← Ch.0427 | Ch.0429 → |
Như vậy, chỉ cần vượt qua sáu trăm, mình sẽ có thể rút khỏi việc đấu giá, tương đương để bọn chúng mất thêm bốn trăm viên linh thạch thượng phẩm tiền hao phí, cũng là hả giận cho bản thân.
- Bốn trăm năm mươi.
Tử Tiêu một lần nữa báo giá.
- Bốn trăm năm mươi mốt.
Cực Ngạc không nhanh không chậm lên tiếng.
Tử Tiêu vẫn muốn tăng giá, nhưng nhận được truyền âm của Tô Triệt:
- Tử Tiêu sư tổ, ta không muốn nữa, không đáng.
Bốn trăm năm mươi viên linh thạch thượng phẩm, nếu hoán đổi thành linh thạch hạ phẩm, tương đương con số hai ngàn vạn, Thiên Huyền Tông giàu có thế nào, đó vẫn là một món tiền lớn, chỉ vì một con khôi lỗi quá độ kỳ, Tô Triệt cho rằng, hoàn toàn không cần vì thế mà đấu khí, thật là không đáng.
- Năm trăm.
Không ngờ, Tử Tiêu không trả lời Tô Triệt, mà vẫn không ngừng tăng giá.
- Năm trăm...
Các Nguyên Anh lão tổ trong tràng nhao nhao nghị luận:
- Bất luận thế nào, đều có thể nhìn ra, Thiên Huyền Tông hết mực yêu thương vị đệ tử chân truyền Thiên Vũ này.
- Cái đó đương nhiên, ý nghĩa thực sự của đệ tử chân truyền số một, không đơn giản như đại đệ tử môn phái, đối với lịch sử Thiên Huyền Tông, phái ta rõ hơn ai hết.
Người nói chuyện là một vị Nguyên Anh lão tổ Huyền Sát Tông.
Tổ sư khai sơn Huyền Sát Tông, từng là một đệ tử nội môn Thiên Huyền Tông, sau này, vì bị đối xử không công bằng, đã phản bội sư môn, trải qua mấy trăm năm nỗ lực, xây dựng nên ma đạo môn phái Huyền Sát Môn, từ đó về sau, cũng trở thành đối thủ sống chết với Thiên Huyền Tông.
Cho nên nói, Huyền Sát Tông cũng là nhân tài mới của ma đạo thập đại ma phái, lịch sử môn phái ngắn hơn Thiên Huyền Tông hơn ba ngàn năm.
- Năm trăm linh một.
Cực Ngạc lão tổ lên tiếng lần nữa, hắn cảm thấy khá tự tin, với tính cách của Tử Tiêu, chí ít cũng có thể hét đến sáu trăm linh thạch...
Nhưng, sự việc khiến hắn bất ngờ lại xuất hiện, Tử Tiêu vẫn giữ thái độ thản nhiên như cũ, ngoác miệng cười:
- Tốt lắm, năm trăm linh một, khá lắm, ta từ bỏ, nó là của ngươi.
- Á?
Không chỉ Cực Ngạc lão tổ đầy mặt kinh ngạc mà những lão tổ khác cũng không nghĩ đến, Tử Tiêu lại nhanh từ bỏ như vậy, không giống như tác phong thường ngày của hắn...
- Ha ha...
Thánh Doanh lão tổ gật đầu nói:
- Đối với ta mà nói, đây là kinh hỷ không nhỏ. Không tệ, không tệ, Cực Ngạc, vậy thì mời ngươi giao tiền.
Giai đoạn trước mắt, mọi người cùng thuộc một trận doanh, Thánh Doanh lão tổ khẳng định nghiêng về phía Tử Tiêu, thà để Vạn Quỷ Tông Cực Ngạc tiêu thêm chút tiền, cũng không muốn nhìn thấy Tử Tiêu hành động theo cảm tính.
Cho nên, lúc nãy hắn đã truyền âm nói qua với Tử Tiêu, Thánh Ma khôi lỗi hoàn toàn tương đồng, trong tay hắn vẫn còn một con.
Con khôi lỗi thứ nhất, để Cực Ngạc lão tổ tiêu một món tiền lớn mua trước, vậy thì, con khôi lỗi thứ hai, Thánh Doanh lão tổ chỉ cần một trăm năm mươi linh thạch, có thể nửa bán nửa tặng giao đến tay Tử Tiêu. :
Làm như vậy, Tử Tiêu có thể tiết kiệm tiền, Thánh Doanh có thể kiếm thêm tiền, cớ sao lại không làm.
Đây là Thánh Doanh và Tử Tiêu hợp tác với nhau, bày sẵn mưu kế, chỉ đợi Cực Ngạc lão quỷ tự chui đầu vào.
Cực Ngạc mặc dù không ngờ mình lại sập bẫy do Thánh Doanh và Tử Tiêu liên hợp bố trí, nhưng, cũng đã cảm nhận ra, mình rõ ràng đang bị thiệt, trong lòng đặc biệt không vui. Khuôn mặt âm trầm như quỷ, lúc này vừa xanh vừa đen, khó coi vô cùng, Cực Ngạc lão quỷ một hồi lâu vẫn không thấy lên tiếng...
