← Ch.0094 | Ch.0096 → |
- À?
Linh Lung sững sờ, lại hỏi:
- Thế nhưng mà, ta vẫn là nghĩ mãi mà không rõ, ngươi an bài những chuyện này, đến cùng là dụng ý gì?
- Có một số việc, còn không phải là thời điểm để cho ngươi biết.
Trưởng lão dược viên cúi đầu xuống nhìn những hoa hoa thảo thảo trước mặt, ngữ khí bình thản nói:
- Tóm lại, sắp xếp của ta chỉ có lợi đối với các ngươi.
- Đã biết rõ ngươi có thể nói như vậy.
Linh Lung khẽ hừ một tiếng, hất tay áo lên, quay người rời đi. -
Những ngày tiếp theo rất bình tĩnh, Tô Triệt ở bên trong dược viên linh thảo, ngoại trừ ngẫu nhiên cứu chữa vài cọng linh thảo nhiễm bệnh, tất cả thời gian đều dùng ở trên việc tu luyện, những chuyện khác tạm thời để qua một bên, toàn lực trùng kích Luyện Khí kỳ tầng thứ ba.
Trước khi mỗi lần tu luyện, Tô Triệt đều nuốt Linh đan, Tẩy Tủy Đan, Ngưng Khí Đan, còn có một loại mới thêm là Bồi Nguyên Đan, mượn nhờ dược lực bàng bạc tăng tu vi lên rất nhanh. Lẽ ra, phương thức dùng đan dược như vậy sẽ tồn tại tác dụng phụ rất lớn, không kịp hóa giải triệt để cặn bả dược lực tích lũy trong người, sẽ tạo thành đủ loại tai hoạ ngầm, cuối cùng có một ngày sẽ toàn diện bạo phát ra, triệt để hủy diệt tiền đồ tu luyện của ngươi.
Bất quá, Tô Triệt lại không có băn khoăn ở phương diện này, lão Hắc thôn phệ Thiên Ma cấp thấp chuyển hóa thành sinh mệnh lực, liên tục không ngừng mà cung cấp tới, cường hóa thân thể, đồng thời cũng có thể tẩy sạch tất cả dơ bẩn cùng cặn bả, khiến cho thân thể của Tô Triệt như là ngọc thạch hoàn mỹ nhất, óng ánh sáng long lanh.
Mười ngày.
Hai mươi ngày.
Ba mươi ngày...
Sau khi từ Phong Ma Vực trở về ba mươi bốn ngày, Tô Triệt lại một lần nữa thuận lợi tấn cấp, chính thức khóa nhập Luyện Khí kỳ tầng ba.
- Chúc mừng ah, chủ nhân, so với thời hạn nữa năm mà chúng ta dự đoán, thì trước hai tháng đã đến được Luyện Khí tầng ba.
Lão Hắc vui vẻ nói:
- Nếu bây giờ ngươi xuất hiện ở trước mặt Tưởng Sâm cùng Tống mập mạp, nhất định sẽ làm cho bọn họ kinh hãi đến cằm trật khớp.
Nhưng trong nội tâm của Tô Triệt lại lắc đầu:
- Luyện Khí tầng ba cũng vẫn là Luyện Khí sơ kỳ, tấn cấp như vậy không tồn tại bình cảnh, chỉ cần một quá trình nước chảy thành sông mà thôi, không đáng đắc chí. Lão Hắc, ta đang suy nghĩ, có thể trong hai tháng này càng tiến thêm một bước, vượt qua bình cảnh của Luyện Khí sơ kỳ, tiến vào Luyện Khí trung kỳ. Ta cảm thấy được, đây mới gọi là tấn cấp chính thức.
- Ha ha, đương nhiên đáng giá thử một lần!
Lão Hắc cao giọng cười nói:
- Ta chỉ sợ, nếu chủ nhân tấn cấp Luyện Khí trung kỳ, lại đi thực hiện nửa năm ước chiến kia, sẽ làm bọn người Tống mập mạp sợ tới mức không đánh mà chạy.
- Tràng ước chiến kia cùng bọn họ, ta đã sớm không để trong lòng rồi.
Tô Triệt nói ra:
- Ta nói rồi, bọn hắn chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi, không đáng giá nhắc tới.
- Đây là đương nhiên!
Lão Hắc lại lấy ra một quyển sách, chỉ điểm nói ra:
- Bất quá chủ nhân, phía trên này nói, tấn cấp vượt qua cảnh giới, cần có chút cảm ngộ ở trên cảnh giới, chỉ là buồn bực tu luyện ở trong phòng, nhất định là không dùng được.
- Ta minh bạch, ở phương diện này, ta cũng hiểu rõ qua một ít.
Tô Triệt trả lời:
- Cảm ngộ cảnh giới ở giai đoạn Luyện Khí, trọng điểm là nhận thức cùng khống chế đối với lực lượng, nói như vậy, đều là thông qua kinh nghiệm chiến đấu thu hoạch đến.
