← Ch.0559 | Ch.0561 → |
- Đi thôi, cho hắn cảm thụ một chút, không nên giết chết hắn, tận lực bắt sống.
Tô Triệt gửi đi chỉ lệnh của mình cho Tiểu Hắc, kỳ thực, chẳng khác nào là gửi đi ý niệm cho chính mình. Bởi vì, Tiểu Hắc này không có trí tuệ, tất cả đều cần Tô Triệt điều khiển, hay nói cách khác, hiện tại nó chính là một phân thân của Tô Triệt.
Hô!
Trong sát na, người Tiểu Hắc đột nhiên nhoáng lên, bạo tạc một cái biến thân thành một hắc sắc cự nhân to lớn cao vài chục trượng.
Xoát!
Vu Tộc chiến phủ tự động bay đến trong tay hắn, đồng thời dưới sự thôi động của một loại năng lượng cực kỳ nguyên thủ, Vu Tộc chiến phủ cũng lớn dần lên, biến thành một cây cự phủ lớn chừng tám trượng.
Vu Tộc chiến phủ mặc dù không phải là pháp bảo người tu tiên có thể sử dụng, nhưng thân là vũ khí của Vu Tộc, dùng để phối hợp khi Vu Tộc biến thân sử dụng, đồng dạng cũng có thể biến hóa vô hạn. Chiến phủ của một vị dũng sĩ Vu Tộc ít nhất cũng phải dài trăm trượng, mới có thể xứng đáng với thân thể nghìn trượng, đỉnh thiên lập địa của dũng sĩ Vu Tộc.
- Đây là cái gì?
Viêm Cốt đang vọt tới phụ cận bỗng nhiên kinh hãi, hắn đồng thời cũng có thể cảm nhận luồng năng lượng kinh khủng bên trong cơ thể người to lớn màu đen này. Tâm niệm chợt lóe, hắn liền ý thức được đại sự không ổn, đáng tiếc, thuận theo quán tính đã vọt tới, đã không kịp lui lại nữa.
Sưu!
Hắc sắc cự nhân thân hình cao hơn mười trượng kia, hành động cũng không chút chậm chạm, giống như là thuấn di, đột nhiên thoáng hiện bên cạnh người Viêm Cốt, không hề dừng lại, đột nhiên hạ xuống một búa.
Đương!
Hạ phẩm linh bảo Hỗn Nguyên Bàn Long Côn, dưới một chém của chiến phủ, giống như một chiếc bình sứ, ầm một cái, bị vỡ vụn...
Không chỉ vị trí bị chiến phủ bổ xuống, mà là cả kiện pháp bảo trong nháy mắt nát bấy, triệt để phân liệt thành vô số khối, bay tứ tung.
Bàn Long Côn bị hủy diệt, cũng không có thứ gì còn có thể ngăn cản chiến phủ, chiếc chiến phủ ngăm đen lớn mấy trượng, tiếp tục hướng về phía đầu Viêm Cốt đánh tới.
- Mạng ta xong rồi!
Trong mắt Viêm Cốt hiện tại chỉ còn sự tuyệt vọng.
Thình thịch!
Không nghĩ tới, Vu Tộc chiến phủ rơi xuống phía đầu hắn cũng không có chém, mà là hung hăng dùng sống lưng của chiến phủ, phịch một cái, đánh vào phía đầu Viêm Cốt.
Hắc ám nhất thời kéo tới, một tia ý thức cuối cùng của Viêm Cốt chính là: đã chết.
Một búa này đánh vào giữa đầu, chỉ khiến cho hắn hôn mê không tỉnh mà thôi, một đại tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ như vậy, Tô Triệt sao có thể để cho hắn chết dễ dàng như vậy.
Phải khiến cho hắn trở thành nô bộ trung thành nhất của mình, mới chính là số phận thời gian tới của hắn.
Ba!
Hắc sắc cự nhân này tiện tay tát một cái, đánh Viêm Cốt đang ngất đi về phía sau, truyền lại về phía Tô Triệt.
Tô Triệt cười cười, liền thu tên tù binh này vào trong Tiên Ngục.
Tiên Ngục lại có thêm một phạm nhân Nguyên Anh kỳ.
- Viêm Cốt.
Cách đó mấy trăm trượng, U Minh chưởng môn vô cùng kinh khủng khi nhìn thấy một màn như vậy, thế nhưng hắn còn đang điều khiển U Minh luyện ngục, chuyện đột nhiên phát sinh như vậy, căn bản không kịp cứu Viêm Cốt, chỉ có thể trừng mắt nhìn hắn bị người ta bắt sống.
- U Minh chưởng môn, cảm ơn ngươi đã bồi dưỡng dùm ta nhiều nhân tài ưu tú như vậy.
Tô Triệt mỉm cười nói.
Phụt!