Thân là người chủ trì và người trung gian, Khổng Tước tôn chủ cho hắn đủ thời gian cân nhắc suy nghĩ, cuối cùng, vẫn phải giục nói:
- Chúc mừng Cực Ngạc đạo hữu, là người cuối cùng mua được món bảo vật này, vậy, mời Cực Ngạc đạo hữu trả món tiền này.
Thân là Nguyên Anh lão tổ, cũng là ma đạo cự nghiệt, sẽ không giở trò ăn quỵt ở những nơi như thế này. Bởi vì kết cục của kẻ ăn quỵt sẽ làm thanh danh bại hoại, mặt mũi không còn, từ nay về sau, các hội giao dịch cao tầng cũng sẽ không có tư cách tham sự, sẽ bị liệt vào danh sách nhân sĩ không được hoan nghênh.
Bất đắc dĩ, Cực Ngạc lão tổ đành nhịn đau lấy ra năm trăm linh một viên linh thạch thượng phẩm, giao cho Khổng Tước tôn chủ.
Đồng thời, Thánh Doanh lão tổ cũng đem con Thánh Ma khôi lôi từ từ chuyển lên liên đài của Khổng Tước tôn chủ.
Khổng Tước tôn chủ cẩn thận kiểm tra linh thạch và khôi lỗi, sau đó lại chia chúng ra chuyển đến tay những chủ nhân mới, lần giao dịch này, kết thúc ở đây.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc vẫn nổi trận lôi đình chửi rủa Cực Âm lão quỷ. Lúc này hắn cùng với Tô Triệt vẫn chưa biết được cuộc giao dịch ngầm giữa Tử Tiêu và Thánh Doanh.
Tô Triệt cũng tương đối buồn bực, trong lòng sinh hận với Cực Ngạc lão quỷ. Mặc dù không mất tiền oan. Nhưng bỏ lỡ con một khôi lỗi thích hợp như vậy, trong lòng khó tránh khỏi có chút nuối tiếc.
Đây chính là chỗ cao minh của Tử Tiêu, đầu tiên lừa người của mình, sau đó thông qua biểu những biểu tình chân thực không chút lừa dối của Tô Triệt, mới có thể lừa được Cực Ngạc lão tổ tinh minh như quỷ.
Đợi giao dịch thanh dự thực, Tử Tiêu mới truyền âm, nói với Tô Triệt:
- Không cần nuối tiếc, trong tay Thánh Doanh lão tổ vẫn còn một con khôi lỗi hoàn toàn tương đồng, sau hội giao dịch, hắn sẽ dùng giá siêu rẻ bán cho chúng ta.
- Á?
Tô Triệt và lão Hắc đương nhiên mừng hơn mong đợi, kiểu kinh hỷ mất rồi lại có này, có hiệu quả trùng kích hơn thuận lợi có được những mấy phần.
- Tốt quá.
Lão Hắc trong Tiên Ngục ha ha cười vang, hưng phấn khó kìm hắn bày ra mấy động tác độ khó cao, không chỉ vì chiến đấu khôi lỗi đã đến tay, mà vì đã tát được cho Cực Ngạc một cái, cảm thấy hả giận siêu cấp.
Tô Triệt mặc dù là thiếu niên lão thành, kinh hỷ trong lòng giấu rất kỹ nhưng vẫn bị Cực Ngạc lão tổ phát hiện ra, cực kỳ nhạy bén cảm nhận được một chút biến hóa trong mắt Tô Triệt, trong lòng không khỏi chửi thầm: Mẹ kiếp... mắc lừa thật rồi.
Cực Ngạc lão tổ đau mà không dám kêu, tự nhiên lại mất ba trăm viên linh thạch thượng phẩm, chi phí này nếu gánh một mình, khẳng định là cực kỳ trầm trọng, cho dù Nguyên Anh lão tổ, cũng sẽ đau lòng như cắt thịt. Tin rằng, hắn làm ra chuyện ngu ngốc này, Vạn Quỷ Tông không thể nào dùng công khoản chi trả cho hắn, chỉ có thể tự mình chi trả...
Hội giao dịch tiếp tục tiến hành, các loại bảo vật lần lượt xuất hiện, Tô Triệt và Ngân Lăng nhìn mà hoa hết cả mắt, quả nhiên là mở rộng tầm mắt. Chỉ đáng tiếc, mãi mà không thấy xuất hiện thứ có thể khiến Tô Triệt sáng mắt, bắt buộc phải mua được nó.
Nhưng, Tô Triệt mặc dù không thích đồ của người, lại có người sớm đã để ý đến đồ của hắn.
Đột nhiên, có người cao giọng nói:
- Ta từng nghe nói, gốc Hắc Vực Tiên Liên ở Hoang Thần Cốc Phong Lôi Tuyệt Địa, bị Thiên Vũ sư chất thu vào trong túi. Trong lòng ta bội phục vô cùng, ta đang muốn biết, hội giao dịch hôm nay, có thể nhìn thấy một hai hạt tiên liên đăng đài biểu diễn không?
← Ch. 0427 | Ch. 0429 → |