Giống như những người khác, ta cũng cần phải đi ra ngoài, tiến hành lịch lãm rèn luyện mới được.
- Aii, nhân loại tu luyện, quá nhiều môn đạo.
Lão Hắc gãi cái đầu nói ra:
- Xem lão Hắc ta, phương pháp tăng thực lực lên rất đơn giản, không phải nuốt, thì là thôn phệ, nói ngắn lại chính là một chữ, ăn!
- Ngươi là quái vật, ai có thể so cùng ngươi.
Tô Triệt vốn là cười đùa vài câu cùng hắn, lại nghiêm mặt nói:
- Những ngày tiếp theo, vẫn là phải tiếp tục tu luyện, một mực tăng lên tới Luyện Khí kỳ tầng ba đỉnh phong, lại đi lịch lãm rèn luyện cũng không muộn.
Quyết định chủ ý, Tô Triệt dứt khoát dán ở ngoài cửa một mộc bài có khắc chữ bế quan, hoàn toàn là một bộ xin không quấy rầy. Trong lúc này, mặc dù ở bên trong dược viên có linh thảo xuất hiện dị trạng, cũng phải chờ một đoạn thời gian.
Cái này cũng không có sao, dù sao linh thảo cũng không phải là thực vật bình thường, cho dù sinh ra bệnh hoạn, năm mười ngày cũng là không chết được. Chỉ cần còn không có triệt để héo rũ, Tô Triệt có thể làm nó sống lại như thường.
Còn có một việc làm cho Tô Triệt cảm thấy có chút ngoài ý muốn, là mấy ngày này, trưởng lão dược viên một mực không có cho gọi mình qua nói chuyện. Vốn tưởng rằng, hắn thân làm một đại sư gieo trồng linh thảo, sẽ cảm thấy hứng thú đối với năng lực cứu chữa linh thảo đặc thù của mình, lại không nghĩ tới, cho tới bây giờ vẫn là một chữ cũng không đề cập tới.
Càng là như thế, đối với trưởng lão dược viên có phần thần bí này, lòng cảnh giác của Tô Triệt càng phát ra trầm trọng.
Lại hai mươi ngày trôi qua, Tô Triệt dùng phương thức phục dụng đan dược điên cuồng, ngạnh sanh đẩy tu vi tới Luyện Khí tầng ba đỉnh phong, thiết thiết thực thực đụng chạm đến bình cảnh, giống như là một tòa núi lớn ngăn ở trước mắt.
Vượt qua ngọn núi lớn này như thế nào, phương pháp của mỗi người đều không giống nhau, đây là bởi vì, cần bản thân đi nhận thức cùng khống chế phương diện lực lượng, đạt tới một cái lý giải cấp độ rất cao.
Lực lượng bản thân, chỉ thuộc về chính ngươi, chỉ có chính ngươi mới có thể nghiên cứu nó. Cái ý nghĩa này, dù cho lão sư, cũng không có khả năng giúp đỡ ngươi cái gì ở phương diện này.
Ngày hôm nay, Tô Triệt đi ra khỏi phòng của mình, lấy mộc bài bế quan xuống, nói với lão Hắc:
- Có thể rồi, là thời điểm đi ra ngoài a.
Tô Triệt vốn là đi tới trụ sở của Linh Lung, hướng nàng nói rõ, sắp tới muốn đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện thoáng một phát, tối đa bốn mươi ngày sẽ phản hồi Dược viên.
- Luyện Khí tầng ba rồi hả?
Linh Lung nhìn ra tu vi của hắn biến hóa, thoáng có chút kinh ngạc, dù sao, hắn là linh căn ba thuộc tính, tư chất Tiên Thiên tương đối thấp, mười lăm tuổi có thể đạt tới Luyện Khí tầng ba, đúng là không dễ dàng.
- Đúng vậy, sư tỷ, một hồi kinh nghiệm ở Phong Ma Vực kia, đối với ta có xúc động rất lớn, sau khi trở về, nhất cổ tác khí khóa nhập tầng thứ ba.
Tô Triệt hàm hồ nói ra.
Linh Lung nhẹ nhàng gật đầu, cũng biết hắn bế quan hơn hai mươi ngày, nên nói một tiếng chúc mừng, lại lấy ra một cái túi linh thạch đưa tới:
- Lúc này những đệ tử lịch lãm rèn luyện ở Phong Ma Vực, may mắn thoát khỏi, mỗi người đều được ban thưởng bất đồng. Ngươi chính là năm trăm linh thạch, sư tôn bảo ta chuyển giao cho ngươi.
Tô Triệt cũng không có thò tay đi đón, mà là hỏi:
- Linh Lung sư tỷ, cái này thật sự là sư tôn ban thưởng cho ta sao?
- Ah... Phải...
Thần sắc Linh Lung cứng đờ, lộ ra có chút không được tự nhiên.
Tô Triệt lắc đầu cười nói:
- Sư tỷ, tính tình tỷ quá thẳng thắn, thật sự là không giỏi nói dối.
← Ch. 0094 | Ch. 0096 → |