U Minh chưởng môn bị chọc giận thiếu chút nữa phun huyết, bao gồm cả hắn, trong U Minh Tông tổng cộng cũng chỉ có năm vị Nguyên Anh lão tổ. Lần này vì nhận nhiệm vụ tuần tra tinh không, chỉ lưu lại hai người trấn thủ tông môn, ba người ra ngoài, kết quả...
Chuyện còn chưa kết thúc, Tô Triệt trong khi nói cũng đồng thời ra lệnh cho Tiểu Hắc: phá vỡ U Minh luyện ngục chó má kia.
Sưu!
Hắc sắc cự nhân kia trong nháy mắt vượt qua cự ly hơn trăm trượng, đi tới trước U Minh luyện ngục, không có dừng lại, một búa chém ra.
Một búa này, so với vừa nãy, uy lực khác hẳn.
Oai của Khai Thiên tích địa, lực của Khai Thiên tích địa.
Vô thượng uy năng!
Trong nháy mắt này, mặc kệ là U Minh chưởng môn hay Thiên Âm và Thái Võ, ngay cả chính Tô Triệt thông qua tâm thần cũng cảm nhận được một bộ hình ảnh như nhau: một người to lớn, đỉnh thiên lập địa chân chính, cầm trong tay đại phủ, một búa hạ xuống, khiến cho hỗn độn thế giới chia làm hai nửa, khiến cho trời đất được sinh ra.
Oai của Khai Thiên tích địa, ai có thể kháng cự.
Xích!
Chiến phủ hạ xuống, một đạo kình khí vô hình nhảy vào bên trong U Minh luyện ngục, lập tức thấy, thế giới hư ảo do U Minh chưởng môn tạo ra, đồng dạng bị cắt thành hai nửa nhưng không có xuất hiện cảnh tưởng vĩ đại như thiên địa chia cắt...
U Minh luyện ngục trong nháy mắt tan rã, nghìn vạn quỷ hồn trong luyện ngục cùng kêu gào thảm thiết, toàn bộ thế giới giống như bị nổ tung, trong khoảnh khắc tiêu tán thành hư vô.
Sắc mặt U Minh chưởng môn tức thì trắng bệch, lĩnh vực thế giới này cùng hắn tâm thần tương liên, lúc này nó bị phá hủy, hắn cũng bị thương theo, đồng thời, đây là một loại thụ thương phi thường khó chịu, so với thân thể bị thụ thương còn nghiêm trọng hơn vô số lần. .
Hắc sắc cự nhân kia không có dừng lại, cầm chiến phủ trong tay lại tiếp tục vọt tới trước, muốn phát động công kích đối với U Minh chưởng môn.
Hô!
U Minh chưởng môn huy vũ Ma Long Phiên, đúng lúc xuất ra một loại thần thông công kích khác, trong lúc đó, hư không sụp xuống tạo thành một hắc động thật lớn, nao một tiếng, tiếng long ngâm từ bên trong hắc động truyền ra, lập tức có một đầu hắc long vô cùng to lớn từ trong động bay ra...
Ma long chi hồn, khí linh của trung phẩm đạo khí Ma Long Phiên.
Nửa năm trước, U Minh chưởng môn đã từng thi triển qua chiêu này, phun ra khí trụ thật lớn, lực công kích vô cùng cường hãn. Hôm nay Ma Long tái hiện, hắc sắc cự nhân không có Cự Phú bảo hộ, không biết có thể chịu được công kích của nó hay không.
Không cần chịu đựng, đối với hắc sắc cự nhân mà nói, căn bản không có khái niệm chịu đựng, đối mặt với bất luận sự vật gì nó đều huy vũ chiến phủ, một búa ngạnh kháng.
Hô!
Ma Long phun ra khí trụ, hướng về phía hắc sắc cự nhân đang vọt tới.
Đạo khí trụ to lớn này không chỉ đơn thuần có lực sát thương, đồng thời nó còn có tính ăn mòn, tan rã, độc hại, nhiều tính năng khác. Nguyên Anh tu sĩ nếu như bị Ma Long khí phun vào người, cho dù có thể bảo trụ thân thể không bị hủy, thế nhưng trong khoảnh khắc chân nguyên cũng bị tán loạn, không thể cùng đối thủ ứng chiến.
Bá!
Hắc sắc cự nhân chém một búa ra, oai của Khai Thiên tích địa ầm ầm kéo tới.
Vèoo!
Ma Long khí nhất thời bị nghiền nát, hóa thành hắc sắc khí vụ, nhanh chóng tiêu tán, uy năng của chiến phủ yếu đi một chút, nhưng vẫn ầm ầm chém vào đầu rồng.
Ngao ô...
Ma Long chợt kêu lên một tiếng, co rụt người lại, lùi về trong hắc động.
Bị thương nặng lui về phía sau, đây chỉ là phản ứng theo bản năng của Ma Long chi hồn, thế nhưng, nếu như lùi vào bên trong hắc động, chẳng khác nào nói lần này thần thông "U Minh ma long" tự nhiên kết thúc, tự nhiên tiêu tán.
← Ch. 0559 | Ch. 0561 → |