← Ch.0315 | Ch.0317 → |
Nói như vậy, đều là lúc lịch đại Chưởng Giáo Chí Tôn công thành rút lui, mới có thể được ban công tích này.
Bởi vậy, cho Tô Triệt công lao Giáp tự nhị cấp và nhất cấp, phân lượng là cực kỳ kinh người.
Giờ phút này, trong Cạnh Kỹ Phong đều nghị luận lên, mọi người thật sự là không tưởng tượng ra, một đệ tử nội môn tuổi còn nhỏ, làm sao có thể lập nhiều công lớn như thế, sao có cơ hội lập nhiều công lớn như thế?
Nội dung cụ thể, không có công bố ra, nhất định là không cách nào phục chúng.
- Yên lặng.
- Yên lặng...
- Không được ồn ào...
Tư Lễ trưởng lão hét to ba lượt, lúc này trong tràng mới hồi phục yên tĩnh.
Tư Lễ trưởng lão run cuốn lụa lên, tiếp tục nói:
- Thiên Huyền lịch 10220 năm, Tiểu Di Tiên Cảnh mở ra, Tô Triệt dùng thân phận đệ tử tầm bảo nhập cảnh, bình an phản hồi, cống hiến cho phái ta một kiện thượng cổ trọng bảo, đẳng cấp công lao tự thành Giáp tự nhị cấp...
Tiểu Di Tiên Cảnh? Thượng cổ trọng bảo?
Mọi người xôn xao lần nữa, thế mới biết, Tô Triệt lại đi vào trong Tiểu Di Tiên Cảnh, chẳng những còn sống đi ra, còn thu hoạch một kiện thượng cổ trọng bảo.
Có thể tự thành công lao Giáp tự nhị cấp, bởi vậy có thể thấy được, thượng cổ trọng bảo này ít nhất cũng phải là Linh bảo cực phẩm mới được a.
- Yên lặng...
Tư Lễ trưởng lão không thể không duy trì trật tự lần nữa. Sau khi yên tĩnh, lại tiếp tục thì thầm:
- Thiên Huyền lịch 10221 năm, Thái Ất Môn, tính cả các môn phái như Vạn Quỷ Tông, lợi dụng tình hữu nghị Tiên đạo môn phái đồng khí liên chi, thiết lập âm mưu, lừa gạt đội ngũ viện trợ gần bốn trăm người của phái ta đến Thái Ất sơn môn, sau đó...
Những sự tình của Thái Ất Môn kia vừa dứt lời, tiếp tục thì thầm:
- Tô Triệt kịp thời khám phá âm mưu của Thái Ất Môn, mới để cho Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão có được hai ngày quý giá chuẩn bị đối sách, sớm chuyển dời đội ngũ viện trợ của phái ta đến khu vực an toàn, mới có thể giữ được đệ tử phái ta không tổn hại một người, đều bình an phản hồi sư môn. Lần công tích này, tự thành Giáp tự nhất cấp...
Thì ra là thế.
Trong Cạnh Kỹ Phong lại xôn xao lần nữa, nhưng mà lúc này, trăm tên đệ tử chân truyền đồng loạt xoay đầu lại, nhìn về phía Tô Triệt.
Hành trình Thái Ất Môn, trăm tên đệ tử chân truyền đều có tham gia.
Ngay lúc đó, mặc dù đệ tử của Thiên Huyền Tông phân tán ở trong các phường thị, cũng không có tập trung ở trong Thái Ất sơn môn, nếu không phải Tô Triệt kịp thời nhắc nhở Tử Tiêu. Sau biến cố, ít nhất cũng phải là hơn phân nửa người không về được tông môn, hoặc là chết, hoặc là trở thành tù nhân của Thái Ất Môn.
Không khó tưởng tượng, nếu Thiên Huyền Tông tổn thất hơn phân nửa Đệ tử chân truyền, sẽ là đả kích trầm trọng như thế nào.
Phải biết rằng, phần lớn đệ tử chân truyền là Thiên linh căn tiền đồ vô hạn, hao phí bao nhiêu nhân lực vật lực, mới có thể thu bọn họ vào trong cửa, sau đó lại bồi dưỡng bọn họ thành tài...
Cho đến giờ phút này, những đệ tử chân truyền này mới hiểu được, Tô Triệt đối với chúng ta, lại còn có ân cứu mạng...
Nhưng mà hôm nay, hắn lại thiết lập Bách chiến lôi đài...
Ân oán gút mắc, chuyện này, thật đúng là càng làm càng phức tạp.
Giờ phút này, Tô Triệt lại nghĩ là:
- Sự kiện Thái Ất Môn kia, tổng thể cũng có thể là công lao Giáp tự nhị cấp, bất quá, sự kiện kia là ta và Ngọc Thanh sư huynh cùng một chỗ hoàn thành, phỏng chừng, Ngọc Thanh sư huynh cũng có thể được một đại công Giáp tự nhất cấp...
