
- Tuyết Ngọc là nữ nhi duy nhất của ngươi?
Tô Triệt hơi kinh ngạc, thậm chí có chút ít khó có thể tin, lập tức nói:
- Nếu thật sự là như thế, ngươi đưa Tô Niệm Nhi vào bên trong thế giới của ta, lại đưa Tuyết Ngọc cho ta, ngươi không lo lắng, ta sẽ không nói lời gì đem tất cả các nàng đều giết, căn bản không cho các nàng cơ hội gặp mặt sao?
Không chỉ là lần này, lúc ở Phàm Gian, Tuyết Ngọc từng cùng mình lâm vào Thôn Thiên Lĩnh Vực của Thôn Thiên Thử, tiếp nhận khảo nghiệm luân phiên, có thể nói là cửu tử nhất sanh...
Nơi này đầy dẫy bao nhiêu nguy hiểm, chẳng lẽ nói, Ngọc Hoàng Thiên thật sự có thể đem hết thảy tất cả đều lo chu đáo, có thể cho rằng không có chút cạm bẫy nào, tuyệt sẽ không để cho con gái của mình bỏ mạng sao?
- Tô Triệt, lịch trình phát triển của ngươi, luôn luôn đều ở trong sự chú ý của ta, đối với nhân phẩm tính cách của ngươi, ta xác nhận ta chính là người hiểu rõ ngươi nhất trên thế gian này.
Ngọc Hoàng Thiên giọng nói thâm trầm, tựa hồ bao hàm loại tình cảm nào đó khó nói lên lời:
- Bất kỳ một vị phụ thân nào trên thế gian, cũng sẽ không để ý con trai của mình như vậy...
Vừa là khẽ mỉm cười:
- Nói như vậy, kính xin ngươi bỏ qua cho, đây chỉ là một tỷ dụ mà thôi.
Tô Triệt thần sắc không thay đổi, cũng không cảm thấy căm tức.
Tính số tuổi mà nói, hắn đã không biết bao nhiêu tỷ tuổi, mà chính mình tính toán đâu ra đấy cũng bất quá ba vạn tuổi, tính theo bối phận mà nói, cũng không tính là chiếm tiện nghi của mình.
Nguyên nhân chính là như thế, mặc dù rơi vào trong âm mưu nào đó do hắn thiết kế, Tô Triệt cũng không cho là mình chính là một hạng người vô năng thật quá ngu xuẩn.
Dù sao nha, có một vài sự tình, hắn tính toán vô số năm, hao tốn không biết bao nhiêu tâm huyết cùng tinh lực, như thế nào chính mình chỉ có kinh nghiệm nhân sinh mấy vạn năm có thể sánh bằng.
Trong hành trình cuộc sống của mình, khắp nơi cất dấu các loại con cờ mà hắn chôn, dưới cục diện tâm tính vô tâm, thua bởi hắn cũng không có gì đáng xấu hổ, dĩ nhiên, Tô Triệt tuyệt sẽ không dễ dàng nhận thua.
Tối thiểu đến giờ này khắc này mới thôi, chính mình còn chưa thua trận...
- Ta biết, ngươi sẽ không vô duyên vô cớ giết hết các nàng, ngươi nhất định sẽ cho 'Hai tỷ muội' các nàng cơ hội gặp mặt.
Ngọc Hoàng Thiên tiếp tục nói:
- Huống chi, Tô Niệm Nhi cùng Tuyết Ngọc mà ngươi gặp, cũng không phải là chân thân của con gái của ta, giống với Ngọc Thanh. Bất quá là hai cỗ phân thần thân đầu thai chuyển thế mà thôi, cho dù là bất hạnh chết đi, ta còn có những biện pháp khác để cho nàng sống lại. Như vậy, chân thân nàng giấu ở nơi nào. Ngươi có thể đoán được không?
- Giấu ở nơi nào?
Tô Triệt khẽ nhíu mày, lập tức đoán được một khả năng, cũng có thể là khả năng lớn nhất kia.
- Không sai, xem ra ngươi đã đoán được.
Ngọc Hoàng Thiên mỉm cười gật đầu:
- Chân thân của Tuyết Ngọc, vẫn dấu kín ở tòa trong Tiên Ngục bảo tháp này của ngươi. Xác thực mà nói, nàng mới chính là khí linh của Hỗn Độn chí bảo này.
- Cái gì?
Chính tai xác nhận sự thật này, Tô Triệt vẫn cảm thấy khó có thể tiếp nhận, mở miệng hỏi:
- Ngươi đem con gái của mình biến đổi thành một khí linh, Ngọc Hoàng Thiên, ngươi thật sự là ngoan độc!
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục nhìn lên trời quát:
- Điều này sao có thể? Điều này sao có thể a! Tiên Ngục bảo tháp, ngươi, tư tưởng ý thức của ngươi... lại là nữ nhi của Ngọc Hoàng Thiên? Không! Ta không tin. Ta không tin a!
Thân là Chúa Tể Giả của tầng một Tiên Ngục, Lão Hắc luôn luôn tự nhận là, mình chính là khí linh chính yếu nhất trong Tiên Ngục bảo tháp, mặc dù đã sớm biết, bản thân Tiên Ngục bảo tháp cũng có linh tính cùng bản năng nhất định, đã từng vô số lần câu thông cùng nó. Nhưng như thế nào cũng không nghĩ ra, đây hết thảy cũng là một cái đại âm mưu.
Trong chuyện này, 'Tự thân ý thức' của Tiên Ngục bảo tháp dĩ nhiên là giấu diếm sâu nhất, trọng yếu nhất trong tất cả âm mưu. Trọng yếu nhất chính là cái âm mưu kia...
Chuyện thực sự như vậy, làm sao có thể làm cho người ta tiếp nhận đây.
Đang lúc ấy thì, người đàn bà sau khi Tô Niệm Nhi cùng Tuyết Ngọc dung hợp thành, thế nhưng không nhìn tới Phong Ấn Chi Lực của Tiên Ngục thiên đạo, trên mặt thể hiện ra nụ cười thần bí, cả người đột nhiên thoáng cái vỡ ra, hóa thành vô số lốm đa lốm đốm, tiêu tán thành vô hình.
← Ch. 1482 | Ch. 1484 → |