Kế tiếp, Tư Lễ trưởng lão lại niệm tụng một ít nội dung nghi thức hóa, cuối cùng, thu cuốn lụa về, xoay người nhìn năm người Chưởng Giáo Chí Tôn trên lôi đài, hành lễ hỏi:
- Xin Chưởng giáo cùng bốn vị Thái thượng trưởng lão cho biết, Tô Triệt có đủ tư cách thiết lập Bách chiến lôi đài hay không?
- Chuẩn.
Năm vị Nguyên Anh Lão tổ đồng thanh mà trả lời.
- Bách chiến lôi đài, mở.
Tư Lễ trưởng lão hét lớn một tiếng.
Hô, hô, hô, hô...
Hào quang Bách chiến lôi đài đại phát, trên thạch bích bên cạnh, sáng lên thành từng mảnh đồ văn tự tích.
Những đồ văn tự tích này, ghi lại trong lịch sử của Thiên Huyền Tông, tổng cộng có ba mươi mốt vị thiên tài đệ tử thiết lập Bách chiến lôi đài.
Trong đó, chỉ vẹn vẹn có mười hai người lấy được huy hoàng bách chiến bách thắng, hái được vòng nguyệt quế thủ tịch. Những người khác, giống như Chưởng Giáo Chí Tôn đương đại, chỉ có thể nói là tuy bại mà vinh.
Bách chiến, chính thức mở ra.
- Đệ tử Tô Triệt, lập tức lên đài.
Tư Lễ trưởng lão cao giọng quát.
- Sư tôn, ta phải lên rồi.
Tô Triệt nhẹ nhàng nói.
- Đi thôi.
Huyền Cơ Tôn Giả mỉm cười nói, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Giờ phút này, đệ tử của ta, sắp sửa mở ra huy hoàng thuộc về hắn.
Tô Triệt từng bước một đi đến lôi đài, trong tràng một mảnh yên lặng...
Tư Lễ trưởng lão lại cười nói:
- Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, từ hiện tại bắt đầu, các ngươi có thể...
Xôn xao...
Không đợi hắn nói xong, tiếng hoan hô, tiếng ủng hộ, lập tức vang lên.
Trên khán đài, số lượng nhiều nhất là đệ tử ngoại môn, phần lớn là người trẻ tuổi, tính trẻ con, ở loại trường hợp này, cũng sẽ giống như người thường, ồn ào, ủng hộ, hô to gọi nhỏ...
Tô Triệt đi đến giữa lôi đài, nhìn tất cả mọi người khom mình hành lễ giờ, tiếng hoan hô đạt tới đỉnh điểm nhất, sau đó, dần dần dẹp loạn xuống.
Tư Lễ trưởng lão lại tuyên bố quy tắc lôi đài, nội dung rất đơn giản: pháp bảo, pháp thuật, linh phù, đan dược, trận pháp, mưu kế, ... tất cả đều có thể thi triển, bởi vì, hết thảy thủ đoạn đều thuộc về một loại thực lực của tu luyện giả, không tồn tại cái gì có nên hay không nên, có công bình hay không công bình.
Duy chỉ có một điểm, chính là không thể dùng bất luận phương thức gì uy hiếp đối phương, nói thí dụ như: ba của ta là ai, ông nội của ta là ai, nếu ngươi dám thắng ta, ta sẽ như thế nào như thế nào... không cho phép song phương giao chiến truyền âm trao đổi, cũng chính là vì tránh cho loại gièm pha này phát sinh.
- Bách chiến lôi đài, một trăm vị đệ tử chân truyền bị khiêu chiến tự nguyện lên đài, trong mười tức nếu không có người tự nguyện, người khiêu chiến Tô Triệt có thể tự hành chỉ định đối thủ lên đài...
Hết thảy quy tắc đều đã xong, Tư Lễ trưởng lão cuối cùng tuyên bố:
- Thủ đài, bắt đầu.
Đông đông đông...
Ba tiếng trống vang lên, từ hiện tại bắt đầu, trong tràng không cho phép lớn tiếng ồn ào, miễn cho quấy nhiễu đến song phương liều mạng trên đài.
Sau đó, tiếng trống lại vang lên, tần suất so sánh hơi trì hoãn, sau khi vang lên mười lần, nếu không có người tự nguyện lên đài, Tô Triệt có thể tùy ý chỉ định đối thủ.
Chỉ là mới có lần thứ ba, liền có một tên Đệ tử chân truyền bay vút lên, trực tiếp rơi lên trên lôi đài.
- Huyền Linh Phong Ngao Nguyên, mời Tô sư đệ chỉ giáo.
Huyền Linh Phong, đệ tử chân truyền bài danh thứ ba Ngao Nguyên, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, cốt linh bốn mươi hai tuổi, Linh căn song thuộc tính, am hiểu ngự sử Linh thú.
- Chẳng những là Trúc Cơ hậu kỳ, còn là ngự thú hình, thoạt nhìn, hắn cũng là thân mang trọng trách a.
← Ch. 0315 | Ch. 0317 → |